Trong đầu không ngừng hiện lên thân ảnh tuyệt đẹp đang nhẹ nhàng nhảy múa, ánh mắt Hoắc Vũ Hạo ngơ ngẩn
Mái tóc dài màu lam, màu tóc thật ra cũng khá giống Vương Đông. Hắn không khỏi nhớ tới lúc hai người cùng nhau thi triển Thiên Đế Chùy. Khi đó, hai Vũ Hồn dung hợp, huyễn hóa ra chính thân ảnh của hắn sau khi thành niên, phát động một kích cường đại. Cảm giác này Hoắc Vũ Hạo cho tới bây giờ cũng còn nhớ rõ ràng, một cảm giác mười phần tuyệt vời.
Nhưng tại sao khi Vương Đông thành chủ đạo thì Quang Nghê Thường cuối cùng lại trở thành một tuyệt sắc thiếu nữ? Thật sự là kỳ quái. Do vũ hồn Quang Minh Nữ Thần Điệp sao? Dù là thế cũng khó có khả năng quá đi.
Bởi vì Vũ Hồn Dung Hợp Kỹ kia do Vương Đông làm chủ đạo, nên cảm nhận của Hoắc Vũ Hạo cũng không quá sâu sắc. Sau công kích đó, Vương Đông lại ngay lập tức hôn mê.
Đúng rồi, tình trạng Vương Đông hiện tại thế nào rồi? Hoắc Vũ Hạo hồi tưởng những sự kiện phát sinh lúc trước chợt nhớ tới Vương Đông, trong lòng nhất thời khẩn trương.
Thân thể hắn tuy cạn kiệt nghiêm trọng, nhưng cũng chỉ là mệt mỏi mà thôi, còn có sinh linh kim xoa dịu, hắn tự thân sinh mệnh lực cao hơn người thường. Nghỉ ngơi một ngày, hắn kiểm tra toàn bộ cơ thể đều thấy có chuyển biến tốt.
Bất quá, cử động Hoắc Vũ Hạo lúc này cũng thật sự khó khăn, hắn muốn đi xem Vương Đông cũng làm không được, chỉ đành ổn định tinh thần, thúc dục Huyền Thiên Công khôi phục Hồn Lực.
Không thể không nói, Huyền Thiên Công thứ công pháp này đối với chữa thương và khôi phục mà nói có tác dụng rất tốt. Vừa mới bắt đầu vận hành một chu kì, cơ thể Hoắc Vũ Hạo không còn một tí xíu hồn lực nào đã bắt đầu cảm thấy dễ chịu.
Sau ba chu kì vận hành, từng dòng Hồn Lực theo tứ chi bách hải mà tràn ngập.
Có Hồn Lực, hết thảy dĩ nhiên dễ dàng hơn, Hoắc Vũ Hạo miễn cưỡng khoanh chân lại, tập trung chăm chú vận chuyển Hồn Lực trong cơ thể.
Huyền Thiên Công không chỉ khôi phục lên hồn lực của hắn, đồng thời cũng làm dịu thân thể, cảm giác mỏi nhừ nương theo Hồn Lực xuất hiện dần bị tan biến. Hoắc Vũ Hạo hoàn toàn không biết, sinh linh nhãn ngay giữa trán lặng yên mở ra không một tiếng động, tràn ngập khí tức sinh mệnh màu xanh nhạt thấm vào bồi dưỡng thân thể.
Khi hắn từ trong trạng thái tu luyện tỉnh lại, sắc trời đã u ám, chạng vạng tối.
Dùng sức vươn vai vặn vẹo cơ thể, Hoắc Vũ Hạo nhất thời kinh hỉ phát hiện, hồn lực của mình vô tình tiến bộ vượt bậc. Đã gần chạm tới cánh cửa của cấp 29. Nguyên do một phần bởi sự tu luyện cần mẫn liên tục của hắn, nhưng trọng yếu hơn bởi trận chiến sinh tử kia khiến tiềm năng bộc phát, hồn lực lại thôi động quá độ mà cạn kiệt, tạo điều kiện tăng trưởng đột biến.
Bất quá, lúc này hắn cũng không quá cao hứng quan tâm đến, vì còn nhiều chuyện phải lo lắng. Nhảy xuống giường, thay đổi quần áo, thậm chí không kịp rửa mặt chải đầu đã vội phóng ra khỏi phòng.
Hoắc Vũ Hạo theo bản năng phóng đến phòng Vương Đông, nhưng hắn rất nhanh ý thức được còn có việc trọng yếu, cho nên trực tiếp đến đập của phòng Vương Ngôn lão sư.
Cửa mở, Hoắc Vũ Hạo nhìn thấy Vương Ngôn thì phát hiện đôi mắt Vương lão sư ảm đạm vô quang, trên mặt lộ vẻ mệt mỏi, một bộ dạng còn chưa tỉnh ngủ.
- Vương lão sư, ngài sao lại...
- Vũ Hạo? Ngươi không có việc gì sao? Thân thể trạng thái thế nào?
Nhìn thấy hắn, tinh thần Vương Ngôn rung lên.
Hoắc Vũ Hạo vội vàng hỏi:
- Vương lão sư, tỷ tỷ của ta sao nào? Ngọn lửa Hắc Phượng Hoàng...
Vương Ngôn mày nhất thời cau mày, trầm giọng nói:
- Quả thực phiền toái. Ngày hôm qua trận đấu chấm dứt, chúng ta cuối cùng đã giành được quán quân. Sau khi trở về, Huyền lão bắt đầu giúp tiểu Đào áp chế hắc hỏa trong cơ thể. Dù hắc hỏa không thể so sánh với sức mạnh áp chế của Huyền lão, nhưng lại rất dai dẳng. Huyền lão vài lần áp chế được nó, nhưng rồi nó lại lập tức chui ra. Tiểu Đào thần trí vẫn không rõ lắm, lần này phiền phức đúng là không nhỏ a! Chờ sau khi lĩnh thưởng, chúng ta cần lập tức quay về học viện, tìm mọi cách trị liệu cho nàng. Ngươi vào phòng trước đi.
Vừa nói, Vương Ngôn vừa kéo Hoắc Vũ Hạo vào phòng
Phòng lúc này Vương Ngôn rất hỗn độn, bức màn còn đang thả xuống, hiển nhiên trước khi Hoắc Vũ Hạo đến hắn còn đang nghỉ ngơi. Hắn cũng thật sự là quá mệt mỏi. Thân là lão sư lãnh đội ở giải đấu lớn nhất, áp lực với hắnso với bất kỳ kẻ nào cũng đều lớn hơn nhiều. Sau giây phút hưng phấn đạt giải quán quân, hắn thả lỏng tinh thần, lập tức liền cảm thấy thân thể của chính mình như muốn qua đời vậy. Trở về miễn cưỡng xử lý sự tình, liền ngã xuống giường mê man không dậy được. Trong thời gian đó vài lần tỉnh lại, bởi vì còn phải lo lắng tình trạng của các học viên. Nhiều việc như thế cũng là nguyên nhân khiến hắn có bộ dáng mệt mỏi này. Không có thời gian nghỉ ngơi, Vương Ngôn rất khó khôi phục trạng thái tốt nhất. Bất quá, lúc này đây trải nghiệm của Vương Ngôn cũng vô cùng quý giá, cả kinh nghiệm, tâm tính và trí tuệ, chiến lược đã chứng minh hắn là một giáo viên vĩ đại.
Vương Ngôn để Hoắc Vũ Hạo ngồi xuống, rót chén nước cho hắn, nói:
- Thân thể ngươi đã không có việc gì chứ?
Hoắc Vũ Hạo cũng không khách khí, một ngụm uống sạch chén nước
- Con đã không có việc gì. Lúc trước chỉ do kiệt sức quá mà thôi. Vương lão sư, Vũ Hồn của tỷ tỷ, có thể hay không bởi vì biến dị mà biến thành tà Vũ Hồn?
Có thể nói, trong mọi người, đối với Vũ Hồn Tà Hỏa Phượng Hoàng hắn chính là người quen thuộc nhất. Trong khí tức Tà Hỏa rõ ràng có tính tà ác, nhưng trước sau bị Phượng Hoàng hỏa diễm áp chế. Khi Vũ Hồn Mã Tiểu Đào biến dị, lúc nó đại phát thần uy trên võ đài, Hoắc Vũ Hạo cảm giác Phượng Hoàng hỏa diễm đã mất đi thần uy, chỉ còn lại tuyệt vọng và thô bạo. Điều này chắc chắn không thể xuất hiện ở một Hồn Sư bình thường.
Vương Ngôn trên mặt lộ vẻ bi ai
- Nếu không thể hoàn toàn áp chế hắc hỏa của nàng, rất có thể sẽ khiến nàng phát triển thành một Tà Hồn Sư. Không những thế còn là Tà Hồn Sư cực kỳ cường đại. Huyền lão nói, lúc Phượng Hoàng Hỏa Diễm biến dị thành màu đen, Hồn Lực Tiểu Đào trực tiếp phá tan bích chướng bảy mươi cấp. Đợi nàng đạt được Hồn Hoàn thứ bảy Hồn Hoàn, chỉ sợ sẽ còn tăng lên một lần nữa. Mà tăng lên nhiều ít thế nào, Huyền lão cũng nói không rõ ràng. Nhưng viễn cảnh Tiểu Đào trở thành Tà Hồn Sư chúng ta hoàn toàn không muốn nhìn thấy, nếu thần trí của nàng bị ý niệm tà ác hắc ám kia cắn nuốt, hậu quả, nàng sẽ không còn là Mã Tiểu Đào ngày xưa nữa, mà là tà ác Hắc phượng hoàng.
Hoắc Vũ Hạo giật mình
- Vậy như thế nào mới tốt? Tỷ tỷ....
Vương Ngôn thở dài một tiếng, lắc đầu
Hiện tại chúng ta cũng không có biện pháp, chỉ có thể trở lại học viện xem xét tình huống. Huyền lão đã mang theo tiểu Đào về trước rồi. Sau đó hắn sẽ trở về đón chúng ta.
Hoắc Vũ Hạo vừa nghe Mã Tiểu Đào đã về lại học viện, nhất thời nhẹ nhàng thở ra, đối với học viện hắn có tin tưởng lớn lao. Chỉ là có chút kỳ quái hỏi:
- Vương lão sư, vì sao chúng ta còn phải đợi Huyền lão tới đón? Tự chúng ta trở về không được sao? Thương thế mọi ngườicũng không tính là quá nghiêm trọng.
Vương Ngôn nhìn hắn thật sâu
- Vũ Hạo, lần này sau khi trở về, chỉ e ngươi nửa bước cũng không thể rời học viện. Thậm chí một tháng nghỉ hè cũng không được rời đi. Đã là quán quân, các ngươi mỗi người đều là ngôi sao sáng, dễ dàng thành mục tiêu lôi kéo của vạn người. Lỡ như có kẻ có ý xấu với ngươi thì sao đây? Học viện không thể không cẩn thận. Chẳng lẽ ngươi đã quên chuyện bản thể tông lần trước?
Hoắc Vũ Hạo mở to hai mắt nhìn
- Ngài nói là, có người sẽ...
Vương Ngôn gật đầu
- Không loại trừ khả năng này. Nhưng chỉ cần có Huyền lão, tin rằng bọn đạo chích kia không dám hành động thiếu suy nghĩ. Đừng bao giờ xem nhẹ cái thế giới đầy mưu mô này. Các ngươi bằng chừng ấy tuổi đã ưu tú như vậy, 10 năm, 20 năm thì thế nào đây? Nếu địch thủ gặp lại các ngươi, chắc chắn tuyệt không để cho các ngươi lớn mạnh đến lúc có thể uy hiếp đuọc họ.
Hoắc Vũ Hạo nhíu mày, hắn tuổi không lớn, nhưng tâm tính nhưng so với bạn cùng lứa tuổi trầm ổn hơn, Vương Ngôn vừa nói như thế, hắn cũng đã hiểu rõ.
- Vương lão sư, Vương Đông thế nào?
Vương Ngôn nói :
- Tình huống coi như ổn định, giống như ngươi, cũng là thân thể cạn kiệt. Thời điểm cuối cùng, các ngươi dốc toàn lực. Thẳng thắn mà nói, Vũ Hồn Dung Hợp Kỹ thứ tư của các ngươi chắc chắn đã khiến mọi người chấn kinh rồi. Đây cũng là lần đầu tiên trong lịch sử Đấu La Đại Lục xuất hiện hai Hồn Sư có Vũ Hồn song sinh thi triển ra bốn Vũ Hồn Dung Hợp Kỹ. Vì thế các ngươi càng phải chú ý an toàn bản thân. Được rồi, ngươi đi xem hắn đi, muốn ăn cái gì thì gọi khách sạn mang lên. Ngàn vạn lần không được rời khỏi khách sạn, ngươi hiện tại chính là đại minh tinh rồi đó.
Nói xong lời cuối cùng, trên mặt hắn đã lộ vẻ vui mừng tươi cười, nhìn thấy Hoắc Vũ Hạo, giống như là nhìn thấy con của mình.
Hoắc Vũ Hạo luôn luôn có chìa khóa phòng Vương Đông, giống như Vương Đông có thể vào phòng hắn bất cứ lúc nào.
Mở cửa phòng. Hoắc Vũ Hạo nhẹ chân nhẹ tay tiến vào phòng.
Vương Đông đang ngủ say, cả người bọc kín trong chăn bông ấm áp, chỉ lộ ra khuôn mặt hơi có vẻ tái nhợt.
Mái tóc ngắn màu lam hơi có vẻ bù xù nằm trên gối, nét mặt anh tuấn nhìn qua càng thêm nhu hòa.
Hoắc Vũ Hạo khi ngồi xuống bên giường hắn, không biết vì cái gì, nhịn không được đưa tay lên mặt hắn nhéo nhéo, cúi đầu, gương mặt đưa sát vào mặt hắn, lẩm bẩm:
- Thật sự rất giống a!
Bất kể là màu tóc hay gương mặt, Vương Đông và nữ nhân tuyệt sắc kia hoàn toàn giống nhau. Chỉ bất quá hắn còn trẻ con, không có phong thái thanh nhã như cô gái kia.
Hoắc Vũ Hạo cúi đầu nhìn kỹ từng đường nét trên mặt Vương Đông, khoảng cách cực kỳ gần. Đột nhiên cảm giác phảng phất có một vật mềm mại như chổi lông lướt qua khuôn mặt, một đôi to xanh thẳm xuất hiện ở trước mặt. Lông mi xinh đẹp khẽ run lên.
- A, ngươi tỉnh rồi?
Hoắc Vũ Hạo hoảng sợ, vội vàng bật người dậy. Không biết vì cái gì, khoảnh khắc bị cặp kia mắt to nhìn chăm chú cận kề như vậy, tim hắn đập nhanh kịch liệt. . .
Vương Đông tức giận nhìn của hắn
- Ngươi dám nhéo gương mặt ta, ngươi chờ đó...
Hoắc Vũ Hạo dở khóc dở cười nói :
- Vừa rồi ngươi đã tỉnh? Sao biết ta vào phòng mà không lên tiếng?
Vương Đông hừ một tiếng
- Vì sao ta phải lên tiếng? Ta đang muốn xem ngươi có âm mưu gì. Quả nhiên, giật mình bị ta phát hiện à. Hừ!
Hoắc Vũ Hạo cười, nói
- Phát hiện thì phát hiện, Vương Đông, bây giờ không phải ngươi đang cảm thấy cự kỳ suy yếu, một chút khí lực cũng dùng không được à?
Tuy rằng Vương Đông đã tỉnh, nhưng thanh âm của hắn cũng hữu khí vô lực, giống hệt Hoắc Vũ Hạo khi vừa mới tỉnh dậy.
Vương Đông liếc mắt, nói:
- Ngươi cho là ai cũng giống ngươi ư, một cái thân trâu bò đánh không chết?
Hoắc Vũ Hạo cười xấu xa
- Suy yếu vậy cũng tốt, để xem ta sẽ nhéo cái bản mặt ngươi thế nào đây?
Vừa nói, hắn vừa giơ hai tay tiến lên, dùng hết sức vặn vẹo khuôn mặt nhỏ nhắn của Vương Đông.
Gương mặt anh tuấn của Vương Đông bị hắn nhéo vặn vẹo nên hình thù kỳ quái, nhất thời phùng mang trợn má
- Ngươi, ngươi... tên khốn kiếp
Âm thanh khàn khàn không rõ ràng từ trong miệng Vương Đông phát ra.
Hoắc Vũ Hạo buông hai bàn tay đang nắm chặt hai má Vương Đông, lại gõ cái trán của hắn một cái:
- Yếu đến mức này còn không ngoan ngoãn một chút đi. Ha ha, cái cảm giác bắt nạt kẻ yếu này thực sự rất không tồi.
Vương Đông nộ khí xung thiên, đỏ bừng mặt, căm tức nhìn Hoắc Vũ Hạo, sâu trong đáy mắt lại vô ý toát lên một ý cười nhẹ nhàng thoải mái.
Đấu Hồn Đại Tái của học viện Hồn Sư cao cấp toàn đại lục đã kết thúc, bọn hắn rốt cục đã bảo vệ thành công vinh quang của Shrek, hơn nữa còn trực tiếp giành chiến thắng trong trận đấu mang tính quyết định cuối cùng.
Nhớ đến trận đấu kịch liệt vừa qua, tâm tình của bọn họ trở nên cực kỳ thoải mái. Cũng chính vì thế, Hoắc Vũ Hạo mới đùa giỡn thoải mái với Vương Đông như vậy.
Hoắc Vũ Hạo nhìn thấy nét cười trong mắt hắn, đột nhiên nhẹ giọng
- Vương Đông, chúng ta là giỏi nhất, đúng không?
Nhìn thấy ánh mắt Vũ Hạo, Vương Đông ngẩn người, vẻ phẫn nộ biến mất, nhẹ nhàng nhìn hắn gật đầu
- Được rồi, chúng ta là giỏi nhất. Chúng ta là quán quân.
Hoắc Vũ Hạo nở nụ cười, cười vô cùng sáng lạn, nhưng trong mắt cũng ẩn ước một dòng nước mắt. Hắn mạnh mẽ cúi xuống, gắt gao ôm lấy Vương Đông.
- Cám ơn ngươi, Vương Đông.
Vương Đông ngẩn ngơ, hắn thể cảm giác được cảm xúc đột ngột kích động của Hoắc Vũ Hạo. Nhất thời không biết nói gì. Nhưng cánh tay giấu trong chăn chậm rãi chìa ra, tuy vô lực, nhưng vẫn ôm chắc lấy lưng Hoắc Vũ Hạo.
Hoắc Vũ Hạo lẩm bẩm:
- Từ khi ta rời khỏi phủ Công Tước, ta đã thề, một ngày nào đó sẽ trở lại, để báo thù cho mẫu thân ta. Ta rất cố chấp, muốn trả lại cho họ hơn mười năm thống khổ của mẹ con ta. Thậm chí đoạn tuyệt huyết mạch truyền thừa của Công Tước. Căn bản khi đó ta không biết được ta ngu ngốc và ngây thơ thế nào.
- Ở trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, ta gặp Đại sư huynh và Tiểu Nhã lão sư. Cùng tiến nhập học viện Shrek, ta mới hiểu được ta nhỏ yếu đến mức nào. Ta liều mạng cố gắng, chính là vì thực hiện chấp niệm trong lòng kia. Nhưng học được càng nhiều, ta mới càng hiểu được ta muốn hoàn thành chấp niệm có bao nhiêu thứ không thực tế. Khi ra khỏi phủ Công Tước, ta chỉ là một cô nhi yếu đuối, căn bản không có nửa phần uy hiếp đối với bọn họ.
- Thậm chí trong lòng ta đã từng tràn ngập tuyệt vọng. Ta cho là cả đời này cũng không có lấy một cơ hội. Nhưng chính ngươi cùng mọi người khiến cho cảm thấy ấm áp. Ta thật sự thật may mắn, may mắn gặp Tiểu Nhã lão sư và Đại sư huynh, càng may mắn hơn gặp được ngươi. Là các ngươi cho ta đại gia đình này ở Shrek. Là các ngươi tình cảm ấm áp mà ta chưa từng cảm nhận được.
- Chúng ta tay nắm tay đồng hành, đi đến Đấu Hồn Đại Tái toàn đại lục này, cuối cùng còn giành được vị trí quán quân. Giờ đây ta phát hiện, chỉ cần cố gắng thì mọi thứ không thể sẽ trở nên có thể. Vương Đông, cám ơn ngươi, ngươi cho ta dũng khí, giúp ta trở nên cường đại. Bất luận đến khi nào, ngươi cũng là huynh đệ tốt nhất của ta...
Nghe Hoắc Vũ Hạo nghẹn ngào bày tỏ, ánh mắt Vương Đông trở nên dịu dàng, cánh tay hắn tựa hồ cũng có thêm sức mạnh, càng siết chặt lấy Hoắc Vũ Hạo.
Hai người vẫn giữ tư thế như vậy, ước chừng mấy phút đồng hồ. Mà một bên gối của Vương Đông đã bị nước mắt tràn ngập cảm xúc của Hoắc Vũ Hạo thấm ướt đẫm.
- Aizza... ngươi đè chết ta.
Ôm suốt cả buổi, Vương Đông mới thốt ra được một câu như vậy.
Hoắc Vũ Hạo theo bản năng ngồi dậy, nhìn qua Vương Đông vẻ mặt mỉm cười. Chăm chú nhìn gương mặt anh tuấn nhỏ nhắn, Hoắc Vũ Hạo nhịn không được lại giơ tay nhéo lên mặt hắn.
- Vương Đông, nếu như ngươi là con gái thì thật tốt. Giống như ngày đó chúng ta thi triển Quang Nghê Thường huyễn hóa ra thân ảnh kia.
Hoắc Vũ Hạo nói.
Vương Đông đỏ mặt lên
- Nếu như ta là con gái, thì liên can gì tới ngươi?
Trên mặt Hoắc Vũ Hạo vẫn còn đọng vài giọt nước mắt, bản thân cũng không biết, bật cười lớn:
- Đương nhiên có quan hệ. Ta đây nhất định sẽ mặt dày mày dạn quấn quít lấy ngươi. Từ đại ca nói qua, hảo nữ sợ triền lang*, hắn sớm muộn gì sẽ theo đuổi Giang tỷ tỷ tới cùng . Đúng rồi, trong gia đình ngươi còn có tỷ tỷ muội muội gì không? Giới thiệu cho ta đi! Nước phù sa không lưu ruộng người ngoài. Tiện nghi cho người ngoài, không bằng tiện nghi cho người một nhà.
* con gái sợ con trai mặt dày, đeo bám triền miên, lang đây là lang quân chứ không phải lang sói đâu nha
- Biến!!
Vương Đông mặt trở nên đỏ hơn vài phần, quay đầu chỗ khác không nhìn Hoắc Vũ Hạo.
Hoắc Vũ Hạo cho là hắn tức giận, vội vàng chặn lại năn nỉ:
- Ta hay nói giỡn mà thôi, ngươi đừng coi là thật a!
Vương Đông mạnh mẽ nghiêng đầu sang chỗ khác
- Cái gì mà không coi là thật. Nam nhi lời nói ra khỏi miệng không được thu hồi. Ta cho ngươi biết, ta thật sự có một tỷ tỷ.
- Hả?
Hoắc Vũ Hạo trợn mắt há mồm nhìn của hắn
- Có thật không đó?
Vương Đông vênh váo đáp
- Đương nhiên là thật. Ta có một song sinh tỷ tỷ. Nàng sinh ra sớm hơn ta một canh giờ mà thôi. Ngươi nếu muốn gặp nàng, thì phải đợi ta giới thiệu. Hiện tại nàng đang học ở một học viện khác. Bởi vì tỷ tỷ là con gái, lại rất xinh đẹp, người trong nhà lo lắng nàng rời nhà quá xa. Bất quá, Vũ Hồn tỷ tỷ cũng giống ta. Học viện Shrek chúng ta theo quy tắc chỉ có những người vĩ đại mới đủ tư cách sát hạch trở thành học viên nội viện. Nói không chừng, chờ thêm vài năm khi chúng ta tham gia sát hạch nội viện, tỷ tỷ cũng tới đó. Đến lúc đó ta sẽ giới thiệu cho ngươi biết.
Hoắc Vũ Hạo giật mình nhìn Vương Đông
- Tỷ tỷ song sinh? Nói như vậy, nàng với ngươi hẳn phải giống nhau?
Vương Đông lườm hắn một cái
- Ngu ngốc. Không giống nhau thì không thể là song sinh sao? Ta tin tưởng, khi tỷ tỷ trưởng thành, nhất định giống thân ảnh Quang Nghê Thường như đúc cho coi. Thế nào? Động tâm rồi à. Vậy thì phải biết điều nghe lời của ta, ta còn xem xét lại, giới thiệu tỷ tỷ với ngươi.
Hoắc Vũ Hạo cười lớn, lại lắc đầu:
- Coi như xong. Nếu tỷ tỷ ngươi đẹp như lời ngươi nói vậy, chắc gì nàng chịu ta chứ? Ta vừa rồi thực sự chỉ nói đùa thôi. Bất quá, ngày đó chúng ta thi triển Quang Nghê Thường đúng là thật đẹp.
Vương Đông tức giận:
- Ngươi không tự coi thường bản thân được không? Chẳng lẽ ngươi cho là mình bây giờ còn yếu kém sao? Vũ Hồn Song sinh, Vũ Hồn cực hạn, thành viên của chiến đội quán quân Đấu Hồn Đại Tái, hơn nữa còn là chủ lực. So với những người bạn cùng lứa tuổi, ngươi kém ai chứ? Đương nhiên, ngoại trừ ta, so với ta vẫn còn kém một ít.
Hoắc Vũ Hạo lặng đi một chút. Đúng vậy a! So ra ta kém hơn ai? Trong lòng tự phát ra nghi vấn, nhưng cũng nhanh chóng phát hiện, hắn chẳng tìm ra đáp án.
- Đừng có làm cái mặt ngu ngốc đó nữa, còn không mau giúp ta khôi phục. Ngươi có tính người không thế? Chỉ biết khi dễ ta. Nhanh chóng giúp ta khôi phục sức khỏe coi.
Vương Đông vẻ mặt oán giận nói.
- À à, được thôi.
Hoắc Vũ Hạo vội vàng bắt lấy hai tay của hắn, chậm rãi đem Hồn Lực Huyền Thiên Công rót vào trong cơ thể Vương Đông.
Hồn Lực Vương Đông cũng cạn kiệt nghiêm trọng, nhưng kinh mạch của hắn vốn cứng cỏi, cũng không bị tổn hại gì.
Hồn Lực Huyền Thiên Công xoa dịu hiệu quả phi thường, hơn nữa còn ẩn chứa sinh mệnh lực mạnh mẽ, rất nhanh giúp Vương Đông khôi phục Hồn Lực, còn tạo thành Hạo Đông lực quay trở lại.
Hai người đồng tâm hiệp lực, chưa tới một canh giờ sau, Hồn Lực Vương Đông đã khôi phục, thoát khỏi trạng thái suy yếu.
Thở dài một hơi, Hoắc Vũ Hạo buông hai tay Vương Đông
- Được rồi, thư giãn đi. Hôm nay chúng ta cũng đừng tu luyện, nghỉ ngơi cho thật tốt. Đi thôi, kiếm cái gì đó bỏ vô bụng.
Vương Đông đột nhiên bật dậy, hai tay nhanh như điện lao đến nắm lấy hai má Hoắc Vũ Hạo, hết nhéo lại xoay, trên mặt đầy vẻ đắc chí.
Hoắc Vũ Hạo cũng không phản kháng, tùy ý hắn ngắt nhéo
- Ngươi thù dai
Vương Đông trợn tròn hai mắt, tăng thêm khí lực trên bàn tay
- Còn nói ta thù dai? Ai phá ta trước, cho ngươi chết này!
Hoắc Vũ Hạo đau kêu lên
- Nhưng ta không mạnh tay như vậy. Ngươi còn không buông tay, ta phản đòn a!
Vừa nói, hai tay của hắn đã nhanh chóng hướng tới dưới nách Vương Đông.
- Đừng....
Vương Đông bật cười thành tiếng. Cơ thể đã hoàn toàn khôi phục hai người đùa giỡn vui vẻ trong phòng.
...
Học viện Shrek, Hải Thần đảo, Hải Thần Các, tĩnh thất.
Mã Tiểu Đào nằm yên lặng trên giường lớn. Hắc Hảo đã ngừng trào ra khỏi cơ thể, nhưng sắc mặt của nàng vẫn như cũ hết sức nhợt nhạt, thỉnh thoảng còn hiện ra một tầng hắc khí.
Một cái lồng ánh sáng kim sắc bao phủ toàn bộ giường lớn. Thoạt nhìn, Mã Tiểu Đào như mỹ nhân đang bị phong ấn trong đó.
Bên giường, hai bóng người đứng yên lặng đứng, bên trái chính là viện trưởng hệ Vũ Hồn học viện Shrek Ngôn Thiểu Triết. Bên cạnh hắn, là một lão giả trông như gần đất xa trời.
Lão giả dường như không thể thẳng lưng lên nổi, cả người gập xuống chín mươi độ, hai tay chống một cây quải trượng, chống đỡ cái thân thể già nua của mình.
Ngôn Thiểu Triết mặt sắc mặt nghiêm trọng nhìn Mã Tiểu Đào, trầm giọng nói
- Lão Sư, tuy rằng hiện tại chúng ta dùng vạn năm Huyền Băng Tọa đồng thời có năng lượng quang minh của ngài phong ấn Hắc Hỏa Diễm trong cơ thể Mã Tiểu Đào, nhưng đây không phải là kế lâu dài. Hắc Hỏa Phượng Hoàng kia cực kì bá đạo, môt khi trói buộc này bị phá tan, e sẽ không thể quay đầu, thần trí của Tiểu Đào sẽ....
Lão giả lưng lòm khòm kia, rõ ràng chính là Các chủ Hải Thần các của học viện Shrek, cũng là cường giả mạnh nhất học viện Shrek, Mục lão.
Khó trách bình thường lão đều nằm dài trên ghế, thì ra bản thân cũng có bệnh, lưng khòm không thể đứng thẳng. Ai có thể tưởng tượng được, một lão già gần đất xa trời sắp xuống lỗ, lại có thực lực còn cường đại hơn cả Thao Thiết Đấu La Huyền Lão, lại còn có địa vị cực kỳ cao quý.
Mục lão nói :
- Không sai. Hắc Hỏa Phượng Hoàng cả đời ta cũng chưa hề thấy qua. Huyền tử có đem tới cho ta xem thanh kiếm này. Thẩm Phán Chi Kiếm, thật là một thanh kiếm tốt. Lại có thể rót vào bất kỳ loại Hồn Lực nào rồi chuyển hóa thành quang minh và hắc ám. Ta đã rất xem trọng Hồn Đạo Khí, không ngờ đế quốc Nhật Nguyệt vẫn như xưa, phát triển nó hoàn toàn vượt khỏi sự tưởng tượng của ta.
- Vũ Hồn của Tiểu Đào xuất hiện biến dị, là do năng lượng hắc ám trên thanh kiếm kia xâm nhập thân thể, khiến cho khí tức tà ác đã bị áp chế bùng nổ, lấn át hoàn toàn Hỏa Phượng Hoàng chân chính, giành lấy quyền chủ đạo. Tiểu Đào nhờ ý chí cứng cỏi mà không ngừng đấu tranh, giành lấy quyền khống chế cơ thể. Mặc dù đối với nó cũng có chỗ tốt, năng lượng hắc ám kết hợp với Tà Hỏa cộng hưởng nhau khiến nó trở nên cường đại, nhưng dù sao cơ thể Tiểu Đào thuộc tính Hỏa cũng là chính, nên sinh ra sự va chạm kịch liệt này.
- Đứa nhỏ này thật sự kiên cường, thà chết cũng không chịu bị khuất phục. Ta có thể tưởng tượng được, khi cả hai va chạm trong tâm của nó, thuộc tính hắc ám kia dù có tạm dung hợp với Tà Hỏa cũng không dám đối cứng với nàng, mà lại tiếp tục dung nhập vào Phượng Hoàng Hỏa Diễm bên trong, muốn đồng hoá hết thảy. Có lẽ Tiểu Đào cũng là lợi dụng dị biến để lấy thực lực cường đại ra tay, giành thắng lợi trong trận đấu đó.
- Ngươi nói rất đúng, áp chế càng mạnh, khi bùng nổ càng mãnh liệt. Tà Hỏa kia cùng với năng lượng hắc ám dung nhập vào Hỏa Phượng Hoàng khiến năng lượng quá mức cường đại mà sinh ra biến dị. Tình huống cụ thể ta cũng đoán không ra, nhưng kết quả cũng không hoàn toàn hỏng hết cả.
Nghe Mục lão nói tới chỗ này, Ngôn Thiểu Triết không khỏi kinh ngạc
- Lão Sư, như thế này còn chưa hỏng hết à? Nếu không phải chúng ta khống chế được Tiểu Đào, chỉ e nàng ngay lập tức sẽ trở thành một Tà Hồn Sư a!
Mục lão liếc mắt nhìn hắn, cau mày nói:
- Ngươi cũng sắp trăm tuổi rồi, sao vẫn thấy có biến thì sợ hãi? Các phương diện khác của ngươi cũng tốt, nhưng tính cách cũng còn kém quá. Nếu không ta cũng không khiến Lâm Nhi chế ước quyền lực của ngươi.
Ngôn Thiểu Triết bất giác rùng mình, cung kính nói:
- Dạ, Lão Sư, ta sai rồi.
Mục lão thản nhiên
- Ngươi cần thật sự biết sai mới tốt được, gặp chuyện cần bình tĩnh. Bất cứ chuyện gì cũng có hai mặt. Quả thật, Hỏa Phượng Hoàng của Mã Tiểu Đào đã hoàn toàn bị ô nhiễm, đã không còn dùng ngoại lực áp chế như trước đây được nữa. Nhưng mà, năng lượng hắc ám và Tà Hỏa cũng kích phát hoàn toàn năng lượng căn nguyên của Hỏa Phượng Hoàng. Nếu không, Hắc Hỏa này tại sao lại cường đại như vậy?
Bản thân Ngôn Thiểu Triết đỉnh cấp cường giả, một thân tu vi siêu cấp Đấu La, cả đời chìm đắm nghiên cứu Vũ Hồn, nghe những lời Mục lão vừa nói, nhất thời cũng hiểu ra đôi chút
- Lão Sư, ý của ngài là, Vũ Hồn Tà Hỏa Phượng Hoàng muốn nương theo biến dị để tiến hóa sao?
Mục lão gật đầu
- Đúng vậy, chẳng những tiến hoá, mà còn tiến hoá đến mức độ hoàn hảo. Ngoại trừ việc mất không chế bản thân, ta có thể nói, ngọn lửa của nàng đã trở thành mạnh nhất đại lục, một ngọn lửa nóng nhất, Cực Hạn Hỏa.
- Phượng Hoàng Hỏa Diễm vốn là cực hạn hỏa. Chẳng qua ban đầu cơ thể Tiểu Đào khí tức tà ác, khiến cho ngọn lửa không tinh khiết, trực hệ truyền thừa của nhà nó đều như vậy. Lần này Vũ Hồn biến dị, lại khiến lực lượng Phượng Hoàng căn nguyên trong huyết mạch của nàng được kích phát hoàn toàn. Dù biến dị thành Hắc Phượng Hoàng, nhưng năng lượng cường đại chưa từng có. Nếu bây giờ Tiểu Đào tỉnh lại, chỉ với thực lực mới tiến vào thất hoàn của nó cũng hoàn toàn thừa sức đối chiến với Phong Hào Đấu La bình thường.
Hào quang trong mắt Ngôn Thiểu Triết lóe lên
- Cực hạn hỏa, không ngờ là cực hạn hỏa. Nhưng mà, với trạng thái hiện tại của Tiểu Đào, căn bản không thể khống chế cực hạn hỏa tuôn ra không dứt thế này.
Mục lão thở dài
- Cho nên mới nói sự tình đều có tính hai mặt. Bây giờ ta chỉ có thể phong ấn nó ở đây. Nếu không, một khi mất đi khống chế, nàng ắt trở thành Tà Hồn Sư cường đại nhất lịch sử Đấu La Đại Lục mất. Một khi tu vi của nàng được đến Phong Hào Đấu La, thì áp chế nàng e rằng không có khả năng. Mà tốc độ phát triển của Tà Hồn Sư đều rất biến thái a.
Ngôn Thiểu Triết vẻ mặt lo lắng nói
- Nếu cứ đề thế này cũng không phải biện pháp. Ta có thể cảm nhận được trong cơ thể nàng Hắc Hỏa đang lớn dần. Chúng ta có thể áp chế bao lâu đây, một khi nàng tỉnh lại, không lẽ chúng ta phải...
Mục lão lắc đầu
- Ngươi cũng đừng quá sốt ruột. Tình huống trước mắt cũng không phải hoàn toàn không có biện pháp. Chẳng qua thời cơ chưa đến.
Ngôn Thiểu Triết lặng đi một chút
- Lão Sư, ngài có biện pháp?
Mục lão thấp giọng nói vài câu gì đó. Ngôn Thiểu Triết vừa nghe vừa liên tục gật đầu, vẻ mặt cũng dần dần trở nên thoải mái
- Thì ra là thế, cũng chỉ có thể như vậy. Cái tên xấu xa này, đến lúc đó hãy để cho ta làm đi, xem như là bất đắc dĩ vậy.
Mục lão nói
- Mấy đứa nhỏ chắc cũng sắp trở về rồi. Thật không nghĩ tới, chúng nó chỉ với một đội hình thực lực còn xa lắm cũng không bằng đối thủ lại mang về vinh quang cho Shrek. Thành tựu của chúng đã vượt ra khỏi tưởng tượng của ta. Trài qua lần này, nhất định phải bồi dưỡng chúng thật tốt. Chúng vì học viện trả giá nhiều như vậy, học viện cũng không nên keo kiệt.
Ngôn Thiểu Triết trong mắt lộ ra rõ ràng vẻ kích động
- Lão Sư ngài yên tâm, cứ dựa theo những gì chúng ta đã bàn mà ban thưởng chúng nó. Chờ Vương Ngôn trở về, tường thuật quá trình thi đấu lần này, ta sẽ đưa tất cả mọi chi tiết ghi vào viện sử, đồng thời ban thưởng cho chúng phần thưởng trước nay chưa từng có.
***
Đấu Hồn Đại Tái Cao Cấp Toàn Đại Lục đã kết thúc, thành Tinh La cũng phần nào bớt đi vẻ náo nhiệt.
Nghi thức trao giải cuối cùng không cho phép khán giả tham dự, cũng không quá mức long trọng, nhưng phần thưởng một chút kém đi cũng không có.
Á quân học viện Nhật Nguyệt hoàng gia hồn đạo sư sau khi cử lão sư dẫn đội đi lãnh thưởng đã lập tức rời khỏi thành Tinh La, trở về đế quốc Nhật Nguyệt.
Còn chiến đội của học viện Shrek vì chờ đợi Huyền lão, phải ở lại thêm một ngày. Phần thưởng của bọn họ, ngoại trừ kim hồn tệ, có đến bốn khối Hồn Cốt. Ba khối Hồn Cốt là phần thưởng đã định sẵn dành cho quán quân, còn có Băng Bích Hạt Tả Tí Cốt.
Hoàng Đế Tinh La Đế Quốc Hứa Gia Vĩ vốn muốn mời Huyền lão đến bảo khố hoàng gia lựa chọn một phần quà, lại bị Huyền lão cự tuyệt. Lão thân là cường giả chịu trách nhiệm đối ngoại của học viện Shrek, không muốn có quan hệ quá thân thiết với đế quốc Tinh La. Cuối cùng vẫn phải để Vương Ngôn đại biểu học viện tiến hành lựa chọn. Hắn hiểu rõ năng lục của thành viên trong đội, đối với kiến thức về năng lực của Hồn Cốt, cũng không hề dưới Huyền Lão.
Kết quả những hồn cốt mà hắn chọn lại khiến vị hoàng đế kia tái mặt, ruột đau như cắt, nhưng cũng không có biện pháp, đành cắn răng bấm bụng.
Ba Khối Hồn Cốt giá trị cực cao đã không thể tính bằng kim hồn tệ, sở dĩ Đấu Hồn Đại Tái mỗi kỳ đều thay đổi chủ nhà một phần cũng do áp lực từ những phần thưởng thế này. Bốn đội mạnh nhất đều được được thưởng, nhưng chỉ có á quân mới được thưởng 1 khối Hồn Cốt, còn quán quân lại đến 3 khối.
Hồn Cốt trong kho cũng vô dụng, chỉ có khi Hồn Sư hấp thu nó mới phát huy tác dụng. Bởi vậy, dù là quốc gia hay tông môn, khi có được Hồn Cốt, hầu như đều cấp cho những nhân tài hoặc Hồn Sư có công lao và trung thành sử dụng. Hồn Cốt khác với Hồn Hoàn ở chỗ, khi một Hồn Sư thân vong, Hồn Cốt sẽ rơi ra và có thể truyền thừa cho thế hệ sau, không giống Hồn Hoàn cứ như vậy biến mất.
Chức nghiệp Hồn Sư đã qua có từ mấy vạn năm trước, số lượng Hồn Cốt được tích lũy ngày càng nhiều, nhưng so với số lượng Hồn Sư vẫn như muối bỏ biển. Quan trọng hơn, trong giới Hồn Sư có một bộ phận nghiên cứu Hồn Cốt, dần dần khám phá ra phương pháp hợp thành Hồn Cốt, khiến Hồn Cốt càng trở nên đắt đỏ hơn. Nếu không phải hồn đạo khí phát triển quá nhanh, nếu như không có đại lục Nhật Nguyệt va chạm vào Đấu La Đại Lục, chỉ e hiện tại trên Đấu La Đại Lục, chuyên môn được nghiên cứu nhiều nhất, sẽ là hợp thành Hồn Cốt.
Hợp thành Hồn Cốt, chính dùng những khốn Hồn Cốt có liên hệ với nhau thông qua phương pháp đặc thù hợp lại một chỗ, biến thành một khối hồn cốt hoàn toàn mới. Sản phẩm Hồn Cốt hợp thành, có xác suất rất lớn tăng thêm uy lực, nhưng cũng có xác xuất bị tổn hại mà trở nên yếu đi.
Vì Hồn Cốt quá mức trân quý, phương pháp ghép tuy rằng hiện tại đã có, nhưng ít có ai đủ can đảm và điều kiện tài chính để thử ứng dụng phương pháp này.
Cũng như khi Hoắc Vũ Hạo dung hợp hồn cốt thân thể băng đế đã dùng bí pháp hòa tan Hồn Cốt làm dung môi, đó cũng là một loại hợp thành. Chẳng qua do hồn cốt thân thể băng đế có năng lượng quá mạnh mẽ, lại do chính băng đế trực tiếp khống chế, căn bản không có nguy cơ hợp thành thất bại.
Huyền lão chỉ ở lại thành Tinh La thêm một ngày nữa trước khi trở về. Hắn không cho Vương Ngôn phân phối bốn khối hồn cốt ngay, mà trước tiên chi trả những thứ đã mua ở phòng đấu giá Tinh Quang, rồi hạ lệnh mọi người thu thập hành trang, quay về học viện Shrek. Chỉ khi về đến học viện, lão mới cảm thấy yên tâm.
Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông đã hoàn toàn đã khôi phục. Bối Bối, Lăng Lạc Thần và Đái Thược Hành sau khi được giải độc cũng không có vấn đề. Giang Nam Nam thương thế không nhẹ, còn đang khôi phục lại, bị thương nặng nhất chính là Từ Tam Thạch. Ước chừng hôn mê hai ngày mới tỉnh lại, nhưng thân thể lại suy yếu ngay cả nói chuyện cũng khó khăn. Cần thời gian dài nghỉ ngơi điều dưỡng.
Huyền lão mang theo chiến đội Shrek trở về, cũng mang đầy đủ phi hành hồn đạo khí. Giống như lần trước phi hành, mỗi người một cái rồi được hắn kéo đi. Trong đó Từ Tam Thạch thương thế chưa lành và Giang Nam Nam thì do hắn phóng thích Hồn Lực bảo hộ, còn lại những người khác đều tự sử dụng.
Sáng sớm ngày thứ hai sau khi lãnh thưởng, học viện Shrek thay đổi trang phục bình thường, cũng không kinh động đến chính phủ Tinh La Đế Quốc, lén lút rời thành, hướng thẳng học viện Shrek mà bay đi.