Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ

Chương 23: Chương 23: Đẩy cô ấy xuống




Dịch: Hoàng Hi Bình

Khi Linda nói ra tên và thân phận của Đỗ Duy, hắn có chút kinh ngạc.

Linda hiểu ý hắn, nhỏ giọng nói: “Em là streamer, tin này do viewer cho em biết.”

Đỗ Duy nhìn lướt qua phía trước, thấy không có ai để ý, bèn gật đầu xác nhận.

“Anh có biết chiếc xe buýt này đang đi tới đâu không? Em rất sợ, anh nên nhìn thấy con quái vật hồi nãy.”

Nói đến đây, trên khuôn mặt của Linda vẫn còn vương lại nỗi sợ, cổ họng cô run rẩy vì sợ.

Sau đó, cô nói: “Viewer của em nói, 1 giờ trước trên chuyên mục tin tức của Bắc Brook, cảnh sát thông báo một vụ tai nạn xe hơi và người đàn ông thiệt mạng chính là gã đàn ông vừa rồi.”

Đỗ Duy nheo mắt lại, đưa ngón tay trỏ lên làm động tác suỵt với cô.

Sau đó, hắn lấy smartphone ra, gõ chữ và hướng màn hình về phía Linda.

[Em lên chiếc xe buýt này ở địa điểm nào? 】

Linda thấy vậy, bèn thở phào nhẹ nhõm, có thể giao tiếp, xem ra anh chàng châu Á này là người bình thường.

Vì vậy, cô cũng lấy smartphone ra, đóng phần mềm livestream, mở mục ghi chú và gõ vào đó.

[Ở ngoại ô của Essegrin, bác sỹ Đỗ Duy, anh có thể giúp em không? Em thực sự rất sợ. 】[Rất tiếc, anh chỉ có thể nhắc nhở em, giữ bình tĩnh và đừng cố tình làm bất kỳ điều gì. Giờ em hãy trở về chỗ ngồi và yên lặng chờ đợi. 】

Đỗ Duy cất smartphone trở lại túi, không để ý đến Linda nữa.

Tình hình hiện tại rất kỳ quái, nếu không phải muốn lấy được thông tin hắn muốn từ trên người của Linda. Với tính cách của hắn, hắn sẽ không nhắc nhở cô phải làm gì.

Đương nhiên, Đỗ Duy cũng biết những gì hắn nhắc nhở Linda chỉ là suy đoán cá nhân, chưa chắc đã có ích.

Dẫu sao cho tới giờ, chiếc xe buýt này chưa có gì khác thường, thật khó để tìm ra nó muốn làm gì. Không cách nào tìm ra đích đến và trạm dừng tiếp theo của nó.

Hiện giờ điều duy nhất có thể xác định: người hay không phải người đều có thể gặp tuyến xe buýt này, có thể ở bất kỳ thành phố và địa điểm nào.

Chỉ có thể nói, chiếc xe buýt kỳ lạ này không thể giải thích bằng lẽ thường.

Linda vừa mở miệng, thấy Đỗ Duy không còn quan tâm đến mình nữa, cô lập tức mất chủ kiến.

Cô chỉ là một người phụ nữ bình thường, gặp chuyện như thế này, không hét toáng lên đã rất mạnh mẽ rồi. Nhưng người đàn ông duy nhất mà cô có thể chắc chắn là người bình thường, trông rất đáng tin cậy, lại không để ý đến cô, khiên cố hơi hụt hẫng.

Mình nên làm gì?

Linda miễn cưỡng trở lại chỗ ngồi, chăm chú nhìn Đỗ Duy.

Cô luôn cảm thấy anh bác sĩ tâm lý này biết điều gì đó.

Bởi vì ánh mắt của đối phương rất bình tĩnh, rất cuốn hút người khác.

Ngay khi Linda đang nghĩ về...

Kít - chiếc xe dừng lại.

Vẫn chưa đi được bao xa, kể từ điểm dừng cuối cùng.

Đỗ Duy cau mày, đôi tình nhân da đen không hề có ý định xuống xe, và cửa trước cũng không mở.

“Chuyện gì đã xảy ra?”

Hắn tự hỏi, chợt nhớ tới một chuyện đã bỏ qua.

Trong nháy mắt, Đỗ Duy hít sâu một hơi, lập tức nhìn về phía cửa sau.

Quả nhiên...

Giây tiếp theo, cửa sau mở ra...

Bên ngoài, cơn mưa nặng hạt vẫn tiếp tục rơi, đọng thành những vũng nước trên mặt đất. Một người đàn ông mặc vest và đội mũ lưỡi trai đứng dưới mưa, đôi mắt được thay bằng những quả bóng làm bằng rơm, toàn thân ướt sũng nước mưa, gã đứng vũng nước mưa và nhìn lên xe.

Đỗ Duy và gã nhìn nhau, hắn biết đối phương không nhìn mình, mà nhìn Linda. Bởi vì vừa rồi, nó từng ra hiệu Linda xuống xe cùng nó.

Rõ ràng, mục tiêu của nó là Linda.

Linda cực kỳ hoảng hốt và sợ hãi, cô gần như thu mình lại thành một quả bóng, kinh hãi nhìn ra ngoài cửa kính.

Chuyện gì đang xảy ra?

Tại sao chiếc xe lại quay trở lại điểm ban đầu?

Lẽ nào gã đàn ông kỳ dị này đang nhìn chằm chằm vào mình?

Linda không có sở hữu năng lực Quỷ Nhãn như Đỗ Duy, cho nên trong mắt cô, ngoại trừ đôi mắt được thay bằng rơm, gã đàn ông đó chỉ là một xác chết. Nhưng không biết tại sao gã lại xuất hiện trên chiếc xe buýt này.

Cô không thể nhìn thấy đằng sau người đàn ông, có một con bù nhìn.

Cả Đỗ Duy lúc này cũng rất khó hiểu, nếu như ác linh hay những tồn tại không rõ phải chịu một số kiềm chế nhất định khi ở trong chiếc xe này. Vậy thì không nghi ngờ gì nữa, bọn chúng kiêng kỵ chiếc xe buýt quái đản.

Nhưng tại sao chiếc xe lại trở về điểm dừng cuối cùng, nếu là do ảnh hưởng của con bù nhìn, Đỗ Duy cho rằng không thể.

Bởi vì nếu nó có năng lực đó, nó sẽ không dứt khoát xuống xe, ngay sau khi tài xế bấm chuông.

Có lẽ nào ……

Có phải chiếc xe này muốn Linda đi xuống?

Trong khi Đỗ Duy đang suy nghĩ, đôi tình nhân da đen đột ngột đứng dậy, đi thẳng đến chỗ Linda. Người phụ nữ da đen nói một cách vô cảm: “Cô không nên ở trong chiếc xe này, sẽ hại chết tất cả chúng ta.”

Linda đầu óc trống rỗng, ngu ngơ hỏi: “Ý cô là sao?”

Người phụ nữ da đen chỉ vào gã đàn ông bên ngoài xe và nói: “Hồi nãy gã muốn cô xuống, đúng không?”

Linda lập tức lắc đầu: “Không, tuyệt đối không, tôi không thể đi xuống.”

Người đàn ông da đen sốt ruột nói: “Này... nghe này, chúng tôi cũng không muốn cô đi xuống, bởi vì như thế là mưu sát. Nhưng cô phải biết, đến mỗi một trạm đều sẽ có ác linh hoặc người lên xe. Cũng sẽ có người xuống xe, và con ma chết tiệt này rõ ràng đang để mắt đến cô. Nếu cô không xuống xe, điều gì đó khủng khiếp sẽ xảy ra và tất cả chúng ta đều chết.”

Lúc này, người đàn ông da đen chỉ vào thi thể đứng ngoài cửa xe, vẻ mặt rất xấu xí, hiển nhiên là đang nhớ lại một trải nghiệm tồi tệ nào đó.

Thấy vậy, Đỗ Duy ở bên không khỏi kinh ngạc: “Đôi tình nhân da đen này hình như đã ở trong xe rất lâu, biết được vài chuyện bí mật.”

Chuyện khủng khiếp trong miệng của anh ta, dường như khiến anh ta vô cùng sợ hãi.

Đỗ Duy nhìn gã đàn ông ướt sũng bên ngoài xe, bộ vest đã đầy nếp nhăn, ống quần dính đầy bùn đất, không biết từ lúc nào, đã bị động tiến vào trạng thái tầm mắt Quỷ Nhãn.

Hắn nhìn thấy con bù nhìn kỳ dị kia, ngoẹo đầu ra hiệu với mình, nở nụ cười cực kỳ quỷ dị doạ người.

Nó đang theo dõi mình.

Ý nghĩ này chợt lóe lên trong đầu của Đỗ Duy.

Lúc này, đôi tình nhân da đen hình như đã hết kiên nhẫn, họ vươn tay túm lấy quần áo của Linda, cố gắng đẩy cô ra khỏi xe.

“Không, mấy người không thể làm vậy, đây là mưu sát.”

Linda điên cuồng chống cự, nhưng không thể chống lại sức mạnh của hai người. Cô vô cùng tuyệt vọng, hai tay giữ chặt ghế ngồi không chịu buông ra.

Quỷ biết điều gì sẽ xảy ra khi cô rời khỏi xe.

Đỗ Duy cau mày khi nhìn thấy cảnh này, hắn nhận thấy người lái xe không chút phản ứng với những chuyện xảy ra trong xe.

Không hề quan tâm.

Tiếng vo ve trong tai hơi yếu đi, nhưng cơn đau truyền từ buồng tim ngày càng lớn, sự thay đổi này là do con bù nhìn kỳ lạ gây ra.

Xem ra mình cũng trở thành mục tiêu của nó như Linda.

Mình phải làm điều gì đó.

Nghĩ đến đây, Đỗ Duy đứng lên, một tay đút túi, mà những người khác bèn nhìn về phía hắn.

Đôi tình nhân da đen nhìn hắn cảnh cáo, ra hiệu đừng có nhiều chuyện.

Linda dường như đã nắm bắt được hy vọng, phấn khích không nói nên lời.

Đỗ Duy vô cảm nhìn đôi tình nhân đen, rồi rút súng lục từ trong túi ra. Hai kẻ này không phải ác linh, súng là đủ rồi.

“Tôi nghĩ tốt hơn là hai bạn nên trở về chỗ ngồi của mình.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.