Từ Vợ Tướng Quân Trở Thành Hoàng Hậu Lên Nhầm Kiệu Hoa

Chương 178: Chương 178: Tàn nhẫn 2




Hạo Nguyệt lắc đầu, nương tiếp tục nói: "Nếu như ngươi không muốn thành dạng kia, hôm nay coi như cái gì cũng chưa từng nghe. Lúc đầu, nếu như nương không làm, có thể chúng ta biến thành bọ dạng như Tàn Nguyệt hôm nay. Hạo Nguyệt, lớn ngươi sẽ biết, lớn ngươi cũng sẽ rõ ràng, nương làm như vậy không sai, kỳ thật nương làm như vậy, cũng chỉ là vì ngươi..."

Sau đó, nàng hiểu rõ, nếu như nương không làm như vậy, bây giờ nàng vẫn là nữ nhi của một tiểu thiếp, một nữ nhi của một tiểu thiếp không có địa vị gì.

Tàn Nguyệt, nếu như ngươi biết tất cả, ngươi có hận ta không? Thật buồn cười, hôm nay, duy nhất có thể cứu được hài tử của ta, vậy mà lại là ngươi!

Hết cách, ta chỉ có thể cầu ngươi. Ngươi chỉ cần nói vài câu với thái tử, cũng không mất bao nhiêu thời gian, nhưng đối với ta mà nói, lại có thể giữ được hài tử của ta.

Nhìn tướng quân phủ nguy nga, vốn dĩ đây là nơi nàng phải gả tới. Chỉ tiếc tạo hóa trêu ngươi, nàng cùng nơi này, cuối cùng vô duyên.

"Cái gì? Nàng tới? Muốn gặp Tàn Nguyệt?"

Địch lão phu nhân từ trên ghế đứng mạnh lên, bất an đi tới trong phòng. Hạo Nguyệt đến, có thể có chuyện gì tốt?

"Phu nhân, vậy có muốn báo cho thiếu phu nhân một tiếng không?"

Tiểu Thi bất an ngẩng đầu, là một trong những nha đầu biết chuyện, nàng rất rõ Hạo Nguyệt đến không có gì tốt.

"Không cần, trực tiếp trả lời..."

Địch lão phu nhân khoát khoát tay, đi vài bước lại kêu:

"Như vậy cũng không tốt, vẫn là nói một tiếng với Tàn Nguyệt, hỏi ý của Tàn Nguyệt một chút!"

Nha đầu kia, thật vất vả mới kéo rời đi, ngày mai, vừa đến ngày mốt Tàn Nguyệt sẽ ra ngoài, đến một sơn thôn (thôn trong núi) xa xôi tĩnh dưỡng, chờ hài tử sinh ra.

"Vâng, phu nhân!"

Tiểu Thi đi tới sài phòng, Tàn Nguyệt đang nghỉ ngơi, nói một tiếng với Tiểu Mạt, Tiểu Mạt cũng lắc đầu:

"Nói cho thiếu phu nhân sao? Nếu không coi như hết? Nữ nhân đó, không có bao nhiêu lòng tốt!"

"Chuyện gì, Tiểu Mạt?"

Vài ngày gần đây, tâm lý luôn khó yên, buổi tối ngủ cực ít, ban ngày cũng không có mấy tinh thần, cả ngày cứvô tri vô giác như vậy. Lòng Tàn Nguyệt cũng vô cùng phiền não, thanh âm nhỏ nhất cũng có thể nghe được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.