Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ

Chương 302: Chương 302: Cô ta đã thỏa thuận với ma quỷ




Goliath Victor đã suy sụp rất nhiều trong thời gian gần đây.

Đối với một người phụ nữ đã ly hôn, cô ta để tâm nhất đến ngoại hình của mình.

Nhưng cô ta đã bị huỷ dung.

Cả khuôn mặt bị chìm vào bức tranh sơn dầu, mất cả mũi và cằm.

Cô cảm thấy rằng cuộc sống của mình đã hoàn toàn bị hủy hoại.

Các bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ cũng cho biết, với vết thương trên mặt của cô ta, thì dù 10-20% cũng khóc có thể hồi phục như xưa.

Cô chịu đủ giày vò.

Gửi gắm hy vọng của cô vào niềm tin viển vông, nhưng giáo hội không thể giúp cô.

Một khi con người rơi vào tuyệt vọng, họ có xu hướng đi đến cực đoan.

Goliath Victor đã nghĩ đến việc tự sát, nhưng không nỡ lãng phí cuộc sống xa hoa của mình.

Lúc này cô mới tiếp xúc với người của Vidar.

Bên kia nói rõ có thể giúp cô, cho dù phương pháp cực kỳ đẫm máu và ác độc, cô ta cũng không ngán.

Trong nhà máy rượu.

So với lần trước Đỗ Duy đến đây, khung cảnh nơi này đã hoàn toàn khác.

Chỉ trong vòng một tháng cỏ dại đã mọc um tùm, từ bãi cỏ lan đến ven đường mà chẳng ai thèm quan tâm.

Những cây cảnh xanh tốt thường được cắt tỉa cũng bị những cây giống như cây leo bao phủ, nhưng chúng có màu khô vàng ốm yếu.

Đám thực vật như quấn chặt lấy mấy cây cảnh này, như thể đang hút máu.

Lúc này, trời âm u, u ám, mưa to.

Trong nhà máy rượu, có 5 chiếc ô tô màu đen đang đậu, những người hầu mặc đồ đen cúi đầu đưa Giáo chủ Fiona và một nhóm tín đồ vào ngôi nhà lớn nhất.

...

“Ca ngợi Vidar...”

Sau khi Fiona mang theo những người khác vào nhà máy rượu, cô ta nhìn thấy nhiều gương mặt quen thuộc với mình đang đứng ở sảnh tầng một.

Ba Giáo chủ khác của Giáo phái Vidar, cùng một nhóm tà giáo đồ.

Dáng người ai cũng rất hot, nhưng làn da lại đầy những vết sẹo gớm ghiếc.

Đây là một giáo phái thích đau đớn.

Ba vị Giáo chủ khẽ gật đầu với Fiona: “Ca ngợi Vidar.” Mà ở giữa 3 ả này, là Goliath Victor đang đứng với khuôn mặt quấn đầy băng, chỉ để lộ một đôi mắt ủ rũ.

“Giáo chủ Fiona, chuyện bên ngoài thế nào rồi? Ngài đã tìm thấy gã đàn ông chết tiệt đó chưa?”

Giọng của Goliath Victor có chút gấp gáp khi thấy Fiona bước vào. Theo thỏa thuận của cô với Vidar, sau khi giết Đỗ Duy, sẽ bắt đầu giúp cô khôi phục lại ngoại hình, thậm chí còn trở nên xinh đẹp hơn trước.

Có nhiều khi thù hận là phi logic.

Trong thế giới này, Goliath Victor lại trở thành người căm thù Đỗ Duy nhất.

Fiona liếc cô một cái rồi ảm đạm nói: “Đã xảy ra một chút vấn đề. Gã đàn ông mà cô căm thù nhất vẫn chưa trở về New York. Thật ra, cho tới bây giờ ta vẫn chưa tìm thấy hắn ta.”

Goliath Victor cố nến giận, hỏi: “Ngài có cách để tìm thấy hắn, đúng không? Ngài có năng lực mà người thường không thể sánh được. Tìm và giết hắn.”

Fiona lắc đầu và nói: “Không phải chỉ có chúng ta mới có năng lực, mà người đàn ông cũng vậy, hắn ta không phải là một Người Đuổi Quỷ bình thường. Hắn ta có thể phá hủy kế hoạch của chúng ta, rất có thể hắn còn đáng sợ hơn bất kỳ ai trong chúng ta.”

3 vị Giáo chủ khác cũng gật đầu: “Nhưng hắn phải trả giá. Không ai có thể xúc phạm Giáo phái Vidar.”

Fiona đồng ý với quan điểm này: “Nhưng chính quyền ở New York đã bắt đầu giới nghiêm, chúng ta đã bị bại lộ. Nếu hắn ta không chịu xuất hiện, chúng ta không thể giết hắn bằng cách đơn giản nhất.”

Cô ấy đang đề cập đến việc sử dụng những lợi thế như vũ khí, quân số, ngoài các phương pháp tà ác của Giáo phải Vidar.

Rất khó để giết một ác linh.

Nhưng giết một Người Đuổi Quỷ hoặc Hunter thì không quá khó.

Đỗ Duy không phải ác linh, dù có đối phó được với ác linh, thì cuối cùng cũng chỉ là một thân xác phàm tục, đôi khi một căn bệnh nhỏ hay một vụ tai nạn xe cộ cũng đủ để giết chết hắn ta.

Dù lũ Vidar có hơi điên rồ nhưng không phải không có não.

Tuy nhiên, ưu thế của chúng, sau hành động của cảnh sát New York, dường như đang lấy trứng chọi đá, phải chịu ràng buộc.

Vào thời điểm này. Trong số 3 vị Giáo chủ, người phụ nữ lớn tuổi nhất chậm rãi nói: “Hiến tế thôi. Hãy làm thêm một vài Ác Thi và để lũ Ác Thi đối phó với hắn ta.”

Fiona cau mày và nói: “Ta đã tạo ra một Ác Thi, nhưng ta chỉ có một bức ảnh về hắn. Có thể phải mất vài ngày để Ác Thi tìm thấy anh ta. Thế thì không ổn.”

Ác Thi có năng lực đặc biệt để truy đuổi và giết người, nhưng chỉ 1 bức ảnh đơn giản thì rất khó để nó xác định vị trí của mục tiêu, trừ khi nó có tóc, móng tay và máu làm vật trung gian.

Nếu không, Ác Thi được Giáo chủ Ruth đã chết tạo ra đã không mất rất nhiều thời gian để tìm ra mục tiêu Đỗ Duy. Hơn nữa cũng nhờ vào Đỗ Duy và nó đã nhìn thấy nhau qua video giám sát.

Goliath Victor ở bên cạnh, sốt ruột nói: “Chỉ có ảnh là có ý gì?”

Vị Giáo chủ lớn tuổi do dự một lúc, nghĩ rằng Vidar sẽ đưa người phụ nữ này nhập giáo, bèn giải thích.

Không lâu sau, Goliath Victor chợt hiểu ra.

Cô nói với giọng điệu kỳ quặc: “Nói cách khác, chỉ cần có tóc, các ngài có thể giết hắn?”

Mọi người đều sững sờ.

Fiona cau mày nói: “Hắn hiện tại trốn trong bóng tối, làm sao lấy được tóc?”

“Hắn trốn trong bóng tối cũng chẳng hề gì.”

Goliath Victor thấp giọng cười: “Khi hắn đưa tôi ra khỏi bức tranh sơn dầu đó, chúng tôi đã tiếp xúc với nhau. Tôi đã túm tóc của hắn vì đau.”

“Và tôi tình cờ biết có những giáo phái có năng lực độc ác là sử dụng tóc người, để nguyền rủa người khác đến chết.”

“Tôi luôn mang theo những sợi tóc đó bên mình.”

Fiona nhìn Goliath Victor, lạnh lùng hỏi: “Vậy là lúc đó cô đã ghét hắn ta?”

Goliath Victor cười gằn: “Hắn đã hủy dung của tôi, hắn nên chết...”

Fiona nhìn cô thật sâu, nói: “Cô sẽ là một tín đồ Vidar tốt.”

Vị Giáo chủ lớn tuổi nhất, thậm chí còn ca ngợi: “Sự căm thù sẽ khiến cô trở nên không từ thủ đoạn, và mạnh mẽ hơn.”

Goliath Victor cười càng lúc càng dữ tợn, cô lấy trong quần áo ra một chiếc hộp nhỏ tinh xảo, sau khi mở ra, trong đó có một vài sợi tóc.

Cô ấy đổ tất cả tội lỗi cho Đỗ Duy, người đã cứu mạng của mình.

Một khi con người rơi vào cực đoan, tam quan và phân biệt thiện ác sẽ hỗn loạn, méo mó.

Theo thời gian, nó sẽ biến thành một hung thú chuyên làm ác, ăn thịt uống máu con người.

Vị Giáo chủ lớn tuổi nắm lấy vài sợi tóc của cô, và nói bằng giọng hiểm độc: “Ta cần hiến tế, cần đầy đủ tế phẩm. Những người hầu và quản gia trong nhà máy rượu đủ dùng đó.”

Goliath Victor sửng sốt giây lát, nhưng sau đó cô ta không chút do dự nói: “Như ngài muốn, hãy bắt đầu trả thù thôi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.