Dưới sự phản đối mạnh mẽ của Thanatos, phòng 401 vẫn được khôi phục nguyên trạng, không còn là phong cách bãi tha ma nữa.
Diêm La có chút tiếc nuối: “Thật ra quan tài rất lớn, đủ để chúng ta hợp táng.”
Thanatos nhanh chóng chạy về phòng mình.
......Cái gì hợp táng với không hợp táng, hôm nay mới là ngày đầu tiên xác nhận quan hệ, cậu còn chưa muốn ngủ chung với Diêm La.
Diêm La nhảy quá nhanh, Thanatos có chút không theo kịp.
Nhìn chàng trai chạy trối chết, Diêm La khẽ “chậc” một tiếng, vẻ mặt sâu thẳm khó lường, làm một bộ trạng thái không khống chế được: “Thật dễ thẹn thùng.”
Lông mi rung động, quạt trong tay cũng không phất ra nữa.
Anh duy trì trạng thái bình tĩnh im lặng vài giây.
Rốt cuộc không khống chế được ý cười, vẻ mặt vui vẻ lấy điện thoại ra khoe khoang.
Nhóm làm việc địa phủ.
Diêm La: Bản vương thoát độc thân rồi.
Trong nhóm im lặng một giây.
Thôi Giác: Chúc mừng Diêm Vương điện hạ.
Chung Quỳ: Chúc mừng Diêm Vương điện hạ.
Ngụy Chinh: Chúc mừng Diêm Vương điện hạ
Lục Chi Đạo: Chúc mừng Diêm Vương điện hạ.
......
Toàn bộ nhóm gửi tin nhắn chúc mừng.
Thậm chí họ không hỏi đối tượng làm thoát độc thân là ai.
Còn ai khác ngoài Tử Thần chứ? Ngày hôm qua Diêm Vương điện hạ dẫn người ta đi ra ngoài chơi một ngày, còn tỉ mỉ chuẩn bị một bữa tiệc sinh nhật bất ngờ, không phải bầu không khí là nước chảy thành sông rồi à?
Diêm La: Tôi nói với Tiểu Tử Thần hãy cho phép tôi theo đuổi em ấy.
Diêm La: Tiểu Tử Thần nói em ấy cũng thích tôi nên không cần theo đuổi.
Diêm La: Em ấy nói chúng tôi có thể trực tiếp ở bên nhau.
Diêm La: Tôi muốn gọi cân đẩu vân lướt bay một ngàn dặm để tỏ vẻ kích động ngay tại chỗ, nhưng tôi nhịn xuống, phải duy trì trạng thái Thần phương Đông thận trọng trước mặt em ấy.
Diêm La: Tôi thận trọng hỏi em ấy tôi có tính là bạn trai của em ấy không.
Diêm La: Em ấy gật đầu!!! Em ấy nói phải!!!!!
Diêm La: Tôi vui mừng trang trí lại tổ tình yêu của chúng tôi, nhưng hình như em ấy không thích lắm.
Diêm La: Em ấy thật xinh đẹp.
Diêm La: Còn rất dễ đỏ mặt.
Diêm La: Đáng yêu chết mất.
Diêm La: Là của tôi rồi.
Tất cả các thành viên:...
Bọn họ lẳng lặng nhìn đám tin nhắn được Diêm La càn quét hiện lên màn hình, cực kỳ tường tận kể lại quá trình anh xác nhận quan hệ với Thanatos, hoàn toàn đắm chìm trong vui sướng tự nói, tự nhiên quên mất trong nhóm còn có một đám thần như bọn họ.
Nhìn ra được Diêm Vương điện hạ rất vui vẻ, cách bệnh thần kinh chỉ còn một bước.
Thế mà quên duy trì uy nghiêm ở trước mặt bọn họ, biến thành thanh niên điên cuồng rơi vào bể tình.
Tứ Đại Phán Quan cảm thấy rất đau khổ. Bọn họ vừa trải qua mỗi ngày Phạm Vô Cứu phát điên thể hiện đường mật ở trong nhóm vô sản, hàng ngày không có chuyện gì to tát phơi nắng tình yêu của anh với Tạ Tất An. Thật vất vả hai ngày nay mới yên tĩnh thì Diêm Vương điện hạ lại bắt đầu.
Thần tiên độc thân đã làm sai điều gì?
Tâm trạng Mạnh Vãn rất phức tạp, vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi.
Sau khi cô thoát khỏi hố, CP mà cô đã gặm lại là sự thật.
Điều này không đúng! Không phải cô đã nhắc nhở Tử Thần là Diêm Vương điện hạ đã từng có mờ ám với Ngọc Đế sao! Thế mà Tử Thần không thèm để ý chút nào? Con cừu non thuần khiết không tỳ vết này vẫn bị Diêm Vương điện hạ mặt người dạ thú lôi về ổ sói?
Rốt cuộc là chỗ nào xảy ra vấn đề?
Mạnh Vãn không biết có vấn đề ở đâu, nhưng cô nhanh chóng biết cô gặp vấn đề lớn.
Diêm La vui vẻ thì vui vẻ nhưng còn chưa quên tính sổ.
Anh trực tiếp nói chuyện riêng với Mạnh Vãn, thông báo cho cô hủy bỏ phần thưởng cuối năm trong 10 năm.
Mạnh Bà:??? Diêm Vương điện hạ, cô gái nhỏ như tôi đã làm sai điều gì?
Diêm La: Cô hãy suy nghĩ về những gì cô đã nói với Thanatos.
Mạnh Vãn không sợ quyền lớn, kiên cường chống cự.
Mạnh Bà: Tôi nghĩ ngài không thể lừa dối Tử Thần. Nếu đã ở cùng với cậu ấy, phải thẳng thắn chăm sóc, không thể giấu giếm lịch sử tình cảm với cậu ấy. Hơn nữa còn phải thu tâm, không thể chần chờ giống như trước kia!
Diêm La: Khi nào thì bản vương chần chờ?
Mạnh Bà: Lật lịch sử trò chuyện của ngài lên, ngài còn muốn chơi đồng nghiệp văn với Tứ Đại Phán Quan!
Diêm La:...
Diêm La: Thứ nhất, ngoại trừ quan hệ thầy trò ra thì bản vương không hề có liên quan đến Ngọc Đế, hiện tại ngay cả thầy trò cũng không phải.
Mạnh Bà: Nhưng những lời đồn đại trên thiên giới...
Diêm La: Tin đồn chỉ hợp với người khôn, rõ ràng cô không quá thông minh.
Mạnh Bà:... Vậy đồng nghiệp văn của tôi vẫn là sự thật.
Diêm La: Tôi đã thay thế tất cả tên của họ bằng Thanatos.
Mạnh Bà:...? Vậy vì sao còn muốn dùng tên của Tứ Đại Phán Quan?
Diêm La: Để xác minh sự khác biệt giữa Thanatos và họ.
Diêm La: Hóa ra thật sự Thanatos khác biệt. Cùng một văn bản, chỉ có thay thế tên của em ấy tôi mới có thể chấp nhận được.
Mạnh Bà: “...”
Sự thật là như vậy.
Cách Diêm Vương điện hạ xác định tấm lòng không khỏi quá cứng rắn rồi!
Mạnh Bà: Nếu nói như vậy, Diêm Vương điện hạ ngài là nhìn thấy tôi viết văn mới nhận ra bản thân thích Tử Thần, Tử Thần cũng vì nghe tôi truyền tin đồn mới sinh ra cảm giác nguy cơ chấp nhận ngài theo đuổi. Tôi chính là Nguyệt Lão nối sợi chỉ đỏ cho hai ngài đó! Ngài nên thêm tiền thưởng cho tôi, làm sao ngài có thể hủy bỏ nó!
Diêm La lành lạnh nói: Kết quả thì tốt nhưng hành vi của cô là đúng à?
Mạnh Vãn hoàn toàn không còn lời nào để nói.
Ha, cấp trên keo kiệt mà thôi.
Cho dù rơi vào tình yêu mất trí, người keo kiệt cũng sừng sững không ngã.
Thanatos trở về phòng ngủ, cuộn tròn ở đầu giường, vẫn còn một loại cảm giác không thực tế.
Cậu nhiều lần thấp thỏm đi gõ cửa, thật ra cũng không nghĩ tới tỏ tình, càng không nghĩ tới sau này, chỉ cần cởi áo choàng đen xuống một chút cũng đã hao hết toàn bộ sức lực của cậu.
Không nghĩ tới lúc quay về, quan hệ trực tiếp thăng cấp thành bạn trai với Diêm La.
Thật không thể tin được.
Nhớ lại biểu hiện vừa rồi, Thanatos cúi đầu cắn môi.
Thật xấu hổ.
Cả đêm mặt đều đỏ lên, đầu óc rối loạn.
Cũng yêu đương nhưng Diêm La so với cậu bình tĩnh hơn nhiều.
Ting ting --
Điện thoại di động kêu một tiếng, màn hình tự động sáng lên.
Thanatos cúi đầu nhìn, là tin nhắn của nhóm “Gia tộc tìm chết” gửi tới.
“Gia tộc tìm chết” chính là nhóm của cậu với Hắc Bạch Vô Thường, Tứ Đại Phán Quan, Đầu Trâu Mặt Ngựa và Mạnh Bà, tên nhóm là Phạm Vô Cứu sửa. Bởi vì dù mọi người đến từ các hệ Thần khác nhau, nhưng đều liên quan đến công việc chết chóc nên đã đặt một cái tên thân mật như vậy.
Phạm Vô Cứu cảm thấy, nhất định cái này có thể cho Tử Thần một gia đình ấm áp.
Giờ phút này mọi người đang ở trong nhóm @Tử Thần: Chúc mừng thoát độc thân!!!
Thôi Giác: Anh em chả suy nghĩ cho bà con gì... thoát độc thân cũng không nói cho chúng tôi một tiếng.
Lục Chi Đạo: Chúc mừng, chúc mừng, sau này phải đổi vai vế thành Diêm Hậu điện hạ.
Thanatos: “...? “
Sao cho cậu kết hôn nhanh như vậy?
Địa Phủ phương Đông từ trên xuống dưới đều rất nhanh.
Thanatos: Làm sao mọi người biết?
Cậu vẫn chưa nói.
Cũng ngại nói.
Phạm Vô Cứu gửi một tấm ảnh chụp màn hình tới, là Diêm La phát điên gửi tin nhắn trong nhóm làm việc địa phủ.
Diêm La dám hơn nhiều so với Thanatos, trong nhóm đăng một chuỗi tin nhắn dài với nội dung kể chi tiết mọi chuyện tối nay của anh với Tử Thần, ảnh chụp màn hình của Phạm Vô Cứu cũng rất dài.
Thanatos xem xong mà khuôn mặt thành màu đỏ tươi, trong đầu đều là --
Em ấy thật xinh đẹp.
Còn rất dễ đỏ mặt.
Đáng yêu chết mất.
Là của tôi rồi.
Diêm La nói như vậy... Ở trong nhóm ư?
Thanatos còn tưởng Diêm La rất bình tĩnh, ít nhất bình tĩnh hơn cậu. Cậu còn tưởng Thần phương Đông đều bình tĩnh như vậy.
Thì ra là ra vẻ thận trọng, giả vờ bình tĩnh.
Thanatos nhéo vành tai, lại xoa xoa hai má, muốn nhiệt độ nóng bỏng nhanh chóng bay đi.
Mạnh Bà: Về những chi tiết này cậu còn muốn bổ sung không?
Tuy bị trừ thưởng cuối năm trong mười năm rất đau lòng, nhưng vừa nghĩ đến chuyện trước đó đều là hiểu lầm, còn đánh bậy đánh bạ thúc đẩy Diêm Vương điện hạ yêu đương với Tử Thần, máu của Mạnh Vãn lại sục sôi lên.
Một tay cô đã góp phần vào CP của cô! Có cái gì hạnh phúc hơn thế trên thế giới này không!
Thanatos:... Không.
Diêm La nói rất chi tiết, ngay cả lúc Thanatos khẩn trương run rẩy có mấy cái lông mi cũng đếm rõ ràng.
Bởi vì không dám nhìn thẳng Diêm La, Thanatos cũng không biết ngay cả cái này Diêm La cũng sẽ đếm.
Quan sát cẩn thận như vậy, là tầm mắt không rời khỏi cậu cả đêm sao?
Cũng đúng, lúc trước còn nhìn chằm chằm áo choàng của cậu, thế mà còn hỏi cậu dưới áo choàng có mặc quần áo không.
Biến thái. Lưu manh.
Thanatos nhẹ nhàng rũ mắt xuống.
Cánh môi mềm mại hơi cong lên.
Nhưng rất hạnh phúc.
Ngày hôm sau, Thanatos tỉnh dậy rồi vô thức mặc áo choàng đen vào.
Vừa mới lấy ra, cậu nhìn áo choàng đen trong tay không nói gì, lại thu áo choàng về.
Cởi cũng cởi rồi, mặc lại không có ý nghĩa nữa.
Thanatos đi ra khỏi phòng, thấy Diêm La đang ở trong phòng khách, ngồi trước thư án, đang cầm Bút Phán Quan viết Sổ Sinh Tử.
Đây là công việc của Diêm La, viết lại vận mệnh bi thảm cho người có công đức, cho họ một cuộc sống hạnh phúc viên mãn. Người như vậy không nhiều lắm, nhưng tuyệt đối không ít. Cuộc sống của một người giống như cuốn sách dày, có rất nhiều nơi cần sửa đổi, cũng không thể hoàn thành trong một sớm một chiều. Mỗi ngày Diêm La đều dành một chút thời gian làm việc.
Trước kia Diêm La đều làm việc ở Điện Diêm La tại địa phủ, nhưng hiện tại một khắc cũng không muốn rời xa Tiểu Tử Thần, dứt khoát chuyển đến chung cư.
Nhìn thấy Thanatos đi ra, Diêm La ngẩng đầu, thấy chàng trai không khoác áo choàng đen nữa, cười nói: “Lại đây.”
Thanatos lặng lẽ đi tới, nhìn thấy chữ viết trên Sổ Sinh Tử.
...... Hơn một nửa cậu không biết, chỉ cảm thấy chữ Diêm La rất đẹp.
Thật sự Thanatos không biết nhiều chữ phồn thể, cậu đã nghiên cứu từ điển Tân Hoa và xem rất nhiều phim phương Đông để học cách nhận ra từ và phát âm. Hiện tại cậu nắm giữ được là bính âm giản thể, về phần phồn thể... Đừng nói cậu, rất nhiều người Hoa Hạ cũng không nắm giữ được.
Thanatos tò mò những gì anh viết, nhưng không muốn nói cậu không biết chữ.
Diêm La rất hiểu ý người. Trong chớp mắt, cuốn Sổ Sinh Tử cổ xưa biến thành một cuốn sổ hiện đại, bút lông biến thành bút máy, các từ trong cuốn sổ được hóa thành từ giản thể, để Thanatos có thể đọc được.
“Để như này em có thể dễ hiểu hơn một chút.” Diêm La cũng không chú ý cái gì mà “Thiên cơ không thể tiết lộ”, anh với lẽ trời cùng chia sẻ mệnh trời, anh cũng không có nhiều quy củ như vậy với Tiểu Tử Thần.
Lần này Thanatos hiểu rồi.
- - Một ngày năm này tháng này, người nào đó bị tai nạn giao thông, cả đời liệt nửa người.
Được Diêm La đổi thành -- Một ngày năm này tháng này, người nào đó gặp tai nạn giao thông, chỉ bị thương nhẹ, nằm viện tu dưỡng mấy ngày, bình yên vô sự.
Thay đổi một vài từ là thay đổi cả cuộc sống.
Diêm La viết xong dòng này, ném bút xuống nói: “Có muốn anh dạy em viết bút lông không? Lúc trước tặng em một bộ bút mực giấy nghiên còn chưa dùng tới.”
Thanatos do dự: “Không làm phiền công việc của anh chứ?”
“Không, công việc không gấp.” Diêm La nói.
Thời gian hoàn thành công việc rất dài, thời gian rất nhiều, miễn là được sửa trước khi các sự kiện đáng tiếc xảy ra. Con người có thể sống trong nhiều thập kỷ, không thiếu chút thời gian.
Bây giờ bạn trai mới là quan trọng nhất.
Thanatos suy nghĩ một chút: “Được.”
Thanatos ngồi xuống thảm, ngồi bên cạnh Diêm La, nhìn anh viết chữ.
Khoảng cách này rất gần, khuỷu tay cậu đều tiếp xúc thẳng với cánh tay Diêm La, còn không có áo choàng đen ngăn cản.
Nhưng... Dù sao cũng là bạn trai rồi.
Gần gũi một chút cũng không sao.
Thanatos buộc sự chú ý của mình phải chuyển lên giấy.
Diêm La trải một tờ giấy Tuyên Thành ra, cầm bút viết bốn chữ lớn.
Thanatos nhìn xuống.
Tôi... Cái gì đó.
Có ba trong bốn chữ cậu không biết.
“Đây là cái gì?” Thanatos hỏi.
“Học xong anh sẽ nói cho em biết.” Diêm La bắn ra chút hấp dẫn.
Thanatos im lặng, cầm bút lông viết lên một chỗ trống trên tờ giấy Tuyên Thành.
Cậu không thể quên, mặc dù cậu không biết, nhưng cậu có thể nhớ nét.
Nhưng thật sự nhặt bút lên, cậu thấy nó không dễ dàng.
Cậu không thể sử dụng đũa, có thể nhìn vào cách người khác sử dụng để học. Có thể cậu không biết dùng bút lông, cho dù đã xem Diêm La cầm bút viết chữ như thế nào, cậu dùng tư thế cầm bút tương tự, chữ viết ra vẫn xiêu xiêu vẹo vẹo, thảm không đành lòng nhìn.
Diêm La ngồi một bên hướng dẫn: “Ngón cái vươn ra, ngón giữa ngón trỏ đè chặt...”
Thanatos nghe Diêm La giảng giải, đầu óc học được nhưng tay một chút cũng không tiến bộ.
Diêm La thấy thế, hơi dịch qua một chút, phủ lên bàn tay cầm bút của chàng trai, khẽ cười nói: “Anh cầm tay dạy em, em sẽ học được.”
Ngón tay được tay Diêm La bao lấy, phía sau dựa vào lồng ngực Diêm La, bên tai là tiếng nói chuyện trầm thấp của Diêm La.
Thân thể Thanatos hơi cứng lại, không biết làm sao, càng không biết hạ bút như nào.
Diêm La hơi dùng sức nắm tay cậu, viết ra từng nét đều mạnh mẽ cứng cáp.
Trong căn phòng cổ kính, người đàn ông mặc hán phục tao nhã, tóc xõa tung ôm chàng trai xinh đẹp trong lòng, khung cảnh rất hài hòa.
Diêm La một lòng hai dạ, dạy Thanatos viết chữ nhưng ánh mắt luôn bất giác rơi xuống xương quai xanh tinh xảo của chàng trai.
Trang phục Hy Lạp cổ đại rất đặc sắc, một đầu buộc vào vai chàng trai, đầu kia vòng qua nách, bả vai với xương quai xanh lộ ra bên ngoài. Trang phục không có tay áo, cánh tay thon dài trắng nõn không có che chắn, chỉ dùng trâm cài màu bạc và vòng tay bạc trang trí.
Trên người không chỗ nào không đẹp, ngay cả ngón tay cũng đẹp.
Thanatos ở trong ngực Diêm La rất lâu, cả người đều không được tự nhiên, nhỏ giọng nói: “Em sẽ làm.”
“Một lần là được rồi à?” Diêm La lưu luyến buông tay, “Em thử đi.”
Thanatos nhấc bút lại.
Thanatos không hổ là thiên tài, Diêm La tự tay dạy một lần mà cậu đã có thể viết ra chữ giống như đúc. Mặc dù vẫn còn là trình độ học sinh, nhưng cũng tiến bộ rất lớn so với lần đầu tiên.
Thanatos luyện vài tờ, tiến bộ thần tốc, từ trình độ lớp một tiểu học, nhảy vọt lên trình độ lớp sáu tiểu học!
Diêm La gật gật đầu: “Rất tuyệt.”
Thanatos quay đầu: “Cho nên nó có nghĩa là gì vậy?”
Diêm La cười cười, ghé tai nhẹ nhàng nói cho cậu biết.
“...” Lỗ tai Tiểu Tử Thần lập tức đỏ đến nổ tung, đứng dậy rời đi.
“Không học nữa hả? Vậy ngày mai tiếp tục nhé.” Diêm La cất cao giọng nói.
Bước chân Thanatos nhanh hơn, “Rầm” một tiếng đóng cửa phòng lại, âm thanh rất lớn.
“Ấy, sức thật lớn.” Diêm La nhướn mày.
Tiểu Tử Thần thẹn quá hóa giận, lại nhốt mình trong phòng.
Diêm La rất hài lòng, chụp một bàn thành quả giảng dạy gửi lên nhóm.
Diêm La: Chữ của Tiểu Tử Thần, quá đáng yêu.
Tất cả các thành viên:...
Nếu như là bọn họ nộp báo cáo công tác, sẽ bị gửi trả về viết lại, hơn nữa còn được Diêm Vương điện hạ răn dạy một trận -- Chữ con bò gì thế này? Làm ô uế mắt bản vương.
Nhưng trọng tâm không phải ở chữ, mà là nội dung.
Tôi yêu Diêm La.
Tôi yêu Diêm La.
Tuyệt đối đây là Diêm Vương điện hạ gian lận thi cử lừa gạt Tử Thần viết!!