”Anh, anh nói sao… A, hừ…” Cố Tử Ninh ngọ nguậy thắt lưng, bộ dáng giống như đang đùa giỡn với lửa trong lòng Bạch Khải Hạp, giọng nói gấp rút nũng nịu. Đưa cánh tay mềm mại khoác hờ lên vai của hắn, ánh mắt mơ hồ mông lung nhìn về phía trước. Hắn cảm thấy ánh mắt này vừa quyến rũ vừa rối như tơ, khiến hắn không thể chạy đâu cho thoát.
Bạch Khải Hạp tiếp xúc với ánh mắt của Cố Tử Ninh, đầu óc căng lên muốn nổ, lửa dục vốn cuộn trào nay còn lên cao hơn nữa. Nhưng… Hắn không có ý định để cho cậu dễ dàng như ý như vậy.
”Anh nói? Anh không biết…” Bạch Khải Hạp dùng tay trái kéo hai tay cậu lên đặt ở đỉnh đầu, hôn nhẹ lên gò má cậu. Những nụ hôn vụn từ trán đến mí mắt mềm nhẹ, sau đó đến gương mặt đang ửng hồng, cuối cùng lại công kích vành tai cậu.
Thật ra thì vành tai thật sự là điểm nhạy cảm của rất nhiều người, Cố Tử Ninh cũng không phải là ngoại lệ. Được ôn nhu liếm đến nơi đó giống như có điện chạy qua người vậy, thân thể cậu theo đó mà run rẩy.
Nơi nhạy cảm bị liếm tới giống như có điện chạy qua vậy, khiến cho cơ thể cậu cong lên run rẩy. Hơn nữa trong lúc liếm hôn, hơi thở Bạch Khải Hạp nóng ấm làm cho lỗ tai cậu giống như bị bao một tầng sương mù mỏng. Cảm giác ấy lan tỏa khắp toàn thân, không chỉ lỗ tai mà cả cơ thể đều bị ngọn lửa sắc dục đốt lấy.
Hắn nhìn phản ứng thú vị của Cố Tử Ninh, đầu lưỡi đỏ thẫm lại ý vị ra vào bên trong lỗ tai, bắt chước động tác tính giao vô cùng sắc tình.
”Đừng… Đừng… A… Hư… A…”
Cậu cảm thấy giống như mình sắp bị người trước mắt giày vò chết, từ từ hành hạ, lí trí bị dục vọng chiếm đoạt gần như tan rã. Cả cơ thể cậu phơi bày trong không khí, mặc dù nơi sân thượng rất mát nhưng nơi bị lạnh nhạt kia lại rất lạnh, rất hư không.
Nếu như, nếu như… Người kia có thể liếm liếm đầu vú thì tốt rồi, cậu cảm thấy nơi đó thật căng đau nhưng không thể tự lấy tay mình sờ sờ được, bởi vì tay đã bị bắt chéo giữ chặt trên đỉnh đầu. Nháy mắt, tính tình cậu cũng nóng lên, cậu không thích bị khó chịu như vậy. Cậu thật muốn… Đưa tay sờ một cái quá…
Thật giống như biết được suy nghĩ đang chạy loạn trong đầu cậu, Bạch Khải Hạp buông tay cậu ra. Cố Tử Ninh nắm mở tay mình một cái, bàn tay tê rần nhanh chóng khôi phục lại, định vươn tay sờ nơi căng đau kia. Không đoán được chính là tay Bạch Khải Hạp nhanh chóng chụp lấy tay cậu, không cho động.
”A! Đừng… Đừng… Buông ra, buông ra…” Cậu bắt đầu bất mãn, không kiềm được lên tiếng phản kháng. Người này thật xấu, nhất định là đang đùa cậu! Mới nghĩ như vậy, hốc mắt cậu cũng hồng lên, hốc mắt ướt ướt.
”Tiểu Ninh muốn sờ một cái không?”
”A?” Người này… Gọi cậu là Tiểu Ninh? Trước giờ không có ai kêu cậu như thế, nhất thời, trong lòng lại nảy sinh một cảm giác lạ. Thậm chí cậu còn có điểm mê muội, rốt cuộc là cậu thích anh Hai, hay là người trong mộng tà tứ kêu cậu một tiếng Tiểu Ninh đây?
”Hừ… Có phải đầu vú dâm rất ngứa, muốn tự bóp bóp không?” Bạch Khải Hạp thẳng thừng nói ra suy nghĩ trong đầu, khiến mặt cậu thoáng chốc đỏ bừng. Người này, người này thật là… Mặc dù cậu muốn vậy nhưng không cần thẳng thắn đến vậy chứ? Lời như vậy cậu sao có thể dám nói ra, nhưng nếu không nói ra, cậu lại sẽ bị hắn hung hăn trừng phạt, lửa dục đốt càng thêm sâu, thậm chí… Có thể không cho cậu bắn ra nữa…
Đột nhiên, đầu vú bị một vật kim loại lạnh lẽo cà nhẹ, sau đó đột ngột kẹp lại. Cố Tử Ninh không chịu được tập kích bất ngờ, ưỡn người rên rỉ, bên kia cũng không nặng không nhẹ giống như vậy, kim loại lạnh lẽo kìm chặt hai điểm sưng cứng. Đau đớn trùng trùng nhưng mang lại thống khoái bất ngờ. Sợi dây xích nhỏ vì cơ thể của cậu lay động nên cũng lay động theo, kéo theo hai đầu vú đáng thương. Lạnh lẽo của kim loại và lửa nóng của dục vọng hòa hợp thật khiến như cậu đang đứng trước cửa thiên đường.
”A… A… Đầu vú của em… Hư… Thật ngứa… Ư… Thật muốn sờ sờ…” Cố Tử Ninh khóc, nước mắt sinh lí chảy giàn giụa. Người trước mặt nửa điểm thương xót cũng không có, đem sợi dây xích kéo ra một chút, hai đầu vú đỏ hồng cũng theo đó mà căng ra. Sướng khoái dâm đãng xen đau đớn một lần nữa lại tới, Cố Tử Ninh có chút muốn chết, hai chân không ngừng cọ cọ vào nhau. Hắn nâng mắt ý vị cười, bàn tay lạnh lẽo bất ngờ cầm kẹp vú xoắn lại một chút, người dưới thân không không kìm được nức nở thành tiếng.
Sướng quá, thật không ngờ chơi đầu vú cũng có thể đạt đến sướng khoái tê người như vậy. Một lát sau, Bạch Khải Hạp đã dày vò đã hai điểm sưng mọng kia, nhẹ nhàng tháo kẹp vú ra.
”A… Tha… Cho em… Xin anh…” Cậu vô lực rên rỉ, hai tay đã được thả ra nhưng vô lực rũ trên đầu.
”Được… Tới, tự ngoan ngoãn sờ cho anh xem.” Bạch Khải Hạp bắt lấy cánh tay vô lực của cậu, thả xuống lồng ngực, ý chỉ cậu bây giờ có thể bắt đầu rồi, móng tay mang theo tiếu ý còn cào nhẹ lỗ nhỏ trên đầu vú của cậu.
Cố Tử Ninh được Bạch Khải Hạp cho phép liền vô lực an ủi hai đầu vú của mình, cậu vụng về bóp viên thịt nhỏ sưng đau trước ngực vài cái, một cảm giác khoái lộng liền ngay lập tức tràn ra khắp cơ thể. Nơi trước giờ cậu không hề để ý tới mà lại có thể mang khoái cảm sâu sắc tới như vậy.
”Hừ… Thật thoải mái… A… Hmmmm….” Âm mũi mờ mịt, ánh mắt mê say…
”Đúng, bóp chặt nó, sau đó bóp nhẹ chóp đỉnh rồi kéo lên.” Bạch Khải Hạp bắt đầu hướng dẫn hai bàn tay ngây ngô của cậu, hướng dẫn cậu tự chơi đầu vú của mình.
”Dùng móng tay, cà nhẹ vào lỗ nhỏ trên đỉnh…”
”Xoắn nó…”
Nghe mấy lời của Bạch Khải Hạp, hai đầu vú của cậu càng cứng hơn nữa, hậu huyệt càng thêm ướt. Chính cậu cũng bắt đầu hoài nghi mình có phải trời sinh chính là phóng túng như vậy không…
[…]
Qủa nhiên dưới sự dẫn dắt của hắn, Cố Tử Ninh liền rất nhanh nắm được tinh hoa, khiến cho mình càng thêm khoái hoạt. Hạ thân dán vào bụng của người kia hơi hơi lay động, cảm giác sắp bắn tới nơi. Nhưng nhanh hơn cậu, Bạch Khải Hạp đã vươn tay nắm nó lại.
”Vẫn chưa được bắn đâu.”
”Không, không thể… Tại sao…”
‘Bời vì… Anh sợ em hôm nay sẽ không chịu nổi.”
Đúng, trong đầu của hắn là hàng tá những suy nghĩ đen tối, nhất định hôm nay hắn phải ”ăn” Tiểu Ninh suốt đêm. Ngày mai em trai hắn đi học, hắn lại phải đi rồi. Hắn không muốn cậu biết bởi vì cậu sẽ thương tâm, dẫu sao li biệt ra chiến trường là một chuyện rất tàn nhẫn, hắn sợ biểu tình xót xa của cậu mà lại từ bỏ ý niệm xuất chinh lần này.
Bạch Khải Hạp không phải là người ưa sướt mướt sống tình cảm, hắn chỉ là… Không có biện pháp đối với người hắn thương!
Mà không để cho Cố Tử Ninh bắn cũng có nguyên nhân của hắn. Tối nay hắn sẽ cho cậu chân chính cảm thụ cái gì là khoái cảm giữa tâm hồn và thể xác đồng điệu, thân thể cậu rất nhạy cảm, nếu như không khống chế số lần bắn tinh, có lẽ cậu sẽ thoát tinh bệnh nặng, điều này đối với cơ thể cậu không tốt chút nào. Bên cạnh đó ngày mai Cố Tử Ninh còn phải đi học, nếu như em hắn bị bệnh, hắn lại càng không muốn đi.
”Tiểu Ninh, muốn không?”
”Muốn… Muốn…” Trải qua nhiều lần điều giáo của hắn, cậu căn bản đã hiểu đây là ý gì, cho nên mới đáp lại không ngần ngại như thế. Chính cậu cũng không có cái gì xấu hổ, người mình yêu trước mặt, lại còn xấu hổ cái gì…
”Vậy tự mình tới đi.”