Từ Hầu Gái Lên Làm Bà Chủ

Chương 41: Chương 41




“Uyển Đình đi ngủ thôi! “_anh ôm cô đứng dậy cùng đi về phòng.

Cô bước lên giường rúc đầu vào ngực anh:“Anh này... Mai anh đi công tác bao ngày? “

Anh hôn lên trán cô nhẹ nhàng đáp lại:“Ba ngày thôi cục cưng! “

“Hừm! Tận ba ngày cơ à? “_cô chu môi lên nói, không ngờ lại đụng vào môi anh.

Anh nhanh như chóp đớp lấy môi cô quấn quýt, cô bất ngờ bị nuốt môi vào miệng ai kia thì ai oán vô cùng, vội dùng đôi tay đánh liên tục lên ngực anh.

“Ưm...”

Cái lưỡi tinh nghịch của anh truy tìm cái lưỡi của cô, cô cuốn lưỡi lại không muốn quấn quýt với anh. Anh nhíu mày đưa tay bóp ngực cô một cái, cái chiêu nguyên thủy này vậy mà lại hiệu quả vô cùng. Cô ngâm nga trong miệng duỗi đầu lưỡi ra, anh hài lòng ôm chặt cô. Nước bọt của hai người cuốn lấy nhau hòa làm một.

Anh lần xuống cặp mông căn tròn của cô xoa nắn đủ hình dạng, nâng chân cô lên kẹp qua hông mình. Dời khỏi môi cô anh liếm cái tai nhạy cảm của cô mút mát:

“Ư... Uyển Đình anh đi sẽ nhớ em lắm đó. Tối nay cho anh nha? “

Lời thủ thỉ của anh làm cô mê muội mềm lòng:“Ưm... Vâng... “

Anh nhận được sự đồng ý của cô bèn hưng phấn cởi áo ngủ của cô ra bắt đầu kích thích.

Lại một đêm không ngủ của cặp tình nhân chưa cưới này.

[...]

Cô đứng chỉnh lại áo vest cho anh, bàn tay rất thuần thục thắt caravat cho anh:

“Anh đi nhanh về nhé! Mẹ con em sẽ nhớ anh lắm đó! “

Anh cưng chiều ôm eo cô hôn lên mái tóc mềm mại của cô:“Anh biết rồi, anh sẽ tranh thủ về, còn cùng em chuẩn bị cho hôn lễ nữa chứ. Hửm? “

“Vâng! “_cô hơi buồn tựa vào vai anh. Giây phút luyến tiếc cũng nhanh chóng qua đi.

Anh cầm lấy cặp từ tay cô xoa đầu cô cực sủng nịnh, ánh mắt anh dịu dàng chỉ có bóng dáng cô:

“Anh đi đây!”

“Dạ! “

Cô đứng trên bậc thềm, bàn tay vuốt ve cái bụng nhỏ của mình, tay còn lại vẫy chào anh. Xe anh dần khuất xa trong ánh mắt xinh đẹp của cô.

[...]

Thời gian trôi qua cực nhanh, mới đó mà đã đến ngày anh về rồi. Mấy hôm xa anh rất ngắn vậy mà cô cảm thấy như là mấy năm vậy, hằng ngày chỉ ở nhà buồn thật.

“Uyển Đình con ăn trái cây đi nè! “_mẹ anh lo lắng nhìn cô, ân cần đưa dĩa trái cây đến trước mặt cô:“Hôm nay Ngụy Tôn về rồi con cần gì phải buồn hả? “

“Dạ! “_cô nhẹ nhàng lấy một miếng lê để vào miệng cắn.

“Ngụy Tôn cũng sắp về rồi chắc còn 1 tiếng nữa. Khi nãy đã gọi cho mẹ! “

“Vậy ạ? Vậy thôi con xin phép lên lầu nha mẹ! “_cô đứng dậy nhanh bước lên lầu.

Mẹ anh chỉ gật đầu nhẹ nhìn theo dáng cô, không biết cô định chuẩn bị cái gì cho anh hay sao mà lại nôn nóng như vậy.

Nửa tiếng sau tiếng xe của anh đã vang lên trong sân nhà. Anh đi vào đầy mệt mỏi, phía sau là người hầu cầm vali và quà vào hộ anh.

“Mẹ! “_anh cúi đầu chào mẹ mình rất kính trọng.

Mẹ anh nhìn anh vui vẻ gật đầu:“Tạ Chúa con về bình an! Uyển Đình nhớ con lắm đó! “

“Vậy ạ? “_anh hạnh phúc hỏi.

“Ừ! Nó đợi con nảy giờ! “

“Vâng! À... Con có mua quà cho mẹ nè! Người xem có thích không! Con xin phép lên phòng! “_anh nháy mắt ý bảo người hầu đưa quà cho mẹ mình, còn bản thân thì sải bước lên lầu.

Chân vừa đặt đến trước cửa, vừa nắm chốt cửa mở ra đã nghe âm thanh rên rỉ của phụ nữ vô cùng dâm đãng:

“Ưm... Anh ơi nhanh lên đi... Ưhhh sướng quá... “

“...”_đầu anh hiện lên rất nhiều gân xanh, máu nóng bắt đầu nổi dậy.

Âm thanh kia lại không biết xấu hổ vang lên nữa, không có ý định dừng:

“Ahhh... Ưm... Sướng... Ahhh mạnh nữa đi anh... “

Anh xông vào tức giận hét:“Uyển Đình em dám xem phim A?”

Cô giật mình ngồi trên giường ôm đầu gối sợ hãi nhìn anh:“Em... Em... Anh về rồi ạ... Anh... “

Anh bực tức đi lại ánh mắt rực lửa nhìn vào màn hình đang chiếu cảnh nóng cực nhức mắt, đôi nam nữ kia đang làm tình rất hăng say. Anh vội cầm chuột bấm nút xóa, lục lọi lại trong lịch sử cả đóng phim A hiện ra làm cho anh càng tức thêm. Cô như vậy lại dám xem thân thể người đàn ông khác.

“Uyển Đình em to gan lắm! Dám đi xem loại phim này em lại trở nên hư hỏng như vậy, đi xem thân thể tên đàn ông khác. Xem anh trị em ra sao!”

“Em... Em... “_cô không biết nói gì cứ long lanh ánh mắt nhìn anh..

Anh kiềm không được né tránh ánh mắt của cô sợ mình mềm lòng mất:

“Chết tiệt! Cất cái ánh mắt kia của em nhanh. Anh nhất định phải dạy dỗ em. “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.