Lý Nhàn từ Đầm Cự Dã mang đi tổng cộng một ngàn hai trăm mười hai người, tính toán, vừa khéo đủ quân số Chiết Xung Phủ. Tuy nhiên Lý Nhàn cũng không phải muốn an bài dựa theo biên chế quân đội Đại Tùy, hắn đem này một ngàn hai trăm người chia làm hai Tiểu Kỳ, mỗi Tiểu Kỳ là năm trăm binh lính, những người còn lại đều có tố chất tương đối kém chút, chịu trách nhiệm quân nhu hậu cần. Cứ một trăm người có một người chỉ huy, chỉ huy Tiểu Kỳ là Đô Thống. Không ngoài dự tính, cũng khiến Kỷ Hạo Thiên nghi hoặc không hiểu chính là mười bảy thủ hạ của Lý Nhàn không ngờ không ai đảm nhiệm chức quan quân nào.
Tất cả quan quân đều có một vài binh lính được tuyển chọn ra, được Lý Nhàn thành lập thân binh đội năm mươi người, xem chừng hắn thật sự không có chút mưu đồ nào với một ngàn hai trăm người này.
Bởi vì dưới chân núi còn có năm trăm khinh kị binh U Châu tinh nhuệ, Kỷ Hạo Thiên không dám trêu chọc cho nên đối với an bài của Lý Nhàn tỏ vẻ đồng ý, thậm chí còn yêu cầu để đám người Lạc Phó đảm nhiệm quan quân. Lý Nhàn chỉ cười lắc đầu từ chối cho ý kiến. Kỷ Hạo Thiên hiện tại đã có tám phần tin tưởng Lý Nhàn chính là tướng lĩnh nào đó dưới trướng U Châu La Nghệ, có thể còn trẻ như vậy mà khiến người khác cung kính khiêm tốn đối với hắn, Kỷ Hạo Thiên thật sự nghĩ không ra Lý Nhàn rốt cuộc có thân phận gì.
Có thời điểm, Kỷ Hạo Thiên thậm chí hoài nghi Lý Nhàn là con trai của La Nghệ.
Nghĩ như vậy đương nhiên cũng có căn cứ, nghe nói La Nghệ có một đứa con tên là La Thành. Khuôn mặt tuấn mỹ, sóc pháp siêu quần, mười ba tuổi cũng đã gần như không có đối thủ ở trong quân U Châu. Nghe đồn, kẻ này bất kể là võ nghệ hay là binh pháp thao lược đều được La Nghệ chân truyền, hơn nữa, ở trong quân rất có uy vọng. Mà Kỷ Hạo Thiên sở dĩ hoài nghi mà chưa xác định, là vì Lý Nhàn dùng là một thanh trực đao lớn sắc bén màu đen tuyền mà không phải mã sóc.
Tuy nhiên, để che giấu thói quen dùng binh khí cũng không phải việc khó gì. Hơn nữa bản thân Hổ Bí tướng quân La Nghệ chính là chuyên gia về đao pháp, con ông ta thiện dùng đao cũng không kỳ quái.
Chính là vì hoài nghi như vậy, Kỷ Hạo Thiên đối với Lý Nhàn càng tỏ ra kiêng kị. Vốn y còn tính toán khi đám người Lý Nhàn rời khỏi Yến Sơn sẽ phái người chặn giết, nhưng hiện tại nếu Lý Nhàn là con trai của La Nghệ, Kỷ Hạo Thiên cho dù có lá gan lớn như trời cũng không dám lỗ mãng.
Mỗi ngày ở ngoài mặt, Kỷ Hạo Thiên chỉ nhìn chằm chằm doanh trại kiến thiết mà rất ít chú ý sàn đấu võ luyện binh. Nhưng trên thực tế, y luôn luôn để ý nhớ kỹ phương pháp luyện binh. Chỉ một ngày, y đã xác định phương thức mà Lục Thập Tam luyện binh là Đại Tùy phủ binh thường dùng. Tôn An Tổ xuất thân quân võ, hơn nữa còn từng làm quan tướng phủ binh, đối với đạo luyện binh phủ binh rất tinh túy, Kỷ Hạo Thiên lại dựa vào một ít thủ đoạn lấy được tín nhiệm của Tôn An Tổ, cho nên bản lĩnh của Tôn An Tổ y đã học được bảy tám phần.
Hàng ngày Lý Nhàn chăm chú quan sát học tập, Kỷ Hạo Thiên cũng quan sát học tập. Tính cách của hai người ở mặt nào đó cũng vô cùng giống nhau, đều có một loại cố chấp làm người ta không hiểu.
Thời điểm Lý Nhàn đang xem Lục Thập Tam và Thiết Lão Lang luyện binh, dĩ nhiên sẽ không lấy bút ký của Hạ Nhược Bật ra xem nữa. Mấy đêm này hắn đều cầm đuốc soi đọc, cũng đã thuộc làu bút ký kỳ này rồi. Mà dù sao Bút ký cũng là vật chết, viết sâu sắc như thế nào cũng chỉ là trên giấy. Mà Lục Thập Tam và Thiết Lão Lang đều là những người có kinh nghiệm chiến trận, tuy rằng phương thức chỉ huy khác biệt, nhưng đều mang theo dày đặc dấu ấn quân đội chính quy Đại Tùy.
Lý Nhàn ngày ngày học tập, đạt được hiệu quả không nhỏ.
Mã tặc Yến Sơn hiện tại đều là thủ hạ của Tôn An Tổ, mà Tôn An Tổ luyện binh có chút nghiêm khắc so với giặc cỏ bình thường chút. Cho nên, huấn luyện bọn họ cũng không quá khó khăn. Thời điểm ở đầm Cự Dã, Trương Kim Xưng đã từng có tâm đem hơn hai ngàn người dưới tay Tôn An Tổ lập thành một Thân Binh Doanh đấy, bởi vì những người này thiện chiến hơn so với lâu la dưới tay y, nhưng y lại sợ dùng những người này làm thân binh sẽ không an toàn, cho nên vẫn phân tán những người này vào các doanh gia để giám thị.
Hiện tại, Lý Nhàn có cơ hội huấn luyện một ngàn hai trăm người đã về dưới tay mình này trở thành chi quân đội thứ nhất, không thể không nói hắn may mắn hơn so với Trương Kim Xưng.
- An Chi, tại sao phải gọi là Tiểu Kỳ?
Thiết Lão Lang không hiểu hỏi.
Lý Nhàn cười cười nói: - Dựa theo biên chế quân đội chính quy Đại Tùy, thời điểm hành quân mỗi một trăm người phải nâng một mặt chiến kỳ. Thời điểm kẻ thù quan sát, thường thường nhìn lá cờ liền có thể biết thực tế nhân số quân đội. Đương nhiên, cũng có thể nâng nhiều cờ xí mê hoặc kẻ thù, nhưng cũng không phòng được kẻ thù lén lút quan sát, vốn làm như vậy vì dễ dàng cho chỉ huy, nhưng vẫn có khiếm khuyết.
Huynh suy nghĩ một chút xem, đội ngũ một ngàn hai trăm người chỉ ba mặt lá cờ, có thể làm cho người ta nghi hoặc hay không?
Thiết Lão Lang gật đầu, đối với việc giải thích như vậy cũng hơi hiểu được.
Lý Nhàn đương nhiên không sẽ nói cho y biết, Tiểu Kỳ thật ra là đơn vị quân sự chủ yếu của triều Minh. Lý Nhàn chỉ là thích tên này thôi, về phần lấy cớ gì đó đều không có ý nghĩa gì. Đương nhiên, ở triều Minh một Tiểu Kỳ là mười người, một Bách hộ quản lý hai Tổng kỳ, mười Tiểu Kỳ, tổng cộng một trăm mười hai người. Thiên hộ, thì quản lý một ngàn một trăm mười hai người. Lý Nhàn không thích xưng hô Thiên hộ, Bách hộ, nhưng hắn thích triều Minh, cho nên bỏ qua Thiên hộ, Bách hộ, trực tiếp thăng biên chế Tiểu Kỳ làm năm trăm người.
Hai người vừa được đề bạt làm Đô Thống Tiểu Kỳ, một người tên là Ngưu Tú, một người tên là Lưu Hắc Thát.
Lại nói tiếp, Lý Nhàn đối với Lưu Hắc Thát quả thật có chút thành kiến. Hắn không biết Lưu Hắc Thát có phải chính là người đàn ông trong truyền thuyết thiết kế giết chết La Sĩ Tín hay không, hơn nữa là một nhân vật dũng mãnh chiếm cứ nửa giang sơn Hà Bắc, nhưng cũng bởi vì trong lịch sử La Sĩ Tín là chết vào tay người này, Lý Nhàn cũng hơi chút không ưa gã lắm.
Đương nhiên, hắn sẽ không vì lý do vô nghĩa như vậy mà không cần người này.
Trên thực tế, toàn bộ một ngàn hai trăm người ở Yến Sơn, Lưu Hắc Thát dũng võ là nhân tài kiệt xuất. Hơn nữa người này đối với lĩnh ngộ binh pháp cũng vượt xa những người khác, bất kể Lục Thập Tam và Thiết Lão Lang nói cái gì, gã gần như đều hiểu ngay. Điều này làm cho Lý Nhàn không thể không nhìn gã với cặp mắt khác xưa, cho nên mới trực tiếp đề bạt gã làm Đô Thống chưởng quản năm trăm người. Thủ lĩnh gần một ngàn hai trăm người Yến Sơn hiện tại trên danh nghĩa dĩ nhiên là Đại đương gia Lý Nhàn, nhưng Lý Nhàn ngay trước mặt toàn bộ người sơn trại từng nói tương lai là sẽ giao trả lại cho Kỷ Hạo Thiên. Chỉ phần khí độ này cũng khiến cho đám sơn tặc rất cảm phục.
Mà Ngưu Tú này vũ dũng thì bình thường, nhưng cũng không hề tỏ vẻ yếu kém. Dáng người gầy hơn so với Lưu Hắc Thát khôi ngô, nhưng người này tâm tư vô cùng linh hoạt. Thời điểm Lục Thập Tam và Thiết Lão Lang giảng giải chiến thuật, gã thường thường có thể suy một ra ba, thậm chí nhìn ra chỗ sơ hở trong chiến thuật này. Đối với một ke lam tương mà nói điểm này cũng rất quan trọng, thậm chí có khi so với vũ dũng còn quan trọng hơn.
Đương nhiên, hứng thú của Lý Nhàn đối với Ngưu Tú này cũng không thua Lưu Hắc Thát.
Khi chọn lựa quan quân trong tỉ thí, thời điểm hai người kia trổ hết tài năng, Lý Nhàn đã vô cùng kinh ngạc. Hắn thật sự không thể tưởng được, trong một ngàn hai trăm sơn tặc lại xuất hiện hai nhân vật thanh danh hiển hách trong lịch sử như vậy.
Cho nên, sau khi nghe tới hai cái này tên, Lý Nhàn không chút do dự đem hai chức quan trọng yếu nhất giao cho bọn gã, đồng thời cũng có chút trọng đãi đối với hai người đó.
Lưu Hắc Thát, xuất thân bần hàn cho nên không có tự. Ngưu Tú, tự Tiến Đạt, cũng từng là quan con cháu lại, chỉ có điều sau này gia cảnh suy bại đi xa nương nhờ họ hàng, cuối cùng lăn lộn đi theo Tôn An Tổ.
Lý Nhàn biết, bất kể là Lưu Hắc Thát hay là Ngưu Tiến Đạt, hai người bọn họ nếu dựa theo quỹ đạo của lịch sử tuyệt đối sẽ không xuất hiện vào lúc này ở Yến Sơn. Nếu Lưu Hắc Thát có lý do gì liên quan đến Tôn An Tổ thì đó là gã và Tôn An Tổ đều là đồng hương, nhưng Ngưu Tú này tuyệt đối sẽ không xuất hiện tại trong quân Tôn An Tổ mới đúng. Tuy Lý Nhàn chỉ là biết chút ít lịch sử, nhưng cũng biết Ngưu Tiến Đạt đi theo phải là Lý Mật mới đúng.
Nhưng Lý Nhàn không để ý đến những điều này, từ trên trời giáng xuống hai viên hổ tướng, hắn vui mừng còn không kịp, hơn nữa, cũng bởi vì hai người kia, lòng tham nắm giữ của Lý Nhàn đối với một ngàn hai trăm người này càng thêm nồng đậm.
Lưu Hắc Thát và Ngưu Tú vốn ở trong quân Tôn An Tổ không được coi trọng, giờ được Lý Nhàn đề bạt làm Đô Thống dĩ nhiên vô cùng cảm kích. Hai người bọn họ thực ra đều có bản lĩnh, cho nên đối với người có thể phát hiện bản lĩnh của mình thường thường rất cảm động và ghi nhớ trong lòng.
Lý Nhàn tuy rằng tuổi không lớn lắm, nhưng khí độ bất phàm.
Bổ nhiệm Ngưu Tú và Lưu Hắc Thát làm Đô Thống, Lý Nhàn căn bản không quan tâm người khác có ý kiến gì. Mà ngay cả Kỷ Hạo Thiên cũng tỏ vẻ hai người này uy vọng không đủ khó lòng khiến kẻ dưới phục tùng, Lý Nhàn vẫn không để ý tới.