Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ

Chương 379: Chương 379: Mất tích




18 tháng 6.

Bang Jedkla, Nhà thờ ở Thành phố Kroos.

9 giờ sáng, thời tiết âm u, không khí ẩm ướt.

Đêm qua trời bỗng dưng đổ mưa.

Cha Wiss bước ra khỏi phòng tiếp khách, vẻ mặt hoảng hốt và thất thần.

Giáo sĩ ngoài cửa nhìn chằm chằm vào ông ta, vẻ mặt ai cũng có chút sợ hãi.

“Chúng ta nên làm gì?”

“Ngài Đỗ Duy mất tích... đó là Phó Sở Tài Phán, sẽ xảy ra chuyện lớn.”

“Wiss, ta sẽ báo cáo với giáo hội chứ?”

Hơn mười phút trước, các giáo sĩ trở lại giáo đường, trong im lặng.

Josh biến mất, Đỗ Duy biến mất một cách bí ẩn, chỉ để lại một chiếc vali đựng quần áo, và 1 vali mật mã đã được mở ra.

Bên cạnh đó, họ hoàn toàn mất liên lạc với Đỗ Duy, không thể gọi phone được.

Hồi lâu, Cha Wiss hít một hơi thật sâu, nhìn tất cả các giáo sĩ xung quanh, nói: “Tôi sẽ viết một bản tường trình về việc này, và gửi cho nhà thờ. Tất cả những gì các bạn phải làm là giữ bí mật, không để những người khác biết. “

Những giáo sĩ này không có lựa chọn nào khác ngoài đồng ý.

……

Thời gian quay ngược lại.

Vào khoảng 8 giờ tối ngày 17/6.

Một chiếc xe buýt xuất hiện trong giáo đường, trời bỗng đổ mưa tầm tã.

Vào lúc này, Đỗ Duy chọn lên xe buýt, mặc dù trên xe đã có 4 “hành khách“.

Khi đó, căn phòng tăm tối được chiếu sáng, bóng đen biến mất, thay vào đó là Josh.

Sau khi Đỗ Duy lên xe, Annabelle cũng không biết tại sao cũng lên xe.

Nó dường như không hề biết đến sự kinh hoàng của chiếc xe buýt, trong mắt nó chỉ có mỗi Đỗ Duy.

Và Josh, người đang ở trong phòng, đứng tại chỗ, ánh mắt lạnh lùng.

Nó bất động, hoàn toàn không có ý lên xe.

Nó có vẻ rất thông minh.

Mà Đỗ Duy đứng ở cửa trước xe, vươn tay phải vẫy vẫy, cười nhạo: “Đừng lo lắng, chúng ta sẽ sớm gặp lại.”

Khi ở trong phòng, hắn cố ý chạm vào bóng đen, chỉ để Đánh Dấu nó một lần nữa.

Và bây giờ, hắn đã phát động năng lực Đánh Dấu.

Cánh cửa đóng lại, chiếc xe từ từ nổ máy.

Chẳng mấy chốc cảnh vật xung quanh trở nên mờ ảo.

Và vào lúc này, đột nhiên...

Josh, với đôi mắt lạnh lùng, xuất hiện trong xe buýt, vẻ mặt vẫn duy trì như lúc ở trong nhà, hắn không nhận ra rằng môi trường xung quanh đã hoàn toàn thay đổi.

Sau đó...

Nó rùng mình, trong đôi mắt đen như mực loé lên vẻ nhân tính.

Nó quay lưng lại với Đỗ Duy.

Sau khi nhìn rõ cảnh tượng xung quanh, nó quay đầu lại, cứ như tình cờ nhìn vào mặt của Đỗ Duy.

Hừ……

Đụng độ.

Nó do dự một chút, vươn tay phát động công kích với Đỗ Duy, nhưng một ý chí mạnh khủng khiếp, lặng lẽ hồi phục trong xe buýt.

Giống như một vực thẳm, tạo cho người ta cảm giác khủng khiếp khiến tâm hồn run rẩy.

Ý chí đáng sợ này chính là của chiếc xe buýt, là một tồn tại hoàn toàn khác với ác linh.

Đường cao tốc kinh khủng sẽ tiếp tục lan rộng trong thành phố Massas, và với cái bóng không thể thoát ra khỏi con phố là cùng một loại – quỷ dị.

Đèn trên trần xe nhấp nháy...

Josh cuối cùng cũng từ bỏ ý định tấn công Đỗ Duy, nó im lặng ngồi bên cửa sổ.

Ánh mắt của Đỗ Duy lạnh lùng, nhìn chằm chằm khá lâu, mới ngồi vào ghế lái “độc quyền” của mình.

Không có ác linh nào động đến vị trí của tài xế.

Cứ như cố tình lưu lại cho hắn.

Annabelle rất lúng túng, nó lơ lửng trên xe, và phải tuân theo quy định của xe buýt nên không dám làm gì Đỗ Duy.

Không nói đến việc giờ có thể giết được Đỗ Duy hay không. Chỉ cần nó làm điều gì đó bất thường, nó sẽ lập tức bị xe buýt tiêu diệt.

Vì vậy, Annabelle rất khó xử.

Kể từ khi gặp Đỗ Duy, nó đã bị nhốt trong tủ khung, lần đầu tiên thoát ra, nó đã bị ác linh Đỗ Duy đuổi về.

Lần thứ hai, hình như đã đánh bạc với Đỗ Duy một ván, nếu không có ngoại lực tác động, vĩnh viễn chỉ có thể ở trong tủ đóng khung.

Lần cuối cùng lại đối đầu với nữ tu ác ma.

Đồng hồ cổ điên cuồng, Annabelle suýt chút nữa bị giết chết, Đỗ Duy phát động Đánh Dấu để nó xuất hiện trong mộng, nhưng lại bị đồng hồ cổ doạ cho sợ chết khiếp.

Sự khủng khiếp này ngay cả ác linh cũng cảm nhận được.

Lần này, Đỗ Duy lại phát động năng lực Đánh Dấu, Annabelle nghĩ rằng đó có thể là một cơ hội.

Không ngờ...

Sau khi lên xe, quy định ở đây không dành cho người, mà là cho ác linh.

Nói cách khác, đối với Annabelle, nó chỉ nhảy từ nhà tù này sang nhà tù khác.

Thà cứ ở trong tủ có khung. Ít ra thì đồng hồ cổ không thường xuyên nổi điên, độ nguy hiểm rất nhỏ.

Bộp……

Annabelle không còn đủ sức lơ lửng trên không nữa, nó ngã mạnh xuống đất.

Thân hình búp bê cong queo.

Khuôn mặt đỏ bừng, nó nghiêng đầu nhìn Đỗ Duy ngồi trên ghế lái từ dưới lên.

Tuy nhiên...

Đỗ Duy chẳng thèm để ý tới nó.

Chẳng qua là giả chết, chỉ cần có cơ hội, nó sẽ lập tức xông tới tấn công Đỗ Duy.

Nhưng nó không có cơ hội.

Về mặt khái niệm, năng lực Đánh Dấu đã kết thúc.

Annabelle lúc giờ đang ở trên xe buýt, xe buýt còn mạnh hơn cả tà linh, vì vậy Annabelle không thể theo ước nguyện của Đỗ Duy lúc trước, trở lại tủ đóng khung.

Nhưng chỉ cần xuống xe, nó sẽ biến mất.

Nếu nó không xuống xe, thì sau 12 giờ nó sẽ chết theo luật của xe buýt.

Nghĩ vậy, Đỗ Duy quay đầu liếc nhìn Josh đang ngồi ở hàng ghế đầu bên cửa sổ, ánh mắt hắn lạnh lùng, đang không ngừng nghĩ cách đối phó: “Phải tìm chỗ thích hợp xuống xe, bẫy chết nó. Nếu không, nó có thể cứ nhìn chằm chằm vào mình, khó lòng phòng bị.”

Hắn vẫn chưa hiểu Josh là cái quái gì.

Đỗ Duy chỉ có thể chắc chắn rằng thứ trước mắt này là một ác linh rất đặc biệt, và đáng sợ.

Ánh sáng và bóng tối...

Khi có ánh sáng, đó là Josh và cái bóng kia, nhưng khi không có ánh sáng, chỉ có cái bóng xuất hiện.

1 chọi 2.

Nó còn khó giết hơn Cái Bóng, vì thứ này có trí khôn.

Khi đối phó với ác linh Đỗ Duy, có thể sẽ có công dụng rất lớn, dù là để chịu đòn, cũng có thể tồn tại rất lâu.

Còn về những ác linh khác trên xe buýt...

Đỗ Duy nhìn lại.

Ở phía sau bên trái cạnh cửa sổ, một cô dâu mặc váy cưới, cầm một con dao trên tay.

Đây cũng là một người quen...

Lần thứ hai lên xe buýt, Đỗ Duy đã nhìn thấy ác linh này, nơi nó xuống xe là một nghĩa trang, nghi ngờ có liên quan đến Vidar.

Có 3 ác linh đang ngồi.

Một người đàn ông cao, không mặc quần áo với làn da nhợt nhạt như xác chết, trên đó có hai hình xăm con rắn, đôi mắt đen, cạo trọc.

Một người đàn ông không có ngũ quan, mặc vest, tay chân hẹp dài.

Còn có một kẻ khác khiến Đỗ Duy rất ngạc nhiên.

Đó là một người phụ nữ, mặc một chiếc váy dài tồi tàn, từ tay đến mặt đều có nếp nhăn, cùng thi ban, khi Đỗ Duy nhìn nó, thì nó cũng nhìn lại Đỗ Duy.

Là nữ ác linh từng ôm Annabelle trong Ngôi nhà kinh dị...

Ả và Đỗ Duy có mối hận thù...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.