Vết thương trên cánh tay trái của Khiếu Phan Tri cũng không có gì đáng
lo ngại, chỉ có điều nó khiến động tác của hắn chậm hơn một chút. Nhân
cơ hội đó Trần Ngu Tỉnh tấn công liên tiếp về phía tay trái của đối thủ, Du An vẫn chăm chú dõi theo trận đấu nhưng nàng thấy có gì đó lạ. Tuy
nhiên nàng cũng không biết tại sao, phải chăng đây là giác quan thứ sáu
của phụ nữ. Như để chứng thực nghi vấn của Du An, trên võ đài hai thân
ảnh từ từ chậm lại, cho đến khi dừng hẳn thì thân thể Trần Ngu Tỉnh đã
ngã gục trên võ đài, máu từ miệng tràn ra cộng thêm thân thể hắn co rút
kịch liệt tạo thành cảnh tượng vô cùng chói mắt. Toàn bộ người trong đại hội võ lâm đều bất ngờ, đến khi Triệu Tử Dinh cũng là người gần nhất
trừ Khiếu Phan Tri chạy tới nơi thì người trên võ đài đã chết. Du An
không ngờ đến tình huống như vậy, nàng nhanh chóng nhìn quanh một lượt
toàn bộ mọi người có mặt tại hiện trường, nhưng không phát hiện điều gì. Ngay sau đó có đám người dường như là trưởng bối của Cái Bang nhanh
chóng chạy lên xem tình hình, mọi người lại bắt đầu xôn xao và người bị
nghi ngờ nhiều nhất không ai khác là Khiếu Phan Tri. Nhìn qua Cao Thần
thì thấy hắn vẫn đang nhìn chằm chằm thi thể của Trần Ngu Tỉnh, nhưng
hắn chẳng biểu lộ bất cứ cảm xúc nào không sợ hãi, không thương cảm.
Nguyên nhân cái chết của Trần Ngu Tỉnh là bị hạ độc, nhưng điều kì lạ là không ai biết được đó là loại độc gì. Đệ tử Cái Bang hết sức phẫn nộ về cái
chết của hắn, lúc còn sống hắn rất được nhiều người kính trọng vì tính
cách hào sảng và tinh thần nghĩa hiệp. Có một số người bắt đầu xung đột, đó cũng là điều tất yếu xảy ra.
- Nhất định là hắn, chính hắn giở thủ đoạn.
- Phải đó, không ngờ đệ tử của Thanh Lam lại có thể nham hiểm như vậy. Hắn ta quá ác độc.
- Hắn sử dụng loại độc bí hiểm nhất định có điểm đáng nghi..Thanh Lam không lẽ là tà giáo?
...
- Ngươi đừng có vu oan giá họa, Thanh Lam chúng ta không bao giờ làm chuyện hại người như vậy.
- Đúng vậy, nhất định là có uẩn tình bên trong, các ngươi đừng có quá đáng.
- Khiếu huynh không phải là người như vậy.
Hai bên tranh cãi kịch liệt, một bên vừa thống khổ vừa giận dữ vì mất đi
một nhân tài bên còn lại cũng vô cùng tức giận vì bị vu oan. Khiếu Phan
Tri chỉ nói một câu:
- Ta không phải người hạ độc.
Mọi
chuyện xảy ra không như kế hoạch nên đại hội võ lâm tạm thời không thể
tiếp tục, Khiếu Phan Tri tạm thời bị giám sát cho đến khi tìm ra thủ
phạm. Đoàn người thấy không còn chuyện gì nữa nhanh chóng giải tán. Sáu
người Du An cũng không nán lại lâu, bọn họ cũng muốn trở về. Đám người
đang im lặng đột nhiên Cao Thần mặt đối mặt nói với Du An:
- Tiểu nương tử đừng sợ sợ..
Vừa nói hắn còn vỗ vỗ vai nàng tựa như an ủi. Hai người bọn họ đứng quá gần nhau, Du An tựa hồ chóp mũi hắn sắp chạm vào nàng. Du An là ai kia chứ, nàng tuyệt đối không có cái ngượng ngùng của các tiểu cô nương khác,
chỉ có điều khuôn mặt hắn quá yêu nghiệt khiến nàng không được tự nhiên. Lúc này Huỳnh Hiểu Uy vội vàng hắng giọng hai tiếng, đưa tay kéo Cao
Thần cách xa Du An. Cao Thần nhíu mày nhìn hắn tỏ vẻ không thích, Cao
Phong cũng nhanh nhẹn chuyển chủ đề:
- Ừm, mọi người thấy Khiếu Phan Tri có đáng nghi không?
Thế nhưng tình yêu thương muội muội của ai đó quá lớn nên không dễ dàng bị
mắc lừa. Chu Lịch Dương lập tức kéo Du An lên xe ngựa đang chờ bọn họ,
không quên cảnh cáo ai đó:
- Ngươi tên ngốc kia, sau này cách xa Thiên nhi ra một chút.
Sau khi hai huynh muội Chu gia đi rồi Huỳnh Hiểu Uy cũng trở về cung điện. Chỉ còn Cao Thần quay sang hỏi ca hắn:
- Phong Phong, ai là tên ngốc vậy?
Cao Phong: “... “
---
Buổi tối ở Chu phủ. Không ngoài dự liệu của nàng, tối nay có hai thư mật
đồng thời được gửi tới. Bức thư thứ nhất là của Âu Dương Dực Phàm hắn
đầu tiên là lo lắng cho nàng sau đó là nói về sự việc tại đại hội võ lâm ngày hôm nay. Hắn cũng có một số nghi vấn giống nàng và cả nguồn tin
của hắn. Sau khi vừa trao đổi nguồn tin cùng nghi vấn của mình thì vừa
hay thư của Bát Quái cũng được truyền tới. Chính là có hai yêu cầu, một
là từ Cái Bang họ muốn mua tin tức về cái chết của Triệu Ngu Tỉnh. Hai
là từ một kẻ nặc danh, hắn muốn tiêu hủy tin đó. Thật thú vị.