Tuyền Qua

Chương 46: Chương 46




CHƯƠNG 46.

Lê Húc nói tiếp : “Kế phụ hắn giãy dụa ở trong nước , nếu người biết bơi mà không cứu hắn , lại tìm người khác đi cứu, đây không phải là không công lãng phí thời gian sao? Hoặc là nói, Vu Nhất Xuyên muốn kế phụ hắn chết, hơn nữa là chết  ngoài ý muốn.”

 

Từ Chiến Thắng nói không nên lời , sau một lúc lâu lắc đầu: “Điều này chẳng qua là suy đoán của ngươi , sự thật không nhất định  là như vậy.”

 

Lê Húc thở dài:” Đúng vậy , hơn nữa cho dù Vu Nhất Xuyên thật sự muốn hắn chết,trên  pháp luật cũng không có trừng phạt người thấy chết mà không cứu , chúng ta không thể bắt hắn .”

 

Hai người nhìn nhau không nói gì, một hồi Lê Húc chính mình lắc đầu trước: “Điều này chỉ là suy nghĩ của ta… Chúng ta nhìn xem bản ghi chép lúc đó đi.”

 

Hắn mở ra tư liệu trong máy tình , hai người tìm tư liệu trên máy , rất nhanh  tìm được .

 

“Ngươi xem, nhà bọn họ mặc dù là tái hôn , nhưng không có bạo lực gia đình, gia đình hàng xóm đều có lời khai. Diệp Tự Lập là một người phúc hậu , đối thê tử cùng con riêng cũng  không phải không tốt, tối thiểu không đến thái độ cừu hận , hai nam nhân lại không tồn tại tính xâm phạm. ” Từ Chiến Thắng nhìn chằm chằm màn hình: “Vu Nhất Xuyên để làm gì hy vọng hắn chết, điều này đối với hắn cũng không có ích lợi gì , hắn không hề có động cơ a.”

 

“Nếu án thứ nhất thật sự là Vu Nhất Xuyên , liền chứng minh hắn chẳng những rất có tâm cơ hơn nữa là một người  máu lạnh, nói cách khác, hắn không cần sinh tử của người khác, cho nên có thể thấy kế phụ giãy dụa trong nước,  thấy chết mà không cứu , như vậy án của Phương Lỗi sẽ không đơn thuần là ngoài ý muốn… Nhưng vấn đề là, cho dù chúng ta chứng minh  hắn có tâm cơ lãnh huyết,  cũng chỉ là vấn đề nhân phẩm, không thể chứng minh hắn  phạm tội. ” Lê Húc lắc đầu: “Quên đi, có lẽ chính là ta suy nghĩ nhiều, chúng ta vẫn là an tâm đem án mạng này điều tra cho xong đi.”

 

————————————————————————

 

Cảnh sát lại đi đến viện điều tra vài lần, sự tình rất nhanh lắng xuống. Thuộc loại xã hội đen giết người , nhưng bởi vì tính chất xã hội đen  bí ẩn lại rắc rối khó gỡ, nhất thời  không có khả năng tìm được hung thủ, mà cảnh sát cũng không có hoàn toàn ngồi yên không để ý đến, cảnh cục bắt đầu thành lập tổ chức điều tra xã hội đen , đây cũng là một quá trình dài lâu mà có thể không có kết quả, cái án tử này trên thực tế có kết luận là án chưa giải quyết.

 

Mà Lê Húc lại cảm thấy được việc này có ẩn tình khác, thủy chung không thể buông.

 

—————————————————

 

Tiết mục tin tức trong TV xem chuyện này như một cái tin tức xã hội , khi nào thì phát hiện  thi thể, phỏng đoán là xã hội đen vân vân , Y Phân nhìn líu lưỡi: “Thật là đáng sợ, pháp trị xã hội như thế nào sẽ có loại việc này.”

 

“Hiện tại không an toàn lắm, Miêu Miêu ngoan ngoãn , đừng nơi nơi chạy loạn.” Vu Nhất Xuyên nhìn TV, tay  sờ đầu đệ đệ.

 

Diệp Miêu chú ý tới  phụ đề TV, kêu  lên: “Ca! Người này đơn vị công tác là  thiết kế viện! Cùng đơn vị với ngươi!”

 

Vu Nhất Xuyên gật đầu: “Đúng vậy a, người này là người tốt .”

 

“Ngươi phản ứng cũng quá lãnh đạm  đi.” Y Phân nhìn đứa con: “Tốt xấu cũng là đồng sự a,  cũng không có nghe ngươi về nhà nói qua?”

 

“Loại chuyện huyết tinh này sợ nói ra dọa các ngươi. ” Vu Nhất Xuyên thở dài: “Trong viện muốn khai lễ truy điệu, ta cùng hắn quan hệ không tồi, tính đưa cho nhà hắn chút tiền”.

 

Y Phân cũng thở dài: “Đúng , tuổi còn trẻ như vậy ,người trong nhà sẽ nhiều thương tâm a.”

 

Tin tức chuyển tới tiết mục tài chính và kinh tế  , người chủ trì tiếp tục: “Căn cứ phát triển quy hoạch, đường sắt ngầm tuyến số 3  , trong vài ngày gần đây sẽ  khởi công, cụ thể đường bộ chính là…”

 

Y Phân còn  nói: “Nhất Xuyên a, ngươi bình thường ở bên ngoài cũng phải cẩn thận …”

 

Người chủ trì liên tiếp không ngừng báo ra địa danh, khi đọc đến một nơi , Vu Nhất Xuyên đột nhiên nở nụ cười một chút.

 

“Đúng vậy, ca, không thể tưởng được xã hội đen quá phận như vậy , còn tưởng rằng loại chuyện  này chỉ phát sinh trên truyền hình. ” Diệp Miêu nhìn mặt Vu Nhất Xuyên : “Ca, ngươi cười cái gì?”

 

“Không có gì. ” Vu Nhất Xuyên đã muốn khôi phục biểu tình bình thường: “Buôn bán lời ít tiền.”

 

Diệp Miêu nghe không hiểu: “Ân?”

 

“Đường sắt ngầm tuyến số 3 phải đi qua một chỗ là khu đất của ta, lập tức khu đất kia sẽ lên giá .” Vu Nhất Xuyên thanh âm bình tĩnh: “Có thể lời ít tiền.”

 

“Ngươi mua đất?” Y Phân lập tức hỏi lại: “Ngươi ở đâu có nhiều tiền như vậy?”

 

“Mở công ty kiếm được một ít , còn có một chút là tìm bằng hữu mượn , không nhiều lắm. ” Vu Nhất Xuyên nhẹ nhàng nói : “Bất quá cũng may , có thể kiếm được nhiều tiền như vậy.”

 

—————————

 

Đầu mùa đông thái dương mỏng manh , trên sân thể dục  mỗi người bị gió thổi trúng cái mũi đỏ lên, lão sư thể dục đối mặt mọi người: “Hôm nay, tân lão sư đến đây….”

 

” Mọi người hảo!” Tân lão sư mở miệng..

 

Diệp Miêu rũ ánh mắt xuống , đã hoàn toàn không biết nên nói cái gì hảo.

 

Tự do hoạt động , tân lão sư đi tới: “Có mệt hay không a?”

 

Diệp Miêu ngồi ở băng ghế dài , vừa rồi chạy 1500m  không ít gió lạnh thổi đến, hắn  liếc  lão sư một cái , bất đắc dĩ  nói: “Ngươi ngoạn  đủ chưa… Còn muốn ta gọi ngươi là Đoạn lão sư  a…”

 

“Nhìn ngươi mệt . ” Đoạn Tranh ngồi vào bên cạnh hắn, lấy ra một khăn tay: “Lau mồ hôi không?”

 

“Ngươi như thế nào  tới trường học của chúng ta làm lão sư a… Ai…” Diệp Miêu thở dài: “Thật sự không cần lãng phí thời gian trên người ta được không.”

 

“Ngươi không cần cảm thấy áy náy a, ta chính là đến thể nghiệm cuộc sống , hơn nữa giáo sư là chức nghiệp cao thượng cỡ nào a ?” Đoạn Tranh vỗ lưng Diệp Miêu giúp hắn thuận khí.

 

Diệp Miêu không biết nên như thế nào mới có thể nói rõ ràng với hắn , nói thật tuy rằng Đoạn Tranh chưa bao giờ chân chính gây trở ngại đến mình, cũng thực vừa phải làm cho người ta cảm giác được nhiệt tình, lại không làm cho người ta ghét, Diệp Miêu nghĩ nghĩ: “Ngươi không đi làm sao, công tác của ngươi làm sao bây giờ?”

 

“Chỉ cần bảo trì thời gian thích hợp là được  , nói thật , từ nhỏ ta thật sự đã muốn làm một lão sư. ” Đoạn Tranh nói: “Ngươi đừng đả kích một thanh niên tốt đối với  sự nghiệp giáo dục tràn ngập nhiệt tình  a.”

 

Diệp Miêu đành phải im lặng , chính mình vẫn là nói ít một câu đi, trước mặt người này cái gì đều có thể nói không được a.

 

Đoạn Tranh nói tiếp : “Kỳ thật ta tối muốn làm  chính là giáo sư dạy kèm ở nhà…” (Sặc!!Đây mới là lý do chính đây.haha)

 

Diệp Miêu thật không biết hắn còn có chí hướng như vậy: “Chính là gia giáo sao?”

 

“Đúng đúng , chính là đến nhà đệ tử dạy , ở trong phòng ấm áp , tràn ngập phong độ của người trí thức , ta mang kính nhìn về phía đôi mắt mở to  khát cầu tri thức của ngươi, bên cạnh chính là giường mềm mại , ai ai thật sự là ngẫm lại  máu mũi… Uy uy ngươi không cần đi a… Xem như ta nói sai rồi được không! Đừng đi…”

 

END 46.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.