Cùng thời điểm bốn người Dương Húc Quang, Dương Đỉnh Thiên, Trương Hằng
và Nhậm Trăn quyết định dấn thân vào một hồi hành động bí mật mạo hiểm,
trận chiến phía trên mặt đất cũng đã bước vào giai đoạn gay cấn. Thế
Giới Xà lúc này đang thể hiện ra thực lực xứng đáng với cái danh hiệu
một trong Tam Đại Quỷ Quái Ma Vương Cấp Đỉnh Cao của mình. Tuy hiện tại
nó cũng chỉ có thể sử dụng được vài phần thực lực chân chính, chỉ có vài chiêu: trường khí thế bóng tối điều khiển trọng lực, mây mù màu đen
chữa trị thân thể và giờ là dùng một loại ký hiệu phù văn màu đen để chế tạo ra lôi điện màu đen, thế nhưng chỉ vậy thôi cũng đã đủ để đánh cho
Bùi Kiêu và Cung Diệp Vũ tối tăm mặt mũi...
Thật đúng là ‘sống dở chết dở’! Thứ lôi điện màu đen kia không biết được hình thành từ loại
năng lượng nào mà mỗi lần đánh xuống đều tạo ra hiệu ứng ăn mòn giống
như hơi thở của rồng. Không những vậy, mỗi đợt tấn công của thứ đó đều
cùng lúc phun tung ra cả mấy nghìn tia sét. Nếu như không phải vì một
nguyên nhân không rõ nào đó mà độ chính xác của những tia sét này rất
thấp, hầu như chỉ phóng bừa ra theo kiểu cầu may thì có lẽ Bùi Kiêu đã
tan xác ngay từ đợt tấn công đầu tiên.
So với hắn thì Cung Diệp
Vũ thoải mái hơn rất nhiều. Tên này có thực lực Chân Ma cấp đỉnh cao,
trường khí thế màu tím thấy được bằng mắt thường có thể chuyển hóa thành sức tấn công, phòng ngự hoặc tốc độ bất cứ lúc nào. Hơn nữa, trường khí thế bá đạo của hắn quả thật có uy lực vô cùng lớn, tuy nó không có mấy
loại thuộc tính ngồ ngộ như trường khí thế của Bùi Kiêu, nhưng nếu chỉ
tính riêng về uy lực thì nó vượt xa trường khí thế bao dung. Vậy nên dù
Cung Diệp Vũ có bị tia sét đen kia đánh trúng thì cùng lắm là khiến hắn
chật vật một chút, cả người cháy đen sì như một anh châu phi, ngoài ra
thì dường như không hề hấn chút nào.
Nhưng còn Bùi Kiêu thì lại
không được như vậy. Trường khí thế bao dung quả thật có vài loại công
dụng đặc biệt, nếu tính tới uy lực thì thực ra cũng không hề thấp, năng
lực mạnh nhất của trường khí thế bao dung chính là chuyển hóa trường khí thế thành các dạng lực phòng ngự, tấn công, tốc độ. Thế nhưng đó dù sao cũng chỉ là mô phỏng, không thể so được với trường khí thế của Chân Ma
cấp đỉnh cao chân chính! Chỉ cần bị một tia sét màu đen đánh trúng thì
Bùi Kiêu sẽ cảm thấy mình như sắp vỡ nát, lập tức sẽ tiêu tan thành tro
bụi. Thế nhưng, không hiểu sao cứ mỗi lần hắn rơi vào tình trạng như sắp tiêu tán đó thì trong cơ thể sẽ đột ngột xuất hiện một luồng lôi điện
chạy dọc, kéo hắn ra khỏi trạng thái đó. Sau mấy lần thoát chết liên tục kiểu đó thì chính hắn cũng cảm thấy mình dường như đã biến thành một
con gián đánh không chết...
Có điều, dù thực sự là con gián thì
cũng chỉ là con gián hơi khỏe chút thôi, chắc chắn không có chuyện đánh
mãi không chết! Vậy nên nhân lúc vừa tránh được một luồng sét đen, đồng
thời cũng lại gần được Cung Diệp Vũ, Bùi Kiêu kéo mạnh cương, kiềm con
ngựa tám chân lại rồi nói lớn: “Không ổn rồi Cung Diệp Vũ! Thứ sấm sét
đen này cứ như thể là vô cùng vô tận vậy. Cứ đà này, có khi con rồng đen còn chưa hết hơi thì chúng ta đã bị ‘quần’ chết rồi cũng nên. Phải nghĩ cách giải quyết tình trạng này ngay đi!”
Sau khi con rồng đen
khổng lồ dùng trường khí thế bóng tối tạo ra những ký tự phù văn màu đen trôi nổi trong không trung, xung quanh nó liền xuất hiện mảng lớn không gian mông lung, văn vẹo. Sau đó, từ trong không gian vặn vẹo kia bắt
đầu bay ra những quả cầu sét màu đen cực lớn, tiếp theo từ trong những
quả cầu sét đó liên tục có những luồng sét đen phóng ra. Mấy nghìn luồng sét bỗng chốc giăng đầy không trung, khiến cho Bùi Kiêu và Cung Diệp Vũ sợ tới mức lập tức phải chạy bán sống bán chết. Cũng may là độ chính
xác của những luồng sét đen này không hiểu sao lại vô cùng thấp, gần như chỉ là bắn loạn ra bốn phía, nhờ đó mà hai người mới có thể may mắn
sống sót. Chỉ sau khoảng hai phút, hai người đều đã bị vài luồng sét đen bổ trúng, thế nhưng những quả cầu sét khổng lồ kia chẳng những không
thu nhỏ dần đi mà những luồng sét đen chúng phóng ra lại dường như càng
lúc càng chính xác hơn. Chính điều đó mới khiến cho Bùi Kiêu cuống quýt
như vậy.
Cung Diệp Vũ tuy có thể chống chịu được những luồng sét
đen kia, nhưng hắn dù sao cũng không phải kẻ thích tự ngược đãi bản
thân, thế nên đương nhiên không thể chấp nhận tiếp tục bị sét đánh như
vậy. Chưa kể bản thân hắn còn là người nóng tính, thế nên nghe Bùi Kiêu
nói vậy, hắn cũng rống lên luôn: “Đúng đấy, cứ thế này thì chúng ta
trước sau cũng xong đời... Mặc kệ đi! Ta sẽ tấn công vào điểm yếu của
nó. Bùi Kiêu, ngươi dùng quả cầu sét mở đường, chặn đám sét đen trên
đường cho ta!”
Bùi Kiêu hét lớn một tiếng đồng ý, lập tức kéo
cương ngựa. Tám cái chân ngựa khua lên dồn dập, đạp lên những tia chớp
bạc, chỉ sau chớp mắt, Bùi Kiêu và con ngựa đã phi lên cao hơn trăm mét. Sau đó, thân hình Bùi Kiêu nhanh chóng phóng to, biến thành một người
khổng lồ toàn thân đầy tia chớp quấn quanh. Tuy không biến thành bộ dạng người trung niên uy mãnh nhưng hình thái khổng lồ lôi điện của hắn lúc
này cũng đã cao hơn trước kia khoảng hai mét. Hơn nữa, khi cơ thể hắn
phóng to, con ngựa tám chân hắn cưỡi cũng theo đó phóng to, biến thành
một con ngựa sét dài hơn mười mét.
Xong xuôi, Bùi Kiêu mới khép
hai tay lại, dồn toàn bộ lực lượng lôi điện trong người vào lòng bàn
tay. Hơn nữa, lúc này trong trạng thái Giải Phóng, hai ký hiệu phù văn
lôi điện trong cơ thể liên tục sản sinh ra lực lượng lôi điện, vậy nên
hắn cũng không keo kiệt, đưa cả lực lượng lôi điện mới tạo ra đó vào
lòng bàn tay, khiến cho quả cầu sét trong tay nhanh chóng phóng to với
tốc độ mà mắt thường cũng thấy được, cuối cùng, thậm chí đạt tới đường
kính mấy mét! Không chỉ vậy, quả cầu sét này còn được hắn dồn vào phần
lớn trường khí thế bao dung. Có thể nói rằng quả cầu sét này đã là gần
như toàn bộ sức mạnh của hắn hiện tại.
Lập tức, Bùi Kiêu hét lớn
một tiếng rồi ném mạnh quả cầu xuống dưới. Quả cầu sét màu bạc có đường
kính tới mấy mét đó bay đi với ánh sáng chói lọi, như thể một ngôi sao
chổi màu bạc rơi xuống từ chín tầng trời. Trên đường đi của nó, tất cả
những luồng sét đen chạm phải đều bị đánh tan toàn bộ. Tiếp theo, sau
một tiếng đùng đùng rất lớn, nó nổ tung bên ngoài trường khí thế bóng
tối. Lúc quả cầu sét lớn nổ tung, nó tuôn ra một mảng lớn sấm sét màu
bạc bắn ra bốn phía, liên tục xé rách trường khí thế bóng tối ra thành
những mảng nhỏ. Cùng lúc với vụ nổ, trường khí thế bao dung lúc trước
được nhét vào quả cầu sét cũng đồng thời bung ra, hòa tan một mảng lớn
trường khí thế của con rồng. Trong khoảnh khắc, bên ngoài cơ thể con
rồng đã xuất hiện một vùng trống chừng mấy trăm mét không được trường
khí thế bóng tối che chắn. Đó chính là thời cơ tốt nhất để tấn công nó!
“Hay lắm!”
Cung Diệp Vũ đã tụ lực chờ thời khắc này từ lâu, giờ vừa thấy bên ngoài cơ
thể con rồng xuất hiện mảng lớn trống không, hắn lập tức kéo theo một
luồng sét tím lao nhanh tới. Hơn nữa, lần này ra tay còn là một tuyệt
chiêu, một đao chém sâu vào bên trong cơ thể con rồng khổng lồ!
“Nộ Lôi Tê Thiên Liệt Địa!”Hào quang màu tím lướt qua, không gì cản nổi!
Cùng lúc đó, một nơi trên mặt biển cách Đảo Phục Sinh ước chừng 10km, một
chiếc du thuyền nhỏ đang yên lặng dập dềnh đứng trên mặt biển. Trên
chiếc thuyền này, có chín người đang dùng kính viễn vọng để quan sát bầu trời Đảo Phục Sinh. Lúc Cung Diệp Vũ sử dụng một đòn tuyệt chiêu, lập
tức liền có vài người trong số đó hô lên trầm trồ.
Một cô gái
trong số đó lớn tiếng than thở: “Ngầu quá đi mất! Quả không hổ danh là
người đứng đầu thế giới! Đúng không chị Valkyrie?”
Những người
còn lại cũng đều bắt đầu cất lời phụ họa. Đúng lúc này, một cậu thiếu
niên bỗng nói: “Có phải chúng ta cũng nên xuất quân rồi không? Năng lực
che đậy khí tức của Mary cũng tốn rất nhiều sức lực, mà cô ấy đã duy trì liên tục hai ngày hai đêm rồi. Đội trưởng, nên để cô ấy nghỉ ngơi một
chút chứ?”
Bên cạnh cậu ta, một tên thanh niên khác cười gian há
há rồi nói: “Được rồi đấy, Reinhardt. Tuy ai cũng biết cậu và Mary có gì gì đó, nhưng cũng không cần phải lộ liễu như vậy chứ! Nhìn kìa, cậu làm Mary ngượng đỏ chín mặt rồi! Đội trưởng, đừng nghe nó nói nhé!”
Thiếu niên có tên Reinhardt là một cậu chàng người da trắng đẹp trai, mái tóc thuần một màu vàng. Cậu ta nghe vậy thì mặt đỏ lên, vụng trộm liếc nhìn thiếu nữ bên cạnh. Cô bé tên Mary kia cũng trộm liếc nhìn cậu ta, bốn
mắt chạm nhau, cả hai đỏ bừng mặt, vội quay đầu nhìn đi nơi khác, không
dám nhìn đối phương tiếp nữa.
Mà người được cả nhóm này gọi là
đội trưởng, là một cô gái tóc vàng tuổi khoảng hai mươi hai, hai mươi
ba. Cô lúc này đứng phía trước, quay lưng lại với cả đám, cũng đang nhìn về phía bầu trời Đảo Phục Sinh nhưng không dùng kính viễn vọng mà chỉ
quan sát trận chiến bằng mắt thường. Vẻ mặt cô bình thản như nước, không thể nhận ra một chút xíu cảm xúc nào.
“Bây giờ vẫn chưa phải
thời cơ để xuất kích. Chúng ta phải chờ tới thời khắc quyết định, một
lần đột kích đánh bại cả Thế Giới Xà và Rocky. Chứ với thực lực của hai
người họ thì dư sức chạy trốn...”
Cô gái quay đầu nhìn về phía
những người còn lại, thản nhiên nói: “Tình huống cơ bản chính là như
vậy. Mọi người tiếp tục chờ đợi. Mary, tiếp tục sử dụng kĩ năng che
đậy... Mục đích của chúng ta chỉ có một: cướp lấy Vòng Giam Cầm.”
Cái quay đầu lại này, làm lộ ra dung mạo xinh đẹp nghiêng nước nghiêng
thành của cô... Dung mạo đó, không ngờ lại giống như đúc cô gái bị kéo
vào trong cột sáng đen trong ảo ảnh của Bùi Kiêu!
Và cô, dường như cũng tên là... Valkyrie!