Thanatos đã ngẩn ngơ trong một khoảnh khắc.
Cậu nằm trên chiếc giường điêu khắc cổ kính của Diêm La, gáy kề gối thêu, chăn gấm lộn xộn xếp chồng lên nhau ở cuối giường, có chút nhăn nhúm.
Vải màn tầng tầng lớp lớp che giường, cắt thành một thế giới độc lập với không gian bức bách này. Thế giới này chỉ có cậu với Diêm La, không có bất kỳ người nào có thể nhìn trộm.
Cổ tay vòng bạc bị Diêm La ấn ở đầu giường, lạch cạch va chạm, rung động cả giường.
Tay Diêm La lớn hơn cậu một vòng, đè lên cổ tay trắng như sương tuyết, làm cho cậu không thể nhúc nhích chút nào. Ngón tay Thanatos nâng lên, giãy dụa vài cái, ngón tay non như rễ hành bị tay Diêm La cắm vào nắm chặt, mười ngón tay đan vào nhau, kín kẽ, mạnh mẽ bị ấn trở về.
“Đừng nhúc nhích.” Diêm La vỗ về hôn đầu ngón tay cậu.
Người đàn ông phương Đông đè chặt cổ tay cậu khoác lên một mái tóc như lụa mực. Áo khoác lộng lẫy đã cởi ra ném xuống đất, cổ áo lót trắng như tuyết bị kéo ra lộn xộn, đáy mắt trong suốt như trăng thanh gió mát hiện màu sắc tối đen nồng đậm.
Diêm La cảm thấy cảnh tượng này rất quen.
Giống như đã nhìn thấy trong một giấc mơ.
Là ham muốn, cũng là dự đoán.
Diêm La cắn vành tai chàng trai, hơi thở lướt qua bên tai cậu.
“Lần đầu tiên nắm cổ tay em đã muốn nói, cổ tay thật nhỏ.”
Mặt người dạ thú bỏ đi mặt, chỉ còn lại cầm thú.
Thanatos bị nói đến lỗ tai ngứa ngáy, quay đầu, ẩn nhẫn kêu rên. Cánh môi đỏ tươi, một nửa là bị Diêm La hôn, một nửa là bị bản thân cắn.
Diêm La xoay cằm cậu qua, ngón tay khẽ xoa môi cậu: “Không cần nhịn, chỗ này không có người khác.”
“Cắn nát rồi, anh sẽ đau lòng.”
“Nếu thật sự không chịu nổi thì cắn ngón tay anh.”
Thanatos không chịu cắn ngón tay Diêm La, giơ tay lên cầm cổ tay Diêm La, đặt ở trước ngực mình.
Ở đó không có nhịp tim.
Chỉ có một lớp da thịt trắng như tuyết, phủ đầy xương cốt cứng rắn.
Sử dụng cơ thể run rẩy, thay vì nhịp tim và hơi thở để nói lên tình yêu.
Là thần minh quen giấu mình trong bóng đêm, lần đầu tiên bày ra thân thể không hề che giấu trước mặt người khác. Giống như ngọc trai mở vỏ cứng, để lộ thịt trai mềm mại, khoe ra ngọc trai đẹp nhất.
Diêm La rũ mắt nhìn.
Tinh hà trong con ngươi bạc của chàng trai còn loạn hơn Vong Xuyên, chảy xuôi thành hơi nước mờ mịt. Đôi môi đỏ mọng như hoa bỉ ngạn đỏ tươi như máu, được hôn đến kiều diễm nở rộ.
Khuôn mặt Diêm La gần trong gang tấc.
Thanatos nhớ tới lần đầu tiên gặp mặt, cậu và Diêm La cũng dựa vào nhau như vậy. Khi đó cả người cậu cứng ngắc, từ đó về sau vẫn duy trì khoảng cách an toàn hơn một mét.
Về sau càng ngày càng quen thuộc, cậu quen luôn được Diêm La dắt, cõng, ôm, cũng có thể chấp nhận tiếp xúc không khoảng cách.
Cho đến bây giờ, con số này đã thêm một dấu chấm âm và sắp đạt đến độ sâu chưa từng có.
Khoảng cách nguy hiểm.
Thanatos nâng cánh tay lên, phá lệ chủ động ôm lấy cổ Diêm La, vùi mặt vào bả vai Diêm La.
Diêm La kinh ngạc trong chớp mắt, lập tức ôm chàng trai lên, để cho cậu ngồi trên đùi mình, mặt đối mặt ôm vào trong ngực.
Cơn đau đột ngột khiến Thanatos theo bản năng cắn bả vai Diêm La.
Diêm La vỗ về chàng trai khẽ run rẩy, thấp giọng nói: “Không có việc gì, Thanatos.”
“Cắn chặt điểm quan trọng.”
“Anh yêu em.”
Chàng trai gắt gao ôm lấy Diêm La, ôm ấp rộng rãi với mềm giọng an ủi cho cậu cảm giác an toàn cực lớn, bất thình lình thổ lộ làm cậu có chút giật mình.
Thanatos dần dần nới lỏng răng của mình.
Diêm La cũng không nguy hiểm.
Cậu càng đến gần, cậu càng cảm thấy an toàn.
Thanatos thì thầm một câu gì đó.
Diêm La cúi đầu nghe, mặt mày khẽ động, gợi lên ý cười.
Tiểu Tử Thần nói tiếng Hy Lạp.
Em ấy nói, em cũng yêu anh.
Thanatos mở mắt ra, nhìn rèm trên đỉnh đầu, trong nháy mắt mờ mịt.
Đây không phải là phòng của cậu.
Cậu từ từ rũ mí mắt của mình, bộ não chậm chạp của cậu bắt đầu hoạt động.
À... Đây là phòng ngủ của Diêm La.
Tối hôm qua, Diêm La nói muốn dạy cậu một từ.
Sau đó, cậu được dạy trên giường.
Cậu cũng không phải đứa bé ngây thơ không biết chuyện đời, sẽ không bị lời ngon tiếng ngọt lừa gạt lên giường.
Suy cho cùng, là cậu nguyện ý.
Thể lực của cậu không tốt, nhưng cũng không mệt mỏi, càng không có cảm giác đau nhức.
Diêm La rất dịu dàng, rất quan tâm cảm nhận của cậu.
Không nghĩ tới Diêm La là cầm thú dưới giường, quân tử trên giường, thật sự là không giống người thường.
Là cậu hiểu lầm Diêm La.
Vài ngày sau, nhớ lại suy nghĩ của ngày hôm nay, Thanatos hận không thể tự sát bằng lưỡi hái.
......
Hắc Bạch Vô Thường xin nghỉ kết hôn, muốn đi hưởng tuần trăng mật. Sau đó gia đình Venus cũng đi du lịch để tham quan những thắng cảnh tuyệt vời ở Trung Quốc.
Chung cư lập tức trống trải, chỉ còn Diêm La và Thanatos.
Diêm La dần dần lộ ra bộ mặt thật cầm thú.
Khi chung cư còn có thần khác ở, Diêm La rất quy củ, chỉ thực hành với Thanatos ở trong phòng ngủ. Mấy lần đầu tiên, anh thật cẩn thận, mỗi lần đều sợ Tiểu Tử Thần mệt mỏi đau đớn.
Về sau tuy xác định thể lực Tiểu Tử Thần kém, nhưng rốt cuộc cũng là thân thể thần minh, không phải thật sự yếu ớt, nên bắt đầu dần dần làm càn.
Chờ các thần khác đều đi rồi, Diêm La liền hoàn toàn không cố kỵ gì. Anh nhớ đến các loại play lúc trước của Mạnh Vãn, thật vất vả mới có tiến triển lớn trong quan hệ với Thanatos, cũng trông mong thử tất cả xem, biến giấc mơ thành hiện thực.
Vì vậy, anh dụ dỗ Thanatos thực hiện phòng tắm play, ban công và ghế sofa các loại.
Mỗi lần Thanatos đều rất ngượng ngùng, trên mặt đầy ửng đỏ, xấu hổ đến cực điểm. Dưới sự lừa gạt của Diêm La vẫn ngoan ngoãn chơi với anh, thuận theo lại yên tĩnh, nghe lời vô cùng.
Diêm La đắc ý vênh váo, định làm vé lớn.
Chính cái gọi là, không bộc phát trong lặng lẽ, thì diệt vong trong lặng lẽ.
Diêm La ỷ vào Tiểu Tử Thần dễ dãi nên bắt nạt, không kiêng nể gì mà bắt nạt Tiểu Tử Thần rất nhiều ngày, rốt cuộc chọc giận Thanatos.
Thanatos đứng ở trong phòng khách, mặt không chút thay đổi nhìn chăm chú Diêm La đang làm việc trên sô pha.
Hôm nay Diêm La mặc áo sơ mi, đang cầm bút viết lên sổ tay. Vốn là hình ảnh công việc cực kỳ bình thường, nhưng mà vết cắn trên vai, vết hôn trên cổ, vết trầy xước trên cánh tay, rõ ràng có thể dùng tay áo dài che giấu hoặc dùng thần lực xoá bỏ nhưng anh lại không, cố ý giữ lại cho Thanatos xem.
Quan trọng nhất, chiếc áo này không sạch sẽ.
Ngày hôm qua Diêm La còn dỗ dành Thanatos chỉ mặc chiếc áo sơ mi của bạn trai rộng lớn này, bị anh bắt nạt từ sofa tầng một, dọc theo cầu thang tầng bốn đến phòng ngủ.
Sau khi trở lại phòng ngủ, thể lực Thanatos không đủ, Diêm La lại không buông tha cho cậu. Bộ dáng Thanatos vừa mềm mại vừa yếu ớt ôm chặt anh trên cầu thang khiến cho khắp người Diêm La đều sung sướng, dã thú trong lòng bị đánh thức, trong chốc lát không dừng lại được. Mỗi lần chàng trai muốn chạy trốn, đều sẽ bị kéo mắt cá chân về.
Cuối cùng buộc Thanatos hóa ra áo choàng đen trốn đi, buồn bực nói: “Mệt.”
Diêm La vén mũ của cậu lên, giọng điệu nghiêm túc nói: “Hoa Hạ bọn anh lúc kết hôn, cô dâu sẽ được chú rể vén khăn trùm đầu, anh cởi mũ của em, có tính là vì em vén khăn lên không? Có tính là cưới em không? Đêm tân hôn mệt cũng đáng giá mà.”
Thanatos bị anh lừa gạt khập khiễng, thật ngoan ngoãn lại bị Diêm La lột ra khỏi áo choàng.
Sau đó lập tức thiếu chút nữa ngay cả da cũng bị anh lột.
Thanatos uất ức đến rơi lệ, chủ động lột da của mình, hóa thành xương trắng cứng ngắc. Vén cái gì mà khăn, có bản lĩnh vén hộp sọ cậu lên đi.
Diêm La thấy chàng trai dưới thân bỗng nhiên biến thành một bộ xương, không chỉ không bị dọa héo tại chỗ, còn càng hưng phấn.
Toàn thân cao thấp hai trăm lẻ sáu cục xương, mỗi một cục Diêm La đều sờ qua, thậm chí liếm qua xương sườn với cột sống của cậu, hôn qua mỗi một đốt xương ngón tay của cậu.
Xương của Thanatos thiếu chút nữa tách rời luôn.
Diêm La còn chưa thỏa mãn nói: “Nếu hầm một nồi canh xương, xương nhỏ nhà anh cũng là hương vị thơm ngon nhất.”
...... Đủ loại hành vi biến thái, làm Tử Thần tức giận, không thể nhịn được nữa.
Thù mới hận cũ cùng tính một lượt, cả người chàng trai tóc bạc tản ra áp suất cực thấp.
Trong nháy mắt tiếp theo, Tử Thần mặc áo choàng đen cầm lưỡi hái xuất hiện, không chút lưu tình vung về phía Diêm La.
Diêm La cũng nháy mắt thay đổi trang phục lẳng lơ kia, đầu đội mũ ngọc, hán phục quy củ, một tay cầm Sổ Sinh Tử, một tay dùng Bút Phán Quan đỡ lưỡi hái của cậu.
Diêm La hơi cong mắt: “Thanatos, đừng tức giận.”
Trả lời anh là một phát lưỡi hái mạnh mẽ của Thanatos.
Diêm La nhanh tay lẹ mắt né tránh, lưỡi hái đáp xuống sofa, chia năm xẻ bảy sofa với bàn trà, mảnh thủy tinh với vải vụn bay đầy trời.
Mí mắt Diêm La giật giật, nhanh chóng lên cầu thang tránh nạn.
Xem ra thật sự Tiểu Tử Thần tức giận.
Đúng là đêm qua bắt nạt quá mức. Diêm La sám hối trong chớp mắt.
Nhưng nghĩ đến cảnh Tiểu Tử Thần lơ lửng trên cầu thang này, toàn bộ thân thể đều được anh ôm vào trong ngực, ôm cổ anh nức nở...
Haaa, ai mà chịu được chứ.
Để Tiểu Tử Thần đập nát đồ đạc trút giận đi, dù sao cũng có thể dùng pháp thuật làm lại như cũ.
Diêm La đứng trên cầu thang không được mấy giây thì lưỡi hái của Thanatos lần thứ hai đuổi theo, một phát chém đứt toàn bộ cầu thang nối từ tầng một đến tầng hai.
Diêm La kịp thời nhảy lên tầng hai: “Thanatos, xin em bớt giận, anh xin lỗi, tối hôm qua anh ——”
Thanatos bày tỏ không muốn nghe, tức giận ném một chuỗi đầu lâu vào Diêm La.
Diêm La vội vàng nhảy vọt lên tầng ba, chỗ đứng ban đầu lập tức chất đầy đầu lâu. Anh vừa mới đứng vững, đã thấy Thanatos mở cánh xương bay tới, lạnh lùng giơ lưỡi hái lên.
Diêm La: “...”
Anh đã sai, thật đấy.
Chơi hơi quá đà.
Tiểu Tử Thần bạo lực phá nhà, chung cư rung chuyển ầm ầm. Có Diêm La thiết lập kết giới bảo vệ, cũng không đến mức lan đến khu bên cạnh, chỉ truyền ra một ít động tĩnh.
Chung cư bên cạnh có mấy con yêu tinh đang nói chuyện phiếm, nghe được vài tiếng đập vỡ, không hẹn mà cùng yên tĩnh trong chớp mắt.
“Mấy người có nghe thấy tiếng gì không?”
“Động đất?”
“Địa bàn Diêm Vương điện hạ làm sao có khả năng động đất, nghe giống như bên cạnh có ai đang cãi nhau, đập đồ khắp nơi.”
“Trong khu này nhiều yêu quái như vậy, có mâu thuẫn là rất bình thường, chuyện nhỏ thôi.”
Mấy yêu tinh không để trong lòng, đang muốn tiếp tục đề tài vừa rồi.
“Ầm——” Tiếng động trên trần nhà rơi xuống đất.
Các yêu tinh: “...”
Nghe có vẻ như huyết hải thâm cừu đấy.
Động tĩnh này náo loạn một hồi lâu, mới dần dần bình ổn lại.
Bọn họ dựng thẳng lỗ tai nghe một lúc, xác định không nghe được động tĩnh gì nữa, nghĩ chắc là oánh nhau xong rồi.
Bên trong chung cư Yên Lạc đã trở thành một đống đổ nát.
Thanatos tấn công rất chính xác, phòng của Hắc Bạch Vô Thường và Venus đến cái ổ khoá cũng không đụng vào, còn những chỗ khác bị phá hủy toàn bộ, thế cho nên hai gian phòng còn nguyên vẹn kia trở thành nhà trên không trung.
Chàng trai tóc bạc đứng trong đống đổ nát sụp đổ, cánh xương lớn mạnh đảo qua là có thể dễ dàng cắt đứt xi măng cốt thép, đập nát vách tường. Cậu vẫn khoác áo choàng đen, chỉ lộ ra khuôn mặt tinh xảo tái nhợt, tay cầm lưỡi hái khổng lồ, đôi mắt bạc vô cùng lạnh lùng.
Hổ không gầm lên, đúng là coi cậu là mèo bệnh.
Bình thường Thanatos quá ngoan quá mềm mại, trên giường lại rất kiều diễm, tính cách yên tĩnh. Thế cho nên thiếu chút nữa Diêm La quên mất, Thanatos còn là một vị thần lớn mạnh với cấp bậc hàng top.
Diêm La nhìn quanh bốn phía, khẽ thở dài nói: “Tiểu Tử Thần, nhà chúng ta không còn.”
Thanatos thờ ơ.
Đừng tưởng cậu không biết Diêm La có thể một phất tay trở về như cũ, hơn nữa, làm sao Diêm Vương chỉ có một chỗ ở này.
Rõ ràng Diêm La cũng không thèm để ý đống phế tích này, rất nhanh mở ra đề tài mới: “Nếu không anh về nhà với em nhé?”
Thanatos không theo kịp mạch não của Diêm La.
Diêm La nói: “Về gặp Minh Vương với anh trai em, thuận tiện dạm ngõ luôn.”
Không gì có thể ngăn cản Diêm La best kéo nhanh tiến độ.
.....