CHƯƠNG 1
Thời điểm máy bay cất cánh rời khỏi Anh Quốc, Quý Ngật Lăng ngắm nhìn thành phố nhỏ dần ngoài cửa sổ thì có chút hoa mắt chóng mặt lại có chút ngẩn ngơ.
Sáu năm, nghĩ sẽ không bao giờ lại bước chân đến vùng đất kia nữa, dù nơi đó mới chân chính là quê hương thật sự của mình. Ngày đó ly biệt, không ai nghĩ đến việc sẽ gặp lại, nhưng vận mệnh luôn là sự trùng hợp như vậy.
Nhìn tư liệu trên tay, đó là tên người đứng đầu công ty sắp cùng ký ước. Chẳng qua khi nhìn thấy hai chữ này, bất giác mạch máu toàn thân Quý Nhật Lăng không ngừng run rẩy. Một tuần giáo huấn kia ăn sâu bén rễ đến tận xương tủy, dù nhắm hay mở mắt cậu vẫn dễ dàng cảm thấy được nỗi đau đớn thống khổ như kim châm còn lưu lại trên thân thể.
Ngày ấy Triển Phi nói, “Ra đi cũng được, chờ tôi hoàn toàn tận hưởng cậu, đối với thân thể cậu không còn bất luận dục vọng nào nữa, tôi sẽ buông tay.”
Đáp lại đôi con ngươi màu xám lãnh đạm, Quý Nhật Lăng gật đầu nói, “Được, anh muốn bao lâu?”
Cao thấp đánh giá một phen, chẳng khác gì đang nghiên cứu cá nằm trên thớt, “Một tuần.”
Không có bất kỳ biểu tình nào, Quý Nhật Lăng quay người rời đi, “Cuối tuần sau gặp lại, tôi đúng giờ sẽ xuất hiện ngay tại nơi này.”
Ở thời điểm Quý gia vì quản lý không tốt, đầu tư sai lầm mà tuyên bố phá sản, Quý Ngật Lăng và Triển Phi đã ở cùng một chỗ. Dường như Triển gia đã từng có ý đồ ép Triển Phi cưới em gái Quý Ngật Lăng để tác thành mối liên hôn gia tộc giúp đạt được mục đích đôi bên cùng có lợi. Triển gia cũng là một gia tộc với sự nghiệp khổng lồ. Tại Thượng Hải đỉnh thiên lập địa, cũng chỉ có hai đại gia tộc là Triển gia và Quý gia mà thôi. Hiện tại đôi song hùng thì một bên đã sụp đổ, khiến cả thị trường kinh tế biến thành một đống hỗn loạn.
Phụ thân Quý Ngật Lăng sau một buổi tối sầu lo suy tư, quyết định vứt bỏ thị trường Thượng Hải, chuyển đến Anh Quốc gầy dựng lại từ đầu. Lúc ấy Quý Ngật Lăng đã 24 tuổi, đương nhiên cũng đồng ý với quyết định của phụ thân. Ở một lứa tuổi không còn trẻ mà nói dốc sức làm lại từ đầu, điều này đối với mấy quản lý xí nghiệp trên 80 tuổi còn tại vị, thậm chí càng khiến người ta khâm phục.
Sở dĩ nói quyết định gầy dựng lại từ khởi điểm, bởi lúc ấy còn có một biện pháp khác có thể giúp kinh tế Quý gia thoát khỏi một trận phong ba, chính là hướng Triển gia tìm kiếm sự trợ giúp. Dù chỉ một ít cũng có thể giúp Quý gia gỡ lại vốn, rốt cuộc thì đây vẫn là một thị trường đã sớm quen thuộc, cho dù ngẫu nhiên gặp trục trặc ồn ào đôi chút, nhưng muốn chế ngự nó cũng không khó.
Nhưng cuối cùng, Quý gia đã không cùng Triển gia mở lời.
Nhiều thế hệ trên thương trường đã từng kết bạn, đã từng đấu đá mâu thuẫn, cũng từng có quan hệ hữu nghị, tin rằng Triết gia cũng sẽ không nguyện nhìn Quý gia cứ như thế tan tác, chỉ cần Quý gia mở miệng, bọn họ ắt phải ra sức giúp đỡ, nhưng Triển Phi từ đầu tới cuối không chờ được cú điện thoại kia.
Không sai, khác với đương gia [người đứng đầu gia tộc] của Quý gia, lúc bấy giờ là phụ thân Quý Ngật Lăng, đương gia của Triển thị lúc đó chính là Triển Phi năm ấy mới 29 tuổi. Cũng nhờ vào sức phán đoán đặc biệt mà hắn đã giúp Triển gia lần này từ trong chấn động có thể tránh một kiếp nạn.
Chính vì nguyên nhân này, thời điểm Quý Ngật Lăng nói cho Triển Phi biết sau một tháng nữa cậu sẽ rời Thượng Hải, Triển Phi không hề bất ngờ, nếu không chịu mở lời để nhận được sự hỗ trợ từ Triển gia, Quý gia không có khả năng tiếp tục sinh tồn tại Thượng Hải được nữa.
Rất khó nói rằng ngày ấy, đến tột cùng hai người dành cho phần tình cảm này bao nhiêu chân tình, chẳng qua đối với thân phận người thừa kế gia tộc, bọn họ phải có trách nhiệm, không thể nào công nhiên sinh hoạt cùng nhau. Nhưng không thể phủ định giữa hai người là một tình yêu cuồng nhiệt.
Nên ly khai lần này cũng giống như ly biệt, chẳng khác nào thời điểm kết thúc quan hệ giữa hai người.
Triển Phi không bất luận làm sai điều gì, dù thậm chí có thể mạnh mẽ ra tay ép Quý Ngật Lăng vĩnh viễn ở lại bên cạnh mình, nhưng hắn đã không làm vậy mà luôn tuân theo quyết định của Quý Ngật Lăng. Vì vậy, Quý Ngật Lăng biết bản thân phải trả giá một chút gì đó, để cuộc tình bình đẳng này không đi đến một kết cuộc không công bằng.
Mặc dù công ty sau khi phá sản có rất nhiều việc cần xử lý, hơn nữa phải lập tức tiến hành làm thị thực đi Anh và cùng bên kia ra sức chuẩn bị cho giai đoạn đầu, Quý Ngật Lăng hẳn không có chút thời gian nhàn rỗi nào, nhưng không ngờ cậu vẫn đem công việc nguyên bản phải làm trong ba tuần mới xong, rút ngắn lại, liều chết trong vòng hai tuần hoàn tất toàn bộ, rồi ở tuần cuối cùng đi đến trước mặt Triển Phi.
Triển Phi ra mở cổng nhìn thấy Quý Ngật Lăng xách theo hành lý đơn giản xuất hiện trước cửa, cũng không có bất kỳ biểu tình gì quá bất ngờ, giống như sớm đã dự đoán cậu sẽ tới, sau khi ra hiệu cho cậu tiến vào, liền xoay người trở về tiếp tục giải quyết phần văn kiện chồng chất.
Quý Ngật Lăng đương nhiên không phải lần đầu đến chỗ ở của Triển Phi, không hề mất tự nhiên, sau khi đặt hành lý xuống thì leo lên sô pha ở ngay đại sảnh xem TV chờ hắn.
Đây là lần cuối cùng, một tuần bảy ngày một trăm sáu mươi tám giờ cuối cùng.
Ước chừng nửa tiếng sau, Triển Phi xử lý xong công việc, cầm theo hai tách cà phê đi tới, ở bên người Quý Ngật Lăng ngồi xuống, hai người như trước không ai nói gì, chỉ để mặc người chủ trì mảng Tài chính và Kinh tế trên TV thao thao bất tuyệt về lần phá sản này của Quý gia.
Ở cùng một chỗ thân cận như vậy, mới phát hiện hai người có chút cứng ngắt, hoàn toàn không được thoải mái như trước kia, tình ái này từng thuận theo tự nhiên mà phát triển đã trở nên vô cùng sâu sắc.
Thở dài, Triển Phi thỏa hiệp trước tiên, không muốn tiếp tục tìm kiếm cảm giác trong bầu không khí cương ngạnh này nữa, “Chúng ta xem chút phim đi.” Vừa nói vừa vươn tay định lấy cái điều khiển ở đầu kia ghế sô pha, nhưng tay vừa vươn ra lại bị kéo trở về, lúc Quý Ngật Lăng nắm lấy tay Triển Phi, người cũng thuận thế ngồi lên đùi hắn, cúi đầu hôn lên đôi môi đang hé mở.
Có nhầm không? Xem porn để tìm cảm giác, có cảm giác rồi mới làm? Vậy là có ý gi?
Do quá kích động, nụ hôn của Quý Nhật Lăng trực tiếp đập vào hàm răng của Triển Phi, khiển hai người cả kinh, lúc Triển Phi bật cười, môi lại bị phong bế, lần này không hề có ý định chỉ dừng ở bên ngoài, mà đầu lưỡi cũng thuận lý thành chương luồn vào trong, dây dưa châm ngòi, cơ hồ trong nháy mắt đem ý cười của hắn biến thành một loại cảm xúc khác.
Nụ hôn sớm đã quen thuộc không ngừng ở trong miệng trêu đùa liếm láp càng sâu thêm, nước bọt trườn theo chiếc cằm đang hé mở của Triển Phi chảy xuống dưới, hai người đều không hề quy củ, hạ thân theo bản năng ma sát, tay cũng không nhàn rỗi, bắt đầu lột bỏ quần áo của đối phương.
Lúc cảm thấy Triển Phi đem áo sơmi của của cậu toàn bộ cởi bỏ, Quý Ngật Lăng cũng đã sờ soạng tới bộ vị đang căng tràn huyết mạch của hắn, tuy vẫn còn đang bị bao phủ trong quần bò, nhưng cũng đã trở nên nóng rực, có chút phỏng tay.
“Ân ô ___” không hề có sự chuẩn bị, Triển Phi không biết từ khi nào cũng đã lần mò đến mông Quý Ngật Lăng, tay đột nhiên dùng sức, thật sự đem bộ vị đã nổi lên phản ứng của đối phương đột ngột ép lên dục vọng của chính mình, kích thích người kia nhịn không nỗi rên rỉ một tiếng. Cơ hồ trong nháy mắt, dục vọng của hai người dường như đều không chịu nỗi bị quần bò chèn ép, sự nhẫn nại khó kiềm chế càng muốn giải phóng nhiều hơn.
Muốn đưa tay cởi bỏ trói buộc, nhưng điều khiến Quý Ngật Lăng không thể tưởng được chính là, mình còn chưa kịp động, Triển Phi thình lình dùng sức, đem áo sơmi của Quý Ngật Lăng triệt hạ. Khi cậu nghĩ tự mình cởi ra, thì Triển Phi bỗng trở tay một cái, động tác cực nhanh đem hai tay Quý Ngật Lăng bắt chéo sau lưng rồi dùng áo cột lại.
“Anh. . . . . .?” Ngờ vực trừng mắt nhìn Triển Phi, Quý Ngật Lăng hoàn toàn không biết phải làm sao, trước kia khi làm tình hắn chưa bao giờ có hành động như vậy.
Không để ý đến sự nghi ngờ của người kia, Triển Phi ôm người còn đang ngồi trên đùi mình đặt lên sô pha, người cũng áp lên, nửa thân dưới xâm nhập thật mạnh vào giữa hai chân Quý Ngật Lăng, “Tuần này, cậu phải nghe lời tôi. . . . . .” Sau khi nói xong, lại một lần nữa hôn sâu xuống.
Hai tay bị trói sau lưng, hoàn toàn không thể động đậy, loại cảm giác mất đi quyền chủ động chưa từng trải qua này. Dù là lần đầu tiên, hai người cũng không phân biệt ai mạnh ai yếu, giống như đang so tài xem ai có thể khiến người kia đạt tới cao trào xưa nay chưa từng có, dùng hết thủ đoạn của cơ thể khiêu khích đối phương, kích thích những rung động lớn nhất của người kia. Nhớ lần ấy, cuối cùng kẻ mất khống chế trước chính là Triển Phi, hắn gầm nhẹ một tiếng, liền điên cuồng xông đến tiến vào, sớm quên mất đàn ông cùng đàn bà bất đồng, nơi kia căn bản trời sinh không phải để tiếp nhận khí quan của nam nhân, làm Quý Ngật Lăng thét lên đau đớn suýt rớt nước mắt, nửa thân dưới rõ ràng đã bị xé rách.
Nhưng hiện tại, chính mình ngay cả muốn chạm đến hắn cũng không được.
Quần bị kéo xuống, nhưng không lột quần lót, hắn tựa hồ cũng không để ý đến dục vọng đang căng phồng sung huyết kia, chỉ ở tại ngực, bờ eo, bắp đùi vuốt ve qua lại, cho dù đang hôn môi cũng tránh đi điểm kích thích trực tiếp, khiến Quý Ngật Lăng cảm thấy chính mình sắp bị hắn khiêu khích đến dục hỏa đốt người.
Không chịu nổi hành dộng của hắn khi vươn đầu lưỡi quấy nhiễu những vòng lớn quanh quầng ngực, cắn chặt môi dưới, Quý Ngật Lăng bật ra lời khẩn cầu . . . . . . “Anh, đừng thế nữa. . . . . . Mau. . . . . . A a a a . . . . . .” Lời van xin mong Triển Phi nhanh chóng tiến hành bước tiếp theo mới phát ra được một nửa, nhũ tiêm liền bị Triển Phi dùng sức nhay cắn, đầu ngực lúc nãy còn đang chịu đựng sự khiêu khích tự động dựng thẳng, đau đớn tại nơi mẫn cảm ấy trong chớp mắt trực tiếp thông qua thần kinh xông thẳng lên não bộ, khiến Quý Ngật Lăng theo bản năng kéo căng thân thể, lưng uốn cong, đem ngực xâm nhập sâu thêm vào trong miệng đối phương. Sự đau đớn bị răng nhọn đâm xuyên quá mức mãnh liệt, dường như cả nhũ tiêm đều bị giày xéo. Sau khi điên cuồng kích động cắn gặm, Triển Phi cuối cùng cũng đem cả đầu ngực nuốt vào trong khoang miệng ấm áp, dùng đầu lưỡi linh hoạt di chuyển xung quanh rồi bao lấy nơi bị thương đến lưu huyết kia.
Huyết dịch dường như bị hút lấy, có thể nghe thấy tiếng tim đập thình thịch rõ ràng, những tưởng tính dục sẽ vì đau đớn mà giảm bớt, thế nhưng lại càng thêm mãnh liệt, biến toàn bộ hô hấp của hai người trở nên hỗn loạn.
Thoáng xốc thân hình cao gầy của Quý Ngật Lăng lên, Triễn Phi vẫn không chịu buông tha nơi bị mình ăn tươi nuốt sống làm tổn thương, cứ như vậy vừa ôm cậu, vừa duỗi tay hướng đến hạ thân phía sau của cậu.
Biết được Triển Phi muốn làm gì, cũng biết dục vọng của chính mình giống hắn đã đạt tới cực hạn, Quý Ngật Lăng cơ hồ theo bản năng nâng thắt lưng, muốn đối phương giúp mình cởi bỏ quần lót. Nhưng sự việc ngoài ý muốn lại phát sinh. Triển Phi chỉ nghiêng tay xâm nhập hậu phương ở phía sau nhưng không cởi ra, mà chỉ đem quần lót di chuyển vị trí, lộ ra khe hở ở giữa.
Đột nhiên ý thức được Triển Phi định làm gì, Quý Ngật Lăng gần như theo bản năng bắt đầu giãy giụa, cậu không muốn, không thích loại cảm giác này. Nhưng đừng nói Quý Ngật Lăng hai tay hiện không được tự do, cho dù hai người dưới tình huống tay trần không bị ràng buộc, cậu cũng không cách nào thoát khỏi Triển Phi đai đen nhu đạo.
Giãy giụa lúc này thật giống như khiêu khích thêm tính thú, chỉ khiến Triển Phi càng vô pháp khắc chế.
Lúc cảm thấy tính khí đáng sợ kia chọc vào huyệt khẩu chỉ mới lộ ra được một chút của mình, Quý Ngật Phi mở miệng muốn thay đổi ý định của Triển Phi, “Đừng. . . . . . Phi. . . . . . Đừng. . . . . . Tôi không thích . . . . . . Ô a ____”
Không để ý đến sự chống đối vùng vẫy của người dưới thân, Triển Phi Thật sự đem dục vọng của chính mình sáp nhập vào bộ vị, nơi đó do vẫn còn phủ quần lót nên càng không dễ tiến nhập, nhưng hắn lại liền một mạch trực tiếp đem toàn bộ chôn sâu vào.
Hít sâu một hơi, Quý Ngật Lăng quay đầu cắn chặt sô pha, không để bản thân phát ra tiếng kêu sợ hãi.
Mồ hôi lạnh theo trán chảy xuống, cậu lại không rảnh bận tâm đến, chỉ liều mạng hô hấp, sống chết điều chỉnh vị trí với ý định làm quần lót trượt sang một bên.
Triển Phi đương nhiên biết cậu muốn tránh né điều gì, hắn cứ để quần lót Quý Ngật Lăng phủ như thế rồi trực tiếp tiến vào, bởi sáp nhập thật sự không đủ sâu, lại cơ hồ chà sát lớp da mỏng phía trong vách tường, gần như tại mỗi lần đâm vào rút ra, Triển Phi đều cố ý ma sát phía trên tuyến tiền liệt, thật không ai có thể tiếp nhận nỗi loại kích thích này.
Tuy sáp nhập không triệt để cũng khiến Triển Phi không được thoải mái, nhưng chỉ cần nghĩ đến người đang bọc lấy chính mình này, vì trừu động của mình mà run rẩy kịch liệt, triều cường không thể kiềm nén khiến hắn vô pháp khống chế, tràng đạo khi đến cao trào co rút càng nhanh, càng làm cho hắn mất hồn.
Quả nhiên, trừu động không được mấy hồi, Quý Ngật Lăng liền không chịu nổi bắt đầu run lên, tính khí đập vào bụng của chính mình căng phồng, co giật, sau một lần Triển Phi dùng hết sức đâm sâu, “A a a a _______” Quý Ngật Lăng cuối cùng không thể chịu đựng được nữa mà phun ra, cùng lúc đó, không để cậu có thời gian nghỉ ngơi, lợi dụng đợt cao trào này, Triển Phi bắt đầu điên cuồng trừu sáp.
Bạt mạng đem hung khí giống như lưỡi dao sắc bén kiên quyết xâm nhập dũng đạo đang nhanh chóng siết chặt, rút ra toàn bộ, rồi đâm mạnh trở lại, tốc độ càng lúc càng nhanh, loại cảm giác được gắt gao nuốt lấy dường như thách thức giới hạn nhẫn nại của hắn, tựa hồ mỗi lần đều như đem tinh khí [tinh trùng] của chính mình ép ra toàn bộ.
Thời điểm lúc Triển Phi bắt đầu điên cuồng, Quý Ngật Lăng có chút hư thoát, cao trào còn chưa đạt tới đỉnh, dục vọng lại một lần nữa vì bị trừu động kịch liệt mà khơi mào trở lại, như vĩnh viễn không có tận cùng.
Quần lót không biết từ khi nào được lột bỏ, hai chân của chính mình cũng bị đặt lên cổ Triển Phi, thắt lưng bị nâng cao, tựa hồ như sắp nghênh đón một lần lại một lần xâm nhập nữa. Triển Phi tất nhiên cũng không phụ sự kỳ vọng của cậu, tốc độ gia tăng thêm cường lực, cộng với tác dụng của trọng lực, mỗi lần đâm xuống đều giống như búa tạ đập vào trong cơ thể, trực tiếp xuyên thủng nội tạng của cậu.
Tốc độ của Triển Phi ngày càng nhanh, những ngón tay đang bấu lấy bả vai Quý Ngật Lăng càng gia tăng thêm sức mạnh khiến chúng trở nên trắng bệch, sáp nhập vốn đã điên cuồng lại càng thêm điên cuồng, trong đó chứa đựng cả phẫn nộ lẫn kích động mà ngày thường chưa từng có, tựa hồ như muốn phát tiết điều gì, như muốn nhờ vào những động tác kịch liệt này mà phóng thích.
“A a a ___________”
“Ô ân a ____________”
Hai người cơ hồ đồng thời đạt đến cao trào, tại nháy mắt cảm thấy Triển Phi bắn vào cơ thể mình, luồng bạch trọc nóng hổi trong phút chốc cũng phun ra từ đỉnh dục vọng của cậu, Quý Ngật Lăng kiềm lòng không nỗi lần thứ hai lên đỉnh.
Không ai cử động, hai người giống như trước duy trì tư thế mập hợp, chặt chẽ dán sát vào nhau.
Thấp giọng thở gấp, Triển Phi vươn tay làm rối mái tóc ngắn ướt đẫm mồ hôi của Quý Ngật Lăng, cúi đầu hôn lên môi cậu, ôn nhu liếm mút triệt để từng góc bên trong vòm miệng, dịu dàng trấn an không mang theo dục vọng.
Khi dục vọng của Triển Phi từ trong cơ thể Quý Ngật Lăng rút ra, cảm giác thật giống nhau, huyệt khẩu bị mở rộng cơ hồ theo bản năng sẽ co rút lại, nhưng sau đó lại đột nhiên bị một món đồ vât kỳ quái xâm nhập, ngăn cản quá trình co thắt.
“Ô ân. . . . . . Cái gì vậy. . . . . .” Món đồ vừa dài vừa cứng được đưa vào trong cơ thể, Quý Ngật Lăng nghi hoặc hỏi người trước mặt, muốn đưa tay chạm vào để xác nhận, lại phát hiện trói buộc trên tay vẫn chưa được tháo bỏ, “Triển Phi, giúp tôi cởi ra. . . . . .”
Không trả lời, tiếp tục đem cây matxa công năng nhét vào cơ thể cậu, rồi lấy ra một tiểu cầu kỳ quái trên mặt chi chit lỗ, lắp lên miệng Quý Ngật Lăng.
“Cây gậy này có chức năng tự động, sẽ đem những thứ tôi phun ở bên trong hút vào, còn có tác dụng thả lỏng, nếu trong một tuần này cậu thuộc về tôi, tôi cũng không nghĩ cứ mỗi lần làm tình đều phải kiên nhẫn giúp cậu bôi trơn. . . . . . lúc nào muốn làm thì có thể làm ngay.” Nói xong, ngón tay bấm lên nút điều khiển từ xa, cây matxa lớn bị nhét ở trong cơ thể bắt đầu rung động từ cường độ nhỏ rồi tăng dần lên, nội bích vừa mới được âu yếm còn thập phần mẫn cảm, trong chớp mắt liền tiết ra rất nhiều niêm dịch.
“Ô. . . . . .” Liên tục bắn ra hai lần, Quý Ngật Lăng cơ hồ hư thoát, nhưng thứ đồ vật bị nhét trong cơ thể lại bắt đầu chuyển động không ngừng, thật không để cậu được nghỉ ngơi, những tế bào rất vất vả mới có thể thả lỏng lần thứ hai sôi sục trở lại, dường như xuất hiện một thứ gì đó có ý đồ lao thẳng xuống hạ thể, khiến bộ vị kia vốn mệt mỏi không chịu nổi lại một lần nữa ngẩng đầu.
Tay bị trói ra sau lưng, miệng cũng bị bịt kín, Quý Ngật Lăng tựa như tượng gỗ mặc người xâm phạm, không có bất kỳ năng lực cự tuyệt nào.
Ha ha, hết thảy chuyện này không phải là tự mình tìm đến sao?
Nhìn theo bóng dáng Triển Phi đứng dậy đi về phía phòng tắm, Quý Ngật Lăng lần đầu tiên cảm thấy sợ hãi, câu “Trong vòng một tuần, tôi muốn làm cậu đến mức đối với cậu không còn bất cứ cảm giác nào nữa, tôi mới có thể buông tay.” Lời nói ấy lúc này hiện ra thật rõ ràng.
Có lẽ, hắn thật sự nhất định muốn đem mình làm đến chết.