CHƯƠNG 2
.
Tác giả : Tam Hào Dương Tiển
Trans : QT
Edit : Lovely-Panda
.
Dù đến giờ ăn cơm, Triển Phi vẫn không giúp Quý Ngật Lăng cởi trói, chỉ lấy cây matxa có công dụng tẩy rửa từ trong người cậu rút ra, rồi dùng một cái khác thay vào nhưng không khởi động, cứ như vậy cắm trong cơ thể.
Tháo bỏ khí cụ bịt miệng, Triển Phi bưng thức ăn mang lên giường, để Quý Ngật Phi nằm tựa trên người mình, rồi từng miếng từng miếng đút cơm cho cậu.
Nhớ rõ khi đó Quý Ngật Lăng nói, “Tôi không thích như vậy, mở trói cho tôi đi, chúng ta có thể giống như trước làm tình với nhau.”
Triển Phi ngay cả lông mày cũng không nhích lấy một cái, tiếp tục múc thêm một muỗng cơm lớn nhét vào miệng cậu, “Hiện tại miệng của cậu là dùng để ăn cơm, nếu cậu nói không muốn ăn, tôi sẽ giúp cậu bịt nó lại.”
Không muốn tiếp nhận muỗng cơm Triển Phi đưa tới, Quý Ngật Lăng cứ như vậy trừng mắt nhìn hắn, thân thể đã sớm vì bị đùa giỡn quá độ mà trở nên hư thoát, tuy ban nãy làm tình chỉ có hai lần, nhưng cái cảm giác liên tục không ngừng bị khuếch trương này thật quá mức không xong, tựa hồ thần kinh luôn bị kéo căng, hoàn toàn chẳng có thời gian nghỉ ngơi. Càng không muốn nói, Triển Phi lại bất ngờ bật mở nguồn điện! Khiến một cảm giác ma quỷ trong cơ thể cuồn cuộn dâng lên, muốn bao nhiêu hư nát thì có bấy nhiêu hư nát.
Đây đã hoàn toàn không còn là làm tình mà là triệt để đùa bỡn.
Đón nhận ánh mắt bất mãn của Quý Ngật Lăng, Triển Phi vẫn như trước không chút áy náy, “Cậu bây giờ muốn đổi ý cũng không kịp nữa rồi, trong khoảng khắc cậu bước vào căn phòng này, hẳn là đã nên phát giác ra rồi chứ.” Trong khi nói hắn đồng thời đem luôn muỗng cơm còn đang dừng giữa không trung mà người kia không muốn ăn cho vào miệng mình, sau đó xoay người, dùng phương pháp miệng đối miệng, mạnh mẽ đút thức ăn cho Quý Ngật Lăng, buộc cậu nhai kỹ rồi ép nuốt xuống.
“Không làm như thế này không được sao?” Hẳn là phải vừa nói vừa nghiến răng nghiến lợi, nhưng bởi vô lực nên bị mất hơn phân nửa công hiệu. Quý Ngật Lăng chăm chú nhìn Triển Phi, muốn từ trong đôi con ngươi tĩnh như đáy hồ kia nặn ra được một chút cảm xúc nào đó, nhưng vẫn như trước vô phong vô lãng [không có sóng gió]
“Muốn làm thế nào là quyền tự do của tôi, cậu đã tự nguyện giao phó thân thể của cậu cho tôi rồi.” Lại đưa qua một muỗng cơm khác, Quý Ngật Lăng do dự trong giây lát, vẫn là chủ động mở miệng để thức ăn tiến vào, cho dù chính mình không chịu ăn thì Triển Phi vẫn nhất định nghĩ ra biện pháp khiến mình phải ăn.
Sau khi một tô cơm lớn chậm rãi bị tiêu diệt trong yên lặng, vốn nghĩ không thể nào nuốt trôi một tô lớn như thế, ai ngờ đã ăn sạch sẽ lại còn hoàn toàn không biết no. Quý Ngật Lăng biết thể lực của bản thân đã gần như bị hút sạch, nên thức ăn mới trở thành thứ trọng yếu như thế.
Cơ hồ khi miếng cơm cuối cùng vừa được nuốt xuống, thì Triển Phi cũng đồng thời mở lại công tắc mà trước đó đã đóng lại. cây matxa trong cơ thể đột ngột chuyển động khiến Quý Ngật Lăng hít một ngụm khí lạnh, chằm chằm nhìn đối phương không thể tin nỗi.
Anh thật sự muốn đem tôi ra chơi đùa triệt để đến khi mất đi hứng thú thật sao? Đùa giỡn tôi như vậy anh sẽ không đau lòng ư? Hay anh muốn đem hết thảy đau thương từ từ xóa bỏ, đợi đến khi tôi vô luận biến thành bộ dạng gì anh cũng không để ý nữa, anh muốn chân chính không còn cảm giác với tôi, mới bằng lòng thả cho tôi đi sao?
Được rồi, nếu đây là kết cuộc mà anh mong muốn, thì tôi cũng sẽ không nói thêm gì nữa.
Nhắm mắt lại, Quý Ngât Lăng run lên nhè nhẹ ép chính mình thích ứng với cây gậy đang rung động lên xuống trong cơ thể, không để bản thân một lần nữa lộ ra biểu tình yếu đuối.
Không phải chỉ một tuần thôi à? Anh nghĩ muốn đùa giỡn thế nào thì liền đùa giỡn thế ấy? Dù sao cũng giống như anh ta nói, không phải hết thảy những điều này đều là do mình tự nguyện sao? Ha ha. . . . . .
Nhìn thật sâu vào thanh niên trần trụi nằm trên giường nhắm chặt mắt, thắt lưng hoàn mỹ không chút tì vết, hai chân thon dài co lại, ở phía dưới có thể mơ hồ thấy được phần đuôi của cây matxa, chấn động trong cơ thể khiến mông hơi run run vểnh lên. . . . . .
Tầm mắt quay ngược trở lại hướng lên trên.
Làn da sau khi bị kích tình ửng lên một màu phấn hồng, nhũ đầu bị nhay cắn trở nên vô cùng thê thảm, cổ mạnh mẽ quay sang một bên, kết hợp với xương quai xanh tạo thành một đường cong xinh đẹp, ngũ quan sắc sảo, tóc mai ở phía trước thấm ướt mồ hôi. . . . . .
Triển Phi dùng sức siết chặt tay khiến đầu móng tay đâm mạnh vào lòng bàn tay, sau đó xoay người rời khỏi phòng.
Tưởng là đến lúc làm việc, Triển Phi sẽ không có thời gian đến trông coi mình, ai ngờ bản thân lại đánh giá thấp tính triệt để của một tuần này. Khi Triển Phi đem một đống văn kiện ôm đến cái tủ ở đầu giường. Quý Ngật Lăng không thể không thừa nhận, trong khoảng thời gian ngắn này, chẳng hề khoa trương khi nói chính cậu không lúc nào không lộ ra biểu tình kinh ngạc.
Nhìn người ở trên giường liếc mắt một cái, Triển Phi không nói một lời, trực tiếp nằm lên giường, dựa lưng vào đệm rồi quay qua mở đèn bàn, chuẩn bị xử lý văn kiện. Đương nhiên trước khi làm việc, vẫn không quên đem cái người còn đang trợn mắt há mồm di chuyển vị trí một chút, mang đầu cậu gối lên hông mình, lúc này mới cầm lấy tài liệu, một tay lật xem, tay còn lại vuốt ve mái tóc và vành tai của Quý Ngật Lăng.
Mãi đến khi Triển Phi lật qua trang tài liệu tiếp theo, Quý Ngật Lăng mới từ trong kinh ngạc khôi phục trở lại, phát hiện chính mình đang vô cùng thoải mái nằm trên người hắn, còn ngón tay thon dài của hắn cứ như thế vô tình vuốt ve tóc cậu, thật ôn nhu, chẳng khác gì cảnh tượng thường xuyên phát sinh trước đây. Nếu có thể yêu cầu hắn bỏ cây matxa đang rung không trong cơ thể qua một bên thì thật tốt quá.
Nói không rõ là tư vị gì, đầu ngón tay kia xoa nắn vành tay dịu dàng như vậy, giống như đang nâng niu bảo bối mà hắn yêu thích, nhưng vô luận là hai tay đang bị trói sau lưng hay cây mátxa đang liên tục gây chấn động lên bích tràng, đều trào phúng đem toàn bộ ôn nhu kia triệt để đập nát.
Hạ thấp tầm mắt, Quý Ngật Lăng không muốn suy nghĩ nhiều nữa, chỉ yên lặng cảm thụ độ ấm trên thân thể của người mà cậu yêu thương nhất, hấp thụ bầu không khí thuộc về hắn.
Nhưng Quý Ngật Lăng đã không ngờ tới, hơi thở buông lỏng của chính mình lại khiến dục vọng của Triển Phi lặng lẽ nhen nhóm. Khi có cảm giác bộ vị dưới thân đang bắt đầu biến hóa, trong phút chốc, Quý Ngật Lăng cuối cùng cũng đã biết ý đồ thật sự của Triển Phi vì sao sau khi dùng cơm xong đã không đeo lại khí cụ bịt miệng cho cậu.
Quả nhiên, ở thời điểm cảm thấy một cách rõ ràng dục vọng của người kia đã hoàn toàn căng phồng, ngón tay ban nãy còn ôn nhu vuốt ve cậu đột nhiên siết chặt, túm lấy mái tóc cưỡng ép cậu phải ngẩng đầu.
“Dùng miệng giúp tôi giải quyết.” Triển phi chỉ trưng ra bộ mặt lạnh như trước, lúc nãy trên sô pha bởi ân ái quá mức khiến cho cảm giác khẩn trương hầu như đã tiêu thất không còn gì, Quý Ngật Lăng nhìn hắn liếc mắt một cái, bắt đầu di chuyển đầu của chính mình.
Không phải chưa từng khẩu giao, lúc trước tại thời điểm làm tình điên cuồng nhất, tư thế 69(*) cũng không phải thực hiện một hai lần, nhưng loại tư thế hoàn toàn không dùng đến hai tay, chỉ có thể lấy miệng phục vụ, đúng là lần đầu tiên.
Dùng đầu lưỡi để tháo bỏ khóa cài trên quần tây, sau đó cắn lấy khóa kéo kéo xuống, trong khoảng khắc khóa quần rơi ra, dục vọng vẫn còn đang nằm trong quần lót đã bị đè ép trướng căng đến cực điểm, phần đỉnh đầu ở ngay chóp mũi của cậu.
Hơi hơi nhíu mi, Quý Ngật Lăng đang lo lắng làm thế nào để cách lớp quần lót dùng miệng giúp hắn giải quyết, hay muốn cậu dùng răng đem quần dài cùng quần lót kéo xuống một chút, giúp dục vọng của hắn hoàn toàn được giải phóng.
Thế nhưng tự hỏi chưa được vài giây, Triển Phi liền đưa tay tự mình cởi cả quần dài lẫn quần lót xuống, đem bộ vị đáng sợ đã cương cứng toàn bộ phóng thích ra bên ngoài, trong lúc phóng ra còn đập mấy cái vào hai bên má Quý Ngật Lăng.
“Tới đi.” Tựa hồ giống như vừa ban cho cậu một chiếu cố lớn, Triển Phi sau khi thực hiện xong hành động nho nhỏ này thì không thèm chú ý đến chỗ đó nữa, tiếp tục cầm tài liệu lên để thẩm duyệt.
Nhẹ nhàng tiếp cận dục vọng của Triển Phi, vươn đầu lưỡi liếm láp đùa giỡn một chút, cảm giác độ cứng cùng sức nóng nơi đầu lưỡi cơ hồ khiến cậu phải khàn giọng hít một ngụm khí, rõ ràng cái gì cũng chưa làm, mà đã có thể cứng thành như vậy, với loại chiều dài này nếu muốn hoàn toàn nuốt vô miệng thật không có khả năng.
Điều chỉnh góc độ một chút, Quý Ngật Lăng dự định trước tiên sẽ tiến công từ phía dưới, dù sao mục đích cuối cùng chính là giúp hắn phóng thích, kích thích âm nang sẽ làm cho tinh khí rất nhanh vận chuyển lên đỉnh dục vọng, đương nhiên có thể khiến hắn nhanh chóng phun trào.
Chiếc lưỡi linh hoạt giống như tự có ý thức, tại phần gốc giữa hai khối tiểu cầu bắt đầu di chuyển, khi thì ở trên tiểu cầu bên này mút một cái, khi thì dùng môi chạm nhẹ vào khối tiểu cầu còn lại, loại dục vọng từ dưới trào lên này vừa rõ ràng lại vừa trực tiếp, cơ hồ khối dục vọng đang dựng thẳng vì không được đếm xỉa đến mà càng trở nên cứng rắn.
Sau một khoảng thời gian ngắn, chiếc lưỡi bắt đầu như con rắn uốn lượn, không hề đình chỉ mà tiếp tục trườn lên phía trên, dục vọng của Triển Phi vẫn cương cứng như trước, thậm chí còn có thể cảm thấy các mạch máu đang khiêu động thình thịch trong đó, dường như sắp sửa nổ tung. Quý Ngật Lăng một hơi đi lên đến đỉnh, cậu còn cố ý duỗi dài lưỡi, liếm láp lộn xộn phần đỉnh đầu hồng nhạt mềm mại mà phi thường nhạy cảm, còn mang theo ý đồ đùa bỡn cho dầu lưỡi luồn vào trong tiểu huyệt, kích thích đột ngộtkhiến cả thân thể Triển Phi run lên kích động.
Biết đã khiêu khích quá đà, nhưng quyền chủ động khó có được này khiến Quý Ngật Lăng theo bản năng hơi muốn làm càn, vốn trước đây giữa hai người không hề phân biệt mạnh yếu, cho dù trong chuyện tình ái cũng dùng khí thế mạnh mẽ để dồn ép đối phương phải khuất phục, nên theo thói quen sẵn có, trong một khắc thật khó kiềm chế mà không thử làm điều gì đó.
Khi cảm thấy Triển Phi run rẩy càng thêm lợi hại, không hề đình chỉ, Quý Ngật Lăng lập tức đem dục vọng lúc nãy còn đang bị chơi đùa một ngụm nuốt vào trong miệng.
Trong nháy mắt được không gian nóng rực chặt chẽ bao lấy, triển Phi thoải mái hừ nhẹ một tiếng, đưa tay đặt lên đỉnh đầu Quý Ngật Lăng, muốn xâm nhập sâu thêm vào khoang miệng của cậu.
Khi Quý Ngật Lăng bắt đầu động tác nhả ra nuốt vào, đỉnh khí quan thỉnh thoảng đâm vào chỗ sâu nhất bên trong yết hầu khiến Triển Phi kích động run rẩy không ngừng, hắn đã sớm bị *** quấn thân, đỉnh đầu ngẩng cao chạm vào vách tường phía sau giường, một tay túm lấy mái tóc đang nhấp nhô lên xuống ở bên dưới, tay kia gắt gao nắm chặt ra giường, mặc cho mồ hôi chảy dọc theo hai má xuống hầu kết, ngực phập phồng kịch liệt. . . . . .
Đưa mắt chăm chú dán chặt lên người Triển Phi lúc này đang ra sức hưởng thụ, dáng vẻ toàn thân vừa căng thẳng lại vừa khoan khoái, biểu tình vì bị dục vọng khống chế mà trở nên thật gợi cảm, không chỗ nào là không khiến nhiệt huyết Quý Ngật Lăng sôi sục.
Khát vọng buộc người đàn ông này phải vì mình mà đạt đến cao trào cũng càng thêm mãnh liệt.
Biên độ nhả ra nuốt vào bắt đầu lớn dần, cơ hồ mỗi lần nuốt vào đều muốn đem đỉnh dục vọng đâm xuyên qua yết hầu, nhưng Quý Ngật Lưng hoàn toàn không tạm dừng động tác gần như điên cuồng này, thay vào đó cậu di chuyển càng lúc càng nhanh, càng lúc càng kịch liệt.
Hai tay Triển Phi cũng theo bản năng ôm chặt lấy đầu Quý Ngật Lăng, bắt đầu liều mạng tự rút ra đâm vào dục vọng của mình, mỗi một lần đâm vào, đều vừa sâu vừa nhanh, thẳng đến một khắc cuối cùng trước khi sắp bùng nổ. . . . . .
Hắn dùng sức muốn đẩy đầu Quý Ngật Lăng ra, rồi sau đó xoay người đặt cậu ở dưới thân, lôi cây matxa ra khỏi cơ thể, đem tính khí thô to nóng rực tiếp tục điên cuồng sáp nhập. Không ngờ, tại thời điểm Triển Phi định đẩy cậu ra, Quý Ngật Lăng cũng đột nhiên dùng sức hút một cái, dục vọng ở nơi đang ra sức sáp nhập bỗng dưng nhận được một kích thích lớn như thế, sau khi kịch liệt run rẩy hai cái thì toàn bộ phun ra, trực tiếp bắn vào cổ họng Quý Ngật Lăng.
“Khụ khụ. . . . . .” Bạch trọc được tự nhiên nuốt xuống cuống họng, nhưng Quý Ngật Lăng vẫn nhịn không được ho khan dữ dội, trong lòng thầm kêu không xong. Lần cuối cùng kia, có thể nói là có chút cố ý, chẳng vì sao cả, chỉ là do thói quen muốn cướp lấy quyền chủ động, cả hai đều vô cùng quen thuộc cơ thể của nhau, đương nhiên là biết Triển Phi trong nháy mắt đó muốn làm gì, vì không nghĩ muốn mất đi sự chủ động, Quý Ngật Lăng mới trong một thoáng, khiến hắn phút chốc bị đánh tơi bời.
Nhìn người cả cổ phát hồng đang bắt đầu ho khan kịch liệt, Triển Phi nheo mắt, lộ ra biểu tình xem chừng không được cao hứng lắm.
“Cậu muốn cãi lời tôi?” Giọng nói trầm thấp, lúc vang lên có chứa chút uy hiếp, Quý Ngật Lăng biết rõ chính mình sẽ bị trả thù gấp bội, nhưng cậu cũng tuyệt sẽ không cho hắn cơ hội triệt để biến cậu thành tượng gỗ mặc hắn chơi đùa.
Yêu, nếu như có thể dựa vào loại phương pháp này để xóa bỏ, Quý Ngật Lăng cũng muốn được nếm thử một chút tư vị bị người mình yêu nhất tra tấn đến oán hận, ít nhất là oán hận, cũng có thể không phải mang theo bất kỳ ràng buộc nào mà ly khai.
Chính là, cậu thế nào cũng không thể tưởng tượng được trận trả thù này hoàn toàn có khả năng đoạt hồn như vậy, chẳng khác nào bị bầu không khí bất đồng triệt để đem chính mình đè ép đến thịt nát xương tan.
Lần thứ hai bị đeo lại khí cụ bịt miệng, lần này không phải là quả cầu lúc trước mà là một ống gỗ nhỏ, làm người ta không thể cắn lưỡi được, cây matxa lớn phía sau được rút ra, thay vào bằng một quả trứng tự động, quả trứng loại này chuyển động vô quy tắc, ở trong cơ thể lung tung va chạm, xác suất đụng vào tuyến tiền liệt là không nhỏ.
Trước khi dùng miệng giúp Triển Phi giải quyết, Quý Ngật Lăng đã sớm có cảm giác dục vọng của mình đã bị kéo căng đến lợi hại, kích thích hiện tại đủ để cậu bắn hơn vài lần, nhưng Triển Phi không cho cậu có cơ hội, cậu đã làm tôi bắn ra sớm, tôi đây sẽ khiến cậu phải khẩn cầu tôi cho cậu được phóng thích.
Ở đỉnh dục vọng bị một sợi dây đặc biệt cột lại, tiểu huyện phía trước muốn bắn nhưng bắn không được, chỉ có thể mặc cho cơn sóng dục từng đợt lại từng đợt tập kích, khiến cậu từng trận lại từng trận run rẩy.
Từ trên cao nhìn xuống Quý Ngật Lăng hô hấp dồn dập, gương mặt ửng đỏ, cả người đầy mồ hôi, liếc mắt nhìn dục vọng kia đã đỏ hồng sung huyết như sắp nổ tung, Triển Phi nhẹ nhàng cong khóe môi.
“Rất muốn phải không?” Cúi lưng đè lên người Quý Ngật Lăng, Triển Phi ở bên tai cậu thở ra một hơi ái muội.
Cùng lúc đó, một tay ôm lấy phía sau đầu cậu, rồi lôi cái ống gỗ bị nhét trong miệng cậu ra.
“Ân a ____” Tại khoảng khắc miệng được giải phóng khỏi sự trói buộc, có lẽ quả trứng tự động trong cơ thể lại lần nữa không cẩn thận va đập vào tuyến tiền liệt, khiến Quý Ngật Lăng kêu lên một tiếng sợ hãi, lưng lần nữa run lên, mạnh mẽ cố gắng đem cỗ dục vọng ngất trời kia đàn áp trở lại.
“Ha ha. . . . . . Khẩn cầu tôi đi, tôi sẽ lập tức giúp cậu phóng thích.” Nói là nói như thế, nhưng động tác lại hoàn toàn không giống như vậy.
Đem hai ngón tay duỗi ra cho vào khoang miệng vẫn còn chưa hồi phục của Quý Ngật Lăng, nhẹ nhàng trêu ghẹo chiếc lưỡi có chút tê dại của cậu, khiêu khích nướu lợi tạo cảm giác chẳng khác nào như đang hôn môi, tay còn lại hơi dùng sức, thoáng di chuyển thân thể cậu một chút, để hai người thay đổi vị trí, đem lưng Quý Ngật Lăng đặt nằm lên trên người của mình.
Khi cái mông bên trong vẫn còn chứa quả trứng chạm phải đỉnh dục vọng đang ngẩng cao đầu, từ khe hở giữa hai ngón tay Triển Phi tràn ra tiếng rên rỉ kích động.
“Nghe nói, làm như vậy rất thích. . . . . . Chỉ cần phối hợp tốt tần suất chuyển động, sẽ thật sự cảm thấy thoải mái. . . . . .” Nhẹ nhàng nâng mông Quý Ngật Lăng lên, Triển Phi không định lấy quả trứng ra mà trực tiếp sáp nhập.
“Không ô___ a a _____ đau a________” Quý Ngật Lăng cuối cùng cũng ý thức được điều gì đang diễn ra, lấy hết sức kêu lên ngăn cản, thân thể cũng có ý đồ đào thoát, nhưng động tác của Triển Phi lại nhanh hơn, dục vọng trực tiếp nhắm ngay vào huyệt khẩu đã tiết ra một lượng chất nhầy, đâm thẳng vào dũng đạo.
Nội bích kia vốn chứa một cái dục vọng đã là cực hạn, sao chịu nỗi hai cái đồng thời cùng công phá, bộ vị non mềm bởi sự sáp nhập mãnh liệt mà bị xé rách, đau nhức từ phía dưới thông qua thần kinh truyền thẳng tới não bộ, loại cảm giác này so với chết còn thống khổ hơn. Bọn họ lần đầu tiên làm cũng bị chảy máu, nhưng hoàn toàn không đau đớn như lúc này. Do quả trứng tự động vẫn còn bên trong cơ thể, nên tại nháy mắt khi dục vọng của Triển Phi đâm vào quả trứng, thì phía trong nội bích cũng bị tàn phá, phút chốc một dòng chất lỏng dần chảy xuống, không cần xác định, Quý Ngật Lăng cũng có thể cam đoan đó tuyệt đối chính là máu tươi.
“Lấy ra. . . . . . Triển Phi. . . . . . Xin anh. . . . . . Đem đạo cụ lấy ra đi. . . . . . Đau quá. . . . . . Tôi chịu không nỗi nữa. . . . . . A. . . . . . A a a a a. . . . . . . . . . . .”
Không để ý đến lời cầu xin của người kia, loại cảm giác so với bình thường càng được chặt chẽ bao bọc lấy này, tư vị bị khiêu động kích thích dục vọng này, khiến Triển Phi máu huyết sôi trào.
“Không có việc gì, chỉ cần tìm đúng tốc độ, sẽ thật thoải mái. . . . . .” Nói xong, liền lập tức liều mạng trừu sáp, lúc đầu, sự trừu sáp cường ngạnh kia cùng biên độ chấn động của quả trứng hoàn toàn trống đánh xuôi kèn thổi ngược, đau đến nỗi Quý Ngật Lăng thiếu chút nữa ngất xỉu, sắc mặt trắng bệch, thậm chí muốn gào cũng không gào nỗi.
Nhưng, dần dần, nhờ vào sự điều tiết của Triển Phi, tần suất của cả hai bắt đầu ăn khớp, kích thích chưa từng có theo ma sát của dục vọng ở huyệt khẩu lan đến bích tràng, tê tê dại dại, càng lúc càng dữ dội.
“A_____” Cuối cùng, đau đớn bị một loại dục vọng mãnh liệt hơn bao trùm, Quý Ngật Lăng không thể khống chế, gào to rên rỉ, thân thể cũng theo tần suất điên cuồng kia mà trở nên vặn vẹo, muốn nhận được mức độ sáp nhập cường đại nhất từ Tiển Phi.
“Đúng rồi, chính là nhịp độ này!” Chuyển động lên xuống càng lúc càng nhanh, quả trứng tự động trong cơ thể chấn động cũng va đập đến hứng khởi, ngón tay Quý Ngật Lăng bấu lấy ra giường trở nên trắng bệch, các đốt ngón tay thon thả rõ ràng, dường như bấu chặt đến muốn trật khớp. Ở khoảng khắc tốc độ vượt qua mức cực hạn, Triển Phi đem sợi dây trói buộc trên dục vọng của Quý Ngật Lăng cởi bỏ, cơ hồ cùng một lúc, cỗ dục vọng bị mắc nghẹn đến sắp hư thoát lập tức phun ra liên tục không ngừng, giống như không thể nào dừng lại được, trong cơ thể kịch liệt co rút, cũng khiến Triển Phi sau khi đâm vào nơi sâu nhất, lần thứ hai bắn ra tinh khí.
Cao trào lần này quá mức lâm li tẫn trí [sâu sắc], đến nỗi sau khi cao trào qua đi, hai người đều không còn một chút khí lực.
Cảm thụ dục vọng của Triển Phi trượt bên trong cơ thể, Quý Ngật Lăng dùng sức cắn chặt môi dưới.
Thật không xong, loại cảm giác này vô cùng đáng sợ. . . . . . Một nửa là đau đến mức muốn ngất đi, còn một nửa là cao trào kéo theo sự kích thích mãnh liệt trước nay chưa từng có. Hai người gắn chặt vào nhau, giống như đem bản thân ném vào hai vòng xoáy cường liệt, vừa đè nén vừa siết chặt, không huyết nhục nào trong cơ thể có khả năng chống đỡ loại cưỡng ép như vậy, nếu phải chịu đựng một lần nữa, tuyệt đối sẽ bị triệt để bóp nát.
Đồng thời, Triển Phi rõ ràng là yêu, nhưng rồi bị tư tưởng biến thái ra sức gạt bỏ, nghĩ thế khiến bản thân Quý Ngật Lăng nhịn không được mà rùng mình.
Triển Phi, anh rốt cuộc muốn tôi bị anh tra tấn thành cái dạng nào mới có thể khiến anh triệt để không yêu tôi nữa? Khiến anh triệt để chán ghét cơ thể của tôi?
Thời điểm đó, rốt cuộc chính mình là mong đợi nó tới sớm một chút, hay mong rằng nó vĩnh viễn đừng tới?
Mãi đến khi môi dưới bị cắn đến xuất huyết, Quý Ngật Lăng mới đem đầu chôn thật sâu vào khuỷu tay, hung hăng cắn lấy bắp thịt trên cánh tay một cái.
————————————–
Chú thích:
(*) Tư thế 69: tư thế mập hợp ngược chiều. Lấy hình minh họa từ 1 ya khá quen thuộc xD 1 2