CHƯƠNG 870: KHIẾU NGUYỆT VÀ TIỂU BẠCH MẤT TÍCH (7)
“Tiện tì đáng chết!”
Hắn hít sâu một hơi, trong lòng lại dâng trào lửa giận.
“Hay cho kế sách một hòn đá ném hai con chim”, Mộ Như Nguyệt cười lạnh, “Nàng không những đổ hết tội lên đầu Duy gia mà còn mượn cớ này để đoạt vị trí thiếu chủ của ngươi, cữu cữu, chuyện ma thú của ta mất tích hẳn là có liên quan đến Thiên Ma Môn, cho nên bây giờ không thể rút dây động rừng, nếu không, chỉ sợ bọn họ sẽ lành ít dữ nhiều.”
Đậu Tịnh Quân áy náy cúi đầu nói: “Vừa rồi ta quá xúc động...”
Nếu vì sự xúc động của hắn mà hai ma thú kia gặp nguy hiểm, cữu cữu như hắn cũng không còn mặt mũi nào gặp Mộ Như Nguyệt nữa!
Mộ Như Nguyệt khẽ cau mày, trong lòng sầu lo, không biết Khiếu Nguyệt và Tiểu Bạch rốt cuộc xảy ra chuyện gì...
“Vô Trần, chúng ta ở lại đây một thời gian đi!” Mộ Như Nguyệt ngước mắt, lạnh giọng nói: “Bằng không, chỉ sợ những người đó còn sẽ động thủ với cữu cữu, ta không yên tâm.”
“Được.” Dạ Vô Trần nhẹ nhàng ôm bả vai nàng, cười sủng nịnh.
Vì là ân nhân cứu mạng Đậu Tịnh Quân nên Đậu Lâm sảng khoái để bọn họ ở lại Đậu gia, hơn nữa còn cố ý an bài phòng của bọn họ ngay bên cạnh phòng Đậu Tịnh Quân.
Như vậy cũng hợp ý Mộ Như Nguyệt, nàng có thể âm thầm che chở cữu cữu...
Hôm nay, hai người mới đi ra khỏi phòng đã thấy mọi người vây quanh một thiếu nữ đang đi về hướng này. Thiếu nữ kia không coi là tuyệt sắc, chỉ trắng trẻo hơn người bình thường một chút, vẻ mặt lại vênh váo tự đắc.
Bởi vì hai người đã sớm tìm hiểu rõ toàn bộ Đậu gia, cho nên chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra thân phận của thiếu nữ này...
Cháu gái của Lục Liễu, nữ nhi của Đậu Khuê, Đậu Vi Vi! Từ nhỏ đã được nuông chiều lớn, thiên phú không có, lại kiêu ngạo mười phần, không coi ai vào mắt...
“Các ngươi chính là người chữa khỏi cho đại bá?”
Đậu Vi Vi khinh miệt đảo mắt qua Mộ Như Nguyệt, nhưng lúc nhìn thấy Dạ Vô Trần bên cạnh Mộ Như Nguyệt thì ngây ngẩn...
Nàng sống đến từng tuổi này rồi, đã gặp rất nhiều mỹ nam tử, nhưng không có ai đẹp đến mức này, đặc biệt là đồ án mạn đà la bên má trái, cực kì dụ hoặc tà mị.
Lúc nhìn vào đôi mắt tím kia, nàng liền bị cuốn hút thật sâu...
“Thật đẹp...”
Đậu Vi Vi nhịn không được khẽ nỉ non, một đôi mắt đẹp như hai viên đá quý, khiến người ta mê muội không thể dứt ra...
Sắc mặt Mộ Như Nguyệt lạnh xuống, toàn thân bao phủ hàn khí.
____________________________________________________
CHƯƠNG 871: VẠCH TRẦN THÂN PHẬN (1)
Cỗ khí thế âm lãnh kia khiến Đậu Vi Vi giống như rơi vào hầm băng, trái tim nàng run rẩy...
Nàng chưa từng gặp nam nhân nào có thể lạnh đến mức này, chỉ liếc mắt một cái đã khiến nàng run rẩy, sắc mặt tái nhợt đáng sợ...
“Cút!”
Bờ môi nam nhân khẽ nhếch, phun ra một chữ...
Oanh!
Lập tức, hơi thở âm trầm từ trên người hắn quét qua, đánh vào ngực Đậu Vi Vi, thân thể nàng văng ra xa, đập vào thân cây cổ thụ.
Bên hông đau đớn khiến nàng suýt nữa rớt nước mắt, ánh mắt quấn quýt si mê, rưng rưng nhìn dung nhan tuấn mỹ kia.
Nếu lúc đầu nàng chỉ lưu luyến si mê dung mạo của nam nhân này, thì giờ khắc này nàng đã hãm thật sâu...
Hắn tựa như thần tu la, mỗi động tác đều mang theo hơi thở cường đại mà âm trầm.
Nam nhân như vậy, không phải là nam nhân mà nàng luôn chờ đợi sao? Bất cứ nam nhân nào cũng rất dễ chìm vào sự ôn nhu của nữ nhân, nếu nàng đổi sách lược, nói không chừng hắn sẽ nhanh chóng tiếp nhận nàng....
Nam nhân như thế, một khi đã yêu một nữ nhân rồi thì sẽ không bao giờ phụ nàng!
“Tiểu thư!”
Sắc mặt đám người đại biến, nếu tiểu thư xảy ra chuyện gì, phu nhân nhất định sẽ không tha cho bọn họ....
“Ta không sao”, Đậu Vi Vi lắc lắc đầu, si ngốc nhìn Dạ Vô Trần, nở nụ cười xinh đẹp, nói, “Vị công tử này, vừa rồi là ta vô lễ, để tạ lỗi với công tử, buổi tối ta mời ngươi tới phòng ta, ta sẽ tự xuống bếp chiêu đãi công tử, thế nào?”
Nữ nhân này ngoại trừ dung mạo thì có điểm nào so được với nàng?
Nàng là hòn ngọc quý trên tay Đậu gia, bất luận phương diện nào đều tốt hơn nữ nhân này nhiều!
Sắc mặt Dạ Vô Trần càng thêm âm trầm, đôi mắt khẽ nheo lại, ngưng tụ cuồng phong mãnh liệt, lúc hắn muốn tiến lên, một bàn tay nhẹ nhàng cầm lấy tay hắn.
Mộ Như Nguyệt khẽ nâng mắt, dung nhan tuyệt mỹ nở nụ cười nhàn nhạt, nàng buông lỏng tay Dạ Vô Trần ra, cười cười đi về phía Đậu Vi Vi.
“Ngươi vừa mới nói cái gì?”
Thanh âm nữ tử vận đạm phong khinh, như một làn gió nhẹ lướt qua tai mọi người.Đậu Vi Vi kiêu ngạo hất cằm, khinh thường nói: “Đậu gia là địa bàn của ta, tuyệt đối không phải nơi mà loại tạp chủng như ngươi có thể bước vào!”
Bang!
Bỗng nhiên, một cái tát đánh vào mặt nàng, đầu ngoẹo sang một bên, khóe miệng có vết máu chậm rãi chảy xuống.
_____________________________________________________________
CHƯƠNG 872: VẠCH TRẦN THÂN PHẬN (2)
Đậu Vi Vi tức điên lên, tiện nhân đáng chết này dám đánh nàng!
“Các ngươi giết nàng cho ta!”
Nàng phẫn nộ trừng mắt Mộ Như Nguyệt, đáy mắt nồng đậm sát khí...
Nếu không giết nữ nhân đáng chết này thì khó có thể dập tắt lửa giận trong lòng nàng!
“Vâng, tiểu thư!”
Nghe vậy, bọn thị vệ phía sau xông về phía Mộ Như Nguyệt, nhưng còn chưa tới gần đối phương thì đã bị khí thế lãnh liệt trên người nàng hất văng ra ngoài...
Đậu Vi Vi biến sắc, xanh mặt trừng mắt Mộ Như Nguyệt.
Mộ Như Nguyệt cười nhạt, không hề lưu tình đánh về phía Đậu Vi Vi, khiến lời nàng muốn nói đều nghẹn trong cổ họng.
Tốc độ của Mộ Như Nguyệt quá nhanh, xa xa nhìn lại, chỉ có thể thấy dấu tay trên mặt Đậu Vi Vi cùng với âm thanh 'chát chát' làm người ta dựng tóc gáy...
Phanh!
Mộ Như Nguyệt nhấc chân, hung hăng đá vào ngực Đậu Vi Vi, làm nàng ta bay ra xa, đập mạnh vào gốc cây.
Đậu Vi Vi phun ra một ngụm máu tươi, vẻ mặt dữ tợn.
“Tiện nhân, ngươi dám đả thương ta, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
Mộ Như Nguyệt lạnh lùng nhìn nàng một cái, ánh mắt hàm chứa hàn ý: “Ta chờ xem, Vô Trần, chúng ta đi...”
Nhìn thân ảnh hai người đi xa, Đậu Vi Vi nhịn không được run lên, nhìn đám thị vệ còn chưa bò dậy nổi, lửa giận trong lòng càng mãnh liệt.
“Các ngươi còn thất thần làm gì? Không mau đỡ bổn tiểu thư đi qua chỗ phụ thân!”
Tiện nhân đáng chết!
Nghĩ đến chuyện nữ nhân kia đánh nàng trước mặt nhiều hạ nhân như vậy, còn đá nàng một cái, Đậu Vi Vi liền hận không thể đem nàng bầm thây vạn đoạn!
------------------------------
Nữ nhi của hắn, nuông chiều còn không kịp, vậy mà lại bị đánh thành bộ dạng này, nếu để hắn biết người nọ là ai, nhất định phải bầm thây vạn đoạn người đó!
“Là nữ nhân kia!” Đậu Vi Vi nghiến răng nghiến lợi nói: “Là nữ nhân cứu đại bá đánh ta, nàng còn nói... còn nói muốn giết cha con chúng ta, cha, nữ nhi không muốn chết, ngươi nhất định phải giúp nữ nhi a...”
Đậu Vi Vi bổ nhào vào lòng Đậu Khuê, thân thể khẽ run rẩy.
Lúc này, Đậu Khuê hoàn toàn nổi giận rồi!
Hắn thật không ngờ, nữ nhân lai lịch không rõ kia lại dám làm càn như thế! Ngay cả nữ nhi bảo bối của Đậu Khuê hắn mà còn dám đánh, còn ăn nói bừa bãi muốn giết cha con bọn họ!
_____________________________________________________________
CHƯƠNG 873: VẠCH TRẦN THÂN PHẬN (3)