Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Diệp An Cửu lái chiếc VolkswagenBeetle nhỏ của mình rời đi, không có thái độ chán nản của người bị đuổi ra khỏi nhà, dù sao bình thường cô luôn ở trọ bên ngoài, có đuổi cô đi hay không cũng có gì khác nhau? Về phần sau này có tiền sinh sống hay không, cô cũng không lo lắng, cô có thể tự nuôi sống bản thân mình.
Nói người của Diệp gia là người thân, còn không bằng nói bọn họ là kẻ thù, hôm nay bọn họ đuổi cô ra ngoài, đoán có lẽ là bọn họ đang thở phào vì vừa ném được một mối họa đi.
Buồn à? Không, cô đã sớm chịu đủ ánh mắt ghẻ lạnh của người Diệp gia rồi. Có lẽ là từ lúc sinh cô ra là con gái, Diệp Thế Khang lại không thể ly dị vì tiền đồ của mình, Diệp gia lại cần người lo hương khói, nhưng mẹ cô khó thụ thai, thế nên ông nội bà nội đã hận mẹ cô, tự nhiên cũng hận luôn cô.
Cha cô đã sớm có tình nhân và con riêng ở bên ngoài, nực cười là vì không thể ly dị, nên bọn họ muốn mẹ cô nuôi đứa con riêng đó, vô sỉ cũng là một trong những khả năng của bọn họ.
Trở về nhà trọ, cô bất ngờ nhìn thấy Lục Thiếu Bạch nằm như xác chết sống ở trên ghế sa lon, từ sau khi vào làm giám đốc ở công ty giải trí Vinh Xán, Lục Thiếu Bạch lúc nào cũng hăm hở, tràn đầy sức sống, nhưng sao hôm nay lại giống như bị đả kích nặng nề đến vậy?
“Sao vậy?”
Lục Thiếu Bạch xoa xoa mi tâm, mở mắt ra nhìn cô rồi lại nhắm mắt lại: “Công ty xảy ra một số chuyện, hôm nay có cuộc họp!”
“Có liên quan đến Lục Thiếu Kỳ?”
Lục Thiếu Bạch gật đầu, châm chọc cười nói: “Hôm nay công ty mở cuộc họp hội đồng quản trị, cha tôi chuyển năm phần trăm cổ phần cho Lục Thiếu Kỳ, bây giờ số cổ phần của anh ta đã nhiều bằng tôi, không chỉ vậy, ông ta còn muốn giao mấy nghệ sỹ có tiếng mà tôi dẫn dắt cho Lục Thiếu Kỳ phụ trách, mà tôi lại bị điều đi chi nhánh công ty thu dọn cục diện rối rắm do anh ta để lại!”
Lục Thiếu Kỳ là con riêng ở bên ngoài của cha Lục Thiếu Bạch, lớn hơn so với anh ta hai tuổi, vẫn được nuôi ở bên ngoài đến năm mười tám tuổi mới để cho người nhà biết, thậm chí cha anh ta còn cố tình đào tạo, có ý định để anh ta và Lục Thiếu Bạch đối đầu với nhau.
Cha của Lục Thiếu Bạch thiên vị Lục Thiếu Kỳ đã không phải là chuyện ngày một ngày hay, nhưng bây giờ lại không thèm kiêng kỵ như vậy?
Công ty giải trí Vinh Xán cũng được coi là công ty giải trí hàng đầu ở trong nước, nam thần nữ thần xuất thân ở đó đếm cũng không hết, có thể đứng vững gót chân ở Vinh Xán, tương đương với có quyền lên tiếng ở trong giới giải trí.
Công ty giải trí kiếm tiền của nghệ sĩ, người quản lý tốt nhất cũng là người dễ kiếm tiền nhất, mà chi nhánh công ty của Vinh Xán chỉ hoạt động trong một số lĩnh vực trong giới, chẳng hạn như xuất bản sách ảnh tạp chí gì đó, chưa kể đến không nhiều màu mỡ, mà công việc đều liên quan đến thể lực, có bị mệt chết đi nữa cũng không có bao nhiêu công lao.
Có vẻ Lục Thiếu Bạch đã uống không ít rượu, từ trước đến giờ đều tỏ vẻ dịu dàng thì bây giờ lại cực kỳ lạnh lùng, Diệp An Cửu thở dài nói: “Anh ta đoạt mất, nhưng chưa chắc có thể làm được việc, anh còn có cơ hội, bây giờ chán chường thế này, cũng không ngại mất mặt à?”