Từ lúc Bùi Kiêu bị Ngụy
Ngưu Đầu ném bay ra xa hơn nghìn mét, sau đó dùng Anh Dũng Súng trạng
thái Giải Phóng chém đôi Centaur rồi cuối cùng dùng Đạn Năng Lượng của
Anh Dũng Súng hoàn toàn đánh chết nó, cả quá trình chỉ diễn ra trong
khoảng một, hai giây mà thôi, thật đúng là có thể dùng ‘diễn ra trong
chớp mắt’ để hình dung. Và cũng ngay lúc này, con Ác Ma màu đỏ đã bắt
đầu tấn công về phía hắn.
Lúc trước còn cách xa nên không cảm thấy rõ, nhưng lúc này khi đã tiến
lại khá gần hắn mới cảm nhận được áp lực cực kỳ khủng bố mà con Ác Ma
màu đỏ này phát tán ra. Ý chí của trường khí thế do nó phát ra là uy
nghiêm, hiệu quả thuần túy là tạo áp lực. Tuy trường khí thế đó không có tính công kích hay mê hoặc gì nhưng chỉ riêng cái áp lực đó thôi đã quá kinh khủng rồi.
Giờ phút này, Bùi Kiêu vẫn còn trong trạng thái người khổng lồ lôi điện, vậy nên theo lẽ thường, hắn có thể miễn dịch được nếu bị trường khí thế bao phủ. Nhưng lúc này, sau khi bị trường khí thế của Ác Ma bao phủ,
hắn lập tức cảm thấy tốc độ, lực lượng, tốc độ phản ứng, các tố chất
thân thể đồng loạt bị giảm xuống. Khi bị áp lực kinh khủng này áp chế,
ước chừng hắn chỉ có thể sử dụng được khoảng 70% thực lực. Đây thật đúng là chuyện không thể nào tin nổi!
Nhờ có ký hiệu phù văn lôi điện và lực lượng lôi điện trong cơ thể nên
dù là khi phải đối mặt với con Ngụy Ngưu Đầu Ma Vương cấp không hoàn
chỉnh thì hắn vẫn có thể triệt tiêu được tác dụng suy yếu do trường khí
thế của nó gây ra. Thế mà lúc này lại không thể nào miễn dịch được với
sự đè ép của trường khí thế do Ác Ma phát ra?
Sau phút chốc kinh sợ, Bùi Kiêu lập tức quyết định, rống lên ra lệnh cho Ngụy Ngưu Đầu tiến lên chặn đánh Ác Ma, còn hắn thì tập trung hết sức
để áp chế sự chấn động của chấp niệm, một chuỗi đòn vừa rồi đã làm cho
chấp niệm trong cơ thể hắn bắt đầu mất ổn định, có thể rơi vào tình
trạng chấn động bất cứ lúc nào.
Ngưu Đầu cũng thật khá! Chịu một tên đục xuyên qua cơ thể nhưng ngoài
việc làn da hơi nhạt đi thì vẫn có thể gào thét rất uy mãnh, trường khí
thế phẫn nộ lập tức quét qua, đụng mạnh vào trường khí thế uy nghiêm.
Tại nơi va chạm, trường khí thế màu đỏ kia lập tức rung chuyển dữ dội.
Tốc độ của Ác Ma màu đỏ nhanh, tốc độ của Ngụy Ngưu Đầu cũng không kém.
Mặt đất vang lên những tiếng nổ đùng đùng khi Ngụy Ngưu Đầu xông qua
ngay cạnh người Bùi Kiêu, như gió như lửa xông về phía trước và cùng lúc đó thì Ác Ma màu đỏ cũng chỉ còn cách Bùi Kiêu hai, ba trăm mét. Với
tốc độ của hai con quái vật này, chỉ sau chưa tới một giây, chúng đã đâm thẳng vào nhau. Một tiếng ‘uỳnh’ trầm đục vang vọng, một luồng sóng
chấn động lập tức lan tỏa ra khắp bốn phía từ nơi hai bên va chạm.
Ngụy Ngưu Đầu cao tới khoảng mười mét, nhìn giống như một ngôi nhà lầu
di động, to lớn đến mức làm người ta không dám thở mạnh khi đứng gần,
hơn nữa nhìn cái thân hình cơ bắp đó thì nó thật đúng chuẩn một gia hỏa
vô cùng bạo lực, mà sức lực của nó thực sự kinh khủng tới đâu thì Bùi
Kiêu chính là người hiểu rõ nhất. Và lúc này đây, nó đâm thẳng vào con
Ác Ma với thân hình cao khoảng hai mét. Thể hình hai bên chênh lệch năm
lần! Tới năm lần cơ đấy!
Nhưng sau cú va chạm đó, không ngờ Ngụy Ngưu Đầu lại bị đâm cho văng ra
hơn mười mét, còn con Ác Ma kia vẫn đứng nguyên tại chỗ, thân thể chỉ
hơi run lên mà thôi. Cảnh tượng đó đúng là làm cho người nào nhìn thấy
cũng phải trợn tới lòi cả mắt. Nhưng như vậy cũng còn chưa hết, sau khi
con Ác Ma kia hơi run lên, nó liền phát ra một tiếng rít vô cùng chói
tai, như thể dao đâm thẳng vào tai người nghe... Sau khi tiếng rít chấm
dứt, trên tay nó chợt bùng lên một ngọn lửa dữ dội. Hai tay run lên, một thanh mã tấu rực lửa dài hơn hai mét đã xuất hiện trong tay nó. Ngọn
lửa của thanh mã tấu đó thuần một màu trắng rực sáng, có thể đoán được
nhiệt độ của ngọn lửa này cao tới mức nào!
Tuy Bùi Kiêu đang gắng hết sức để trấn áp sự chấn động của chấp niệm
trong cơ thể nhưng khi hắn thấy vậy thì cũng không dám ngồi yên tiếp
nữa. Lập tức, lôi điện chạy dọc toàn thân, một quả cầu sét đã bắt đầu
được ngưng tụ trong lòng bàn tay, đồng thời cũng thầm cảm thấy run sợ vì thực lực của con Ác Ma này.
Lúc này, theo kế hoạch thì phải lùi lại ngay, con Centaur kia đã bị diệt xong, mục tiêu cơ bản của lần tác chiến này đã hoàn thành. Vậy nên Bùi
Kiêu lập tức rống lớn không chút do dự: “Tất cả mọi người lùi lại! Để
tôi cản con Ác Ma này lại...
Thế nhưng hắn chỉ vừa dứt lời, thì không ngờ con con Ác Ma kia sau khi
rút ra thanh mã tấu rực lửa lại cũng không tấn công hắn hoặc Ngụy Ngưu
Đầu, mà ngược lại, nó từ từ vỗ cánh bay lên cao. Đồng thời, trường khí
thế của nó cũng co rút lại nhanh chóng, gần như chỉ còn bao phủ phạm vi
trăm mét xung quanh nó, ngưng tụ thành một tầng giống như khí lưu màu
đỏ, và ở ngay phía ngoài của tầng khí lưu đó đang hình thành khoảng hơn
một trăm quả cầu lửa màu cam sậm, mỗi quả lớn cỡ cái phễu!
“Ban đầu ta chỉ có ý định dung hợp với phương thế giới này, sau đó sẽ
biến thế giới này thành thế giới hòa bình mà ta vẫn hằng mơ ước. Đến lúc đó, sẽ có không còn cảnh tiếp tục đánh giết lẫn nhau. Ai ngờ đám người
sống các ngươi cứ hết tên này tới tên khác kéo tới bức bách ta! Ta phải
giết sạch toàn bộ các ngươi! Giết... giết giết giết!”
Khi Bùi Kiêu thấy con Ác Ma kia bắt đầu ngưng tụ quả cầu lửa thì hắn đã
định ném quả cầu sét trong tay vào nó, nhưng hắn không ngờ con Ác Mà này lại mở miệng nói... bằng tiếng Anh rất chuẩn! Không thấy có chút nào
giống như âm thanh chói tai của con dơi. Nghe giọng nói đó dường như là
của một người đàn ông tầm bốn mươi, năm mươi tuổi, giọng nói tràn đầy uy nghiêm như vậy sao lại có thể thoát gia từ miệng một con quỷ quái được?
Có điều khi Bùi Kiêu còn đang ngây ra thì Ác Ma đã vung nhẹ tay. Hơn
trăm quả cầu lửa kia lập tức bay đi, trong đó có những quả bay về hướng
Bùi Kiêu và Ngụy Ngưu Đầu, cũng có những quả bay về phía Johnan sau lưng Bùi Kiêu. Hai người một bò bọn họ mỗi người được chia mười quả cầu lửa, về phần những quả cầu lửa còn lại... đang bay về khắp các nơi của trung tâm chiến trường. Chúng bay về phía hơn bảy mươi người đang chuẩn bị
chạy trốn sau khi nghe được lời Bùi Kiêu?!
Bùi Kiêu nhìn cảnh đó mà muốn nứt cả hốc mắt. Hắn hét lớn một tiếng, ném quả cầu sét trong tay bay đi rồi liền quay đầu nhìn bốn phía. Một tiếng nổ lớn vang lên ngay trên đỉnh đầu. Khi sóng xung kích quét tới thì
khắp bốn phía cũng liên tiếp vang lên những tiếng nổ lớn. Khi nhìn kĩ
thì có thể thấy khắp nơi đều có năng lượng tiêu chuẩn tán loạn khi vô số quỷ quái bình thường tiêu tán, về phần bảy mươi người kia thì đã không
nhìn thấy đâu nữa rồi...
“Đi cả nhà mày!” Bùi Kiêu rống lên phẫn nộ, trong đầu hiện lên hình ảnh
của hơn bảy mươi tên linh hồn kia. Tuy chỉ vừa mới tiếp xúc không lâu,
mà trong số bảy mươi người này cũng không thiếu kẻ nhát gan, nhưng dù
sao thì bọn họ cũng đều chiến đấu theo sự chỉ đạo của hắn. Cứ như vây... cứ như vậy mà chết cả rồi sao?
Sự phẫn nộ trong lòng Bùi Kiêu lúc này đã không thể nào hình dung nổi
nữa! Nhất là cảm giác bất lực khi không thể nào cứu người ngay trước mặt càng làm cho sự phẫn nộ trong lòng hắn càng sôi sục điên cuồng. Khi làn sóng xung kích trên bầu trời còn chưa tan hết, hắn đã liên tục đưa lực
lượng lôi điện và năng lượng tiêu chuẩn vào Anh Dũng Súng, đồng thời
rống lớn: “Johnnan! Anh còn dùng gió phong tỏa lần nữa được không? Chỉ
cần một giây thôi... không, chỉ cần nửa giây là được rồi! Khi nào tôi
nâng họng súng lên, hãy sáng tạo ra một cơ hội cho tôi!”
Johnan sau lưng Bùi Kiêu cũng đang kinh sợ tới ngây người. Tuy trước khi xuất kích hắn đã nghe David nói rằng con Ác Ma này rất lợi hại nhưng
hắn nào có tưởng tượng được nó lại lợi hại tới mức độ này? Phạm vi mười
mấy kilomet đều nằm trong tầm công kích bằng quả cầu lửa của nó à? Đây
đúng là một chuyện không thể nào hiểu nổi, nhất là con Ác Ma còn có
trường khí thế rất kinh khủng. Dưới sự đè ép của thứ đó, hắn thậm chí
còn không sử dụng được 40% thực lực, hắn đang càng lúc càng thấy tuyệt
vọng. Đúng lúc này, tiếng hét của Bùi Kiêu làm hắn chợt bừng tỉnh, nhớ
ra mình vẫn còn đang chiến trường, lập tức rống lên trả lời: “Hiểu rồi.. Tôi sẽ hết sức thử một lần! Nhưng trường khí thế của con Ác Ma này rất
quái lạ, tôi bị áp chế gấp đôi so với khi đối mặt với quỷ quái Chân Ma
cấp khác! Hơn nữa tâm trạng cũng rất dễ bị trường khí thế ảnh hưởng, vậy nên tôi chỉ có thể thử cố hết sức thôi!”
“Không phải cố hết sức... mà là phải làm được! Anh không muốn báo thù
cho đồng đội của mình sao?” Bùi Kiêu lại dường như chẳng hề để ý tới sự
phàn nàn của Johnan, hắn rống lớn rồi đưa Anh Dũng Súng lên hướng thẳng
vào màn sóng xung kích trên bầu trời, chỉ đợi cho sóng xung kích qua đi
thì sẽ lập tức Giải Phóng Anh Dũng Súng để cho con Ác Ma kia một đòn
thật ‘ngọt’!
Thế nhưng khi sóng xung kích trên bầu trời còn chưa tan đi hết thì một
luồng hào quang màu đỏ đã xuyên thẳng qua màn sóng xung kích vọt ra
ngoài. Tốc độ kia rất đáng sợ, chỉ vừa lóe lên thì luồng ánh sáng đỏ đó
đã vọt tới bên cạnh Ngụy Ngưu Đầu, sau đó thanh mã tấu rực cháy kia đã
đâm thẳng tới, xuyên qua lồng ngực Ngụy Ngưu Đầu!
Lúc trước Ngụy Ngưu Đầu đã bị trúng một tên phá thủng lồng ngực của
Centaur, sau đó lại va chạm rất mạnh cùng Ác Ma, vậy nên lúc này nó đang rơi vào trạng thái chấp niệm chấn động, khi một đao kia đâm tới, nó đã
không thể nào tránh được nữa, chỉ có thể dùng một tay để ngăn cản thanh
mã tấu rực cháy, cánh tay còn lại thì liều mạng vung đấm thẳng vào con
Ác Ma trước mặt này.
Nhưng chỉ vừa đỡ, một tiếng ‘xoẹt’ vang lên, như thể dao cắt vào mỡ
trâu, chỉ một nhát đâm nhẹ nhàng, cánh tay của Ngụy Ngưu Đầu đã bị chặt
rơi xuống đất, quả đấm còn lại của nó lại chỉ trúng vào cái bóng của đối phương mà thôi. Chỉ sau vài cái vỗ cánh, Ác Ma màu đỏ đã lần nữa bay
tới trên không trung, lần này Ngụy Ngưu Đầu đã không đánh trúng mục
tiêu.
Bùi Kiêu lúc này mới chợt hiểu ra, Chân Ma cấp đều có thể cảm ứng được
lẫn nhau. Vậy nên so với Ngụy Ngưu Đầu có được trường khí thế phẫn nộ
thì đám Bùi Kiêu và Johnan chẳng qua chỉ là hai tên Nhập Ma cấp mà thôi. Có lẽ, trong mắt của Ác Ma, bọn Bùi Kiêu chẳng thể đem lại cho nó bao
nhiêu uy hiếp. Thế nên nó đã tấn công Ngụy Ngưu Đầu trước! Với tốc độ và thanh mã tấu kinh khủng kia thì nó vừa vặn khắc chế được điểm mạnh về
sức lực của Ngụy Ngưu Đầu. Như vậy, Ngụy Ngưu Đầu quả thật đã trở thành
một món trang trí...
Không phải! Không phải vật trang trí!
Bản thân Bùi Kiêu biết rõ, nếu không có Ngụy Ngưu Đầu kiếm chế và trường khí thế phẫn nộ trung hòa trường khí thế uy nghiêm của đối phương thì
hắn và Johnan mới thực sự biến thành vật trang trí. Vậy nên dù thế nào
thì hắn cũng không thể để cho Ngụy Ngưu Đầu tiêu tán một lần nữa được!
“Con mẹ mày đấy!”
Bùi Kiêu giơ cao Anh Dũng Súng đã biến thành dài tới 7m, họng súng nhằm
ngay Ác Ma màu đỏ trên bầu trời, tinh thần tập trung tới cực độ, tốc độ
thời gian trôi xung quanh lại bắt đầu như dần chậm lại, giống như hình
ảnh quay chậm trong phim. Ngay cả con Ác Ma vốn có tốc độ vô cùng nhanh
cũng trở nên chậm chạp, mà cũng chính ngay nháy mắt này, Bùi Kiêu đã
hoàn toàn đưa Ác Ma vào trong tầm ngắm của Anh Dũng Súng!
“Ngay lúc này! Johnan!”
Bùi Kiêu lập tức rống lớn, ngón tay cùng lúc đè lên cò súng, họng súng
lập tức lóe lên ánh lôi điện. Trong nháy mắt, một chùm laser sáng lóng
lánh như tia điện phóng ra, nơi nó hướng tới... chính là con Ác Ma màu
đỏ với thanh mã tấu sáng rực lửa trắng trên tay!