Tướng Công Mười Bốn Tuổi

Chương 4: Chương 4: Nhanh hút sữa giúp tôi




Tôi tóm lấy cổ tay cậu ta, kéo cậu ta đến giường.

Cậu ta linh hoạt giống như bùn đẩy tôi ra, giọng nói hơi trầm xuống hỏi, “Cô muốn làm gì?”

Không muốn nói tỉ mỉ, tôi lại nắm lấy cổ tay cậu ta lần nữa kéo cậu ta đến bên giường, đè hai vai cậu ta để cậu ta ngồi xuống.

“Giúp tôi hút sữa, ngực tôi tức rất khó chịu!”

Cậu ta không ngờ tôi sẽ có yêu cầu này, thế nên ngẩn ra. Sau khi hoàn hồn vẻ mặt lập tức thay đổi, mặt mũi xanh mét nhìn chằm chằm vào tôi, không nói được câu nào.

Thấy thế, tôi đập vào vai cậu ta, giục, “Nhanh lên đi, thật sự rất khó chịu!” Dùng ánh mắt vô tội khẩn cầu nhìn cậu ta, nếu có thể tự làm tôi cũng sẽ không cầu xin cậu ta.

Cậu ta bất động không nói gì, nhìn chằm chằm vào tôi. Thấy cậu ta không muốn giúp, tôi sốt ruột, mở miệng định nói.

Cậu ta lại hành động trước tôi một bước, mở miệng hút.

Cảm nhận ấm nóng và mấp máy khi hút trong miệng cậu ta, tôi không nhịn được than nhẹ, “Ưm. . . . . .” Sữa tươi chảy vào trong miệng cậu ta, qua cổ họng vào bụng.

Tôi nhìn miệng cậu ta hút, cậu ta lại mở mắt lên bình tĩnh nhìn tôi.

Có cậu ta giúp cơn đau tức dần bớt đi, thở dài một hời, cả người tôi căng trướng dần dần thả lỏng, tôi bớt đau nhìn cậu ta cười nhẹ. May là cậu ta đến đây, bằng không không biết tôi còn phải đấu tranh với tức sữa bao lâu nữa.

Nụ cười khẽ của tôi khiến cậu ta ngừng hút, chỉ thấy cậu ta nhăn hai hàng lông mày, đáy mắt xẹt qua sự kinh ngạc và khó tin.

Thấy thế, tôi ngẩn ra, sao cậu ta lại toát ra hai cảm xúc như vậy? Tôi theo bản năng vuốt gò má của mình, hay là chủ nhân cũ của cơ thể này chưa từng cười bao giờ?

Có lẽ là vậy, tim co thắt lại, không biết là cảm xúc gì. Làm nương tử nuôi từ bé sao có thể vui vẻ được? Nương tử nuôi từ bé không chỉ phải hầu hạ trượng phu, còn phải hầu hạ mẹ chồng. Huống hồ vốn là chủ nhân mà ngay cả hạ nhân cũng dám bắt nạt, sao có thể vui vẻ nổi?

Nghĩ đến đây, ý cười bên môi tôi dần tắt lịm, bất đắc dĩ thở dài đồng tình, “Ai. . . . . .”

Thiếu nữ đáng thương, không biết linh hồn cô ấy đã đi đâu rồi, có phải cũng xuyên không giống tôi rồi không?

Ngừng hút, thiếu niên vươn đầu lưỡi ướt át liếm dịch sữa trằng ngà còn vương trên cánh môi, đôi con ngươi có thần sáng ngời sâu thẳm trầm xuống.

“Hô. . . . . .” Tôi nhẹ nhàng thở ra, cơn đau tức không còn, bộ ngực từ căng cứng dần mềm mại.”A. . . . . .” Không nhịn được phát ra tiếng rên rỉ thoải mái từ cổ họng, cảm giác mềm mại vẫn tốt hơn, cực kỳ thoải mái. . . . . .

Tôi đang ngây ngất trong niềm vui sướng ngực mềm lại, bỗng nhiên cổ tay trái bị nắm lấy. Còn chưa kịp phản ứng, nháy mắt tiếp theo thân thể của tôi quay cuồng ngã lên giường.

Tôi kinh hãi hét lên, đầu hơi choáng váng, trên người bỗng dưng nặng trịu, vội giương mắt nhìn. . . . . .

“Cậu muốn làm gì? !” Buột miệng thốt ra. Thiếu niên đang đè trên người tôi, khoảng cách giữa hai chúng tôi lúc đó rất gần, gần sát chỉ bằng cái nắm tay!

Cậu ta ko trả lời ngay lập tức, mà cao giọng nói lạnh như băng, “Lăng Tiêu Lạc, cô trở nên dâm đãng như thế từ lúc nào? Cô vội nghĩ cách leo lên giường của ta nhanh như vậy sao?”

Nghe vậy, tôi há to miệng như nuốt phải quả trứng gà, hai mắt trợn tròn, bị câu nói của cậu ta làm cho vô cùng kinh hãi!

Trong đầu trống rỗng trong chớp mắt, tôi lúc này mới ý thức được mình không còn là cô gái hai mươi sáu tuổi ở thế kỷ tương lai nữa, mà là một nương tử nuôi từ bé thấp hèn ở thời xưa!

Con gái thời cổ đại tuyệt đối sẽ không đưa ra yêu cầu hút sữa giống tôi lúc trước. Dù cho mình đau đến chết, tức sữa đến chết cũng tuyệt đối không yêu cầu nửa chữ!

Nghĩ đến đây trên trán tôi toát ra một tầng mồ hôi lạnh, trong đầu nghĩ nên giải thích cho cậu ta thế nào. Tôi cũng không muốn chỉ vì một lần hút sữa mà đẩy bản thân vào tình trạng nước sôi lửa bỏng!

Chưa nghĩ ra cách, cậu ta lại nắm lấy bầu ngực mềm mại của tôi.

Hành động này tràn ngập hương vị tình sắc, khiến cơ thể tôi run rẩy, tê dại cũng lan đến từng ngóc ngách trên cơ thể.

Rên rỉ một tiếng, hai mắt tôi trợn tròn khó tin. Cơ thể này phản ứng quá nhạy cảm với hành động thân mật của cậu ta!

Cậu ta cười lạnh, nắm cằm của tôi quay mặt về phía cậu ta, sự mỉa mai trong mắt rất rõ ràng.

Mặt tôi vừa sung huyết vừa hồng, nhiệt độ trên mặt khi nóng khi lạnh, không thể tin được một tiểu quỷ thành niên mười ba, mười bốn tuổi như cậu ta có thể có biểu cảm này!

Cảm giác tê dại không phải do tôi muốn, nếu tôi là chủ nhân mới của cơ thể này, phản ứng lẽ ra phải do tôi điều khiển mới phải!

Dùng sức hất tay cậu ta, cố gắng đẩy cậu ta ra, tôi lấy tốc độ sét đánh không kịp bịt tai lăn ra giữa giường, hai cánh tay khoanh lại che trước ngực.

Thiếu niên ngửa ra sau, tôi cho rằng cậu ta sẽ rơi xuống đất, lại không ngờ cậu ta giống như mãnh hổ nghiêng người nhào tới chỗ tôi, giữa tiếng kêu sợ hãi của tôi, tôi đã bị đè dưới thân thể rắn chắc.

“Lăng Tiêu Lạc, cô giả vờ xấu hổ cái gì, vừa rồi ai xin ta hút sữa ? Hừ, ta thấy dâm đãng mới là bản tính thật của cô!” Vẻ mặt, ánh mắt cậu ta chứa đầy khinh thường, dường như bản tính của tôi chính là loại mầm mống phóng đãng trơ trẽn.

Cậu ta nói chuyện rất khó nghe, không chỉ sỉ nhục chủ cũ của cơ thể này mà còn sỉ nhục tôi bây giờ!

Lúc này lửa giận tăng vọt, tôi hổn hển đánh đấm trên người cậu ta, chửi ầm lên, “Vô lại! Tôi không dâm đãng, tất cả đều do cậu đoán mò!”

Tiếng ‘bốp’ thanh thúy vang lên ngăn tiếng mắng to của tôi, tôi còn chưa kịp hiểu ra chuyện gì, đầu đã quay mạnh sang một bên, trong một khắc cơn đau bỏng rát từ má trái xâm nhập vào đầu.

“A. . . . . .” Rên rỉ chậm hơn đau đớn trên mặt, đầu choáng váng, mắt hoa, dường như cả thế giới đều đảo lộn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.