CHƯƠNG 925: CÁC ĐẠI THẾ LỰC TỚI CỬA (8)
“Sở Vận là bạn thân nhất của tỷ tỷ ngươi, nàng cũng giống chúng ta, không cho phép bất kì ai làm bẩn hình tượng Nguyệt Nhi!”
Sắc mặt Thẩm Mặc lạnh lùng, ánh mắt bất mãn nhìn Mộ Hạo Thiên.
“Thẩm đại ca, ngươi sẽ hối hận!”
Mộ Hạo Thiên biến sắc, mục đích lần này tới đây là muốn Thẩm Mặc nhìn rõ bộ mặt thật của Sở Vận, nếu hắn còn niệm tình cũ thì khi nhìn thấy khuôn mặt này, nhất định sẽ không kết hôn với Sở Vận nữa.
Dù sao đi nữa hắn cũng không muốn đối địch với Thẩm Mặc.
Nhưng ai mà ngờ được Thẩm Mặc lại tin tưởng Sở Vận đến mức này? Ngay cả lời hắn nói mà Thẩm Mặc cũng không tin....
“Ngươi biết tại sao tỷ tỷ ta không thích ngươi không?” Mộ Hạo Thiên cười sáng lạn, nói, “Bởi vì ngươi chỉ dùng mắt để nhìn nhận vấn đề, mà không dùng trái tim để cảm nhận! Bên cạnh ngươi là sói hay hổ cũng không biết, Thẩm đại ca, ta thật sự rất thất vọng về ngươi...”
Sắc mặt Sở Vận trắng bệch, kinh ngạc nhìn Mộ Hạo Thiên.
Hắn biết mình hại chết Mộ Như Nguyệt? Sao có thể? Trong số những người Mộ gia, hắn là người đơn thuần, dễ lừa gạt nhất, làm sao có thể biết nàng bán đứng nữ nhân kia?
“Ngươi nói lời này có ý gì?” Thẩm Mặc nhíu mày, “Ngươi đang hoài nghi cái gì?”
“Thẩm đại ca, năm đó chỉ có ba người biết tin tức của tỷ tỷ ta, tại sao lại bị lộ ra ngoài? Thậm chí còn thiết kế bẫy rập, trước nay ngươi chưa từng hoài nghi gì sao?”
Ánh mắt thiếu niên sáng ngời, lại làm người ta nhìn không hiểu.
“Hạo Thiên, ngươi đang nói cái gì?” Sắc mặt Sở Vận trắng hơn, hai mắt rưng rưng, thất vọng đau khổ nói, “Ngươi đang hoài nghi ta sao? Ta thật sự không ngờ ngươi lại hoài nghi ta! Mấy năm nay ta đối với Mộ gia thế nào, ngươi không cảm nhận được sao? Ta và tỷ tỷ ngươi làm bạn bao nhiêu năm, bảo ta đào tim đào phổi vì nàng ta cũng nguyện ý, làm sao ta có thể hại nàng? Hạo Thiên, nói không chừng tỷ tỷ ngươi còn nói với người khác nữa, là người kia bán đứng nàng, ta thà chết cũng sẽ không làm chuyện bán đứng bạn bè như vậy!”
Nhìn vẻ mặt nghĩa khí bừng bừng của Sở Vận, Mộ Như Nguyệt nhịn không được cười lạnh, tiếng cười của nàng lập tức hấp dẫn ánh mắt mọi người.
“Ta biết rồi!” Sở Vận ngẩn ra một chút, phẫn nộ nhìn Mộ Như Nguyệt, “Không phải ngươi tự xưng là bằng hữu của Nguyệt Nhi sao, hơn nữa còn có quan hệ rất tốt với nàng? Nàng còn nhờ ngươi trợ giúp Mộ gia? Như vậy nhất định nàng đã nói tin tức cho ngươi, nhất định là ngươi hại Nguyệt Nhi, là ngươi hại người bạn thân nhất của ta! Nàng thật sự là mắt mù mới quen biết một người như ngươi!”
Lúc này, hai mắt Sở Vận đỏ bừng, vẻ mặt thống khổ, thật giống như rất thương tâm vì Mộ Như Nguyệt vậy.
Trong lòng Thẩm Mặc chợt phẫn nộ, nhìn chằm chằm Mộ Như Nguyệt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ngươi hại chết nữ nhân ta yêu, Thẩm Mặc ta thề tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!”Giờ phút này, trong lòng Mộ Hạo Thiên trầm xuống, áy náy nhìn Mộ Như Nguyệt, nói: “Tiêu tỷ tỷ, là lỗi của ta, ta không nên bảo ngươi tới đây, chúng ta đi thôi, người này... lần sau gặp nhau, không chừng đã trở thành kẻ thù!”
“Được.” Mộ Như Nguyệt cười nhạt, nói.
“Đứng lại!” Thẩm Mặc xanh mặt quát, nắm đấm kêu răng rắc, “Hạo Thiên, ngươi muốn đi cùng nữ nhân này? Nói không chừng nàng là kẻ thù hại chết tỷ tỷ ngươi!”
Mộ Hạo Thiên hơi dừng chân, đưa lưng về phía Thẩm Mặc, cười lạnh nói: “Ta tin tưởng nàng, cũng tin tưởng cảm giác của bản thân, ngược lại, có vài người, ta không thể tin...”
___________________________________________________
CHƯƠNG 926: DẠ VÔ TRẦN XUẤT HIỆN (1)
Đi ra khỏi giáo đường, ánh mặt trời ấm áp bao phủ khắp nơi, thiếu niên quay đầu nhìn nữ tử bên cạnh, thần sắc vô cùng áy náy.
“Xin lỗi, làm ngươi đến đây một chuyến vô ích, nể tình quan hệ của ta và Thẩm Mặc trước kia, ta không muốn sau này phải đối địch với hắn, nhưng mà...”
Nhưng mà, hắn không ngờ mọi chuyện lại như vậy...
“Không sao”, Mộ Như Nguyệt lắc đầu, khẽ rũ mắt, nói: “Ngươi không cần để trong lòng, đây chính là quyết định của hắn.”
Sở Vận!
Nghĩ đến nữ nhân này, ánh mắt Mộ Như Nguyệt bất giác trầm xuống, có phải Sở Vận và Hạ gia có quan hệ gì hay không? Nàng ta đóng vai trò gì trong chuyện cha mẹ mất tích, cho nên hiện tại chỉ có thể tạm thời giữ lại mạng nàng ta.
Chờ đến lúc cha mẹ an toàn trở về, ngày đó... chính là ngày chết của nàng ta!
“Chúng ta đi thôi.” Mộ Như Nguyệt ngẩng đầu, đáy mắt xẹt qua tia sáng.
Từ đầu đến cuối, Mộ Hạo Thiên chỉ nhìn thấy một bên sườn mặt của nữ tử, trong mắt dần xuất hiện tia hoảng hốt...
“Thẩm Mặc.”
Sở Vận nắm chặt tay Thẩm Mặc, trong lòng trầm xuống.
Mộ Hạo Thiên đã biết là nàng hại chết Mộ Như Nguyệt, xem ra kế tiếp, có một số việc cần tiến hành nhanh hơn...
“Vận Nhi”, Thẩm Mặc mỉm cười, vỗ vỗ vai Sở Vận, “Ngươi là bạn tốt nhất của Nguyệt Nhi, mặc kệ thế nào ta cũng sẽ thay nàng chiếu cố ngươi thật tốt...”
“Thẩm Mặc, ta chỉ cảm thấy thương cho Nguyệt Nhi”, Sở Vận cắn chặt môi, thất vọng nói, “Từ nhỏ đến lớn, nàng yêu thương Mộ Hạo Thiên như thế, bây giờ hắn lại vì một nữ nhân khác mà vứt bỏ tỷ tỷ ruột, nếu nàng dưới cửu tuyền biết được, không biết sẽ thương tâm cỡ nào.”
Sắc mặt Thẩm Mặc trầm xuống, ánh mắt đau đớn.
“Ít nhất còn có chúng ta nhớ nàng là đủ rồi, có một người bạn tốt như ngươi, cả đời Nguyệt Nhi cũng không còn gì phải tiếc nuối nữa...”
“Lão công.”
Sở Vận cảm động nhìn Thẩm Mặc, sâu trong đôi mắt rưng rưng kia xẹt qua một tia âm trầm.Nàng nhất quyết sẽ không cho phép bất cứ ai phá hoại hạnh phúc của mình!
Đêm tân hôn, nhìn nam nhân ngủ say bên cạnh, Sở Vận lặng lẽ mặc quần áo, cẩn thận đi ra khỏi phòng.
Thẩm Mặc đang ngủ say không hề phát hiện ra hành động của nàng...
Trong một ngôi biệt thự kim bích huy hoàng, Sở Vận thuận lợi đi vào, có chuyên gia dẫn nàng đến một căn phòng xa hoa.
Lúc này, trên chiếc giường lớn, một màn dâm uế đập vào mắt Sở Vận.
Một nam nhân đè trên người một mỹ nữ da thịt trắng mịn, động tác mạnh mẽ không chút thương hương tiếc ngọc, tựa như muốn phát tiết lực lượng trong cơ thể, 'phịch' một tiếng, hắn đột nhiên ném nữ tử trên giường văng ra xa.
Nữ tử kia rên lên một tiếng, liền hôn mê bất tỉnh.
“Sở Vận?” nam nhân khẽ nheo mắt, ánh mắt sắc bén như chim ưng nhìn về phía Sở Vận, hừ lạnh nói, “Không phải ngươi đã gả cho Thẩm Mặc rồi sao? Còn tới đây làm gì? Cút!”
Thân thể Sở Vận chấn động, khẽ cắn môi, hai mắt đẫm lệ nói: “Thụy, ta gả cho Thẩm Mặc cũng vì bất đắc dĩ, thật ra người ta yêu là ngươi...”
“Ngươi nói thật sao?” toàn thân nam nhân chấn động, không dám tin nhìn Sở Vận.
“Nếu không phải thật, ta cũng sẽ không chạy đến tìm ngươi vào đêm tân hôn, ngươi còn nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không?”
___________________________________________________
CHƯƠNG 927: DẠ VÔ TRẦN XUẤT HIỆN (2)
Đáy mắt Sở Vận thoáng qua một tia tối tăm, sau đó lại rưng rưng nước mắt.
Nàng quả thật đã từng yêu Hạ Thụy, còn cho hắn lần đầu tiên của mình... Nhưng mà, Hạ Thụy quá hoa tâm, bên cạnh hắn có không ít nữ nhân, tuy hắn hứa hẹn người hắn yêu nhất là nàng, nhưng nữ nhân nào mà không muốn mình là duy nhất!
Lúc đó, Thẩm Mặc khăng khăng si tình với Mộ Như Nguyệt làm nàng cảm động, nếu được gả cho một nam nhân như vậy, cuộc sống của nàng sau này sẽ rất hạnh phúc...
Vì thế, nàng chuyển tình yêu từ Hạ Thụy sang Thẩm Mặc.
Nhưng thực lực của Hạ Thụy rất cường đại, còn là người thừa kế Hạ gia, nếu như có thể biến hắn thành tình nhân của nàng, tất nhiên sẽ có thể mượn tay hắn làm rất nhiều chuyện...
Đáy mắt Hạ Thụy có chút hoảng hốt, tựa như đang nhớ lại lần đầu tiên gặp tiểu nhân nhi phấn điêu ngọc trác kia, thần sắc dần dần nhu hòa.
“Thụy...”
Sở Vận nhẹ nhàng cởi cúc áo, da thịt trắng nõn lộ ra trước mắt Hạ Thụy, làm lòng hắn dâng lên một cỗ xúc động.
Hắn vươn tay quăng Sở Vận lên giường, không hề thương tiếc xé nát quần áo nàng, đôi mắt khẽ híp lại, lộ ra tia sáng nguy hiểm.
“Sở Vận, lần này là ngươi chủ động nhào vào ngực ta! Ta muốn cho ngươi nhìn xem, là ta cường đại, hay là Thầm Mặc cường đại!”Chỉ cần nghĩ đến vừa rồi nữ nhân này nằm dưới thân Thẩm Mặc, đáy lòng hắn bừng bừng lửa giận, đặc biệt là nhìn thấy dấu vết hồng hồng trên người nàng, làm hai mắt Hạ Thụy đỏ bừng, bàn tay to hung hăng nhéo vào dấu vết kia.
“A!” Sở Vận đau đớn kinh hô một tiếng, nước mắt chảy ra: “Thụy, đau quá, ngươi nhẹ một chút...”
“Đau?” Hạ Thụy hừ lạnh, “Đây chính là hậu của việc ngươi cãi lời ta, khăng khăng gả cho Thẩm Mặc! Nữ nhân của ta, trên người chỉ có thể có hơi thở của ta! Còn những dấu vết của nam nhân khác, ta sẽ hung hăng xé nát!”
Thân thể Sở Vận chấn động, khẽ nhắm mắt lại.
Nàng không biết lần này đến tìm tên ác ma này, rốt cuộc là đúng hay sai...
Dưới sự tra tấn của nam nhân, Sở Vận chỉ cảm thấy xương cốt toàn thân đau nhức, nàng không biết phải qua bao lâu loại tra tấn khuất nhục này mới kết thúc, chỉ biết thời điểm hắn xong việc, cả người nàng đau đến mức không bò dậy nổi.
Nhưng nàng đã sớm biết tính cách của nam nhân này. Bên cạnh hắn mỹ nữ vờn quanh, hắn chưa từng ngủ với ai hai lần, thậm chí là không chấp nhận hàng secondhand.
Mà nàng, là một ngoại lệ.
Nguyên nhân là vì nam nhân này yêu nàng, cho nên mới chịu đựng việc nàng đã gả cho Thẩm Mặc, chịu đựng việc nàng vứt bỏ hắn...
Hạ Thụy từ trên người nàng bước xuống, châm một điếu thuốc, ánh lửa phản chiếu khuôn mặt lạnh lẽo của hắn, làm người ta sợ hãi vạn phần.
“Nói đi, tới tìm ta rốt cuộc vì chuyện gì!” Hạ Thụy cười lạnh, “Ta không dễ lừa như vậy, nếu không có chuyện gì muốn cầu, ngươi sẽ cam tâm tình nguyện trở thành tình nhân của ta sao?”
Sở Vận cắn chặt môi, nói: “Ta muốn ngươi giúp ta giết hai người!”
“Ai?”
“Mộ Hạo Thiên và.... nữ nhân bên cạnh hắn!” Sở Vận hít sâu một hơi, đè nén sát khí trong lòng, nói, “Nữ nhân kia rất giống Mộ Như Nguyệt, ta muốn ngươi bằng bất cứ giá nào cũng phải giết nàng! Còn Mộ Hạo Thiên...”
Lúc nói lời này, Sở Vận ngẩng đầu nhìn về phía nam nhân, thanh âm lạnh lẽo đầy hàn khí.
______________________________________________________
CHƯƠNG 928: DẠ VÔ TRẦN XUẤT HIỆN (3)
“Mộ Như Nguyệt?” Hạ Thụy nhướng mày, “Nữ nhân kia đúng là tuyệt sắc, còn là một mỹ nhân lạnh lùng, ta đã từng muốn chiếm được thân thể nàng, đáng tiếc, thực lực của nàng quá mạnh, ta không có cơ hội ra tay!”
Trên đời này còn chưa có nữ nhân mà Hạ Thụy hắn không chiếm được, ngay cả Sở Vận cũng cho hắn lần đầu tiên, chỉ có duy nhất nữ nhân kia là hắn không chiếm được!
“Nếu đã có người giống nàng như thế, ta cũng không thể bỏ qua cơ hội này, chiếm được nàng trước, sau đó giết cũng không muộn!”
“Hạ Thụy!” sắc mặt Sở Vận trắng bệch, sợ hãi kêu lên.
Nghe vậy, Hạ Thụy chậm rãi quay đầu lại, sắc mặt càng thêm lạnh lẽo.Đối diện với đôi mắt kia, tim Sở Vận run lên, rũ mắt nói: “Hạ Thụy, nàng chỉ là một người đẹp nhân tạo.”
“Ta chưa bao giờ quan tâm trời sinh hay nhân tạo, chỉ cần ta muốn thì nhất định phải chiếm được!” Hạ Thụy cười lạnh nói.
“Thụy!” Sở Vận cắn chặt môi, sắc mặt trắng bệch nói: “Ngươi không cảm thấy như vậy là quá tàn nhẫn với ta sao? Ngươi có thể có quan hệ với bất kì nữ nhân nào, nhưng tuyệt đối không thể cùng nàng!”
Hạ Thụy nhìn thẳng vào khuôn mặt tái nhợt kia. Thanh âm hắn thật nhẹ nhưng lại giống như một cái búa tạ đập mạnh vào lòng Sở Vận: “Sở Vận, ngươi đã gả cho Thẩm Mặc, ngươi có tư cách gì quản ta?”
“Thụy.”
Trong lòng Sở Vận đau xót, nàng vẫn còn tình cảm với người đàn ông này, nếu không thì năm đó cũng sẽ không lựa chọn rời đi vì sự hoa tâm phong lưu của hắn....
“Nếu không phải bên cạnh ngươi có quá nhiều nữ nhân, ta cũng sẽ không gả cho hắn, từ trước tới giờ ngươi chưa từng suy nghĩ đến cảm nhận của ta! Ngươi có biết mỗi lần nhìn ngươi lên giường với nữ nhân khác, trong lòng ta cảm thấy thế nào không?”
Lúc này, Sở Vận cũng không biết mình lấy đâu ra dũng khí, gào lên.
Sắc mặt Hạ Thụy lạnh dần, nhìn Sở Vận, nói: “Ta là đàn ông, ta có nhu cầu, đó là chuyện rất bình thường! Mấy nữ nhân đó bất quá là công cụ phát tiết thôi! Chỉ cần ta yêu ngươi là đủ rồi! Bởi vì ta yêu ngươi cho nên mới không giết Thẩm Mặc, nhưng không có nghĩa là ta sẽ thay đổi bản thân vì ngươi! Trên đời này, không có bất kì ai có thể khiến ta thay đổi, cho dù người đó là ngươi!”
Tim Sở Vận run lên, thống khổ nhắm mắt lại, nam nhân này chính là một ác ma không hơn không kém! Hắn đã hủy hoại cả đời nàng!
Lúc tim nàng lạnh đi, nam nhân kia lại lần nữa đè lên người nàng, đau đớn kịch liệt làm Sở Vận bất giác chảy nước mắt, nhưng chỉ có thể chịu đựng...
“Sở Vận, ta sẽ giúp ngươi giết hai người kia! Nhưng, ngươi nhớ kỹ, từ nay về sau, ngươi phải đến bất cứ lúc nào ta gọi! Chỉ cần ta có yêu cầu, cho dù ngươi đang ở trên giường với Thẩm Mặc cũng phải lập tức chạy tới cho ta! Nếu không, ta sẽ giết hai người các ngươi!”
Giờ phút này, Sở Vận hối hận.
Năm đó, nàng rất vất vả mới thoát khỏi tên ác ma này, bây giờ lại vì một nữ nhân mà tự đưa mình lên giường hắn, sau này có muốn thoát cũng không dễ dàng gì.
Tất cả đều là nữ nhân đáng chết kia hại nàng!
Nếu không phải vì nữ nhân kia, nàng làm sao có thể bị ác ma dây dưa?
Nữ nhân kia... mới chính là đầu sỏ gây tội!
Đến lúc này rồi mà Sở Vận vẫn không hề nghĩ rằng mình làm sai, ngược lại còn đổ hết trách nhiệm lên đầu Mộ Như Nguyệt, cũng vì vậy, nàng ngày càng lún sâu vào cừu hận...
______________________________________________________
CHƯƠNG 929: DẠ VÔ TRẦN XUẤT HIỆN (4)
“Hạo Thiên, ta có một việc muốn giao cho ngươi làm.”
Trong phòng khách, Mộ Như Nguyệt tự rót một ly nước, nhếch môi nói.
“Việc gì?” Mộ Hạo Thiên sửng sốt nhìn Mộ Như Nguyệt.
“Mời tất cả võ giả giới cổ võ đến tham dự yến hội do Mộ gia tổ chức!” sắc mặt Mộ Như Nguyệt âm trầm, nàng phải nhanh chóng đến Hạ gia ở Mỹ, trước khi đi, nhất định phải giải quyết xong chuyện ở đây mới có thể an tâm....
Mộ Hạo Thiên mím môi, khẽ gật đầu: “Được, ta lập tức đi làm!”
Tuy hắn không biết Mộ Như Nguyệt muốn làm gì, nhưng đối với nữ tử không muốn nói rõ tên họ này, hắn lại rất tín nhiệm....
Loại tín nhiệm này giống như huyết mạch tương liên vậy, kì diệu đến mức không thể hiểu được...
Mộ gia là một gia tộc bị nhiều thế lực nhìn như hổ rình mồi, là đối tượng theo dõi của rất nhiều môn phái.
Hiện tại, biết Mộ gia muốn mời võ giả đến dự tiệc, trong lòng mọi người đều tràn ngập nghi hoặc, không biết Mộ gia này tính làm cái quỷ gì!
Ngày nay, khoa học kỹ thuật rất phát triển, nhiều người chờ đến đêm trước yến hội mới xuất phát, dùng phương tiện giao thông hiện đại, không mất bao lâu đã đến Mộ gia....
Lúc này, Mộ Như Nguyệt đang lẳng lặng ngồi trong góc, trên tay bưng một ly trà thơm, ánh mắt đánh giá mọi người trong đại sảnh.
“Là ngươi?”
Đột nhiên, một tiếng gọi vang lên phá vỡ sự thanh tịnh của mọi người, Mộ Như Nguyệt vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy một gương mặt yêu diễm.
“Sao ngươi lại ở chỗ này?” Lâm San hừ lạnh một tiếng, thần sắc cao ngạo nói: “Nơi này, không phải loại ngươi có thân phận như ngươi nên đến! Thật không biết ngươi làm sao lẻn vào đây được!”
Mộ Như Nguyệt không nói gì, khóe môi chứa ý cười nhàn nhạt.
“Ngươi...” Thấy Mộ Như Nguyệt không để ý đến mình, trong lòng Lâm San có chút bực bội, ánh mắt đánh giá Mộ Như Nguyệt.
Chỉ thấy nữ tử ăn mặc đơn giản, tóc đen buông xõa, không mang thêm trang sức gì, giống như nàng không cần dựa vào mấy ngoại vật thừa thải đó.
Nhìn khuôn mặt tuyệt sắc của Mộ Như Nguyệt, Lâm San hận ngứa răng, hung hăng trừng mắt nói: “Cái loại nữ nhân chỉ biết quyến rũ chồng người khác như ngươi, ai cho phép ngươi vào nơi này?”
Chuyện xảy ra bên này đã hấp dẫn không ít người, có vài người nhìn về phía này, chỉ chỉ trỏ trỏ Mộ Như Nguyệt, ánh mắt trào phúng.
“Nàng không phải là nữ nhân lần trước xuất hiện trong hôn lễ của Thẩm công tử sao?”
“Chậc chậc, nghe nói nàng là một người đẹp nhân tạo, cố ý chỉnh dung nhan mình thành bộ dáng Mộ Như Nguyệt, tuy ta chưa từng gặp Mộ Như Nguyệt của Mộ gia nhưng cũng nghe nói nàng có dung mạo tuyệt thế, nàng cho rằng chỉ cần chỉnh dung thành bộ dáng người khác thì có thể thay thế nàng ấy sao?”
“Nghe Lâm San nói, hình như nàng còn muốn quyến rũ Trương Tuấn? Xem ra nữ nhân này chỉ là tiện nhân chuyên quyến rũ chồng người khác!”
Lâm San đắc ý ngẩng cao đầu, kiêu căng nói: “Thì ra là khuôn mặt giả, khó trách lại đẹp như vậy, còn muốn quyến rũ Thẩm Mặc? Thẩm gia kia cũng được coi là hào môn thế gia, ngươi cũng không nhìn lại thân phận mình, khắp nơi quyến rũ chồng người khác, đúng là muốn làm tiểu tam đến nghiện rồi, nữ nhân như ngươi, ai mà thèm?”
Mộ Như Nguyệt chậm rãi đặt ly trà xuống, lạnh lùng nhìn Lâm San, trong mắt lộ ra hàn ý thấu xương: “Ngươi nói đủ chưa? Nói đủ rồi thì cút cho ta!”