Tướng Quân Không Tốt Truy

Chương 4: Chương 4




Ngương mắt, mím môi

Trên sa trường uy phong lẫm liệt một bóng dáng

Khiếp đảm tâm phách, càng câu tứ nhân tình……

Hồ Tiểu Man không kịp phòng, bất ngờ bị vật cứng rắn xâm nhập vào trong miệng, mà lực của hắn đâm vào mạnh mẽ, hoàn toàn không để ý nàng thừa nhận được hay không, cứng rắn đem nóng thiết ngập đầy trong miệng nhỏ.

“Ngô…..”

Hắn quá lớn, nàng miễn cưỡng chỉ có thể ngậm lấy một nửa, tay nhỏ bé nhanh chóng cầm lấy chân nóng thiết, không cho hắn đẩy về phía trước thêm.

Lông nhẹ mềm thổi ngứa da thịt nàng non mịn, quai hàm vì hắn cường ngạnh đâm tới mà hơi hơi đau, vật nam tính trương lớn muốn vào tới tận cổ họng, làm cho nàng khó chịu mà hốc mắt rưng rưng.

Nàng định đẩy hắn ra nhưng sợ buông lỏng bàn tay đang nắm giữ cuối nóng thiết, hắn sẽ càn rỡ đâm về phía trước thêm, kia nàng nhất định sẽ khó chịu muốn chết.

Nàng bất lực mở to đôi mắt lệ đã doanh tròng, đáng thương hề hề xem xét Thương Nguyệt Ngạo Vũ, lại không biết loại ánh mắt này càng thêm kích thích thú tính mãnh liệt của nam nhân.

“Tiểu ngoan, đừng chỉ ngậm không, dùng cái miệng nhỏ nhắn của ngươi hút vào, động động đầu lưỡi giúp ta liếm láp nó…..”

Khuôn mặt anh tuấn vì dục vọng mà ửng hồng, Thương Nguyệt Ngạo Vũ lúc này sớm đã lạc trong bể tình dục, rốt cuộc không thể khống chế chính mình, thanh âm khàn khàn nhẹ dỗ Hồ Tiểu Man, muốn nàng làm theo lời hắn.

Hồ Tiểu Man theo thói quen nghe lời hắn, tuy rằng gần đây là phản kháng chống đối lại, nhưng dù sao từ nhỏ vốn đã luôn ngoan ngoãn phục tùng, lại thêm hắn gọi nàng là ‘tiểu ngoan’….

Đôi mắt của nàng giăng đầy sương mù. Mới trước đây, hắn luôn thân thiết gọi nàng như vậy, tràn ngập sủng nịch kêu nàng là bảo bối hắn yêu thương nhất.

Trán hơi hơi ngẩng lên, cái lưỡi thơm tho nhẹ đưa, cố gắng ngậm liếm lửa nóng của hắn, y như lời hắn chỉ bảo mà ngây ngô hầu hạ.

Theo động tác nàng ngậm hàm liếm mút, nước bọt chảy ra biến vật thô dài thành một mảnh ẩm ướt sáng bóng, con ngươi màu trà ngập nước xem xét hắn thật sâu, mềm mại đáng yêu cùng thanh thuần.

Cái miệng nhỏ nhắn nhuyễn mềm kia cùng đầu lưỡi phấn nộn hấp hàm khiến cho hắn rất thư sướng, Thương Nguyệt Ngạo Vũ mê muội nhìn khuôn mặt tuyệt diễm cùng ánh mắt thủy nhuận mê người của nàng.

Thô dài cực đại của hắn qua lại ra vào ở trong cái miệng nhỏ, lưỡi thơm phấn nộn nhẹ nhàng luyện diếm, ngẫu nhiên dùng sức hấp làm cho hắn toàn thân căng cứng lại, thiếu chút nữa tiết ra.

“Nga….. Tiểu ngoan, ngươi giỏi quá! Dùng tay sờ vào viên cầu……..” Hắn thô thở gấp, vì nàng liếm duyện mà hưng phấn không thôi.

Hồ Tiểu Man đỏ mặt, cả người mơ màng, rõ ràng là đang liếm duyện hắn nhưng thân thể nàng lại cũng nóng lên, nhũ tiêm giấu bên trong lớp áo đứng thẳng, bầu ngực cũng bõng nhiên nặng trịch, ẩn ẩn truyền đến chút đau đớn, nơi tư mật lại có điểm ẩm ướt dịch.

Loại phản ứng động tình này làm cho nàng cảm thấy xa lạ, cũng hơi hơi hiểu mà vô cùng xấu hổ. Loáng thoáng, nàng đại khái biết được loại phản ứng này là vì cái gì.

Nàng phun ra vật thô dài trong miệng, tay nhỏ bé vẫn đang cầm chân nóng thiết đưa xuống khẽ vuốt hai viên cầu phía dưới nam căn.

Bàn tay nhỏ bé nhuyễn nộn vừa đụng tới hai viên cầu, Thương Nguyệt Ngạo Vũ lập tức thô suyễn rên nhẹ, vật cực đại nóng bỏng càng cứng khỏe vài phần, nóng làm cho nàng muốn bỏng.

“Vũ ca ca……….” Hồ Tiểu Man đưa lên hai mắt đầy sương mù, phản ứng của hắn làm cho nội tâm nàng rung động mà hô hấp cũng dồn dập theo, hai người như hòa hợp thân thể thành một, có phản ứng kích tình như nhau.

“Đừng quên cái miệng… tiếp tục liếm…..” Thương Nguyệt Ngạo Vũ nắm chặt hai đấm, gân xanh trên cánh tay ẩn hiện lên di động. Nếu không phải là đang bị xích khóa, hắn nhất định sẽ chế trụ gáy nàng, làm cho nam tính đang thũng đau ở trong cái miệng nhỏ nhắn xông tiến.

Thanh âm khàn khàn của hắn làm cho Hồ Tiểu Man không thể kháng cự, cũng không muốn kháng cự. Đầu lưỡi phấn nộn khẽ liếm đỉnh nam tính, thưởng thức xạ hương mà lỗ nhỏ trên đỉnh chảy ra.

Tiếp sau đó, nàng lại há mồm chậm rãi hàm trụ nó, nhẹ nhàng chậm chạp liếm láp hút vào, tay nhỏ bé cũng không quên âu yếm hai viên cầu bên dưới, hai bút cùng vẽ chơi đùa nơi bộ vị nam tính mẫn cảm nóng rực.

“Ân a……” Thương Nguyệt Ngạo Vũ nhịn không được rên rỉ thở dốc, mồ hôi tẩm ẩm ướt da thịt màu đồng, liếm duyện của nàng làm cho hắn hưng phấn không thôi.

Rên rỉ của hắn lại càng kích thích nàng, cực đại trong miệng đang trướng lớn thêm làm cho nàng hàm ngậm khó khăn, nhưng vì muốn cho hắn thoải mái, nàng vẫn đang nỗ lực ngậm vào đẩy ra.

Đầu không ngừng di động cao thấp, cái miệng nhỏ nhắn vì bị cực đại nóng thiết nhồi vào mà không thể nuốt nước bọt, chỉ có thể theo động tác ra vào mà tuôn chảy ra làm ẩm ướt quai hàm nàng, nam căn cùng lông đen của hắn.

Ngón tay vỗ về chơi đùa hai viên cầu hơi hơi dùng lực làm hắn cảm thấy chút đau, cùng với càng nhiều khoái cảm tê dại, hương vị nam tính thoáng chốc càng nồng đậm, tràn ngập miệng nàng tất cả đều là mùi của hắn.

“A…..” Thương Nguyệt Ngạo Vũ thô rống một tiếng, biết bản thân sắp cao trào, nhịn không được bắt đầu động thắt lưng, gia tốc tiến lên ở trong cái miệng nhỏ nhắn.

“Ngô!” Thô lỗ của hắn làm cho Hồ Tiểu Man bất ngờ kinh ngạc, đột nhiên động tiến làm khóe miệng của nàng ẩn đau, nam tính cực đại thiếu chút nữa vọt vào yết hầu.

Nàng sợ tới mức mau chóng cầm nhanh phía cuối nam căn, nhưng là lại ngăn không được nam nhân cuồng tiến mạnh mẽ.

Luật động không ngừng ra vào vào cho khoang miệng của nàng truyền đến đau đớn, nàng thống khổ muốn thoát đi, cái miệng nhỏ nhắn theo bản năng dùng sức hấp vào tưởng ngăn cản tiến lên của hắn.

Hấp như vậy vừa vặn làm cho hàm răng cào nhẹ qua đỉnh nóng thiết, Thương Nguyệt Ngạo Vũ cả người run rẩy, nháy mắt mất hồn len tới đỉnh cao——

Hắn nhắm mắt lại, ngửa đầu hô một tiếng, bạch dịch nóng bỏng phun trào ra, toàn bộ bắn vào trong cái miệng nhỏ nhắn của nàng……………

“Ngô…….” Chất lỏng nóng nóng lập tức tràn ngập trong miệng làm Hồ Tiểu Man không kịp nuốt, nhanh chóng phun ra nam căn đang vùi sâu trong miệng.

Lỗ nhỏ trên vật thô dài đang bắn ra bạch dịch nóng rực, đem mặt, môi cùng cần cổ tuyết trắng của nàng, toàn bộ đều dính chất lỏng của hắn.

Trong chốc lát, hương vị tinh ngọt nồng đậm phiêu tán trong không khí, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng dính một mảnh hỗn độn tạo nên cảm giác dâm lãng mê người.

Hồ Tiểu Man khinh thở dồn dập, đem dịch trong miệng nuốt xuống, lại duỗi ra phấn lưỡi liếm liếm bạch dịch còn sót bên môi.

Biểu tình ngây thơ chưa hết bất ngờ kích thích hắn, nam căn vừa mới hạ mềm nhanh chóng cứng rắn đứng lên, lại càng giàu thêm tính xâm lược.

“Trời ạ……” Thương Nguyệt Ngạo Vũ nhịn không được rên rỉ. Tiểu yêu nữ này chỉ cần một động tác nho nhỏ liền kích hắn mới vừa phát tiết liền lại hưng phấn cứng lên, ma lực của nàng có phải quá lớn?

Thân thể hắn xôn xao không thôi, nhìn xem khuôn mặt mềm mịn gần sát vật nam tính như thế, hơi thở nhẹ nhàng phơ phất trên nam căn làm hưng phấn của hắn không tài nào áp chế.

Lần này, hắn không chỉ muốn cái miệng nhỏ nhắn trên mặt nàng, càng khát vọng cái miệng nhỏ nhắn bên dưới, bàn tay to rục rịch muốn toàn thân cao thấp chạm vào nàng.

Nhưng là tay chân đều bị khóa xích làm cho hắn không thể đạt ý nguyện, chỉ có thể cơ khát nhìn nàng.

“Như thế nào lại thành lớn rồi?!” Phản ứng sinh lý của hắn làm cho Hồ Tiểu Man hoảng sợ, nàng nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn nghi hoặc nhìn hắn, cũng nhìn thấy dục hỏa thâm nồng trong mắt ai kia.

Ánh mắt nóng chảy đó dấy lên nữ tính kiêu ngạo của nàng, nàng biết hắn đã kháng cự không được, có thể để nàng muốn làm gì thì làm.

Nàng lộ ra tươi cười quyến rũ, lau đi bạch dịch trên mặt rồi một lần nữa lại khóa ngồi trên người hắn, nghiêng đầu nhìn nhìn.

“Vũ ca ca, ngươi muốn ta sao?”

Thanh âm kiều nhuyễn nhẹ nhàng hỏi, ở dưới cái nhìn chăm chú của hắn, bàn tay nhỏ bé thong thả cởi bỏ lớp áo ngoài.

Áo choàng hồ cừu sắc lửa đỏ rơi xuống, Thương Nguyệt Ngạo Vũ lập tức trừng lớn đôi mắt—

Yêu nữ này!

Ngoại trừ lớp áo hồ cừu bên ngoài thì trên người nàng không hề còn quần áo khác, bầu ngực tuyết trắng liền như vậy lồ lộ hiện ra, hai nụ hoa phấn nộn chặt chẽ hấp dẫn tầm mắt hắn.

Ánh mắt nóng cháy lưu lại trên miên nhũ mê người của nàng một hồi lâu mới chậm rãi di dời xuống.

Dưới ánh nến lập lòe chiếu rọi, da thịt tuyết trắng của nàng càng trở nên mĩ miều rực rỡ, thân thể mê người không có lấy một vết sẹo nào, chốn đào nguyên xinh đẹp như ẩn như hiện ở dưới bộ lông mềm nhuyễn, còn có thể nhìn thấy một ít dịch trong suốt ẩm ướt……..

Dục hỏa, thiêu đốt càng mãnh liệt, đôi mắt sâu đen nhìn nàng trào dâng lửa nóng như muốn đem nàng nuốt vào bụng.

“Vũ ca ca, ta đẹp sao?” Tay nhỏ bé mềm mại để trong lồng ngực lớn, Hồ Tiểu Man chậm rãi hơi hơi cúi thân người, làm cho hai gò bồng đảo chơi vơi ngay trên ngực hắn quyến rũ.

“Đẹp….” Thương Nguyệt Ngạo Vũ thì thầm, hồn vía đều đã bị nàng dụ hoặc, nóng thiết bên dưới càng trướng thô to, khát vọng xâm nhập vào chốn đào nguyên xinh đẹp của nàng.

Giờ phút này, hắn bất chấp tất cả, gì mà ở rể, gì mà cầu thân đều vứt hết sang một bên, cả đầu đều chỉ nghĩ muốn nàng, muốn tiểu yêu nữ xinh đẹp lại đáng chết này!

“Cởi bỏ dây xích.” Thanh âm trầm khàn vang lên mệnh lệnh, tầm mắt hắn hoàn toàn không rời nàng được.

“Không!” Hồ Tiểu Man không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt. “Ta mà mở dây xích thì ngươi sẽ lập tức chạy trốn mất!” Nàng cũng không phải ngu ngốc.

“Ta sẽ không.” Thanh âm của hắn vì dục vọng mà thô sáp, thân thể cũng càng căng cứng lên, “Ta hiện tại thầm nghĩ muốn ngươi. Tiểu ngoan, nghe lời, cởi bỏ……”

Hắn nếu như còn tiếp tục bị khóa, nhất định sẽ bị khát vọng muốn nàng bức tử.

Chỉ có thể nhìn thân thể nàng mềm mại mê người, tuyết nhũ khẽ run run, còn có đầu ngực nhô lên phấn nộn, mà hoàn toàn không thể chạm đến, này đối với nam nhân mà nói chẳng khác nào tra tấn, hơn nữa còn là nam nhân đang bừng bừng phấn chấn dục hỏa.

Cái nhìn chăm chú nóng bỏng của hắn làm cho thân thể nàng mềm mại khẽ run, trong cơ thể bỗng lưu chuyển một trận nhiệt nóng thực nóng, mà thanh âm của hắn lại dụ hoặc người như vậy…… Nàng cắn cánh môi, do dự không biết nên làm thế nào.

“Tiểu ngoan, cầu ngươi……..” Bất chấp nam tính tôn nghiêm, hắn hiện tại chỉ nghĩ muốn nàng, thân thể vì khát vọng mà căng cứng, mồ hôi không ngừng không ngừng tuôn ra.

Thấy hắn dường như rất thống khổ, Hồ Tiểu Man ngay tức khắc mềm lòng.

“Được rồi, nhưng ngươi không thể trốn nha!” Hắn nếu dám trốn, nàng liền khóa hắn cả đời!

“Ta sẽ không trốn.” Hắn sắp không còn kiên nhẫn.

“Được thôi!” Nàng bĩu môi, thân thể vươn về phía trước, lấy ra một chiếc chìa khóa ngay dưới gối đầu.

Động tác vươn về trước của nàng làm cho một đôi tuyết nhũ no đủ treo ngay trên khuôn mặt tuấn tú, nhẹ nhàng lắc lư, quyến rũ mê người.

Thương Nguyệt Ngạo Vũ nhịn không được há mồm ngậm lấy một bên nhũ tiêm, dùng sức mút liếm, đầu lưỡi đảo vòng quanh nhũ lôi, nhẹ nhàng ‘ăn’ nhũ thịt tuyết trắng.

“A!” Hành động hàm duyện đột nhiên của hắn làm cho lòng nàng cả kinh, khoái cảm tê dại khiến thân hình mềm mại run lên từng trận, nhũ tiêm nhanh chóng cương trở nên cưng cứng.

“Ngươi như thế nào— a……”

Cảm giác kì dị trước ngực làm nàng kinh ngạc, đang muốn hỏi lại thì hắn đột nhiên dùng răng nanh nhay đầu nụ hoa mẫn cảm, làm cho người nàng bủn rủn tay chân, ngay cả nói cũng không thể thốt lên lời nào.

“Mở khóa.”

Thanh âm hắn hàm hồ vang lên mệnh lệnh, lưỡi nóng bỏng vẫn không rời đi tuyết nhũ no đủ, không ngừng hút liếm làm nhũ thịt tuyết trắng biến thành đỏ bừng, đỉnh đồi cũng dính đầy nước bọt sáng bóng.

Đùa bỡn xong một bên, hắn lại chuyển sang bên kia, lấy cùng một phương thức mà chơi đùa, tạo ra âm thanh hút liếm chậc chậc.

Thanh âm kia, thực vô cùng ái muội.

Hai bầu ngực mẫn cảm sưng lên tê dại, Hồ Tiểu Man cơ hồ không lấy ra được sức, run rẩy cởi bỏ dây xích bên cánh tay phải.

Tay phải vừa được tự do, hắn lập tức cầm lấy một bên tuyết nhũ, dùng sức vuốt ve da mềm trắng mịn, hai ngón tay chơi đùa nhụy hoa kiều diễm đến đỏ bừng, không ngừng xoay tròn, bóp nắn.

Lưỡi nóng ẩm cũng không buông tha bầu ngực bên kia, làm càn nhấm nháp món ăn hồng đỏ, ngão cắn tạo ra dấu răng dâm lãng.

“Không…. A…” Hai bầu ngực đều bị hắn đùa bỡn truyền đến khoái cảm càng sâu, làm cho cả người nàng hư nhuyễn vô lực, chìa khóa trong tay cũng rơi mất xuống giường.

“Vũ ca ca……..” Nàng bất lực nhẹ kêu, nơi tư mật chảy ra dịch hoa xa lạ, da thịt tuyết tuyết trắng cũng theo đó nhiễm một màu đỏ lửa tình.

“Nhặt lên tiếp tục mở.” Một tay vừa được tự do không ngừng nghỉ làm việc, bàn tay to nhẹ dùng chút lực đè ép, âu yếm bầu no đủ mê người.

“A!” Có điểm đau, có điểm nhồn nhột khoái cảm làm cho miệng nhỏ bật ra yêu kiều, Hồ Tiểu Man không dám cãi lời hắn, run run nhặt chìa khóa lên tiếp tục mở khóa tay kia.

Hai tay vừa được tự do, Thương Nguyệt Ngạo Vũ nhanh chóng bật người ngồi dậy.

“A!” Động tác đột nhiên tới của hắn làm nàng phản ứng lại không kịp, trong lúc nhất thời liền nghĩ hắn muốn đào tẩu: “Vũ ca ca, ngươi không thể…”

Không cho nàng nói hết lời, bạc môi đã ngăn chặn đặt lên cái miệng nhỏ nhắn, đầu lưỡi thô bạo chui tọt vào trong miệng nàng, phiên giảo hút lấy mật ngọt.

Hắn tưởng nghĩ hôn nàng thật lâu.

Cái miệng nhỏ nhắn mê người này dụ dỗ hắn lâu như vậy, thật vất vả mới có thể tự do hôn, lưỡi của hắn thoải mái làm càn phóng đãng, ở trong miệng nàng thưởng thức đến mùi vị chính bản thân, trộn lẫn với hương vị vô cùng ngọt ngào của nàng, tạo nên một loại hương vị động tình mê diễm.

Lưỡi hắn bá đạo dây dưa, triền miên hút cái lưỡi thơm tho của nàng, hai bàn tay lớn đặt trên hai gò bồng đảo no đủ, ngón tay thon dài trước vuốt ve nhũ tiêm mềm mại, sau lại kẹp lấy cọ xát, xoa bóp kiều nhụy phấn hồng, rước lấy nơi nàng than nhẹ.

“Thích ta sờ ngươi như vậy sao?” Hắn một bên duyện hôn cánh môi đỏ mọng, một bên khàn khàn hỏi, bàn tay không hề thả lỏng lực đạo, miết đùa hai bầu ngực mềm nhuyễn.

“Ân….. Thích a……” Thân thể bị hắn nắm trong tay chơi đùa, mới một chút, Hồ Tiểu Man đã bị tình dục vây hãm, chỉ có thể mặc hắn xử trí.

Thân thể mềm mại ưỡn cong lên, đem bầu ngực tuyết nhũ càng đưa vào tay hắn, như là khát cầu hắn dùng sức vuốt ve thêm.

Nhiệt tình của nàng kích thích ‘xúc động’ nam tính, hắn cúi đầu ngậm lấy một đóa nhụy hoa, hút liếm tạo ra thanh âm chậc chậc, ngón tay vẫn ở dưới chân đồi trắng mịn tùy ý vuốt ve.

Tuyết nhũ dưới âu yếm của hắn lại sưng đỏ bừng, che kín dấu vết hắn đang lưu lại, nơi tư mật bên dưới cũng chảy ra càng nhiều dịch ẩm ướt, dính cả lên bụng rắn chắc của hắn.

Nhận thấy được ướt át trên bụng, Thương Nguyệt Ngạo Vũ hơi hơi nhíu mày, bàn tay to đang cầm miên nhũ di dời xuống, tiến vào chốn đào nguyên yêu mĩ mị hoặc.

Đầu ngón tay vừa đi tới liền dính đầy đủ ẩm ướt dịch.

“Tiểu ngoan của ta, như vậy liền ẩm ướt……”

Khẽ liếm lưu luyến nhũ tiêm mê người của nàng, Thương Nguyệt Ngạo Vũ ngẩng đầu tà khí nhìn mắt nàng, phản ứng của nàng thỏa mãn nam tính tự tôn của hắn.

Ngón tay thon dài chạm vào châu nhụy ngay trước hoa huyệt, nhẹ nhàng xoa.

“A…….” Hoa châu mẫn cảm vừa bị đụng chạm, ở sâu trong cơ thể bỗng truyền đến một trận khoái cảm run rẩy, làm cho nàng sợ hãi nhẹ kêu.

Loại khoái cảm xa lạ này làm cho nàng vừa thích vừa sợ, nhịn không được vặn vẹo thân thể muốn đẩy hắn ra.

“Không cần…… Vũ ca ca….” Nàng sợ.

Loại phản ứng thanh thuần này càng kích thích thú tính nam nhân thêm mãnh liệt, hắn ngẩng đầu hôn duyện cánh môi anh đào, thanh âm mềm nhẹ lại tràn ngập nguy hiểm chất vấn:

“Ngươi không phải nói đã sờ qua rất nhiều thân thể nam nhân, chẳng lẽ những nam nhân này lại không làm như vậy với ngươi?”

Nhớ tới lời nói lúc nãy của nàng, hắn không khỏi cảm thấy phẫn nộ. Đến tột cùng là có bao nhiêu nam nhân đã chạm vào nàng, nhìn xem bộ dáng của nàng xinh đẹp như vậy?

Dục vọng thình lình ụp lên, hắn không rảnh nghĩ lại, cũng vô pháp khống chế.

Nàng vốn là tiểu muội muội hắn yêu thương che chở, tuy rằng tính cách nữ nhân Hồ quốc vốn phóng khoáng, nhưng là ở dưới sự bảo vệ của hắn, còn có mê luyến đối với hắn của nàng, cho tới bây giờ vốn không có bất kì một nam nhân nào khác có thể đến gần nàng được.

Nay hắn mới rời đi một năm, nàng lại nói đã sờ qua thân thể nam nhân khác?

Tuy rằng hắn vốn hy vọng nàng yêu nam nhân khác mà không bám lấy hắn nữa, nhưng không hiểu sao, vừa nghĩ đến hình ảnh nam nhân khác chạm vào nàng, hắn thế nhưng không tài nào chịu đựng được!

Thực quá mâu thuẫn đi?

Nhưng là hiện tại hắn không thể tự hỏi, chỉ có thể mặc để ghen tị tràn ngập đầy ứ trong lòng.

Phẫn nộ làm cho hắn không thể khống chế lại lực đạo, ngón tay vuốt ve dùng sức miết, ấn mạnh hoa châu rước lấy nàng thanh thanh yêu kiều.

“A…….. Vũ ca ca, không cần…..” Hồ Tiểu Man lắc lắc đầu, nơi mẫn cảm bị hắn đùa bỡn như vậy làm cho nàng vừa sung sướng khoái hoạt lại sợ hãi.

Nhưng mà, khoái cảm thư sướng chung quy vẫn áp chế toàn bộ ý sợ trong lòng, phản ứng của cơ thể tiết lộ nàng vui thích, càng nhiều hoa dịch liên tiếp tiết ra.

“Trả lời ta, đã có bao nhiêu nam nhân chạm vào ngươi như vậy?”

Thương Nguyệt Ngạo Vũ một tay dùng sức xoa bóp bầu ngực tuyết nộn, một tay kia nhu làm hoa châu, đồng thời một ngón tay đi vào cọ xát cửa huyệt, nhẹ miết bối thịt ẩm ướt.

“Không, không có………” Hồ Tiểu Man sớm đã thần trí mê loạn, chỉ có thể ngoan ngoãn trả lời câu hỏi của hắn. “Chỉ có Vũ ca ca……”

Ngoại trừ hắn, nàng sẽ không để bất kỳ ai chạm vào mình, chỉ có trượng phu của nàng mới có thể chạm vào nàng.

“Chỉ có ta?”

Thương Nguyệt Ngạo Vũ nhíu mày, buông tha hoa châu bị hắn nhu đến sưng đỏ, đầy ra hai cánh hoa che ngoài cửa huyệt, đầu ngón tay chậm chạp đi vào đùa bỡn.

“Đúng…… Chỉ có Vũ ca ca……” Đầu ngón tay của hắn mang đến từng trận ngứa ngáy, làm cho nàng vừa thấy thoải mái vừa thấy không đủ.

“Vũ ca ca…… ta thật là khó chịu…….” Nàng cắn cánh môi, đáng thương hề hề xem xét hắn.

Thương Nguyệt Ngạo Vũ tà tà cười, ngón tay không ngừng ở ngoài hoa huyệt trêu chọc, tới tới lui lui cọ xát hoa khâu cùng bối thịt ướt đẫm, muốn làm cho nàng càng khó nhịn.

“Ngươi cũng vừa nói đã sờ qua rất nhiều thân thể nam nhân, là sờ ai?”

Ngón tay thon dài ở cửa hoa huyệt di động, đè ép huyệt khẩu mà cũng không tiến hẳn vào.

Loại gãi ngứa ma mị này rất khó nhịn, Hồ Tiểu Man nắm chặt tay phấn, rốt cuộc chịu đựng không được.

Nàng mới lần đầu nếm thử tình dục, căn bản đấu không lại nam nhân lão luyện kia, chỉ có thể nức nở cầu xin tha thứ. “Ô….. Vũ ca ca…………..”

Nàng nóng quá, thật là khó nhịn, bụng như là có lửa đốt đang thiêu, nơi riêng tư dâng lên cảm giác vô cùng trống rỗng như là khát vọng cái gì, mà ngón tay hắn ở cửa hoa huyệt chậm chạp trêu chọc càng làm cỗ khó nhịn kia tăng vọt lên.

“Trả lời ta!” Không nhìn bộ dáng đáng thương của nàng, Thương Nguyệt Ngạo Vũ bá đạo ép hỏi.

Cho dù mồ hôi đã tuôn ẩm toàn thân, khố hạ trướng đau làm cho hắn cảm thấy thống khổ, nhưng hắn vẫn như trước cố nén, kiên trì muốn nghe câu trả lời của nàng.

“Ô….. Chỉ có ca ca của người ta……….” Trừ bỏ huynh trưởng cùng hắn ra, nàng chưa từng xem qua thân thể nam nhân nào khác.

Câu trả lời của nàng làm cho phẫn nộ của hắn biến mất không còn dấu vết, thỏa mãn gợi lên khóe môi.

“Cho nên ngươi là cố ý gạt ta?” Mà hắn cũng thật sự bị lừa. “Ngươi! Tiểu yêu này!”

Đáng giận vô cùng đáng giận, lại làm cho hắn luyến tiếc không đánh mắng nàng, chỉ có thể hung hăng hôn trụ đôi môi mọng đỏ kiều diễm, ngón tay lại lần nữa niêm miết hoa châu, dường như trừng phạt mà dùng sức vuốt miết đùa bỡn.

“Ngô……” Thanh âm rên rỉ mảnh mai hòa tan ở trong miệng của hắn.

Hồ Tiểu Man chỉ có thể nhiệt tình đáp lại ý muốn của hắn, lưỡi cùng lưỡi giao triền lẫn nhau kịch liệt, nước bọt không kịp nuốt chảy ra ướt cằm hai người.

Đột nhiên hắn rời khỏi triền miên ở miệng nàng, đem nàng quay ngược lại, làm cho mặt nàng đối diện với thân dưới của hắn, mà hắn thì có thể nhìn thấy cửa động hoa đào xinh đẹp, ướt át của nàng.

Hắn thổi nhẹ nhiệt khí vào hoa huyệt yêu mĩ kia, thanh âm khàn khàn mệnh lệnh nói: “Tiểu ngoan, mở xích khóa chân cho ta.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.