Tự Mộng

Chương 20: Chương 20: Bên trái cũng muốn




Anh, hôm qua thật mất mặt quá.” Cố Tử Ninh ngồi trên ghế sa lông ôm đầu, sau đó bưng mặt hết sức xin lỗi. Ngày hôm qua không chỉ có chơi mà còn có chuyện xảy ra giữa cậu và lớp trưởng, cuối cùng mất mặt ngất xỉu.

Thật ra thì cậu cũng không trách Nghiêm Diệp, Nghiêm Diệp chỉ là quá thích cậu mà thôi. Đối với cậu làm những chuyện như thế, mặc dù cậu rất không muốn. Nhìn Bạch Khải Hạp, Cố Tử Ninh có chút chột dạ, cậu nghĩ chuyện đã qua không có cách nào vãn hồi nữa, hay là thời gian này cứ để cho Nghiêm Diệp suy nghĩ lại thật kĩ đi.

”Ăn quýt đi.” Bạch Khải Hạp vừa nói vừa đưa cho cậu một múi quýt đã bóc sạch, cậu nhận lấy sau đó len lén nhìn anh Hai của mình. Hình như… Anh đang giận.

”Anh… Anh không sao chứ?”

”Không, khăn tay của Nghiêm Diệp anh giặt rồi phơi khô. Em qua đó lấy đi.”

”A?”

”Ngày mai không phải còn đi học à, cầm rồi trả lại cho Nghiêm Diệp.”

”Vâng, được…” Cố Tử Ninh lắp bắp nói, cầm lấy khăn tay, cảm thấy sự bình tĩnh của anh mình có chút không bình thường. Cậu luôn cảm thấy trước ngày bão nổi đều là ngày nắng đẹp trời a.

Nhìn khăn tay trắng trắng thơm thơm trong tay mình, cậu đưa lên mũi khẽ ngửi mấy cái, một mùi hoa nhài nhàn nhạt tỏa ra khiến tâm tình cũng tốt hơn nhiều. Cố Tử Ninh đem khăn tay kia nhét vào trong túi, vui vẻ ăn quýt.

Ngọt quá!

Nhoáng một cái cậu đã ăn hết toàn bộ quýt, trong cổ có chút khô.

”Anh, bên đó có nước không?” Cậu hỏi Bạch Khải Hạp, Bạch Khải Hạp vừa nhìn cậu cẩn thận nhét khăn tay vào trong túi liền không khỏi gai mắt. Mặt thoáng chốc lại khôi phục ôn nhu, đưa cho em trai mình một cốc nước lạnh.

Cậu nhận lấy rồi uống hết, hoàn toàn không phát hiện ánh mắt kì lạ của anh trai mình. Cố Tử Ninh từ trước đến giờ vẫn rất không nhạy bén, căn bản không thể nào phát hiện ra âm mưu của hắn, đối với anh trai mình cậu luôn là 100% bỏ phiếu tín nhiệm. Có thể cảm nhận được tức giận của anh, lãnh đạm của anh song điểm mấu chốt chính là cậu không cảm nhận được mảnh tâm tư nho nhỏ của anh, bởi vì trong đầu cậu không nghĩ được tới chuyện anh mình tính kế ”ăn” mình.

”Nếu như không có chuyện gì em ngủ nha, anh cũng đi ngủ sớm một chút.”

”Ừ.”

Cố Tử Ninh nói xong liền ngáp một cái, chuẩn bị lên lầu đột nhiên nhớ tới cái gì vội vàng chạy xuống.

”Sao thế?”

”Ấy ấy ấy ấy, Teddy đệ đệ của em vẫn chưa mang vào, lỡ trời mưa thì sao!” Cậu kêu to chạy ra ban công, chuẩn bị tìm con Teddy đệ đệ kia. Bạch Khải Hạp không khỏi đỡ trán, cười khổ. Đi tắm thì quên quần áo, đi học quên cặp sách nhưng đi ngủ lại không thể quên con gấu, thật là không đỡ nổi.

Chẳng qua là dược liệu trong cơ thể cậu… Sau khi uống ly nước kia cũng bắt đầu muốn phát tác đi, hử?

Năm phút sau, đúng như dự đoán Bạch Khải Hạp liền nghe được âm thanh Cố Tử Ninh choáng váng té xuống Teddy đệ đệ của cậu. Chậm rãi đi ra ban công, hắn thấy em trai hắn đang dựa vào con gấu kia, sắc mặt đỏ gay, đôi mắt khép hờ, hai chân một co một duỗi. Nếu không có con gấu đỡ, cậu cũng đã nằm dài ra đất rồi.

Bạch Khải Hạp mấy bước tiến tới liền nhấc cậu lên, ôm eo cậu, đem con gấu chướng mắt vứt qua một bên. Búng tay một cái, dưới chân đã xuất hiện một tấm thảm lông dày.

Qu ét mắt nhìn một vòng, phong cảnh trên ban công cũng không tệ… Nếu như lần trước ở chỗ này cùng Tử Ninh làm, cảm thụ ấy đã tuyệt vời hơn biết bao…

Nghĩ vậy, Bạch Khải Hạpkéo con gấu lại, đặt cậu lên, từ tốn cởi quần áo cậu ra. Nhìn hai chân bởi vì dục vọng căng trướng mà tự ma sát lẫn nhau, hắn tà tứ cười một tiếng. Dathịt Cố Tử Ninh trắng nõn và hai điểm đỏ thẫm từ từ lộ ra trong không khí, mắt cậu khép hờ, dục vọng dâng trào không che giấu nổi giốngnhư có ngọn lửa đang tí tách bùng lên trong lòng.

Đầu vú của Cố Tử Ninh nhạy cảm dị thường, bởi vì lộ ra trong không khí se lạnh nơi sân thượng nên dần dần trướng lên.

Vốn ban đầu hai điểm chỉ nho nhỏ hồng hồng, bây giờ lại giống như hạt đậu vậy, chắc là hai núm vú cậu cũng bắt đầu cứng lên.

Yết hầu Bạch Khải Hạp lên xuống, ngậm một bên, quả nhiên đã sưng cứng, bàn tay đưa ra bấm bên còn lại, vật nhỏ ấy coi chừng như có thể chảy ra sữa vậy.

”Ha… A… Thích… Bên trái, bên trái cũng muốn…” Cố Tử Ninh bị kích thích bất ngờ, kìm lòng không được rên dâm đãng, mất tự nhiên cũng theo gió mà bay. Chính là cậu cảm thấy một điều này, cậu thích người trước mặt, phản kháng chỉ dành cho những người cậu không thích mà thôi, trong lòng có cảm giác giống như nở hoa vậy.

”Bên trái… Cũng muốn sao? Muốn cái gì?” Bạch Khải Hạp nghe được lời dâm của cậu, thanh âm đột nhiên liền trầm thấp.

Em trai hắn, học ở đâu loại câu dẫn này?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.