Tử Thần Gõ Cửa Diêm Vương

Chương 71: Chương 71: Ngọc Đế




Thân là Diêm Vương, Diêm La đã gặp qua vô số kể hài cốt người chết, đương nhiên mặt không đổi sắc với một bộ xương cốt. Ở trong mắt anh tất cả xương cốt đều giống nhau, làm sao có thể bị một cái đầu lâu dọa sợ.

Chẳng qua Tiểu Tử Thần không giống.

Ngay cả xương cốt Tiểu Tử Thần cũng đẹp hơn những hài cốt khác, màu cốt sứ trắng, hoàn mỹ như được chạm khắc vô cùng tỉ mỉ. Ngay cả bộ xương cũng thon dài xinh đẹp, có thể nói là một tác phẩm nghệ thuật.

Thật sự Diêm La ôm thái độ thưởng thức mà hỏi. Anh đối với hài cốt cảm thấy rất bình thường, sống chết đều có, không kể đến xương không biết di động, trong chung cư có một người thuê nhà là bạch cốt tinh, suốt ngày bước chân dài khoe dáng người bộ xương của mình, dọa mấy con tiểu yêu quái, nên về sau mới khoác da người lên.

Diêm La cảm thấy đây không tính là riêng tư, cũng không ý thức được mình mạo phạm.

Thanatos lại cảm thấy xương cốt cả người đều cứng ngắc.

Đây là sự khác biệt Đông-Tây một lần nữa. Xương trắng trong mắt Diêm La là thi cốt, là xương cốt để lại sau khi máu thịt thối rữa, là một bộ phận của cơ thể con người. Cho dù là bạch cốt tinh thì cũng là sau khi chết tu luyện xương trắng thành tinh, có được trí nhớ khi làm người.

Con người sẽ không coi xương cốt là bộ phận riêng tư, Diêm Vương càng không cảm thấy xương trắng quen thuộc có cái gì đặc biệt.

Nhưng bộ xương của Tử Thần là bản thể của cậu.

Bảo cậu cởi áo choàng ra nhìn bộ xương, cái này không khác gì cởi sạch quần áo xem thân thể.

Không phải Diêm La là người khiêm tốn sao? Không phải Thần phương Đông hàm súc nội liễm à? Sao lại nói lời không biết xấu hổ như vậy?

Nếu có làn da trên mặt, bây giờ Thanatos đã hoàn toàn đỏ bừng.

Cho dù không có, cậu cũng không cách nào nhìn thẳng Diêm La đưa ra yêu cầu lộ liễu như vậy.

Vì thế Diêm La thấy Tiểu Tử Thần không chỉ không cởi áo choàng ra, ngược lại nhanh chóng đội mũ lên một lần nữa, bước nhanh về phòng ngủ, một tay đóng cửa khóa trái.

Để một mình Diêm La ở phòng khách, vẻ mặt khó hiểu.

...... Cái đó làm em ấy sợ ư?

Yêu cầu của anh có quá đáng không?

Nhưng mà hôm nay nhìn thấy bộ đầu lâu của Tiểu Tử Thần, cũng coi như có tiến triển lớn.

Đầu lâu cũng thấy rồi, cả bộ xương thì sao à?

Ý nghĩ của Diêm La dần dần biến thái.

Thanatos chạy về phòng ngủ, nhào lên giường, nghĩ đến yêu cầu quá mạnh mẽ của Diêm La thì xấu hổ đến mức dùng chăn quấn lấy mình.

Bộ xương phủ máu thịt lên một lần nữa, lỗ tai chàng trai đỏ như nhỏ máu.

Không thể bởi vì cậu ít thấy thế giới mà lừa gạt cậu.

...... Bạn bè sẽ không yêu cầu nhau cởi quần áo.

Lời nói xúc phạm như vậy, lẽ ra Thanatos phải triệu tập lưỡi hái ra chém tại chỗ.

Nhưng lúc ấy cậu đã sớm quên, đầu óc trống rỗng, chỉ muốn chạy trối chết.

Bây giờ lấy lại tinh thần, vẫn càng nghĩ càng thẹn thùng.

Thanatos bịt đầu, làm cho mình bình tĩnh lại.

Ngày hôm nay có quá nhiều điều xảy ra. Nửa đêm bị Diêm La gọi dậy đi leo núi, chơi một ngày với Diêm La ở Thái An, ở Thái Sơn gặp một vị Nữ Thần phương Đông, trở về lại được bạn bè chúc mừng sinh nhật...

Đúng rồi, Nữ Thần phương Đông!

Nhớ tới Bích Hà Nguyên Quân nói gì đó là lạ ở trên núi, lực chú ý của Thanatos vừa rời đi lại trở về.

Cậu vẫn còn nhiều câu hỏi chưa được trả lời.

Thanatos mở điện thoại ra, chuyện liên quan đến Diêm La, cậu rất xấu hổ nếu đặt câu hỏi trong nhóm.

Căn cứ vào tình huống nói chuyện phiếm bình thường, Mạnh Bà nắm giữ chuyện buôn dưa nhiều nhất. Thanatos suy nghĩ một chút, mở khung chat của Mạnh Vãn.

Mặc dù đã 1 giờ sáng nhưng Mạnh Vãn vẫn chưa ngủ.

Chính xác mà nói, đêm nay trong nhóm giai cấp vô sản thần không ngủ, đều là một đám cú đêm.

Vừa mừng sinh nhật Thanatos xong, mọi người đang hưng phấn, nói không ngớt trong nhóm. Tứ Đại Phán Quan hoạt động tích cực nhất, thỉnh thoảng có Đầu Trâu Mặt Ngựa xen vào. Hắc Bạch Vô Thường không có ở đây, chắc là đang trải qua cuộc sống về đêm. Mạnh Bà trước kia nói nhiều nhất thì yên tĩnh lạ thường.

Chung Quỳ: Tôi thấy trên mạng bảo Tử Thần nói ít lắm, không ngờ trong thực tế nói ít hơn. Đêm nay tôi luôn muốn đếm xem cậu ấy nói mấy câu, cười chết, căn bản không nói gì, toàn bộ đều gật đầu lắc đầu. Tôi còn nghĩ có thể nghe thấy giọng cậu ấy khi gặp mặt.

Lục Chi Đạo: Đó là người ta không nói chuyện với cậu, cậu không thấy cậu ấy thì thầm bao nhiêu câu với Diêm Vương điện hạ à? Lần đầu tiên gặp người ta ở ngoài đời, tính cách Tử Thần chậm nóng có thể phản ứng cậu đã là không tệ rồi.

Thôi Giác: Cậu ấy vẫn mặc áo choàng đen lần trước, tôi nhìn cậu ấy cả đêm cũng không thấy lộ diện, có phải bản thể của cậu ấy là áo choàng không?

Ngụy Chinh: Trọng điểm của tôi là Mỹ Thần Venus lớn lên đẹp như vậy, Diêm Vương điện hạ liếc mắt một cái cũng không thèm, cả buổi tối đều chỉ nhìn chằm chằm Tử Thần ngay cả mặt cũng không nhìn thấy? Tôi thấy chỉ có thể nói là tôn trọng tình yêu.

Mạnh Vãn yên lặng nhìn trộm Tứ Đại Phán Quan nói chuyện, tối nay có thể chấm mút rất nhiều đường, là fan CP số một, cô vốn nên gặm đến chết.

Nhưng vừa nghĩ đến hành vi phát điên của Diêm Vương điện hạ, cô liền cúi đầu.

Không gặm nổi, bảo vệ Tử Thần của chúng ta, không thể để cho cậu bị biến thái Diêm Vương điện hạ nhúng chàm.

Mặc dù trong thực tế Diêm Vương điện hạ cũng không ra tay với Tứ Đại Phán Quan, nhưng bắt cô viết những chuyện đồng nghiệp văn kia cũng không có cách nào bắt cô mất trí nhớ. Dựa trên sự bảo vệ riêng tư của cấp trên, Mạnh Vãn không nói chuyện Diêm Vương điện hạ ngấp nghé bọn họ cho Tứ Đại Phán Quan, lại rất lo lắng Tử Thần một lòng một dạ bị luân hãm, bị lừa gạt.

Dù sao Diêm Vương điện hạ vừa vung tiền vừa bày mưu tính kế tạo kinh ngạc, thoạt nhìn rất giống đang theo đuổi Tử Thần. Nhưng anh không thể vừa theo đuổi Tử Thần, vừa chơi đồng nghiệp văn với Tứ Đại Phán Quan! Đây không phải là ăn trong bát nhìn trong nồi à?

Tử Thần con yêu đáng giá để yêu toàn tâm toàn ý, không thể rơi vào tay biến thái, nhất định cô phải nhắc nhở.

Nhưng Mạnh Vãn cũng không biết nên uyển chuyển nhắc nhở như thế nào, trực tiếp nói Diêm La điện hạ muốn chơi đồng nghiệp văn với Tứ Đại Phán Quan? Cái này cũng quá tổn hại đến hình tượng Thần phương Đông. Mạnh Vãn vẫn rất kính nể Diêm Vương điện hạ, không phải muốn tổn hại danh dự của anh, nhưng cũng không đành lòng giấu giếm Tử Thần...

Vấn đề này giống như bạn có một người bạn, hắn là một tên cặn bã, nhưng đang theo đuổi một chàng trai tốt, bạn phải nhắc nhở chàng trai tránh xa bạn mình ra! Không thì lương tâm sẽ cắn dứt.

Đang lo lắng thì tin nhắn trò chuyện riêng của Thanatos được gửi đến.

Thanatos: Có ở đây không?

Mạnh Bà: Ở đây! Có chuyện gì thế?

Thanatos: Có một chuyện muốn hỏi.

Thanatos: Về Diêm La và Ngọc Đế.

Thanatos: Họ có gì không?

Mạnh Vãn nhìn tin nhắn mà kinh ngạc.

Tại sao đột nhiên Tử Thần hỏi cái này?

Nhưng điều này nhắc nhở cô.

Khi cô thành tiên, Diêm Vương điện hạ cũng đã là Diêm Vương địa phủ. Chúng tiên địa phủ chỉ mới thành tiên ngàn năm, khi còn sống đều là người, không hiểu rõ lắm mấy chuyện xảy ra trên thiên đình mấy vạn năm trước, chỉ nghe qua một ít lời đồn đãi.

Trong đó có một phiên bản, về Diêm Vương và Ngọc Đế.

Mạnh Bà: So với đụng chạm thì càng giống nghiệt duyên hơn. Năm đó Diêm Vương điện hạ chúng tôi là thiên thần lớn mạnh nhất thiên đình, cũng là thần có khả năng trở thành Thượng Đế nhất. Lúc đó Diêm Vương điện hạ chưa gọi là Diêm Vương điện hạ, gọi là Diêm La thượng thần. Khi đó chúng sinh trên thế gian đều khổ, trong đó có chàng trai người phàm tên là Trương Bách Nhẫn, Diêm La thượng thần thấy hắn có tiên duyên nên mang hắn về giới thần, làm phép hoá thành tiên, thầy trò hợp nhau. Chàng trai kia có thiên phú bẩm sinh, rõ ràng là tiên thế hệ sau, lại tu luyện thần tốc, qua vạn năm đã vượt phần lớn tiên và thần minh, thực lực gần với Diêm La thượng thần. Nghe nói khi đó... tính tình Diêm La thượng thần rất lạnh, duy chỉ thân mật với đồ đệ nhỏ này, cưng chiều có thừa với đồ đệ nhỏ, cái gì tiên đan thần dược đều cho hắn ăn, nghe nói còn là sư đồ luyến.

Thanatos siết chặt điện thoại.

Quan hệ thân mật. Cưng chiều có thừa. Sư đồ luyến.

Chắt lọc từ khóa của Thanatos khiến khóe môi cậu xẹp xuống.

Không vui. Rất không vui.

Tâm trạng tốt trong ngày đã bị phá hủy hoàn toàn.

Mạnh Bà: Sau này tiên lên trời càng ngày càng nhiều, lẽ trời định ra vô số quy tắc, cần phải tuyển ra một vị Thượng Đế thống trị chúng thần. Thật ra lẽ trời muốn Diêm La thượng thần làm Thượng Đế, nói về chiến lực, Diêm La thượng thần hoàn toàn xứng đáng số một giới thần, lúc trước cũng vẫn là lãnh tụ giới thần. Nhưng Diêm La thượng thần tự nguyện buông tha vị trí Thượng Đế, mở âm ty làm Diêm Vương, Trương Bách Nhẫn liền lên ngôi, cũng chính là Ngọc Hoàng đại đế hiện tại, được tôn xưng là Ngọc Đế bệ hạ. Xuất thân người phàm lại có thể xưng hoàng xưng đế xưng bệ hạ, ngày xưa số một Thiên Giới Diêm La thượng thần lại chỉ có thể xưng vương với điện hạ, trời vĩnh viễn giẫm đất dưới chân, đây cũng là lẽ trời trừng phạt Diêm Vương điện hạ nghịch thiên. Qua lần này, tình cảm thầy trò có tốt đến đâu cũng không thể trở về. Kể từ đó một bầu trời một dưới lòng đất, cứ ly biệt như vậy.

Mạnh Bà: Theo truyền thuyết dân gian thì Ngọc Đế với Vương Mẫu nương nương là một đôi, nhưng thật ra đều là nhảm nhí. Tây Vương Mẫu ở Côn Luân, không đánh nổi với Ngọc Đế, mấy vạn năm nay Ngọc Đế vẫn độc thân, chưa lập gia đình. Giới thần đồn đãi, Ngọc Đế đang chờ Diêm Vương điện hạ chúng tôi. Trước kia Ngọc Đế còn đến địa phủ thăm vài lần, đều bị Diêm Vương điện hạ lấy lý do "đạo bất đồng bất tương vi mưu*" đóng cửa không gặp. Mấy vạn năm này Diêm Vương điện hạ cũng không động lòng nữa, có lẽ là bị tình thương làm tâm tro ý lạnh, có lẽ... Còn nhớ Ngọc Đế, nhưng trời đất khác biệt, không chịu gặp lại.

(*) Không cùng chí hướng thì không thể cùng nhau mưu sự nghiệp được.

Mạnh Vãn nói đều là sự thật, đúng là giới thần có tin đồn như vậy. Nhưng tin đồn này có đúng hay không thì cô không biết. Dù sao đã qua mấy vạn năm, chuyện năm đó cuối cùng như thế nào, chỉ có thần trong cuộc mới biết được.

Nhưng nói cho Tử Thần cũng không sao. Nếu để cho Tử Thần biết thật ra trong lòng Diêm Vương điện hạ còn có người khác, hơn nữa có thể đến nay cũng chưa từng quên, nói không chừng sẽ không thích Diêm Vương điện hạ nữa.

Điều này cũng được coi là để đạt được mục đích của cô.

Mạnh Vãn vất vả gõ một đoạn lớn, một chữ Thanatos cũng không trả lời.

Cậu nhìn vào lịch sử trò chuyện chỉ cảm thấy nặng nề và khó chịu.

Lại nghĩ đến Diêm La có cầu tất ứng với cậu, cho ăn đồ ngon, đều không cảm giác được một chút vui sướng.

Dù sao... Còn đút cho đồ đệ nhỏ người ta ăn tiên đan thần dược.

Thanatos chợt bừng tỉnh.

Cậu không vui.

Tại sao cậu không vui?

Diêm La đối với cậu đã rất tốt, cho cậu ăn ở, hôm nay còn vì cậu mà tỉ mỉ chuẩn bị sinh nhật bất ngờ như vậy, đây cũng không phải chuyện đạo lý hiển nhiên, hẳn là cậu phải cảm kích.

Làm sao có thể bởi vì Diêm La từng cho người khác nhiều hơn mà cảm thấy không vui.

Đây không phải là "Thăng mễ ân đấu mễ cừu*" viết trong sách Hoa Hạ ư?

(*) Một thăng gạo dưỡng ân nhân, một đấu gạo dưỡng cừu nhân: Câu này có nghĩa là, nếu bạn ra tay giúp người, người đó sẽ xem bạn là ân nhân, nhưng nếu cứ giúp mãi thì họ sẽ xem chuyện bạn giúp họ là đương nhiên, không giúp nữa thì chính là kẻ thù của họ.

Cậu là một vị thần phương Tây có đạo đức và lịch sự, không thể có ý nghĩ vô ơn này.

Mặc dù nghĩ như vậy nhưng trái tim vẫn có chút trống rỗng.

Nếu Thanatos có nhiều kinh nghiệm hơn về tình cảm, cậu sẽ biết nó không được gọi là vô ơn.

Cái này được gọi là ghen tị.

Thanatos đã không ngủ cả đêm.

Ngày hôm sau, chung cư xuất hiện một vị khách không mời.

Lúc đó Hắc Bạch Vô Thường đang quét dọn vệ sinh trong phòng khách tầng một, tối hôm qua kết thúc một bữa tiệc sinh nhật, hôm nay còn phải thu dọn tàn cục. Thân là nhân vật chính tổ chức sinh nhật, Thanatos đâu dám để cho Hắc Bạch Vô Thường bận rộn vì mình nên cũng xuống tầng hỗ trợ.

Đương nhiên Diêm La sẽ không để một mình Thanatos làm việc, vì thế cũng đi theo quét dọn ở phòng khách. Làm việc nhà cùng nhau, nhưng cũng rất có niềm hạnh phúc gia đình.

Hắc Bạch Vô Thường: "..."

Vốn chỉ cần một thuật vệ sinh là có thể giải quyết chuyện, bởi vì Tử Thần với Diêm Vương gia nhập mà bọn họ nhất định phải làm việc như thật.

Lúc này chuông cửa vang lên, Tạ Tất An đi mở cửa.

Đứng ở cửa là một chàng trai áo trắng, tướng mạo xuất trần, mặc trang phục đô thị hiện đại, đôi mắt lại vô tình vô dục, không vui không buồn, lộ ra vẻ lạnh như băng không giống người.

Phạm Vô Cứu và Tạ Tất An nhìn thấy người tới, sắc mặt khẽ biến đổi.

Thanatos không biết người tới là thần tiên nào, dù sao nhìn không giống người.

Chàng trai nhìn thấy Diêm La đang quét nhà, mặt mày khẽ nhúc nhích, muốn đi vào cửa.

Diêm La ném chổi trong tay qua, đồ trắng của chàng trai thoáng cái nhiễm bụi bặm.

Anh lạnh nhạt nói: "Cút ra ngoài."

.....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.