Tuổi Nổi Loạn

Chương 7: Chương 7




Tối hôm đó lớp cúng tôi đốt lửa trại, vui quá đi mất thôi.Hải Yến cùng “chị Thanh”quý mến cùng dẫn trương trình.

-Nào, chúng ta hát 1 bài cho vui nào.Ai đây ai đây ta.Ai nhỉ, cả lớp cùng hát đi.Liên khúc mùa xuân nha.

Một con vịt xòe ra 2 con thằng lằn con đùa nhau cắn con chim non trên cành cây, hót véo von hát véo von, em yêu cô giáo em người xinh xinh, mặt cô tròn mắt lung linh, cô rất yêu bố em là một con vịt xòe ra 2 con thằng lằn con...

Bài hát của lớp tôi đấy có mấy bài mà gọp lại thì nó ra một vòng tròn kiểu này thì tới chừng nào mới xong hả trời.

-Này dừng lại đi, thi giải đố nha.Hát kiểu vậy tới mùa đông năm sau quá.

-Chia cặp đi cô.

-Rồi rồi.Để cô coi.Phương Anh, Trà My, Thu Thủy, Quỳnh Băng, Thảo Trang, Gia Minh, Hoàng Hải, Nhật Lâm, Quốc Huy, một đội.

Bảo Trâm,Quỳnh Như, Ngọc Hà,Thanh Thảo,Hải Yến,Quốc Tuấn, Hoàng Anh, Anh Quân,Thiên Long, Hoàng Dương.

Cô sẽ làm trọng tài nha.Nào nào,Câu số một, nè đội nào la trước thì có quyền trả lời.

-Cái gì mà người vợ thích cầm của chồng nhất?

Trời ơi cái lớp nó “chong xáng” không hiểu nó nghĩ gì mà nhìn mặt đứa nào đứa nấy gian thấy mồ.Mới có câu đầu mà đã vậy rồi không biết mấy câu sau thì sao nữa.

-Em biết.

-Nào Hải Yến.

-Tiền ạ.

-Tiếp nào câu 2, Trên nhấp dưới giật là gì?

Cô thiệt tình luôn toàn mấy câu hỏi quá ư trong sáng là tôi cứ thấy ngại ngại.Cô thừa biết là đứa nào cũng có dòng máu đen tối mà câu hỏi lại càng ngày càng....

-Cô ơi sao mặt cô gian thế, thằng Long khùng lên tiếng.

-Mặt mấy em cũng vậy thôi.Có đáp án chưa. Hải Yến em bị sốt sao mà mặt đỏ vậy.

-Cô bạn ấy đang suy nghĩ đến câu trả lời nên đỏ vậy á.

Công nhận lúc này mặt Hải Yến đỏ thiệt, trông xinh quá, hắn có cô người yêu như vậy là hắn ăn ở tốt rồi.

-Mấy bạn chọc mình hoài.

-Hải Yến càng ngày càng đỏ trông dễ thương quá hà. Nhỏ Hà bẹo má Hải Yến, vừa nói.

-Dạ thưa cô đó là hành động câu cá ạ. Mấy bạn hết suy nghĩ đen tối chưa.Nhỏ My trả lời.

Tôi thật không tin là mấy nàng này trong sáng để nhận ra đáp án của câu đố nga, có khi nào mấy nàng này biết trước kết quả hông ta.

-Tiếp nào, 3 câu nữa thôi đấy cố lên.

-Tôi là cái gì? Tôi dài khoảng gần gang tay,được trang điểm bởi một túm lông ở đầu. Tôi thường hoạt động trong một môi trường nóng, ẩm ướt với các thớ thịt. Khi hoạt động,tôi được đẩy tới đẩy lui nhịp nhàng.. Khi xong việc, tôi thường để lại một lớp bọt trắng.Thường một ngày tôi hoạt động 1-3 lần,nhưng, tiếc thay, có khi tôi không được dùng tới.

-Câu hỏi càng ngày càng đen tối là sao vậy cô. Nhỏ Thùy lên tiếng, chắc con này nó đang nghĩ cái gì không được trong sáng lắm đây mà

-Long giải đi mày mày thường là trong sáng lắm mà.Thằng Hải khùng lên tiếng nói với thằng Long

-Nó trong tối thì có, nhìn mặt nó kìa.

-Em có câu trả lời rồi cô, Quân điên lên tiếng.

-Nói đi em.

- Dạ là là cái bàn chải ạ.

-Trời ơi giỏi quá đúng nữa rồi kìa.Bên đội kia kẻo thua mất nha.Câu số 4.What is between the sky and earth?

-Đáp án là and.Hắn lại nhanh hơn tôi rồi.

-Chính xác câu số 5, quyết định nè. Câu hỏi: Bạn hãy tưởng tượng bạn đang đi trên 1 con thuyền trên 1 dòng sông có rất nhiều cá ăn thịt đến giữa dòng bỗng thuyền của bạn bị thủng 1 lỗ rất to, sau vài phút nữa thuyền sẽ chìm và chắc chắn bạn sẽ là bữa ăn những con cá này. Bạn làm cách nào đơn giản nhất để thoát ra khỏi cái hoàn cảnh chết tiệt này?

-Đáp án: Đừng tưởng tượng nữa. Tôi trả lời nhanh trước khi đội mình thua.

-Đúng rồi, hình phạt cho đội thua là gì vậy đội thắng.

-Ừm múa bài 1 con vịt được hôm mí bạn.

Sau khi hết trò chơi lớp tôi cũng trở về để đánh giấc. Sau chi đợi bà chị của mình ngủ, tôi cầm điện thoại ra ngoài bãi biển hóng gió. Biển lúc này bình yên thật, tôi như mún thả hồn vào đó, muốn được bay lên không trung, muốn được xóa đi mọi kí ức về hắn. Để tôi có thể không buồn, không khóc, vô tư như trước kia. Nhưng đâu có thể nói quên là thật sự có thể quên đâu...Tôi miên mang trong dòng suy nghĩ của mình thì chợt giật mình vì tiếng gọi của ai đó.

-Nè bà làm gì mà chưa ngủ, còn đi lăng thang nữa chứ.

-Không ngủ được, còn ông.

-Cũng vậy thôi.Hôm nay bà hơi tâm trạng đấy.

-Không có gì, chơi với ông lâu rồi mà ông có người yêu chưa?

-Chưa có người yêu, nhưng có người trong mộng rồi.

-Ai vậy, Hải Yến hả?

-Không nói.

Vậy là tôi hết hi vọng rồi, mà tôi có gì để hi vọng đâu chứ, nực cười thiệt mà.Người ta đã có người trong mộng rồi vậy mà cứ ngu ngốc đâm đầu vào. Băng ơi sao mà ngu thế hả?

-Còn bà có người yêu chưa?

-Đã từng, bây giờ có yêu nhưng người đó có người trong mộng rồi nên từ bỏ là tốt nhất.

-Sao bà không nói thử với người ta, lỡ bà hiểu nhầm thì sao?

Hiểu nhầm, chính hắn đã nói như vậy mà, với lại chắc người trong mộng của hắn đẹp hơn tôi gấp nhiều lần, tôi làm gì có chỗ đứng trong tim hắn chứ?

-Đừng từ bỏ chứ, đôi khi nghe vẫn chưa phải là sự thật, hãy tin vào con tim của mình chứ.

-Thôi đừng nói nữa ông hát tôi nghe đi, ông hát hay mà.

-Tôi hát cho bà nghe tôi được cái gì nè.

-Được cái đít nè.Hông hát thì thôi làm gớm, éo thèm nữa.

-Thôi được hát bài gì giờ Làm vợ anh nhé Chi Dân nha.

Làm vợ anh nhé, anh có một bờ vai đủ rồi.

Một vòng tay ấm, một trái tim luôn thấu hiểu em.

Làm vợ anh nhé, anh sẽ luôn là người che chở.

Mang đến cho em sự bình yên.. oh..oh..

Dù mai mưa nắng, anh sẽ luôn là người dẫn lối..

Buồn vui gian khó đã có anh ở đây sẽ chia..

Chẳng cần em phải lo lắng hay bận tâm điều gì..

Và giờ hãy hứa: Trọn đời yêu anh nhé em.

Em ơi lại gần anh nữa đi, em hãy nhìn thẳng mắt anh này.

Anh sẽ rất hạnh phúc...

Nếu sớm mai tỉnh giấc

Người đầu tiên anh trong thấy chính là em....

Giọng hát của hắn của hắn hay quá nó trầm ấm như thế nào ấy tôi nghe mà không chán mà hình như có gì sai thì phải....

-Khoan tại sao lại hát bài này cho tôi nghe, nó không hợp với hoàn cảnh, với lại bài này cần hát cho người ông yêu, người đó không phải là tôi.Tôi nói ra lời này mà tim tôi nhói đau.

-Bà là đồ ngốc.

-Ngốc sao, tôi ngốc ở điểm nào.

-Bà ngốc về mọi mặt.

-Này đứng lại đó ai cho nói tôi ngốc hả.

-Bà không ngốc thì ai ngốc, đứng lại cho bà đánh à, tôi đâu ngu như bà đâu.

-Hết nói tôi ngốc rồi nói tôi ngu là sao.Ông đứng lại đó cho tôi.

-Nói tôi ngốc nè.

Tôi cú vào lưng hắn 1 cái thiệt đau rồi chạy về phòng mất bỏ lại hắn ở đó ngu ngơ. Tôi về phòng và ngủ một giấc thật ngon cho đến sáng.

============================

-Này, sáng rồi dậy đi Băng.

-Gì vậy mới sáng sớm mà bà chị.

-Này đây là nhà nghĩ no phải nhà mày mà ngủ nướng, dậy ra mà chơi với mấy đứa kìa, còn ngày nay nữa thôi đấy.Sáng mai về rồi.

-Ừm bà đợi xíu nha, vô thay đồ đã.

-Đi đi nhanh lên.

Tôi vào thay đồ, vệ sinh cá nhân rồi ra ngoài.Sau vài phút biến hóa như phù thủy tôi đã không còn cái vẻ nhếch nhách như lúc nãy nữa.

-Này này đi biển mà mặc vậy hả đồ bơi đâu?

-Mặc quần sooc với áo xẻ nách có vấn đề gì sao hả cô giáo thân yêu..........

-Rồi tao sợ mày quá, đi thôi.

Tôi và Chị Thanh ra ngoài bãi biển, mấy nàng mấy chàng nhà tôi đã ra tắm biển từ lúc nào thế mà tôi giờ mới mò ra, thật là ngại quá đi mà.

-Này mấy chế chơi bóng chuyền đi.Tôi hô lớn.

-Phần thưởng đội thắng cuộc là gì.Thằng Dương “dâm dê” lên tiếng.

-Đội thua sẽ làm osin cho đội thắng 1 tuần và ngược lại.OK.Hải Yến tham gia luôn chứ.Tôi hỏi Yến.

- Mình hông biết chơi mấy bạn cứ chơi đi, Yến với cô Thanh sẽ làm trọng tài cho.

Sau 1 tiếng đồng hồ, cuối cùng đội con gái cũng đã thắng, có lẽ là do mấy thằng con trai nhường thôi, tụi con trai hắn giỏi thể thao lắm mà.

Sau khi chơi bóng chuyền xong tụi tôi đem đồ ăn ra ngoài biển ăn vừa ăn vừa nói chuyện, tán gẫu.

-Nè chơi làm thơ đê, con gái 1 câu con trai 1 câu bổ xung vào.Yến về phe bạn gái.Cô vào phe mấy bạn trai nha.

Chị Thanh đề ra trò chơi

-Trong đầm gì đẹp bằng sen.Bên nam ra đề trước và mở đầu là thằng Hoàng Anh

-Còn đâu cái khác mà khen bây giờ.Con Thảo nhanh miệng đáp lại.

-Lần này để tôi.Phương Anh lên tiếng. Chua lắm thì cũng bằng chanh.

Cứ kiểu này thì con gái sẽ thắng thôi vì con gái lớp tôi có sẵn máu làm thơ mà há há

-Làm trai ai chẳng sở khanh đôi lần. Ha ha ha

-Tình chỉ đẹp khi tình dang dở.Con nhỏ Thùy ngồi mơ mộng gì đó rồi cũng góp vui.

-Lấy nhau về tắt thở càng nhanh.Thằng Hải nhanh nhảu trả lời lại và ngay lập tức được nhìn thấy ánh mắt trìu mến của bạn Thu Thùy nhà ta.

-Cô nữa góp vui nha. Học hành như cá kho tiêu.

-Kho nhiều thì mặn, học nhiều thì ngu. Tồi lia ánh mắt về phía bà chị của mình, đối với tôi ư tu thêm đi chị già híhí.

Cho Yến 1 câu nữa, Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ

-Tiêu tiền của mẹ không ai giỏi bằng con. Tuấn lên tiếng trả lời.

-Câu cuối nè nha.Hắn lên tiếng.Sống ở đời nên biết người biết ta.

-Chưa đủ tuổi thì đừng làm cha đứa khác.Tôi đáp lại

Thắng bại đã rõ mỗi đứa con gái chúng tôi bún tụi con trai thiệt đau cho tui nó chừa,há há.

Mai về rồi, không biết thằng em tôi nó có nhớ tôi hông và câu trả lời là hông bởi vì nó cũng chả thèm gọi cho tôi lấy 1 cuộc, vâng thằng em của tôi nó thương chị ghê vậy đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.