Tu La Thiên Đế

Chương 97: Chương 97: Đại loạn đấu (1)




Hang động đá vôi dưới lòng đất vốn là một khối bảo địa, năm màu rực rỡ, linh khí bành trướng, nhưng bây giờ hoàn toàn biến thành chiến trường mãnh liệt, tiếng kêu giết tiếng điếc tai nhức óc, tiếng kêu la thảm thiết cũng biến thành thê lương hãi người. Rất nhiều linh thảo linh quả đều bị máu tươi nhuộm đỏ, cũng bị Linh Yêu hỗn loạn chà đạp giẫm vỡ, năng lượng bành trướng chật ních không gian, khiến cho thân núi rung động lắc lư, lượng lớn đá to không ngừng rơi xuống, tăng lên hiện trường hỗn loạn.

Đệ tử Thanh Vân Tông, đội ngũ dong binh, bầy Linh Yêu, ba phương thế lực đánh chính là túi bụi, đều vì Linh Bảo mà điên cuồng khai chiến.

Ngay cả đệ tử Thanh Vân Tông tầm đó đều sẽ vì tranh đoạt cùng một cái bảo bối mà dẫn đến đánh đập tàn nhẫn.

Cục diện đã không khống chế được, đều vì bảo bối mà đỏ cả mắt.

Thiết Sơn Hà cùng Hàn Thiên Diệp đều phát hiện mục tiêu hợp ý, lập tức xông vào chiến trường.

Tần Mệnh cũng phát hiện một cái, ở bên trong góc rất hẻo lánh, bị bụi đất cùng đá vụn chôn vùi, tách ra ánh huỳnh quang rất yếu ớt, cho nên trong hỗn loạn không có ai chú ý. Hắn tránh đi tất cả mọi người cùng Linh Yêu, xuôi theo bóng mờ đi qua chiến trường, chuyển mở đá lớn nặng nề, bất ngờ phát hiện lại là Tùng Linh Thảo.

Một mảng lớn linh thảo, như là cỏ dại dài như vậy lại nằm ở bên trong tầng đất nham thạch, đến giữa bụi cỏ còn có một viên đá nổi lên, là một viên đá rất bất quy tắc rất tùy ý, như một cái nắp nồi úp tại chỗ đó, bên trên khảm nạm lấy rất nhiều Linh Thạch, tùy tiện khẽ đếm liền có mười sáu viên, trong viên đá còn giống như có càng nhiều.

- Thật đẹp!

Tần Mệnh kinh hỉ lấy tấm da thú trong bao phục ra, thu hoạch toàn bộ linh thảo, thuận tiện dùng cổ kiếm chém đứt cả gốc viên đá, thu vào bên trong bao quần áo.

- Ngao rống!

Một con Thiết Bối Thương Hùng đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Tần Mệnh, hùng tráng cuồng mãnh, lệ khí hùng hồn đập vào mặt, móng vuốtnó tráng kiện sắc bén chụp đến đầu Tần Mệnh.

Tần Mệnh ngửa ra sau quay cuồng, ba trăm sáu mươi độ trực tiếp xuất hiện tại dưới bụng Thiết Bối Thương Hùng, mạnh mẽ bắn lên.

Kim Cương Kình đệ nhị đoạn, Kim Cương Thác Tháp.

Bành!

Tràn đầy bạo kích lực dội thẳng vào bụng, kình lực cuồn cuộn trực tiếp đảo loạn nội tạng Thiết Bối Thương Hùng, thân thể cao lớn ngạnh sanh bị đánh bay, cách mặt đất năm mét, tiếng gào khóc kêu quái đản vang vọng ở bên cạnh, ầm ầm trầm đục, nhấc lên cơn cuồng phong.

Bên cạnh đang có hai dong binh như tên trộm xông lại, chuẩn bị kiếm tiện nghi, kết quả bị một màn này làm cho kinh hãi hít vào một ngụm khí lạnh.

Tần Mệnh vẫy vẫy tay, đưa ra bao phục:

- Có việc?

- Ngài cứ bận rộn, chúng ta lại đi dạo chỗ khác.

Hai dong binh quay đầu rời đi, rất lưu loát.

Cách đó không xa hai con Tật Phong Cự Lang tập trung vào Tần Mệnh, gầm nhẹ một cái rồi mãnh liệt nhào đầu về phía trước.

Trùng kích trước mặt Tần Mệnh, chém giết đơn giản, bước chân không ngừng vọt vào chiến trường. Lấy được bảo bối, kế tiếp nên giải quyết vấn đề khác rồi, ví dụ như... Đường Bảo Nam!

- Giữ vững tinh thần! Đừng làm cho bất cứ kẻ nào tới gần!

- Ta nhanh thôi, xong ngay đây.

- Ha ha, nhanh nhanh. Các ngươi đều xem chặt chẽ cho ta.

Đường Bảo Nam trốn ở nơi hẻo lánh trong đống đá, quay quay búa ra sức chém lấy tảng đá, kích động mà đầy đỏ mặt lên. Viên đá rất cứng, cắm rễ vào lòng đất, mặt ngoài treo đầy Tinh Thạch, có viên lớn chừng như ngón cái vậy, tuyệt đối là Tinh Thạch Thượng phẩm, khó trách hắn kích động mà không thể khống chế.

- Nhanh nhanh nhanh, Bảo Ca nhanh a!

Năm vị đệ tử chặt chẽ thủ hộ tại bốn phía, trong lòng hưng phấn trực tiếp run rẩy, thật nhiều Linh Thạch, thật nhiều Linh Thạch a. Bọn hắn có một cái ý vị thúc giục, cũng đang khẩn trương uy hiếp đám dong binh cùng bầy Linh Yêu hỗn loạn trước mặt.

Một đám ác lang hùng hổ đánh giết qua đến, năm người bọn hắn phát hỏa cường công, chính là bắt bọn nó bức lui.

Ngay sau đó hai con Thanh Phong Ngưu muốn tới gần nơi này, trực tiếp bị bọn hắn đánh lui.

- Răng rắc!

Rốt cục Đường Bảo Nam cũng đã chặt đứt được tảng đá lớn, cả gốc đào, hắn kích động cười to, giơ viên đá lên cao cao:

- Ha ha, của ta!

- Bảo Ca, chúng ta rút lui, rút lui thôi.

Năm vị đệ tử quay đầu lại vừa nhìn, cũng kích động rồi, thật nhiều Linh Thạch, đủ để bọn hắn phân chi rồi.

- Đi đi đi, yểm hộ ta.

Đường Bảo Nam vội vàng để xuống, lau miệng, chuẩn bị giết đi ra ngoài, ngay tại lúc này, một cái bóng đen đột nhiên mở ra vòng chiến hỗn loạn, quay cuồng trên phạm vi lớn, rơi vào phía sau bọn họ, vừa rơi xuống đất trong nháy mắt đã động thân bạo lên, Kiếm Thế như sét, kích động lấy kiếm khí lạnh thấu xương, đâm về Đường Bảo Nam.

Năm vị đệ tử kinh hãi, tên này ai, không để ý liền đi vào rồi?

- Cút!

Đường Bảo Nam hình thể hơi mập, nhưng phản ứng cũng đủ nhanh nhẹn, cúi người né tránh, hung hiểm tránh đi Kiếm Thế, nhưng bóng đen thế công không ngớt, kịch liệt đột tiến, kiếm ảnh đầy trời rậm rạp chằng chịt bao phủ Đường Bảo Nam, khiến cho hắn liên tục nhanh chóng thối lui, chật vật ngược tiếp, một tiếng thét kinh hãi, viên đá khảm đầy Tinh Thạch rời tay vung ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.