Lạc Tử Băng nhíu mày, trong lòng thật sự là đang rất kiềm chế cái cảm
giác muốn đá ai đó đang lượn lờ trước mặt, nàng gằn giọng "Các hạ nếu
như có thời gian rảnh thì nên hảo hảo tu luyện, nhìn người khác tu luyện với ánh mắt như thế thật sự có điểm không dễ chịu" Có ai đá tên đeo mặt nạ trước mặt nàng đi được không? Hắn thật phiền phức, nhìn nàng cứ như
thể đang nhìn sinh vật lạ sắp tuyệt chủng không bằng, nàng là người đó!
Nam tử vẫn nhìn chằm chằm Lạc Tử Băng không rời, đôi mắt như muốn trợn ra
đế xem bên trong người nàng có cái gì, Lạc Tử Băng day thái dương nhức
đầu, tên hổn đãn này cũng thật rảnh rỗi không có gì làm. Cư nhiên cứ
ngồi ngó ngó nghiêng nghiêng nàng, còn ngồi nói chuyện trên trời dưới
đất, nhưng cụ thể vẫn là hỏi nàng xuất thân ở đâu, thực lực bao nhiêu,
là nam hay nữ, vân vân và mây mây
"Dạ các hạ không thể đuổi ta đi như thế được, ngươi còn chưa trả lời câu hỏi
của ta đó!" Nam tử cong môi cười vô cùng mặt dày nói, Lạc Tử Băng thật
muốn một chưởng đánh chết cái bộ mặt này, nhìn thì thâm trầm tĩnh lặng
thế mà lại nói nhiêu vô cùng, tựa như có hàng ngàn con ruồi đang vo ve
bên tai nàng vậy. Thật sự là rất giống Tư Mạnh Quân thường ngày vẫn luôn thao thao bất tuyệt với nàng.
Người nào
đó tên Tư Mạnh Quân đang ngồi thảo luận thì bỗng nhiên tai ngứa, đưa lên gãi thì có giọng nói quan tâm hỏi "Quân ca, có chuyện gì vậy?" Mộc Vô
Ngân vô cùng hảo tâm ân cần hỏi han
"Không biết, có ai đang nói xấu huynh" Tư Mạnh Quân mờ mịt trả lời, nhưng cũng rất nhanh quên đi mà tiếp tục thảo luận
Quay lại chỗ Lạc Tử Băng, nàng vì không muốn so đo với tên mặt dày này nên
chọn cách ngó lơ, xoay người nhìn Lam Tiên Thảo nửa canh giờ nữa sẽ nở
rộ, nàng cười vui vẻ nghĩ tới một tương lai không xa vô cùng tươi đẹp.
Mà nàng cũng chú ý động tĩnh nam tử kia, dù sao thì Lam Tiên Thảo là của nàng, nếu hắn có ý định cướp thì nàng liền đại khai sát giới không nhân từ
"Ta không có ý định cướp Lam Tiên
Thảo, huynh đệ không cần đề phòng ta như vậy" Nam tử nhún vai nói, hắn
có cảm nghĩ người mang mặt nạ ngân sắc là một nữ tử nhưng đó cũng chỉ là mơ hồ cảm nhận
"Sư ca!" Lạc Tử Băng
không thèm để ý tên nào đó đang cố gây sự chú ý mà chỉ tập trung nhìn
Lam Tiên Thảo, thuận tiện gọi Tiểu Sư, Tiểu Sư là Ma Thú Băng nguyên tố, chắc hẳn sẽ biết không ít thông tin về Lam Tiên Thảo, vẫn là nên hỏi
người có kinh nghiệm, như thế mới là hiếu học a!
Tiểu Sư xuất hiện, chỉ là hắn đã được Lạc Tử Băng dặn phải che giấu dung mạo nên cũng không quá nổi bật, chỉ là khuôn mặt vẫn mang theo nét tuấn mỹ
hút người, nam tử bí ẩn cũng hơi ngạc nhiên vì sự xuất hiện của người
này nhưng cũng không nói gì (Tác giả: Ngươi mà dám ý kiến? Heo nái cũng
biết leo cây *khinh bỉ* Lạc Tử Băng: *bật ngón cái*)
"Đệ gọi ta có việc gì?" Tiểu Sư cười ưu nhã nói, hắn xém chút nữa là gọi
Băng nhi là muội, dù sao thì nàng ấy đang phẫn nam trang, thiếu chút nữa là làm hỏng chuyện rồi, lần sau phải cẩn thận hơn thôi!
"Lam Tiên Thảo có thể trực tiếp hấp thụ không?" Lạc Tử Băng nghiêng đầu hỏi
"Có thể, nhưng nếu trực tiếp hấp thụ chắc cũng chỉ có đệ mới làm được" Tiểu Sư xoa mái tóc màu đỏ như máu nói, giọng nói phảng phất sự tán thưởng
Lạc Tử Băng hơi suy nghĩ rồi gật đầu "Vậy thì huynh giúp đệ một chút, kẻ
nào không có phận sự mà tiến vào thì cứ giết không tha" Lạc Tử Băng trầm giọng, nàng nếu mà hấp thụ Băng nguyên tố trong Lam Tiên Thảo, sẽ cần
một thời gian và tinh thần lực rất lớn, không thể để bất cứ kẻ nào làm
phiền nàng. Còn tên hổn đãn kia thì chắc chắn không dám làm phiền rồi.
Mạn Âm khí chắc cũng sẽ dùng đến một lượng không nhỏ
Tiểu Sư rất biết thức thời mà tiến lại chỗ nam tử bí ẩn, nhẹ giọng nhắc nhở
"Vị huynh đài tốt nhất là không nên làm phiền đệ đệ ta, nếu không ta
không đảm bảo vị huynh đài toàn mạng ra ngoài đâu" Tiểu Sư chính là có
hảo tâm nhắc nhở, không có ý định đe dọa gì đâu. Nam tử gật đầu đã hiểu
rồi cũng ngoan ngoãn ngồi một góc xem Xích Dạ sẽ làm gì. Hắn chưa từng
thấy qua ai có thể trực tiếp chịu được hàn khí cực đại như vậy, thật sự
Xích Dạ bí ẩn này làm được?
Lạc Tử Băng
dùng Mạn Âm khí và tinh thần lực dung hòa vào nhau rồi xuất ra ngoài,
một bông bỉ ngạn toàn thân chứa ánh sáng màu đỏ thẫm vô cùng đẹp mắt
xuất hiện, nhưng nó chỉ xoay tròn xung quanh người Lạc Tử Băng. Nàng
tịnh tâm nhìn qua Lam Tiên Thảo, cười nhàn nhạt rồi phóng tinh thần lực
về phía Lam Tiên Thảo, bông bỉ ngạn cũng theo tinh thần lực mà tiến tới.
Mười điểm sáng từ bông bỉ ngạn tản ra bao quanh Lam Tiên Thảo, chậm rãi xoay tròn, theo thời gian mà tốc độ cũng dần nhanh hơn. Còn bông bỉ ngạn thì nằm yên vị bên trên Lam Tiên Thảo. Qua nửa canh giờ, Lam Tiên Thảo nở
rộ thì lại bị bông bỉ ngạn cắn nuốt, hàn khí từ Lam Tiên Thảo toát ra
nhưng bị mười điểm sáng thu lại hết. Mười điểm sáng xoay càng lúc càng
nhanh, tới nửa khắc thì dừng lại, màu đỏ thẫm đã biến thành một màu lam
trong veo
Bông bỉ ngạn cũng nhả Lam Tiên
Thảo ra, hàn khí đã hoàn toàn biến mất nhưng Lam Tiên Thảo là một loại
thảo dược trân quý, vì vậy nên dù có mất nguyên khí vẫn có thể dùng làm
nguyên liệu luyện đan. Mười điềm sáng quay lại bông bỉ ngạn làm những
cánh hoa trên bông bỉ ngạn đỏ thẫm có những điểm sáng màu lam.
Lạc Tử Băng tiến lên thu Lam Tiên Thảo vào Hỏa Ngọc giới rồi dùng tinh thần lực hút bông bỉ ngạn về đan điền, chậm rãi hấp thụ. Nàng nhắm mắt, một
hình bát quái dưới chân hiện lên bao trùm lấy người nàng, để cho nam tử
bí ẩn kia một cái ngạc nhiên không thể tin được.