Dụ Lục 16 tuổi, Tôn Lạc Tư 10 tuổi.
Ban đêm Dụ Lục và Lạc Tư vẫn chưa đi ngủ, cả hai đang ở trong thư phòng của Dụ Lục. Lạc Tư ngoan ngoãn ngồi im ở trên ghế, ngắm nhìn Dụ Lục đang bận rộn với công việc. Lạc Tư thấy Dụ Lục lúc nghiêm túc cũng chẳng khác mọi lúc thường là bao, vì Dụ Lục lúc nào cũng trưng ra một vẻ mặt lạnh lùng đó. Ngồi mãi một hồi, rốt cục Lạc Tư cũng không chịu nổi sự nhàm chán, liền hướng Dụ Lục mè nheo.
“A Lục, đã xong việc chưa?”
“....”
“A Lục, em đã ngồi rất lâu!”
“....”
“Em muốn đi ngủ!”
Nhưng Dụ Lục chẳng nhìn đến Lạc Tư một chút nào, vẫn chăm chú liên tay viết không ngừng nghỉ.
“Anh cần tập trung!”
Lạc Tư bĩu môi, tuy vậy Lạc Tư cũng không kèo nhèo gì nữa, tiếp tục ngồi lặng im.
Một hồi rõ lâu, Lạc Tư đã rất muốn ngủ nhưng Dụ Lục vẫn còn chưa xong việc. Lúc Lạc Tư sắp đi vào giấc ngủ thì đột nhiên lại thấy Dụ Lục đang chăm chú viết nãy giờ lại có động tĩnh khác. Lạc Tư dường như tỉnh ngủ, nhìn thấy Dụ Lục cau nhẹ mày, tay đã dừng viết, hai ngón tay đang cầm bút miết nhẹ trên thân bút, nhìn anh như đang khó nan giải điều gì đó. Lạc Tư liền thích thú, một lúc lại nhích gần thêm một tí về phía anh. Cứ nhích cứ nhích, chốc lát lại di chuyển đến gần chân của Dụ Lục.
Dụ Lục vẫn không có phản ứng......
Lạc Tư bĩu môi, lại tiếp tục lại gần, sau đó lại chui tọt vào trong lòng Dụ Lục.
“...”
Dụ Lục dừng bút, cúi đầu nhìn người trong lòng, cậu nhướng mày tỏ ý chờ xem Lạc Tư sẽ nói gì. Chỉ thấy Lạc Tư trong veo nhìn cậu, miệng chúm chím nhấp nhô bảo rằng “Đi ngủ thôi!”
Cuối cùng Dụ Lục cũng đành rời khỏi thư phòng.
- xxihabin-