Tùng Tửng, Em Yêu Anh

Chương 5: Chương 5: Gặp Tùng Lần 2




Giờ Giải Lao

Xong một tiết học tiếng chuông báo giờ ra chơi đến như cứu vớt được 30 mấy người trong cái lớp Aa này.Mừng hết lớn,đang chuẩn bị xuống căn teen thì có người gọi tên mình:

-Này Kỳ Thư xuống căn teen với chị nhé_Ê Vo đứng ngoài cửa gọi ra.

-Chị chờ em chút em ra ngay_cô xếp tập xách bỏ trong học tủ rồi lấy bóp đi ra.

Trên đường xuống căn teen hai chị em lại tám nữa.Ê Vo nói sơ qa về trường cho cô biết.Học ở đây tỉ lệ được làm ca sĩ là rất cao.Như Sơn Tùng chẳng hạn.Tới căn teen chọn một bàn ăn thật rộng rãi gần cửa sổ.

-Chị ăn gì em lấy cho!!_cô mở miệng cười

-Lấy cho chị một phần cơm gà và một ly chimato nha..cảm ơn em!!

-Chị chờ em chút_nói rồi cô chạy đi lấy đồ ăn.Ê Vo nhìn cô chạy đi mà miệng cười..con bé thật đáng yêu...

Trong lúc chờ cô lấy đồ ăn thì có một đám người đi tới bàn của Ê Vo.Oầy..còn ai vào đây nữa ngoài 4 người họ.

-Hey,Ê Vo cho bọn tớ ngồi cùng bàn nhá_Hari vỗ vai cô nàng nói..Tiếng Việt của Hari chưa chuẩn lắm còn pha chút tiếng Hàn nghe dễ thương lắm.

-Được..các cậu cứ tự nhiên như con điên đi hén.._cô nàng vừa nói vừa cười.Họ mới ngồi xưống được một chút thì cô mang đồ ăn tới miệng cười toe toét:

-Chị Ê Vo đồ ăn tới rồi đâyyyy_cô nói nhưng không để ý xung quanh đang nhì mình.Bọn họ đều ngở ngàng trước sự xuất hiện của cô.Không khí im lặng bỗng cô nhìn thấy cái gì đó rồi hét lên:

-Á...anh Tùng anh đẹp trai sao anh lại ở đây??anh cũng học ở đây nữa hả???vậy hay quá mai mốt anh hát cho em nghe nha?còn giờ anh cho em chụp chung một tấm hình nhé!!_nói đi đôi với làm.Cô lấy con oppo neo 5 ra chụp.Tùng có vẻ như mến cô gái này.Cô đưa điện thoại lên bắt đầu chụp..nói chụp 1 tấm chứ thực ra là mười mấy pic..đủ kiểu hết..chu mỏ nè,cười nè,rồi làm khuôn mặt đáng thương nữa..

Nói chứ chụp hình tự sướng là ông Tùng nhà ta là số 1.Mọi lúc mọi nơi mọi hoàn cảnh..như thế Sky hong yêu làm sao mà được.Nguyên bàn 6 người 4 con người mở mắt A mồm O.Con bé tự nhiên quá...cả Tùng như thế nữa..coi như căn teen hong có ai vậy.

Sau khi chụp hình thoả mãn thì cô mới sực nhớ có sự tồn tại của 4 người kia.

-Xin lỗi mọi người em hơi quá chút xíu..hihi_cô lại cười

-Cái này là quá quá luôn á..con gái con lứa gì mà..._Vĩ Văn lên tiếng.

-Tôi đã...a tên ôn thần sao anh lại ở đây??_cô nhìn sang người vừa nói ra câu đó thì thấy quen đó chính là tên dịch dật đụng mặt ở trước trường.

-Sao cô dám kêu tôi là ôn thần..tôi tên Vĩ Văn nhá_cậu tức mình cãi lại.

-Vĩ Văn hay Vĩ Vãng gì kệ anh tôi không quan tâm.._cô chề môi không thèm nhìn cậu một cái.Sau đó quay qua Tùng nở nụ cười chói lóa..

-Anh chưa trả lời em..mà em xin lỗi anh nha..em tự nhiên quá rồi!!!

-Không sao đâu em....anh học ở đây là sinh viên năm 4..nếu rãnh anh sẽ hát cho em nghe..em đáng yêu thật!!_anh nở nụ cười.

-Oa..cảm ơn anh trước nhé!!!_cô được anh khen mặt đỏ ửng...híhí..đươc Tùng khen đó nha,hong vui sao được.Tùng không nói anh chỉ gật đầu.

-E hèm!!em quên bọn chị rồi sao??_Ê Vo hắng giọng.

-Hihi..đâu có đâu chị.

-Để chị giới thiệu với em..cô gái này là Hari Won người Hàn,còn đây là Ngô Kiến Huy,còn cái người mà em gọi là ôn thần là Hứa Vĩ Văn_cô nàng giới thiệu từng người.

-Em chào anh chị ạ..cái tên ôn thần này em biết nè ấn tượng lắm đầu một màu tóc 10 năm chưa đổi..hahahaha..

-Cô...hừ_mặt cậu đen thui.

Cả bàn ai cũng cười cả..cô nàng này thật thú vị...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.