Tương Tư Bất Hối

Chương 13: Chương 13




Hoàng cung, Loan Phượng điện.

Tống Hiếu Tông Triệu Viện nằm ở phượng giường, hai mắt nhìn chằm chằm chỗ góc chết hắc ám của tẩm điện , thanh âm run rẩy nói,“Ngươi…… Ngươi đáp ứng sẽ thay trẫm…… Giải độc……”

“Còn một chuyện cuối cùng nữa, xong xuôi rồi, ta sẽ thay ngươi giải độc.” Thanh âm lạnh như băng từ chỗ hắc ám truyền ra.

Tiếng nói vừa dứt, một tờ giấy trắng dùng để viết thư hé ra, hạ xuống trước mắt. Triệu Viện run rẩy cầm lấy giấy viết thư, xem một lượt, nhanh chóng ngẩng đầu,“Này…… Này…… Là di chiếu?”

“Không sai, ta muốn ngươi chiếu theo tờ giấy viết thư này viết di chiếu, đặt ở bảng thông cáo trên chính điện , báo cho chúng thần biết ngươi đã viết di chiếu.”

Triệu Viện ánh mắt lóe sáng, cúi đầu, nói,“Trẫm đáp ứng ngươi.” Trong lòng thầm nghĩ, chỉ cần giải độc rồi, muốn hủy đi di chiếu có gì khó khăn.

Chỗ hắc ám kia cũng không có lại truyền ra thanh âm lạnh như băng kia , Triệu Viện biết nàng đã rời đi, cả người xụi lơ ở trên giường……

*** ***

Kinh thành trạm dịch.

Triệu Lang ngồi ở sau án thư , trên án thư là một quyển sách mở ra, một bên là chén trà , trà sớm đã nguội.

Hôm nay, ở ngự hoa viên, tỷ tỷ của nàng , đương kim Thánh Thượng đối với nàng phá lệ thân thiết, nàng không nhớ rõ tỷ muội các nàng từng có thời điểm bình tâm tĩnh khí [tự nhiên] ngồi đối diện như vậy . Tuy rằng Thánh Thượng lời nói ôn hòa, cử chỉ thân thiết, nhưng nàng cũng không phải không nhìn ra trong mắt Thánh Thượng thoáng ẩn hiện hận ý.

“Suy nghĩ cái gì?” Giọng nữ trong trẻo vang lên, nàng nhìn Mị đứng ở bên cửa sổ cười yếu ớt , cũng không thấy trong mắt phượng kia có ý cười đáp lại.

“Ngươi” Triệu Lang không chút nào che dấu trực tiếp đáp.

Mị nhíu mày, không nói gì.

“Hoàng Thượng hôm nay lâm triều chiêu cáo chúng thần, người thân thể vì bệnh nhẹ, đã soạn ra một di chiếu.” Khi nói chuyện, Triệu Lang nhìn chằm chằm vào mắt Mị,“Muội muội rốt cuộc tính làm như thế nào đây?”

“Ta nghĩ tỷ tỷ đã biết rồi.” Mị cười ôn nhu, dựa vào cửa sổ nói, nàng như vậy lại làm cho Triệu Lang cảm thấy có chút tịch liêu.

Triệu Lang không nói gì, đúng vậy, nàng đã đoán được, chỉ là muốn Mị chính miệng nói ra mà thôi. Nhưng là mặc dù nói như thế nào đi nữa, đến từng bước này, đã mất đường lui rồi.

“Tỷ tỷ không cần nghĩ nhiều, muội muội ta cũng chỉ có thể giúp đến đây thôi, sau này phải xem tỷ tỷ rồi.”

“Muội muội muốn ta làm một chuyện là gì vậy?”

“Mọi chuyện xong xuôi ổn thỏa muội muội ta sẽ cùng tỷ tỷ đòi nợ.” Mị cười khẽ, làm sao còn để ý được cái gì là tịch lieu nữa.

*** ***

Ban đêm ở Loan Phượng điện

Triệu Viện ngồi ở bên giường, đối diện với bóng ma, một bóng dáng như ẩn như hiện.

“Trẫm đã chiếu theo những gì ngươi nói làm rồi, có thể thay trẫm giải độc được chứ.” Trong thanh âm của Triệu Viện là cố giữ vững trấn định, hai tay giấu trong tay áo không ngừng run run, mỗi lần đối với người này, nàng có thể cảm giác được một loại áp lực bức người, làm cho nàng không tự chủ được sợ hãi.

“Hừ!” Người nọ hừ lạnh một tiếng, một cái bóng đen hướng tới.

Triệu Viện theo bản năng đưa tay tiếp được, là một cái bình sứ màu đỏ , nàng mở ra, đổ ra hai viên thuốc nho nhỏ .

“Đây là?” Nàng ngẩng đầu hỏi.

“Giải dược!”

Triệu Viện ăn vào hai viên thuốc , lại nghe thấy tiếng người nọ nhẹ nhàng nở nụ cười.

“Ngươi cho trẫm ăn cái gì?” Ngực bỗng hít thở không thông làm cho Triệu Viện oán hận hỏi,“Ngươi dám lừa trẫm……”

“Trong đó một là giải dược, ta không có lừa ngươi. Về phần một cái khác, tự nhiên là độc dược.”

“Triệu Lang rốt cuộc cho ngươi cái gì rồi? Trẫm cho ngươi gấp đôi.” Người này vào tẩm cung của nàng như vào chỗ không người, cao thủ như vậy, chắc chắn đòi hỏi rất cao, nhưng nàng là hoàng đế, có cái gì là nàng không thể cấp cho nàng ta.

“Ta muốn gì, sợ ngươi cấp không nổi.”

“Ngươi muốn cái gì? Trẫm là hoàng đế, có cái gì là ta không thể cấp cho ngươi ?”

“Ta muốn, mạng, của ngươi.” Bóng ma kia chậm rãi đi vào bên trong ánh sáng.

“Ngươi, là ngươi……” Triệu Viện hai tay gắt gao đặt tại ngực, hai mắt mở to trừng mắt nhìn người vừa tới, rốt cuộc cũng nói không nên lời một câu nào……

Ngoài cửa sổ, tuyết bay đầy trời , mặt đất dần dần bị tuyết trắng che phủ.

*** ***

Năm Hiếu Tông thứ bảy

Hoàng đế băng hà, Phượng hậu tự tử. Trọng vương Triệu Lang tuân theo di chiếu kế vị, bách quan ủng hộ.

*** ***

Năm Thần Tông thứ nhất, Loan Phượng điện.

Triệu Lang lẳng lặng ngồi ở phượng điện đợi, hết thảy đều thuận lợi trót lọt theo kế hoạch, giống như nằm mơ vậy. Nếu là không có nàng ta, đường đi này sợ là đi cực kì gian nan rồi. Cho nên, ở Loan Phượng điện, người nàng hàng đêm chờ đã đến, nàng càng muốn biết Mị rốt cục là muốn nàng làm cái gì đây? Là chuyện gì có thể làm nàng ta hao tổn tâm cơ như thế.

Nhìn lam ảnh xuất hiện ở trước mắt , Triệu Lang nở nụ cười, nàng cuối cùng cũng xuất hiện.

Mị nhìn nữ tử ngồi ở sau phượng án mỉm cười nhìn nàng, trong mắt lộ ra ý cười.

“Tỷ tỷ đang đợi ta sao?” Thanh âm của nàng như trước trong trẻo, so với ngày thường có một phần ấm áp hơn,“Tỷ tỷ thật đúng là có nợ tất trả!”

“Như vậy, bây giờ ngươi có thể nói cho ta biết, ngươi tốt với ta như vậy là vì cái gì chưa?”

Mị thần sắc ngưng trọng nhìn Triệu Lang, nói, “Ta muốn ngươi, thay Thiết gia sửa lại tội trạng. Khôi phục chức của Trấn Bắc đại tướng quân Thiết Diễm. Còn phải ban thưởng cho dòng họ này.”

“Này, chính là tất cả ngươi muốn ?” Triệu Lang có chút giật mình, Thiết gia một nhà trung liệt, Thiết Diễm chiến công hiển hách, việc này cũng không phải khó, nàng nếu vừa đăng cơ liền sửa lại án xử của Thiết gia, nhất định cũng sẽ được thiên hạ quân tâm, việc này đối với lời của Mị, trăm lợi mà không một hại.

Nàng hao tổn tâm cơ như thế , trù tính mọi cách, cũng là vì một việc không liên quan đến nàng.

Thật sự không chút nào liên quan sao? Nhớ tới tình thương của nàng , nhớ tới nàng từng nói người hoàng tỷ thương tổn qua là người quan trọng nhất của nàng. Như vậy theo lời nàng, người trọng yếu nhất trong long kia là Trấn Bắc tướng quân Thiết Diễm?

Nàng làm hết mọi, cũng là vì một người nam nhân sao?

“Nhưng, nghe nói hai năm trước hắn đã qua đời.” Triệu Lang thật cẩn thận nói.

“Không, hắn còn sống, ngươi chỉ cần thay Thiết gia sửa lại án này, tự nhiên có thể thấy một Thiết Diễm bằng xương bằng thịt.”

“Nhưng, hắn, dù sao cũng là nam tử.” Từ xưa đến nay, chưa bao giờ từng có nam tử vào triều làm quan.

“Namtử thì như thế nào, Bắc Cương chiến thần hiển hách , làm cho kim nhân nghe danh đã sợ mất mật. Chiến công hiển hách như vậy lại chỉ có vài nữ tử có thể cùng hắn so sánh. Thiết gia vì giang sơn của Triệu gia ngươi , chỉ còn lại một nhà mẹ goá con côi. Vì đền nợ nước, rất nhiều người đã qua đời. Trung thần lương tướng như thế , không đáng cho ngươi phá vỡ tiền lệ sao?” Mị chỉ ro từng điểm, thanh âm lại có vài phần thê lương.

Triệu Lang vẫn là lần đầu tiên thấy nàng kích động như thế , cảm thấy không khỏi đối với vị Trấn Bắc tướng quân này nổi lên vài phần tò mò , nam nhi như thế nào, có thể được Mị hết lòng đối đãi như vậy .

“Còn có một sự kiện ta muốn hỏi một chút, muội muội.” Triệu Lang không hề kéo dài đề tài, nàng lập tức đã đáp ứng, nàng nhất định thực hiện lời hứa.

“Tỷ tỷ xin cứ hỏi.” Mị biết nàng đã đồng ý, cũng không nhiều lời nữa.

“Vì sao buông tha cho Tiết gia?” Lần này Tiết gia tuy rằng bị di chiếu làm trở tay không kịp, hơn nữa đại bộ phận quan viên đều đồng ý, nàng mới có thể thuận lợi đăng cơ. Nhưng nếu Mị thật sự đối với Trấn Bắc tướng quân này xem trọng như vậy, như thế nào có thế lưu trữ Tiết gia, dù sao Trấn Bắc tướng quân này từng là thị nô của Tiết gia .

“Tỷ tỷ đã hỏi, chắc cũng đã từng nghĩ tới đạo lý này rồi.” Nói đến Tiết gia, mắt phượng có một tầng sương mù, trong mắt hiện lên tia máu.“Ta chỉ là cảm thấy Tiết gia còn chưa đủ thịnh.”

Triệu Lang tin tưởng mới vừa rồi trên người Mị phát ra nồng đậm sát khí. Nàng bỗng nhiên lo lắng, nếu nàng muốn ngồi ổn ở ngôi vị hoàng đế này, Tiết gia tất là nguy hại lớn nhất , lực lường cường đại như vậy, nếu như không thể đem nhổ tận gốc, tất để lại hậu hoạn. Bất quá, hiện tại, nàng cũng thật ra không cần lo lắng lắm, tối nay hẳn là có thể ngủ tốt rồi.

*** ***

Thần tông kế vị, đạo thánh chỉ thứ nhất là thay Thiết gia sửa lại án oan, còn ban thưởng cho Thiết Dũng, phong làm Trung hiếu vương, Thiết Quảng phục nguyên chức quan. Con trai Thiết gia, chiến công hiển hách, đặc xá tội khi quân chi , ban thưởng họ Thiết , phong làm Trấn Bắc tướng quân, vì nước góp sức. Đặc biệt ban thưởng phủ đệ mới ở trong kinh thành.

Đạo thánh chỉ thứ hai, tuyên Trấn Bắc tướng quân Thiết Diễm tiến cung diện thánh.

Nghe xong hai đạo ý chỉ, bách quan ồ lên, mọi người đều biết, Thiết gia con trai đã bị ban cho Tiết Thống làm thị nô, hai năm trước đã qua đời.

Mà khi Thiết Diễm đi vào đại điện là lúc, ánh mắt Tiết Thống trợn lên, giống như thấy quỷ. Dù sao hai năm trước, nàng tự mình kiểm tra hô hấp, mạch đập của hắn, xác thực quả thật hắn đã chết rồi cơ mà. Như vậy, người hiện nay đứng ở đại điện lại là người nào?

Thiết Diễm quỳ gối phía trên đại điện , trong lòng mông lung suy nghĩ, mỗi ngày mỗi đem đều muốn một lần nữa thấy được ánh sáng của Thiết gia, khôi phục Thiết gia trăm năm danh dự. Mong mỏi muốn được nắm lại ngân thương, cưỡi chiến mã, tung hoành sa trường, bảo vệ quốc gia.

Nghe thánh chỉ, nhưng lại không dám tin, hắn sững sờ ở đương trường, đã quên tiếp chỉ, may mắn có Lam nhắc nhở, mới không làm cho quan tuyên chỉ tiếp tục cầm thánh chỉ.

“Ái khanh bình thân.” Thấy Thiết Diễm quỳ gối bên trong đại điện , Triệu Lang mở miệng cho hắn đứng dậy, bách quan chỉ nói Hoàng Thượng là giả bộ, dù sao nàng cũng là chỉ cần ban ra đạo thánh chỉ này, lòng dân chúng thiên hạ nhất định sẽ ủng hộ ; Cũng không biết Hoàng Thượng suy nghĩ thật sự là, Trấn Bắc tướng quân này , là bảo bối của người ta, nếu làm cho hắn quỳ lâu , phiền toái nhất định sẽ tìm đến nàng rồi.

Nàng tuy từ lâu đã nghe danh Trấn Bắc tướng quân, lại chưa bao giờ từng gặp mặt hắn. Hắn đóng ở Bắc Cương, rất ít hồi kinh. Nàng đóng ở Lô Châu, không có tuyên triệu cũng không thể vào kinh. Nay chính là cơ hội tinh tế đánh giá vị Bắc Cương chiến thần nổi tiếng này .

Dáng người cao ngất , lông mi xếch, ánh mắt sắc bén , bạc môi kiên nghị, bên trong đại điện, không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh, thái độ như nữ tử, anh tuấn lại không có nửa phần yểu điệu của nam nhi .Namnhân này là người Mị thích sao? Ánh mắt thật đúng là kỳ lạ a!

Kế tiếp, nàng ở trong điện sắc phong Thiết Diễm làm chức Trấn Bắc tướng quân, lệnh cho hắn hồi Thiết phủ cùng người nhà đoàn tụ.

*** ***

Mị đứng cách Thiết phủ không xa, nhìn một bóng người xa xa chạy vội tới, đúng là Thiết Diễm.

Đi vào trước phủ, Thiết Diễm lập tức nhảy xuống ngựa, trên khuôn mặt ngay thẳng khó nén kích động, cương trực tiêu sái bước tới trước đại môn, đứng thẳng một lát, đưa tay đẩy ra đại môn, chậm rãi rồi đi vào.

Đã về nhà, rốt cục, đã về nhà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.