Tuyệt Đỉnh Đan Tôn

Chương 160: Chương 160: Cho ngươi mượn lửa dùng một lát




Sắc mặt Lý Sùng tái nhợt, có vẻ mệt mỏi không thể nào che giấu được. Nhưng hai mắt hắn lại đặc biệt sáng ngời, lộ ra sự hưng phấn.

Khi lửa bên trong và lửa bên ngoài đều đạt tới trình độ nhất định, Lý Sùng lại mở nắp lò ra. Nhất thời bên trong lò luyện đan có ngọn lửa điên cuồng mãnh liệt bay lên, gần như muốn hình thành một cột lửa, xông thẳng tới đỉnh điện.

Chỉ thấy Lý Sùng nhanh như điện chớp, ném từng gốc dược liệu chế luyện Tục Cốt đan vào bên trong lò luyện đan.

Trong nháy mắt khi những dược liệu kia tiến vào lò luyện đan, chúng đã bị nhiệt độ cực cao thiêu đốt thành nước thuốc.

Lợi ích của hai lửa trong ngoài chính là có hiệu suất cực cao, bớt đi quá trình dược liệu hóa thành nước thuốc này.

Chỉ có điều nó cũng có một điểm vô cùng quan trọng, chính là phải nắm giữ được mức lửa.

Nhiệt độ của hai lửa trong ngoài cộng lại chính là vô cùng khủng khiếp. Nếu như sức lửa lớn hơn chút nữa, vậy trong nháy mắt khi dược liệu được bỏ vào trong lò luyện đan, sẽ không chỉ bị thiêu đốt thành nước thuốc, còn có thể bị trong nháy mắt bốc hơi lên.

Một khi nước thuốc bốc hơi lên, đó chính là kiếm củi ba năm đốt một giờ.

Rất hiển nhiên, Lý Sùng khống chế nhiệt độ của hai lửa trong ngoài cực kỳ đúng mức. Dược liệu vừa vặn có thể hình thành nước thuốc, lại không bởi vì sức lửa quá lớn mà bốc hơi hết.

Phương Lâm nhìn thấy cảnh tượng như vậy cũng âm thầm gật đầu. Lý Sùng này tuy rằng làm người không được tốt lắm, nhưng trình độ luyện đan ngược lại thật sự có tài, vẫn tính là miễn cưỡng nhìn được vài lần.

Nếu như Lý Sùng biết trong lòng Phương Lâm đánh giá về mình thế nào, sợ rằng hắn cũng sẽ tức giận nôn ra máu vài lần. Trong cùng thế hệ ở toàn bộ Càn quốc, cũng không có mấy người có thể có trình độ luyện đan tương đương với mình.

Nhưng đến trong miệng Phương Lâm, lại chẳng qua miễn cưỡng có thể nhìn vài lần mà thôi.

Từng gốc dược liệu hóa thành nước thuốc tiến vào bên trong lò luyện đan. Trên trán Lý Sùng đã có mồ hôi chảy xuôi xuống. Cho dù là mồ hôi chảy vào trong mắt, hắn cũng không chớp mắt lấy một cái.

Hắn không có cách nào. Lúc này thật sự là thời điểm mấu chốt nhất. Nếu như có một chút vô ý, sức lửa có gì sai lầm, vậy hắn sẽ uổng phí sức lực từ trước tới giờ.

Thi triển phương pháp luyện đan trong ngoài hai lửa, có thể nói là Lý Sùng đã đưa mình vào tuyệt lộ.

Phương Lâm ở bên này còn đang nhìn say sưa, hoàn toàn không có ý định động thủ, Âu Dương Tĩnh đứng ngoài đã có phần sốt ruột. Ngươi cứ nhìn chằm chằm vào người khác thì có thể thấy cái gì? Còn không nhanh chóng ra tay đi?

Âu Dương Tĩnh thật sự muốn hô to vài tiếng nhắc nhở Phương Lâm. Nhưng lúc này là thời kì sát hạch, ai cũng không thể quấy nhiễu đến việc sát hạch của hai người. Âu Dương Tĩnh cũng chỉ có thể lo lắng suông trong lòng.

Lý Sùng không có nhìn xem Phương Lâm có động thủ hay không. Hắn đã hoàn toàn chìm đắm vào trong việc thi triển phương pháp luyện đan trong ngoài hai lửa, không được phép có nửa điểm phân tâm.

Nhìn một lúc lâu, lúc này Phương Lâm mới thu hồi ánh mắt. Hắn nhìn lò luyện đan của mình một lát, khóe miệng bỗng nhiên cong lên.

Nếu như là người quen thuộc với Phương Lâm, nhìn thấy Phương Lâm lộ ra cái biểu tình này hẳn đã biết được trong bụng người này bắt đầu có ý nghĩ xấu xa.

Chỉ thấy Phương Lâm đặt một tay ở trên lò luyện đan, nhẹ nhàng vuốt ve, thỉnh thoảng còn búng vài cái.

Mọi người đều không nghĩ ra, Phương Lâm này rốt cuộc muốn làm gì? Lý Sùng người ta cũng sắp hoàn thành được một nửa, ngươi ở đây ngay cả lửa cũng chưa từng đốt lên. Rốt cuộc ngươi có muốn luyện đan nữa hay không?

Bỗng nhiên, trong giây lát Phương Lâm vỗ vào lò luyện đan. Nhất thời nắp lò thoáng cái rơi qua một bên.

Tinh thần mọi người liền phấn chấn. Phương Lâm này cuối cùng đã muốn động thủ.

Nhưng sau một khắc, hành vi của Phương Lâm lại làm cho mọi người phải há hốc mồm.

Chỉ thấy Phương Lâm liên tục không ngừng ném từng gốc dược liệu vào bên trong lò luyện đan. Chỉ một lát sau, tất cả dược liệu chế luyện Tục Cốt đan đã bị hắn ném vào bên trong.

Đây là muốn làm cái gì vậy? Ngay cả lửa còn chưa đốt, lại ném hết dược liệu vào bên trong. Đây là đang diễn trò khôi hài sao?

Ngay cả lão nhân Lý gia thường dân không hiểu gì về luyện đan cũng cảm thấy hành động này của Phương Lâm vô cùng buồn cười.

Không đốt lửa trước, lại ném tất cả dược liệu vào bên trong. Điều này hoàn toàn không phù hợp với lẽ thường của luyện đan sư.

Âu Dương Tĩnh rất muốn nói cho Phương Lâm biết, luyện đan phải nhóm lửa trước đã. Không đốt nóng lò luyện đan, đợi lát nữa vừa đốt lửa, những dược liệu này của người đều sẽ tiêu tan.

Nhưng Phương Lâm thật giống như hoàn toàn quên đi chuyện nhóm lửa này. Sau khi ném tất cả dược liệu vào bên trong, hắn lại nhìn sang phía Lý Sùng.

Mọi người đều bất đắc dĩ.

Rốt cuộc Phương Lâm này muốn làm cái trò gì vậy?

Tô lão nhíu mày. Hắn không tin Phương Lâm sẽ làm chuyện không có ý nghĩa. Nhưng với kinh nghiệm của hắn cũng nhìn không ra tiếp theo Phương Lâm rốt cuộc muốn làm gì.

- Đến lúc rồi.

Phương Lâm nhìn tình cảnh Lý Sùng đang chìm đắm vào khí thế ngất trời, trong lòng lặng lẽ nói một câu.

Chỉ thấy trong giây lát Phương Lâm vỗ vào lò luyện đan. Lò luyện đan nặng nề với phong cách cổ xưa này thoáng cái đã bay lên trời, quay tròn ở giữa không trung.

Cảnh tượng như vậy phát sinh quá đột ngột. Tất cả mọi người đều vội vàng ngẩng đầu lên, nhìn lò luyện đan này không ngừng xoay tròn.

Ngay cả Lý Sùng đang tập trung ý chí luyện đan cũng bị dọa cho giật mình. Trong lúc tâm thần hoảng hốt, thiếu chút nữa chuyện không may đã xuất hiện.

Lý Sùng vội vàng ổn định tâm thần. Hắn cũng không quan tâm xem Phương Lâm đang làm gì, tiếp tục làm việc của mình.

Chỉ có điều lò luyện đan xoay tròn giữa không trung này vẫn khiến cho Lý Sùng có phần kinh hãi. Tuy rằng hắn không biết Phương Lâm muốn làm cái gì, nhưng luôn cảm thấy không quá tốt.

Lò luyện đan xoay tròn một hồi, liền bắt đầu hạ xuống. Phương Lâm phóng người nhảy lên một cái, trực tiếp bay lên đá một cước vào phía trên lò luyện đan.

Lò luyện đan lại bay lên, đồng thời xoay chuyển nhanh hơn. Mơ hồ có tiếng gió vù vù truyền đến.

Lò luyện đan hạ xuống, Phương Lâm lại một cước đạp nó bay lên, tiếp tục xoay chuyển.

Hạ xuống, đạp lên, lại xoay chuyển...

Hạ xuống, đạp lên, lại xoay chuyển...

...

Nhìn thấy nhiều lần như vậy, biểu tình trên mặt mọi người cũng thay đổi, trở nên đặc biệt đặc sắc.

Làm cái gì vậy? Làm ảo thuật xiếc sao? Là Phương Lâm ngươi đang đùa giỡn chúng ta? Hay bản thân ngươi đang đùa giỡn mình?

Lò luyện đan này trêu chọc ngươi sao mà ngươi phải sỉ nhục nó như vậy? Thật sự nhìn nó khó chịu, ngươi đập nó cũng còn tốt hơn ở chỗ này đá lên đá xuống.

Vù vù vù vù!!!

Cuối cùng, khi từng đợt gió mạnh bắt đầu dâng trào, mọi người lại nhất thời kinh sợ. Làm sao có thể có gió lớn như vậy?

Sau một khắc, ánh mắt mọi người đều tập trung ở trên lò luyện đan đang nhanh chóng xoay tròn kia. Bọn họ bừng tỉnh hiểu ra.

Tô lão bỗng nhiên hiểu rõ điều gì. Trong giây lát hắn lại nhìn về phía Lý Sùng.

Chỉ thấy ngọn lửa bên trong bên ngoài lò luyện đan của Lý Sùng bị cuồng phong ảnh hưởng, không ngờ không tự chủ được bị thổi về phía lò luyện đan này của Phương Lâm.

Không phải một hai ngọn lửa nhỏ, mà thành từng mảng lửa lớn bị cuồng phong kia cuốn đi.

Sắc mặt Lý Sùng đại biến. Hắn vội vàng muốn khống chế những ngọn lửa này trở về.

Nhưng hắn hoảng sợ phát hiện, bởi vì mình thi triển phương pháp luyện đan trong ngoài hai lửa, cùng duy trì hồn mạng đan hỏa với thời gian dài, lực khống chế với ngọn lửa đã đặc biệt yếu đi.

Hơn nữa sức mạnh của cuồng phong kia thật sự quá lớn, căn bản không thu được ngọn lửa trở lại, trực tiếp bị lò luyện đan của Phương Lâm cuốn đi.

Với tình thế này, hắn đã không ngăn cản được nữa.

Các ngọn lửa còn lại cũng đồng loạt bay, theo cuồng phong trở thành ngọn lửa lò luyện đan của Phương Lâm.

Những ngọn lửa vốn thuộc về Lý Sùng đều thoát khỏi sự khống chế của Lý Sùng, trở thành ngọn lửa giúp Phương Lâm luyện đan.

Ầm!

Lò luyện đan cuối cùng rơi xuống đất, ngọn lửa vô cùng tràn đầy. Tay Phương Lâm nâng lên hạ xuống, ầm ầm ầm đánh ra ba chưởng!

Chấn Tam Sơn!

Sau ba tiếng động vang lên, tất cả ngọn lửa đều trào vào bên trong lò luyện đan, tiến hành đợt nung nóng cuối cùng.

Lý Sùng đứng ở nơi đó, nhìn lò luyện đan trước người mình trống trơn vẫn đang không ngừng chấn động. Thân hình hắn lắc lư, oa một tiếng, phun ra búng máu lớn. Toàn thân hắn trực tiếp ngã về phía sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.