Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ

Chương 422: Chương 422: Hắn tên là Đỗ Duy




Dịch: Hoàng Hi Bình

Thình...

Thịch...

Bình bịch...

Âm thanh giống như tiếng tim đập.

Mọi thứ nhìn thấy trước mắt đều là bóng tối.

Ai đó đang thì thầm.

Giống như một con quạ vỗ cánh trong đêm đen giá rét, những chiếc lông vũ đen tuyền lướt qua không trung một cách ngoan cường.

Trong phòng giải phẫu. Khi ác ma nữ tu bước vào, Freddy nhìn thấy cảnh tượng khiến nó gần như sụp đổ.

Người đàn ông mà nó gọi là ma quỷ nhắm mắt lại.

Khí tức yên lặng, thân hình cao lớn của ác ma nữ tu càng trở nên dài hẹp, như bị một lực kỳ lạ nào đó kéo ra, từ trong ngực vươn ra, hai tay duỗi ra vô hạn.

Nó giống như ác ma.

Mà một người đàn ông hung bạo lực khác thì đang hấp hối, đầu cúi xuống, cơ thể đẫm máu.

Khi ngẩng đầu lên lần nữa, cặp mắt kia đã biến thành biển máu.

Freddy không biết mối quan hệ giữa Đỗ Duy và ác linh Đỗ Duy.

Theo quan điểm của nó, hai sinh vật này đều là ma quỷ.

Nhưng giờ, nó vô cùng tuyệt vọng, vì nó biết rằng hai con quỷ này sắp chết, còn nó sẽ chết trong tay của ác ma nữ tu. Trở thành một phần của lời nguyền.

Đó chỉ đơn giản là nỗi đau đời đời kiếp kiếp.

Nếu có sự lựa chọn, thà rằng bị ma quỷ Đỗ Duy giam giữ trong giấc mơ mãi mãi.

Vào lúc này đột nhiên Freddie nhìn thấy thằng khốn ma quỷ Đỗ Duy đang hấp hối, chỉ cần liếc mắt thôi đã khiến nó run rẩy, một con mắt trực tiếp nổ tung thành sương máu.

Cái gọi là tao nhã, cái gọi là khí chất quý tộc đều biến mất.

Sau lớp áo đẹp đẽ, ẩn chứa trong đó là ma quỷ khiến người người sợ hãi.

Trong lòng mỗi người đều có một ác quỷ. Điểm khác biệt là có thể bạn không bao giờ muốn tìm ra nó.

Ác linh Đỗ Duy lập tức xuất hiện trước mặt Đỗ Duy, nó ngăn chặn ác ma nữ tu.

Giọng nói cực kỳ ức chế gầm lên từ cổ họng.

Nó thì thầm: “Tao chưa bao giờ sợ chết, tao cũng chưa bao giờ chối bỏ chính mình”.

“Tao chưa từng cảm thụ thế giới này...”

“Mọi thứ của tao chỉ là ký ức.”

“Nhưng... The Nun, nữ tu, ác ma nữ tu, hay nguyền rủa, dù mày là gì đi nữa.”

“Mày cũng xứng giết tao?”

Ác linh Đỗ Duy biết rằng chỉ cần từ bỏ thân thể này thì nó vẫn có thể sống sót, nhưng đến lúc đó nó chỉ là một ác linh thông thường, không còn là nó nữa.

Điều này là không thể chấp nhận được.

Nhưng nó vô cùng khinh thường.

Trả giá một con mắt, ác linh Đỗ Duy ép khô sức sống của cơ thể này, nó ngoan cố giữ lấy thứ mà nó tin là bản thân.

Với nó mà nói, từ đầu đến cuối, nó chỉ có một suy nghĩ - tao là Đỗ Duy, vì vậy tao nên làm điều này, bởi vì tôi là một người như vậy.

Con dao sắc bén trống rỗng xuất hiện.

Ác linh Đỗ Duy vươn tay trái ra, một con mắt lạnh lẽo, điên cuồng, trong mắt nhất thời trống rỗng, chỉ có máu không ngừng chảy ra.

Ác ma nữ tu từ trên cao nhìn xuống, há hốc mồm to bằng một cái chậu máu dài 2m, những chiếc răng nanh sắc nhọn đó chảy ra chất lỏng màu đen, lao về phía ác linh Đỗ Duy và Đỗ Duy thật.

Không có cái gọi là cân tài cân sức.

Cuộc chiến giữa ác linh Đỗ Duy với xe buýt và Ngôi nhà kinh dị đã tiêu hao rất nhiều sức mạnh, “hắn” bị lá Joker và Cái bóng đâm sau lưng, sau đó đuổi tới đây, nếu không phải là Đỗ Duy, nó sớm đã không chịu nổi.

Nó không có cơ hội chiến thắng ác ma nữ tu ở đỉnh cao.

Thế giới này đầy rẫy ác ý với nó.

Nơi này là giấc mơ của Đỗ Duy.

Hạn chế đó chỉ là biểu hiện của ý thức, nếu hắn muốn cùng chết với ác linh Đỗ Duy, sẽ không thể có chuyện dừng lại.

Vô hình trung, toàn bộ thế giới trong mơ đang trấn áp ác linh Đỗ Duy.

Dường như lúc này Đỗ Duy đang đứng cùng chiến tuyến với ác ma nữ tu.

Lùa sói ăn thịt hổ.

Không chỉ có vậy.

Sự yếu đuối của ác linh Đỗ Duy, khiến nó không còn khả năng điều khiển những món đồ trên người mình.

Ác linh bị nó đồng hóa trong gương đang cố gắng phân tách.

2 lá bài Joker đã ăn sâu vào máu thịt trong cánh tay phải, lúc này chúng cũng đang truyền ra một cơn lạnh như băng.

Cái Bóng cũng xuất hiện sau lưng ác linh Đỗ Duy.

Ác linh giáo sĩ không đầu trong khẩu súng kíp cũng xuất hiện.

Một cái liềm lơ lửng trên đầu của ác linh Đỗ Duy.

Mọi thứ đều nhằm vào nó.

Đều muốn nó chết.

Đột ngột, một màu sắc kỳ lạ lóe lên trong con mắt còn lại duy nhất của ác linh Đỗ Duy.

Nó quay đầu lại. Nhìn chính mình bị chặn bởi chính mình.

Không biết từ lúc nào, “mình” kia mở mắt ra, ánh mắt lạnh lùng tàn nhẫn, không có một chút cảm xúc.

“Quả nhiên là tao...”

Ác linh Đỗ Duy chợt hiểu ra.

Sau đó, nó trực tiếp chặn con dao mổ của ác linh trước mặt, dùng tay phải nắm lấy “mình” kia.

Sau đó, “mình” kia dường như muốn trốn thoát.

Nhưng con mắt duy nhất còn lại của ác linh Đỗ Duy mở toang, sương máu phun ra.

Nó dốc hết chút sức lực cuối cùng, ngăn cản Đỗ Duy lại.

Bốp……

Hai bàn tay bấu chặt lấy nhau, trên mỗi bàn tay phân biệt có hai hoa văn màu đen, một là mặt nạ, và một là kim đồng hồ.

Sau đó, ác ma nữ tu nuốt chửng cả hai.

Khuôn mặt của Freddy đờ ra, và xám xịt, móng vuốt phải sắc nhọn của noa rũ xuống trên mặt đất.

Nó cảm thấy rằng với chỉ số IQ của nó, vẫn không nên hiểu hai con quỷ đang làm gì.

Nhưng nó hiểu vài điều.

Từ đầu đến cuối, đều là nói dối.

Nhưng mọi quyết định, mọi câu nói đều là thật.

Đỗ Duy tìm đường sống trong cái chết, để “mình” khác làm theo ý muốn của chính nó.

Thất bại thì chết, nhưng thành công thì vẫn có đường sống.

Chỉ là vào thời khắc mấu chốt “mình” khác đột nhiên phát hiện ra vấn đề, và giáng cho Đỗ Duy một đòn chí mạng.

Muốn chết thì cùng chết.

Freddy tuyệt vọng, đờ đẫn nhìn ác ma nữ tu đang đi về phía nó.

Nó nói: “Mày có biết không? Hai con quỷ không thua mày, chúng chỉ thua chính mình.”

Ác ma nữ tu cúi đầu, chất lỏng màu đen từ trong miệng chảy ra, dính vào đầu Freddy.

Sau đó, mụ ta mở miệng.

Nhưng đôi mắt của Freddy mở to, bởi vì nó nghe thấy một âm thanh rất rõ ràng.

Như thể kim đồng hồ đang quay.

Vang vọng xuyên qua bóng tối...

“Đồng hồ của Ryan...”

...

“Ha ha......”

Có một tiếng cười bị bóp nghẹt.

Lạnh lùng và u ám, như thể bị ép ra khỏi kẽ răng một cách đột ngột.

Trong phòng giải phẫu.

Khoảnh khắc khi ác ma nữ tu chuẩn bị tấn công Freddy.

Trong bụng nó đột nhiên vang lên một tiếng cười kinh hãi.

Lúc đầu rất yếu, sau càng ngày càng mạnh.

Phụt...

Một con dao sắc bén xuyên qua bụng của ác ma nữ tu, rồi bổ xuống.

Ác ma nữ tu sững sờ.

Ngay sau đó, con dao thu lại, một bàn tay phải nhợt nhạt duỗi ra, trên mu bàn tay có một họa văn tà ác màu đen.

Đó là một mặt nạ, nhưng có 3 thanh ngang trên mặt nạ, giống như 3 cây kim đồng hồ.

Ngay khi bàn tay duỗi ra, bèn xoè rộng, dùng dao mổ thô bạo xẻ rộng vết rách.

Ác ma nữ tu trực tiếp bị xé nát.

Một người đàn ông mặc áo khoác đen, và đeo mặt nạ bước ra từ bên trong.

Hắn giẫm một chân lên ác ma nữ tu, sau đó quay đầu nhìn Freddy đờ đẫn, vươn tay cởi bỏ mặt nạ.

Trên đó là một khuôn mặt nhợt nhạt, vô cảm.

Không có thương tích nào cả.

Freddy kinh hoàng hét lên: “Ma quỷ... ma quỷ Đỗ Duy...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.