Dụ Lục 16 tuổi, Tôn Lạc Tư 10 tuổi.
Có lần chú Tiêu Hổ cùng Lạc Tư sang Dụ gia chơi, trùng hợp đúng vào ngày nghỉ phép của Dụ Lục. Cả ba đã cùng ngồi xem phim với nhau. Lúc bỏng ngô trong túi vơi đi một nửa, Lạc Tư đột nhiên quay sang Dụ Lục cất tiếng hỏi.
“A Lục trong lọ còn kẹo không?” Lạc Từ vừa nói vừa chỉ về chiếc lọ đựng kẹo đang ở trên bàn.
Dụ Lục chỉ lạnh nhạt trả lời “Em nói xem!” Ánh mắt chưa từng di dịch đến Lạc Tư.
Lạc Tư cau mày, sau lại vui vẻ nói “Nếu em đoán đúng còn bao nhiêu viên kẹo, anh phải cho em ăn hết đấy nhé!”
“Được!”
Tiêu Hổ ngồi kế bên xem phim, nhưng nghe Lạc Tư muốn ăn hết kẹo lại lên tiếng không thoả thuận, ấy vậy mà thế thê nô kia lại dứt khoát cho phép không do dự như vậy.
Tiêu Hổ “Này, con bé dạo này hai cái má như hai cái bánh bao rồi, cháu chiều con bé quá đấy!”
Dụ Lục “Oh”
Tiêu Hổ “...” oh là sao???
Lạc Tư ra vẻ suy nghĩ một lát, sau đó hào hứng nhìn Dụ Lục lên tiếng “Có 5 viên!”
Dụ Lục không nhanh không chậm cầm lấy chiếc lọ, lấy ra ba viên đưa cho Lạc Tư, sau đó còn bổ sung thêm câu “Anh nợ em 2 viên.”
Tiêu Hổ “...” đổi luật trắng trợn!!
Tiêu Hổ nói bên tai Dụ Lục “Con bé đoán sai đấy!”
Dụ Lục chỉ nhàn nhạt nhìn Tiêu Hổ, nhếch mép nói “Cháu mới là người sai!”
Tiêu Hổ “...”
- xxihabin-