Tự Em Sẽ Mạnh Mẽ

Chương 12: Chương 12: Hồi ức




- Hôm nay đi học vui không con? - mẹ cô hỏi rồi gắp đồ ăn cho cô.

- Dạ Khá là vui.- cô cười

- Vậy là tốt. Mẹ tưởng con đòi chuyển đi nữa chứ. - Bà thở phào nhẹ nhõm

- Con không tới mức đó đâu ạ, nè mẹ ăn cái này đi ngon lắm đó.

- Cám ơn con gái.

Cuộc trò chuyện giữa hai mẹ con rất ấm cúng và hạnh phúc.

_________________________________________

Sau khi ăn cô bước lên lầu, vào căn phòng của mình cô nhìn thấy cái tấm ảnh năm đó của cô và cậu đang yên vị trên cái bàn học, nó vẫn luôn sạch bóng cho dù cô đã đi khá nhiều năm, có lẽ dì Hoa luôn lau nó. Cô nhìn tấm ảnh.

___ hồi ức___

- Ê tên Huy láo cá kia đứng lại!

- Haha đố mi bắt được ta

- Nói rồi nhá

- Nói rồi đó có giỏi thì bắt bổn thiếu gia đi. Hahaha.

Sau lúc đó hai đứa trẻ ấy dí nhau khắp nơi tiếng nói cười vang mãi khắp khu vườn, thật trong trẻo và ấm áp.

- Phù... hừ... sao cậu nhanh thế đứng lại cái coi.

- Phù.. Phù... cậu cũng đâu kém chạy nhanh ghê luôn á..

- Mệt quá... nghỉ xíu đi.

- Ừ... ừ ý kiến hay đấy.

- Ê cái máy ảnh đẹp đẹp kia của ai vậy Hân.

- Của ba tớ á, chụp vài tấm chơi không.- cô bé cười ma mãnh.

- Okk làm thử coi tài năng ăn ảnh của tụi mình đến đâu.

2 đứa ngồi loay hoay 1 hồi thì cuối cùng cũng xong.

- Tớ cài 10 giây rồi á.

- Nhanh nhanh má.

- Ok ok . - cô bé chạy lại.

1s..2s...3s...

- Tóc cậu dính gì kìa Huy.

- Đâu?

- Nè

- Cảm ơn nha hì hì.

- Có gì đâu còn 3s nữa thôi cười lên nào!

9s....10s..

- cùng cười nào!- 2 đứa trẻ nhe răng cười toe toét.

Clack ( tiếng máy ảnh)

- Xong rồi kìa lại đây xem.

- Tấm này đẹp quá, tớ sẽ lấy nó đi làm khung.

- Được đó hihi.

_____ kết thúc hồi ức ____

- Chẳng phải nó đã là quá khứ rồi sao? Thật nhảm nhí đã qua rồi thì làm lại được đâu nhỉ.- cô mỉm cười vẻ mặt đau đớn

_____ hết chương 9 ______

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.