Khi ánh mắt lạnh như băng ấy xuất hiện.
Xe buýt như dã thú trầm mặc, khó chịu vì bọ chét quấy phá.
Ý chí còn kinh hoàng, dữ dội hơn trước.
Loại ác ý đó cứ như vực thẳm.
Nó tấn công hình bóng mơ hồ.
Tất cả hành khách trên xe buýt đều bị ảnh hưởng.
Những ác linh trong bóng tối đều bất động.
Đỗ Duy buộc phải rời khỏi trạng thái Quỷ Nhãn.
Bằng mắt thường hoàn toàn không thể nhìn thấy gì cả.
Nó tương đương với việc mất thị lực tạm thời.
Chuyện này rất nguy hiểm.
Nhưng may mắn thay, những hành khách ác linh cũng ở trong bóng tối như Đỗ Duy, tạm thời không thể tấn công Đỗ Duy vì bị xe buýt ảnh hưởng.
Hắn không quá lo lắng về việc bị đánh lén.
Nếu không, khả năng chết trong tay hành khách ác linh là rất cao.
Đỗ Duy lặng lẽ lấy đạn từ trong ba lô ra, rồi nạp đầy khẩu súng kíp.
Cái Bóng đứng sau hắn.
Con dao sắc bén đã nhằm ngay phía sau những ác linh.
Trước khi đạn được lấp đầy, Đỗ Duy nhận thấy bóng tối trước mặt đã biến mất, chiếc xe buýt bỗng dưng im ắng, hình bóng mờ ảo vô cùng vừa rồi đáng sợ đã biến mất.
Nó giống như chưa từng xuất hiện. Nó bị diệt rồi.
Vi phạm quy tắc của xe buýt thì chắc chắn sẽ chết.
Thay vào đó, có thêm một “người” ở vị trí lái xe.
Người đàn ông này dường như rất già, khuôn mặt đầy nếp nhăn, lốm đốm vài vết đồi mồi.
Y là một người đàn ông da trắng với mái tóc hoa râm, mặc đồng phục của linh mục màu đen.
Đỗ Duy rất quen thuộc đồng phục của linh mục.
Hắn ngay lập tức nhận ra phong cách của giáo hội.
Nói cách khác, “người” mới xuất hiện này đã từng là một thành viên của giáo hội.
Ý nghĩ này vừa lóe lên trong đầu hắn.
Rắc.
Đỗ Duy nạp đầy đạn vào súng kíp, lặng lẽ nhắm vào “người” đang ngồi trên ghế lái.
Giờ hắn chỉ có một mình.
Hành khách ác linh phía sau đã có Cái Bóng yểm hộ.
Thứ đang chiếm vị trí lái xe của Đỗ Duy, chỉ có thể đối mặt.
Không ai có thể giúp hắn.
Đột nhiên, “tài xế” quay đầu nhìn lại.
Bốn mắt đối diện nhau.
Đồng tử Đỗ Duy đột nhiên co rút lại, trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên.
Hóa ra là Andrew Dawkwe.
Cũng chính là Hunter chịu trách nhiệm điều tra và kiếm chế chiếc xe buýt này vào thế kỷ trước, nhưng cuối cùng đã chết trên xe buýt.
Lần đầu tiên Đỗ Duy lên xe buýt, hắn tìm thấy cuốn nhật ký do Andrew Dawkwe để lại, và biết được quy tắc rời đi trước 12 giờ.
Đó cũng là cuốn nhật ký cho hắn biết về Hunterm và ác linh hoá.
Theo một nghĩa nào đó, mặc dù Andrew Dawkwe đã chết, song y cũng trợ giúp Đỗ Duy rất nhiều.
Ví dụ, Hunter của giáo hội đã giao dịch với Đỗ Duy, Alvin Dawkwe, là cháu trai của Andrew.
Người này đã nói với Đỗ Duy cách lấy lại năng lực ác linh hoá của mình.
Mà phương pháp này cũng bắt nguồn từ Andrew Dawkwe.
Thú thật, Đỗ Duy rất biết ơn Hunter này, song biết ơn thì biết ơn, nhưng Andrew Dawkwe đã chết.
Y, hoặc nó, giờ là một ác linh.
Hơn nữa còn là ác linh do Hunter sau khi chết biến thành. Ác ý mạnh mẽ không chút cảm xúc, nó lạnh lẽo nhìn Đỗ Duy, rồi dời mắt đi chỗ khác, nhìn về phía ác linh sau xe buýt.
Đó là thực sự là tài xế.
Tất cả hành khách ác linh vẫn bình tĩnh, không ai trong số họ dám làm gì.
Đỗ Duy cũng vậy.
Không phải hắn sợ hãi, mà là đang suy nghĩ điều gì đó.
Tại sao Andrew Dawkwe lại xuất hiện?
Hunter sau khi chết chắc chắn trở thành những ác linh.
Nhưng theo thông tin lúc đó, Andrew Dawkwe đã chết theo quy tắc của xe buýt, nếu trở thành ác linh thì sẽ bị giết theo quy tắc.
Không thể xuất hiện lại sau bao năm.
Đỗ Duy liếc mắt, trong đầu mơ hồ hiện lên một khả năng.
“Là tài xế...”
Trước khi quy tắc thay đổi, nội quy của xe buýt hoàn toàn nhằm vào ác linh, khi còn ghế trống, ác linh không được giết người trong xe.
Hơn nữa không được làm hại tài xé.
Thay vào đó, tài xế có quyền đuổi khách xuống xe.
Đỗ Duy lên xe buýt rất nhiều lần, và sống sót cũng nhờ hưởng lợi từ quy tắc này.
Nói cách khác, tài xế là đặc thù.
Cho dù không phải là Hunter, rất có thể sau khi chết cũng sẽ trở thành ác linh.
Nó tương đương với con rối của xe buýt.
Mặc dù lời giải thích này khá gượng ép, nhưng lại là sự thật.
Nghĩ đến đây, Đỗ Duy không khỏi nghĩ thầm: “Nhưng xe buýt đã tồn tại quá lâu. Nó không thể chỉ có 2 tài xế, Andrew Dawkwe và mình. Phải có những “người khác” mới đúng.”
Ngay sau đó, ý tưởng của hắn được xác nhận.
Andrew Dawkwe đứng dậy từ ghế lái, ngơ ngác đi về phía khoang sau, nhưng trên ghế lái, một người lái xe mới - ác linh xuất hiện.
Ác linh này mặc áo bành tô, trên mặt không biểu hiện cảm xúc gì, vừa xuất hiện bèn đi theo Andrew Dawkwe.
Ngay sau đó, lại là một tài xế khác.
...
Vào lúc này, tất cả các hành khách ác linh trên xe buýt, bao gồm cả Đỗ Duy, đều bị chặn ở cửa sau của xe buýt.
Chiếm giữ cỗ xe là 13 tài xế do Andrew Dawkwe cầm đầu.
Mỗi người đều toát ra hơi thở đáng sợ.
Âm u, lạnh lẽo doạ người.
Giống như cảm giác rùng rợn do những con đỉa bò trên da.
Cho dù bây giờ Đỗ Duy đã tiến vào ác linh hoá, nhưng hắn vẫn cảm thấy có chút không chịu nổi.
Cái Bóng chắc chắn không đấu lại 13 ác linh tài xế này.
Cho dù có thêm Đỗ Duy cũng chỉ khó giết hơn một chút, dù có thể chạy thoát, song hắn nhất định không chiếm được lợi gì.
Cả số lượng và chất lượng đã hoàn toàn trấn áp các ác linh hành khách và Đỗ Duy.
Nhưng may thay, đám tài xế này đã không thèm để ý đến Đỗ Duy và những ác linh hành khách.
Bọn họ chỉ đứng ở cửa sau, lạnh lùng vô cảm.
Chúng trông giống như những cái xác, đang chờ được đưa đến lò thiêu.
Vào lúc này, ở bên ngoài xe buýt.
Sắc trời hoàn toàn đen kịt.
Đưa tay không thể thấy được năm ngón, nhưng lại thấy rõ mồn một mọi ác linh học sinh trong trường.
Cảnh tượng vô cùng quỷ dị. Khí thức khác thường, xao động bất an.
Đỗ Duy biết rằng đó là vì chiếc xe buýt và Ngôi nhà kinh dị đang giao tranh theo cách mà hắn không thể hiểu hay nhận ra.
Ngôi nhà kinh dị mang theo trường học, cướp đồ của xe buýt.
Xe buýt đến để trả đũa, cố gắng đoạt lại trường học.
Mục đích đơn giản và dễ hiểu.
Đột ngột……
Một tia chớp lớn xẹt qua bầu trời.
Tiếng sấm ầm ầm rền vang.
Ánh sáng sấm sét chiếu sáng cảnh vật xung quanh.
Đỗ Duy đột nhiên phát hiện không gian đã dịch chuyển, xe buýt mang theo khách tiến vào trường học, đi sâu vào Ngôi nhà kinh dị.
Két két...
Cửa sau xe mở ra.
Mí mắt của Đỗ Duy nhảy loạn, đây là sắp xảy ra chiến tranh, xe buýt sắp sửa bắt đầu ác chiến với Ngôi nhà dị, ác linh tài xế chính là con rối bị điều khiển.
Nhưng tất cả các hành khách, kể cả hắn, đều phải xuống xe.
Do hành khách đã bị tài xế chặn ở cửa, nên tài xế xuống xe, thì khách cũng phải xuống xe.
Ngoại trừ Đỗ Duy, những hành khách ác linh, từ Quỷ Ảnh cao gầy đến Josh, đều chạy trối chết, trong nháy mắt biến mất.
Một mình hắn đứng ở cửa sau, không có ý định xuống xe.
Lúc này Đỗ Duy vô cùng bình tĩnh, khi Josh xuống xe, hắn cũng không Đánh Dấu ác linh này, vì cảm thấy không cần thiết.
Xuống xe sẽ lọt vào tầm ngắm của Ngôi nhà kinh dị, trốn đi đâu được?
Sớm muộn cũng sẽ gặp lại.
Đỗ Duy cảm thấy cơ hội mà hắn chờ đợi đã đến. Nếu chiếc xe buýt muốn đưa ngôi trường trở lại Ngôi nhà kinh dị, vậy thì hãy giúp nó.
Bởi Ngôi nhà kinh dị sẽ giết mình, nhưng xe buýt thì không. Quy tắc của nó chỉ dành cho những ác linh.
Quan trọng hơn là, Đỗ Duy đã phát hiện ra một chuyện rất tiện lợi hơn cả Đánh Dấu ác linh như Josh.
Đó là Đánh Dấu 13 tài xế ác linh trên xe buýt.
Mang chúng cướp lấy trường học từ Ngôi nhà kinh dị.
Nếu có thể, Đỗ Duy thậm chí còn muốn thử xem mình có thể Đánh Dấu Ngôi nhà kinh dị hay không, một khi thành công, sẽ không cần buồn bực về việc tìm thêm thế lực để đối phó ác linh Đỗ Duy.
Xe buýt và Ngôi nhà kinh dị tương đương với Vương Tạc*!
*vương tạc: 2 quân Joker mạnh nhất trong loại bài “Đấu Địa Chủ” của Trung Quốc
Từ bị động thành chủ động, sự chờ đợi của Đỗ Duy là hữu dụng.
Hắn nhìn sâu vào ác linh tài xế đang đứng phía sau, xuống xe không chút do dự.
Sau đó, hắn đứng ở cửa sau, duỗi tay phải ra.