Tuyệt Thế Đường Môn

Chương 109: Q.4 - Chương 109: Phòng Ngự Tuyệt Đối và Tinh Chi Thủ Hộ (1-3)




Hai người đấy đều là nữ Hồn Sư, được Vương Đông đặt cho cái tên là Phong Hỏa Song Khống. Vũ Hồn của hai nàng đều là nguyên tố, một người là nguyên tố hỏa, một người nguyên tố phong. Người vừa ra tay là Vương Y Thần, Chiến Hồn Vương hệ Khống Chế với vũ hôn nguyên tố Hỏa.

Tu vi của vị Hồn Vương này tầm cấp 51, khi cô chỉ tay phải về phía Mã Tiểu Đào, một quầng sáng màu đỏ bay thẳng đến quấn lấy chân cô truyền đến một lực hấp dẫn khá lớn, Mã Tiểu Đào bỗng cảm thấy ngọn lửa Phượng Hoàng của mình dường như bị nó thu hút bay về hướng ấy, đồng thời, quầng sáng màu đỏ không ngừng hút lấy nguyên tố hỏa từ nó.

Sau đó, kỹ năng Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng mang đến tác dụng rất lớn của Hoắc Vũ Hạo bỗng nhiên xảy ra vấn đề. Nguyên nhân là vì công chúa Cửu Cửu đã sử dụng kỹ năng Tinh Diệu Thuật quấy nhiễu Tinh Thần Tham Trắc của Hoắc Vũ Hạo nên hắn không thể dò xét những gì đang xảy ra, do đó cũng không thể cung cấp thông tin cho đồng đội nữa. Nếu không làm sao Mã Tiểu Đào lại rơi vào thế bị động như vậy.

Trong lòng Hoắc Vũ Hạo hết sức bực bội, vũ hồn Tinh Quan của công chúa Cửu Cửu dường như vừa vặn khắc chế vũ hồn Linh Mâu của hắn. Nếu tu vi cả hai ngang bằng nhau nhất định hắn sẽ không sợ hãi, nhưng lúc này tu vi của hắn lại kém người ta nhiều lắm, dĩ nhiên bại trận rồi. Đấy là Tinh Thần Hải của hắn vừa được cải tạo rồi, nếu là trước đây không biết hắn còn bại thê thảm như thế nào nữa.

Bên này, Mã Tiểu Đào vừa bị đối phương tấn công vừa bị khống chế vũ hồn ngăn cản, cuộc chiến của hai đội cũng theo đó mà bắt đầu.

Đối thủ của Đái Thược Hành là một thanh niên dáng người cao lớn, vị này có vũ hồn thuộc loài sư tử, U Minh Cuồng Sư, đồng thời cũng là cường giả đứng thứ hai trong đội học viện Tinh La, tên là Độc Cô Thượng Thiện.

Vũ hồn U Minh Cuồng Sư của hắn làm Đái Thược Hành không sao nhìn thấu được. Sau khi hắn phóng thích ra vũ hồn phụ thể, cả người hắn dường như có chút tan biến. Vũ hồn Bạch Hổ của Đái Thược Hành tuy mạnh nhưng chủ yếu mạnh ở phía công kích vật lý, nếu đối thủ trở nên hư ảo như thế này thì lực chiến đấu sẽ giảm xuống nhiều lắm. Hơn nữa, đối thủ của hắn còn có kỹ năng tăng phúc vô cùng tinh diệu, dĩ nhiên đủ khả năng cản trở hắn rồi.

Tuy nhiên, nếu chỉ có mỗi Độc Cô Thượng Thiện thì Đái Thược Hành sẽ giải quyết không quá khó khăn, nhưng sau lưng hắn còn có một Chiến Hồn Vương hệ Khống Chế trợ giúp, vị này chính là Phong Khống trong Hỏa Phong Song Khống được nhắc đến ban nãy.

Bên này, Đái Thược Hành vừa thi triển kỹ năng Bạch Hổ Kim Cương Biến liền cứng đờ cả người, hóa ra dưới chân hắn xuất hiện một vòng tròn ánh sáng màu xanh, nháy mắt hóa thành một cơn gió lốc nhỏ quấn lấy cơ thể hắn, tuy chưa mạnh đến mức có thể thổi hắn bay đi nhưng dễ dàng cản trở hắn công kích.

Hai đại Hồn Đế, hai người có sức chiến đấu mạnh nhất của học viện Sử Lai Khắc lần lượt bị bốn Hồn Vương của học viện Tinh La chia ra kềm kẹp. Đương nhiên, để làm thành công việc này, công lao lớn nhất là từ Tinh Diệu Thuật của công chúa Cửu Cửu.

Mà người còn lại vọt lên đầu tiên cùng Mã Tiểu Đào và Đái Thược Hành là Bối Bối cũng đồng dạng được chăm sóc cẩn thận, đối thủ của hắn là một Chiến Hồn Vương hệ Mẫn Công có tốc độ cực nhanh, có thể nói là một người có tốc độ nhanh lần đầu tiên Bối Bối được thấy.

Ngay khi bắt đầu, hắn đã không thấy rõ bóng hình của đối thủ ở đâu. Nếu không phải vì Bối Bối đang đứng rất gần Mã Tiểu Đào, nên đối phương không dám làm bừa, cộng với Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng của Hoắc Vũ Hạo sau khi mất chút tác dụng đã tập trung hết vào người hắn thì e là hắn khó mà cầm cự được.

Trong mắt mọi người, xung quanh Bối Bối dường như có một tia chớp không ngừng di chuyển, tuy nhiên, màu sắc lại không giống với tia điện màu tím của vũ hồn Lam Điện Phách Vương Long mà có một màu vàng nhàn nhạt. Mỗi một lần cái bóng kia hiện ra sẽ có một đòn tấn công bay về phía Bối Bối, Bối Bối đã toàn lực phòng thủ nhưng cũng có chút lấy trứng chọi đá. Nếu không phải vũ hồn của hắn khá mạnh, thì dù được trợ giúp nhiều thế nào cũng khó mà ngăn cản được.

Đối thủ của hắn, là Chiến Hồn Sư hệ Mẫn Công duy nhất của học viện Tinh La, người này có vũ hồn là Thiểm Điện Chuẩn, Trần Tiểu Kiệt. Theo đánh giá của Vương Ngôn về người này, chỉ có hai chữ: khó chơi.

Quả nhiên, tốc độ của Thiểm Điện Chuẩn chẳng những nhanh mà công kích còn rất mạnh. Bối Bối chỉ mới chiến đấu với hắn một lúc mà trên người đã có mười mấy vết thương, tuy những vết thương đó đều không nghiêm trọng nhưng cũng làm sức chiến đấu của hắn càng lúc càng suy yếu.

Ánh mắt của công chúa Cửu Cửu đột nhiên không nhìn về phía những người đang chiến đấu nữa mà lại chuyển sang một phía khác, nơi được bao phủ bằng một màn sương băng.

Theo cục diện trước mắt, tuy bên phía học viện Tinh La cần đến năm người mới cản được ba Chiến Hồn Sư hệ Cường Công của học viện Sử Lai Khắc nhưng thực tế, bọn họ không hề rơi vào xuống hạ phong. Có thể nói, ba người Mã Tiểu Đào, Đái Thược Hành và Bối Bối đã chiếm 70% sức chiến đấu của học viện Sử Lai Khắc.

Chiến đấu đến lúc này, song phương đều chưa tung hết toàn lực, điểm độc đáo và đáng sợ nhất của đoàn chiến chính là sự phối hợp của các thành viên trong đội. Trong tình huống này, bên nào phối hợp chặt chẽ và đoàn kết nhất để bộc lộ ra sức chiến đấu mạnh mẽ mới có thể chiến thắng được.

Công chúa Cửu Cửu híp mắt, tay phải chỉ thẳng lên trời, từ đầu ngón tay cô bay ra một tia sáng màu vàng kim lóng lánh. Vương miện trên đầu cô tiếp tục lóe sáng, lúc này, ánh sáng màu vàng kim bay lên trời không to như một cột sáng giống ban nãy nữa mà chỉ là một tia sáng vô cùng nhỏ bé. Vì muốn duy trì kỹ năng Tinh Diệu Thuật nên lúc này Hồn Hoàn thứ ba và thứ nhất của cô đều đồng loạt lóe sáng.

Một tia sáng màu vàng kim bay thẳng lên bầu trời, mãi đến khi chạm vào bức màn phòng ngự mới dừng lại và ngưng tụ, ngay sau đó, trên đỉnh đầu cô liền xuất hiện một viên ngọc sáng như một vì sao. Viên ngọc này tuy không lớn nhưng lại tỏa ra hào quang rất rực rỡ.

Công chúa Cửu Cửu khẽ nhắm mắt, tiếp theo, cô chỉ tay về phía bức màn sương mù, nhất thời, tia sáng kia hóa thành vô số điểm sáng quét thẳng về phía bức màn sương mù.

Thật kỳ lạ, những điểm sáng ấy hoàn toàn không bị cản trở mà hết sức dễ dàng thâm nhập vào bên trong lớp sương mù, bởi vì chúng là ánh sáng, một ánh sáng thuần túy không có chút lực tấn công nào.

Các điểm sáng sau khi tiến vào trong lớp sương mù liền bám lấy những người đang ẩn mình bên trong đó, nháy mắt sau, bên trong lớp sương mù hiện ra bốn bóng người.

Hồn Kỹ thứ nhất, Tinh Dẫn Thuật. Chỉ cần một tia sáng cô đã dễ dàng tìm ra vị trí của bốn người kia.

Mà lúc này, bốn người ở bên trong màn sương vẫn duy trì trận hình lúc này, chẳng qua khoảng cách không ngừng rút ngắn, màn sương cũng chậm rãi co rút lại.

Một tiếng phượng ngâm rõ to vang lên từ miệng Mã Tiểu Đào, sau đó, hai cánh của cô vỗ mạnh một cái, sau đó nháy mắt hóa thành một tia sáng màu đỏ bay thẳng lên cao. Ánh sáng màu đỏ đó trông rất giống hình ảnh Hỏa Phượng Hoàng, mà ngọn lửa Phượng Hoàng cũng bùng cháy mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Y Thần đang sử dụng Hỏa Khống hấp thu nguyên tố hỏa của cô và Hoàng Hà Vân, Chiến Hồn Vương Hắc Ám Ma Hổ trước mặt cô cũng bị đánh văng ra ngoài.

Cùng lúc đó, bước màn sương băng bỗng nhiên dâng lên như sóng biển cuồn cuộng. Sau đó, một tia sáng màu đen từ bên trong bắng thẳng về phía công chúa Cửu Cửu. Rốt cuộc Huyền Minh Trí Hoán của Từ Tam Thạch cũng được sử dụng, chẳng qua hắn không hề hi vọng mình có thành công hay không, hắn sử dụng với mục đích vô cùng đơn giản, tạm thời làm đối phương bị phân tâm.

Đái Thược Hành nháy mắt sử dụng một loạt kỹ năng tăng phúc cho cơ thể, sau đó tấn công về phía đối thủ. Mà Bối Bối cũng nương theo đó mà bùng nổ, vô số tia điện lượn lờ bức Chiến Hồn Vương Thiểm Điện Chuẩn phải lui nhanh về sau. Mọi người trong học viện Sử Lai Khắc, trừ Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông, tất cả đều bùng nổ.

Nhưng, ngay lúc này, công chúa Cửu Cửu lại mỉm cười thích thú, giống như từ nãy giờ cô đang chờ đợi khoảnh khắc này.

Một loạt tia sáng màu vàng bắn ra từ tay cô, đấy tuyệt đối không phải là Hồn Kỹ, nó bay ra bắn thẳng về phía Mã Tiểu Đào.

Sau đó, xuất hiện một màn vô cùng quỷ dị, khi cái lồng màu vàng kim ấy phủ xuống lại có thể bao phủ lấy kỹ năng Phượng Hoàng Lưu Tinh Vũ, hơn nữa còn nhanh chóng hạ xuống vây lấy Mã Tiểu Đào ở bên dưới, trấn áp triệt để.

Mã Tiểu Đào đột nhiên cảm thấy vô cùng khó thở, cô muốn né tránh, nhưng một loạt tia sáng kia dường như có khả năng truy đuổi bám theo cô không tha, nháy mắt sao, cô bị tóm gọn.

Bên trong cái lồng màu vàng kim kia có một quả cầu ánh sáng lơ lửng, vô cùng rực rỡ. Nó dường như được ghép từ một trăm mấy viên trân châu, các hạt châu này có một đầu lớn một đầu nhỏ xoay tít không ngừng. Mã Tiểu Đào bị nhốt bên trong điên cuồng tấn công khắp nơi nhưng không có chút tác dụng nào.

Sự biến hóa bất thình lình này làm cả đội Sử Lai Khắc ngẩn người vì bất ngờ. Tại sao cả nhóm năm người bọn họ lại đồng loạt bùng nổ, đấy cũng là chiến thuật mà Vương Ngôn đã sắp xếp để đối phó với học viện Tinh La. Hoắc Vũ Hạo phối hợp với Lăng Lạc Thần thi triển bức màn sương mù phủ khắp sàn đấu nhằm khống chế lẫn áp chế đối thủ, còn đòn tấn công thật sự chính là Phượng Hoàng Lưu Tinh Vũ của Mã Tiểu Đào. Nhưng không ngờ, Mã Tiểu Đào lại dễ dàng bị người ta áp chế như vậy.

Hòa Thái Đầu đang ngồi dưới khu vực quan sát chợt đứng bật dậy kinh ngạc nói:

- Kia là Hồn Đạo Khí Phòng Ngự Tuyệt Đối? Sao lại có thể chứ? Mà kiện Hồn Đạo Khí đó ít nhất phải cấp bảy. Bọn họ làm sao có thể sử dùng được chứ? Hơn nữa, giá cả của nó...

Vương Ngôn cũng bị dọa giật mình, hắn vội vàng ngắt lời.

- Hồn Đạo Khí Phòng Ngự Tuyệt Đối là vật gì?

Hòa Thái Đầu nói:

- Nó cũng có tác dụng tương tự như Vô Địch Hộ Tráo nhưng phương thức sử dụng lại đặc biệt hơn. Một khi sử dụng thì trong vòng mười lăm phút, lực phòng ngự của nó tương đương với một Hồn Sư hệ Phòng Ngự bậc Hồn Đấu La. Có điều, loại Hồn Đạo Khí này hiện nay chỉ có đế quốc Nhật Nguyệt mới có thể chế tạo, vì trận pháp bên trong hạch tâm của nó còn nằm trong vòng bí ẩn. Không ngờ hôm nay nó lại xuất hiện trong cuộc thi này. Nghe nói, giá của nó lên đến trên 300 vạn kim hồn tệ, nếu trong lúc nguy hiểm mà có thể sử dụng nó thì tương đương với có thêm được một cái mạng. Tác dụng của nó cao hơn Vô Địch Hộ Tráo nhiều nhiều lắm. Mười lắm phút, đủ để làm biết bao nhiêu chuyện. Có điều, muốn phá hỏng nó thì phải đập vỡ quả cầu ánh sáng ở bên trong, nhưng Hồn Sư ít nhất phải cần cấp bậc Hồn Thánh mới làm được.

Vương Ngôn hít sâu một hơi nhớ lại buổi đấu giá hôm nọ ở phòng đấu giá Tinh Quang, sắc mặt không khỏi trắng bệch. Đúng vậy, so thực lực, bên phía học viện Sử Lai Khắc chiếm ưu thế nhưng so về mặt tiền tài, bọn họ làm sao so được với cả đế quốc Tinh La đây? Ngay cả một món đồ hiếm thấy như vậy mà bọn họ cũng có thể đem ra sử dụng.

Cường giả Hồn Đế mạnh nhất đội là Mã Tiểu Đào nháy mắt bị nhốt lại cũng tương đương với việc học viện Sử Lai Khắc bị tai họa ập xuống đầu.

Chiến thuật của công chúa Cửu Cửu dĩ nhiên đã sớm chuẩn bị ổn thỏa rồi nên Mã Tiểu Đào mới dễ dàng bị nhốt lại như vậy. Hồn Hoàn thứ tư trên người công chúa Cửu Cửu lóe sáng, lấy cô làm trung tâm, một chùm sao sáng rộ lên bung ra xung quanh, lúc này, từng ngôi sao sáng rực như một mặt trời thu nhỏ. Ngôi sao này nối tiếp ngôi sao kia, tạo thành một tầng hào quang đón lấy màn sương băng đang từ từ lan tỏa đến, sau đó ngăn cách nó ở bên ngoài, phủ xuống bảy người học viện Tinh La cộng thêm cả Đái Thược Hành, Bối Bối và Mã Tiểu Đào đang bị nhốt trong kiện Hồn Đạo Khí cấp bảy.

Bên ngoài tầng hào quan là mười tám viên thủy tinh nho nhỏ sáng bóng lấp lánh.

Hoàng Hà Vân và Y Thần vốn đang hợp lực tấn công Mã Tiểu Đào, lúc này cũng không chút do dự chuyển mục tiêu sang Đái Thược Hành, bốn Hồn Vương cùng tấn công một Hồn Đế. Mà Chiến Hồn Vương Thiểm Điện Chuẩn đang chiến đấu cùng Bối Bối cũng đã lấy lại phong độ, hắn tập kích không ngừng khiến Bối Bối muốn tự bảo vệ mình cũng là cả một vấn đề.

Công chúa Cửu Cửu bình thản nhìn về bức màn sương băng ở xa xa, khóe miệng khẽ cười, bên phía học viện Tinh La, ngoài cô ra, còn có một Hồn Sư mãi đến lúc này vẫn chưa tham gia chiến đấu.

- Không ổn.

Lăng Lạc Thần bên trong màn sương băng khẽ hô to, cô vội vàng điều khiển màn sương di chuyển vào khu vực mọi người đang chiến đấu, có điều, lúc này tầng hào quang kia lại có thể cản trở nó, nó không có cách nào len lỏi vào được. Mười tám viên thủy tinh sáng như vì sao bên ngoài dần dần có một khỏa phụt tắt, hiển nhiên muốn phá vỡ tầng hào quang ấy thì phải làm cho toàn bộ mười tám viên thủy tinh ấy tắt ngóm.

Cục diện trận đấu lúc này liên tục có những diễn biến bất ngờ nên không ai có thể đoán được kết quả sẽ ra sao, có điều, thật sự không ai ngờ rằng, công chúa Cửu Cửu có thể một tay tách học viện Sử Lai Khắc ra làm hai phần. Hơn nữa lúc này Lăng Lạc Thần mới phát hiện ra một vấn đề nghiêm trọng hơn, bốn người bên phía bọn họ, người am hiểu tấn công thì tu vi không cao, người tu vi cao lại không chuyên về mặt công kích.

Tu vi của Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông quá thấp, công kích của bọn họ không đáng để nhắc đến, còn cực hạn chi băng chỉ có thể tăng phúc cho cô, chứ không thể thay đổi Hồn Kỹ. Lăng Lạc Thần là Chiến Hồn Sư hệ Khống Chế chứ không phải hệ Cường Công. Cho nên hiện giờ, cô chỉ có thể điều khiển màn sương không ngừng cố gắng phá vỡ tầng hào quang.

Trên đầu thành, hoàng đế Tinh La khẽ mỉm cười.

- Đối với học viện Sử Lai Khắc, thua một trận chưa hẳn là kết thúc. Mà con cháu Tinh La Thủ Hộ của chúng ta cũng không biết bao lâu rồi mới lại xuất hiện trên đại lục. E là mọi người đã quên mất chúng ta có Hồn Kỹ có thể ngăn cản và phòng ngự thuộc tính trên phạm vi lớn. Nó vừa vặn có thể chặn được cực hạn chi băng kia. Tiểu muội không phục ta đánh giá cao tên nhóc kia không phải cũng vì cái này sao? Nhưng đợi tên nhóc kia lớn lên, ta rất muốn thấy nếu cùng cấp bậc thì Tinh Chi Thủ Hộ đấu với thuộc tính Cực Hạn sẽ có kết quả gì.

Lúc này, người gặp nguy hiểm nhất là Đái Thược Hành.

Phong Hỏa Song Khống của học viện Tinh La mà liên thủ nào phải trò đùa. Mà lúc này không còn ngọn lửa Phượng Hoàng áp chế nguyên tố nữa nên Y Thần với vũ hồn nguyên tố Hỏa vung tay tạo thành một quầng sáng đỏ rực như lửa bao phủ lấy Đái Thược Hành.

Đái Thược Hành mặt dù thấy rõ quầng sáng màu đỏ ấy xuất hiện nhưng căn bản không thể né tránh, vì quần sáng ấy lúc xuất hiện mở rộng lớn bằng cả diện tích của quầng hào quang màu vàng ánh sao ban nãy rồi mới từ từ co rút lại.

Vương Thi Anh, Chiến Hồn Vương hệ Khống Chế với vũ hồn nguyên tố Phong cũng đồng dạng phóng ra một quầng sáng màu xanh, hai quầng sáng xanh đỏ đồng thời bùng nổ quấn lấn một người.

Người ta có câu, gió thổi lửa cháy, hai quầng sáng cùng xuất hiện, bầu không khí nháy mắt vang lên liên tiếp hàng loạt tiếng nổ to, lấy Đái Thược Hành làm trung tâm, một cột lửa hòa quyện cùng hóa bùng nổ bắn thẳng lên cao hệt như một cối xay thịt nướng cỡ lớn.

Sao khi kỹ năng phong hỏa xuất hiện, bốn người Hoàng Hà Vân, Độc Cô Thượng Thiện, Y Thần và Vương Thi Anh không những không nhân cơ hội này tấn công tiếp mà tụ lại một chỗ xếp thành một hàng.

Ngay lúc này, các khán giả liền được trông thấy thực lực cường đại của Hồn Đế đến từ học viện Sử Lai Khắc là như thế nào. Cứ nhìn xem, Đái Thược Hành thấy Mã Tiểu Đào bị người ta nhốt lại mà hoàn toàn không có chút kích động hoặc căng thẳng, cộng thêm đòn tấn công của Phong Hỏa Song Khống kia, mặc dù hắn bị bức lui về sau nữa bước, nhưng đồng thời cũng được kích thích hung tính ẩn giấu bên trong hắn.

Áp lực từ Phong Hỏa Song Khống đè xuống người khiến bộ lông bên ngoài cũng muốn cong đi, nhưng, bỗng nhiên Đái Thược Hành lại đột nhiên ngửa mặt lên trời hét lên một tiếng, hai đấm đấm mạnh vào ngực của mình, cả người hắn liền một quầng sáng màu ánh kim rực rỡ, chữ Vương trên trán hắn cũng sáng hơn. Sau đó hắn cúi người, đấm mạnh một quyền xuống mặt đất ngay dưới chân mình.

Một quyền này làm cả sàn đấu vô cùng kiên cố cũng phải hiện ra một khe nứt, sau đó, từng tiếng nổ vang ầm ầm vang lên, vô số đất đá bị chấn bay tán loạn, đánh thẳng vào kỹ năng mà hai cô gái hệ Khống Chế kia vừa liên thủ thi triển, khiến nó bay tán loạn khắp nơi.

Đừng quên, hai Chiến Hồn Vương hệ Khống Chế này từ lúc bắt đầu đến lúc thi triển kỹ năng đều được công chúa Cửu Cửu sử dụng kỹ năng Tinh Diệu Thuật tăng phúc.

Theo tính toán của bọn hắn, nếu hai người cùng phối hợp, cho dù là Hồn Đế cũng phải lâm vào thế bị động mà phòng ngự. Nhưng có ai ngờ, Đái Thược Hành lại dùng sức mạnh của mình phá vỡ hồn kỹ của bọn họ, hoàn toàn không có ý định phòng ngự.

Nụ cười trên khóe môi công chúa Cửu Cửu chợt tắt, mà lúc này, khi hai quầng sáng xanh đỏ biến mất, Đái Thược Hành liền xoay người công kích và dĩ nhiên, mục tiêu không ai khác là công chúa Cửu Cửu.

Ánh mắt hai người vừa chạm vào nhau, công chúa Cửu Cửu liền thấy cả người phát lạnh, hai mắt Đái Thược Hành xẹt ra những tia lành lạnh, hắn gầm nhẹ một tiếng, cơ thể thoáng khom xuống, tiếp theo, liền vọt đi như một tia chớp vào hướng cô công chúa. Muốn bắt người trước tiên phải bắt ngựa, muốn bắt giặt trước tiên phải bắt vua.

Nhưng, ngay thời điểm hắn lao nhanh ra ngoài, bốn bóng người cạnh hắn liền hợp lại một chỗ, chắn ngay trước mặt hắn. Bên phía Đái Thược Hành không quan sát rõ được tình hình nhưng nếu nhìn từ phía sau mấy người học viện Tinh La liền thấy bốn người kia mang theo một cảm giác kỳ lạ, vì sau lưng bọn họ, là một quầng sáng màu trắng nhàn nhạt.

Quầng sáng này có dạng vòng tròn, nhìn rất giống một cái mai rùa, ánh sáng ấy xuyên thấu qua đồng phục của bốn người họ rồi bay thẳng ra xung quanh.

Hai tay Hồn Sư Hỏa Khống Y Thần đặt lên lưng Hồn Sư Phong Khống Vương Thi Anh, Vương Thi Anh cũng làm động tác tương tự đặt tay lên lưng Độc Cô Thượng Thiện, còn Độc Cô Thượng Thiện dĩ nhiên là đặt tay lên lưng Hoàng Hà Vân, thoáng cái, bốn người đã dùng cách này thể tạo thành một chỉnh thể.

Cơ thể Hoàng Hà Vân thoáng cái phình to, Vũ Hồn Hắc Ám Ma Hổ Phụ Thể thoáng ẩn thoáng hiện, hắn mạnh mẽ tung hai đấm về phía Đái Thược Hành, một tiếng gầm nhẹ lại vang lên, nhưng tiếng gầm của hắn hoàn toàn khác với tiếng gầm của Đái Thược Hành, đòn tấn công mang theo khí tức hắc ám ầm một cái đánh trúng mục tiêu.

Đái Thược Hành có cảm giác như mình vừa va phải một thanh sắt thật cứng, cả người vô cùng đau đớn, lục phũ ngũ tạng bị tổn thương, sau đó hắn cúi người phun ra một ngụm máu huyết.

"Không thể nào." Đây là suy nghĩ duy nhất hiện ra trong đầu hắn.

Đối thủ của hắn chỉ là một Hồn Vương, làm sao có lượng hồn lực mạnh mẽ như vậy. Cho dù là một cường giả bậc Hồn Thánh, trong tình huống không sử dụng Vũ Hồn Chân Thân cũng không thể làm được chuyện này.

Vương Ngôn ngồi bên dưới sàn đấu đã bắt đầu có chút nóng nảy, hắn kéo Hòa Thái Đầu ngồi cạnh sang hỏi nhỏ:

- Cái này... cái này có phải là Hồn Đạo Khí không?

Hòa Thái Đầu gượng cười nói:

- Đây là một dạng Hồn Đạo Khí rất hiếm thấy, gọi là Cửu Chuyển Biến Hồn Nghi. Muốn chế tạo được nó cần có một loại kim loại khá đặc biệt gọi là Hỗn Độn Ngân.

- Cửu Chuyển Biến Hồn Nghi là một dạng Hồn Đạo Khí có tác dụng thay đổi thuộc tính Hồn Lực, bất kể là rót hồn lực gì vào nó, nó đều có thể tiếp nhận và hấp thu thuộc tính bên trong đó. Thông qua Cửu Chuyển Biến Hồn Nhi, Hồn Sư có thể nhờ vào sự trợ giúp tư những Hồn Sư khác mà tăng Hồn Lực của mình lên cao trong một thời gian ngắn. Nhưng nó có một khuyết điểm là sau khi nhận được Hồn Lực phải lập tức đem ra sử dụng, dù sao, một Hồn Sư bình thường chứa đựng quá nhiều Hồn Lực vượt mức yêu cầu rất dễ làm kinh mạch của mình bị thương năng, và cũng không thể dung hợp lượng Hồn Lực ấy vào cơ thể của mình. Không ngờ lần thi đấu này bọn họ còn sử dụng cả thứ này, Cửu Chuyển Biến Hồn Nghi là một Hồn Đạo Khí cấp năm, Hồn Sư dưới bảy Hồn Hoàn đều có thể sử dụng. Nếu trên cấp bậc đó, trừ phi là một Cửu Chuyển Biến Hồn Nghi phiên bản lớn, nếu không, Hỗn Độn Ngân trong trung tâm không thể nào hấp thu nỗi lượng Hồn Lực được rót vào.

Sau khi đấm hai đấm về phía Đái Thược Hành, gương mặt Hoàng Hà Vân đã đỏ bừng lên, hắn là người đứng ở vị trí đầu tiên đồng thời cũng là người tiếp nhận lượng hồn lực vô cùng lớn đó, sau trận đấu này, ít nhất hắn phải cần một tháng mới hoàn toàn chữa trị được vết thương trên kinh mạch. Có điều, cũng vì thế nên hắn mới nhất định không nương tay. Bốn người bọn họ cộng thêm sự tăng phúc từ Tinh Diệu Thuật của công chúa cửu cửu mới có thể làm Đái Thược Hành bị thương, nói chính xác lúc này là năm Hồn Vương cùng tấn công một Hồn Đế. Chưa kể Mã Tiểu Đào ở bên cạnh không phải sẽ bị nhốt mãi ở trong đấy, bọn họ phải nhanh chóng xử lý Đái Thược Hành rồi sau đó sẽ hợp lực bảy người vây công Mã Tiểu Đào.

Do đó, Hoàng Hà Vân hét lên một tiếng, sau lưng hắn xuất hiện một ảo ảnh Hắc Hổ, ảo ảnh này y hệt với ảo ảnh xuất hiện khi hắn sử dụng Ma Hổ Kinh Thiên tấn công Mã Tiểu Đào.

Nhưng lần này có chút khác biệt, vì cơ thể hắn đang chứa một lượng Hồn Lực rất lớn, ảo ảnh Hắc Ám Ma Hổ như hóa thành thực thể, lắc mình một cái đã đến ngay trước mặt Đái Thược Hành, bọn họ muốn nhờ một kích này khiến Đái Thược Hành hoàn toàn mất hết sức chiến đấu.

Tình huống bên trong Tinh Chi Thủ Hộ gay cấn như vậy còn bên ngoài thì thế nào đây?

Khi bốn người Hoắc Vũ Hạo thấy Đái Thược Hành bị hai cường giả Phong Hỏa Song Khống hợp lực công kích đã cảm thấy không ổn, nhưng bọn họ không ai có khả năng phá vỡ nó được. Vì lúc này, quầng hào quang phòng hộ kia bọn họ còn chưa đánh vỡ được nữa.

Từ Tam Thạch rất muốn tiến vào trạng thái Huyền Vũ, nhưng cái đấy đâu phải muốn là được. Nếu trong số ba người bị nhốt kia có một người là Giang Nam Nam thì may ra hắn còn có thể kích thích được. Cho nên lúc này quả thật hắn lực bất tòng tâm.

Lăng Lạc Thần toàn lực phóng thích sương băng tấn công vào tầng hào quang rực rỡ, nhưng 18 viên thủy tinh sáng như sao ấy bị làm mờ xuống rất chậm, theo tốc độ này, e là khi Mã Tiểu Đào thoát ra được thì bọn họ cũng chưa chắc có thể tiến vào.

Vương Đông vội vàng hỏi Hoắc Vũ Hạo.

- Làm sao bây giờ?

Hoắc Vũ Hạo cũng không biết phải làm sao, Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng của hắn sau khi suy yếu làm hắn có chút hụt hẫng chưa biết xử lý tình huống ra sau. Cộng thêm câu nói có chút gấp gáp của Vương Đông, hắn càng lúc càng cảm thấy bản thân mình nhỏ bé. Một trận đấu trình độ cao như thế này không phải một người như hắn có thể nắm trong tay. Hắn cảm thấy bản thân mình quá nhỏ yếu, đây là vì tu vi chênh lệch quá lớn, căn bản thắn không thể làm được gì.

- Có biết vì sao ngươi lại băn khoăn do dự hay không?

Một giọng nói già nua bỗng vang lên trong đầu hắn.

- Y lão.

Hoắc Vũ Hạo lập tức lên tiếng.

Y Lai Khắc Tư lại tự hỏi tự trả lời.

- Vì ngươi vẫn chưa hoàn toàn hiểu rõ bản thân mình, càng chưa thể khống chế nó một cách hoàn hảo. Tu vi tăng lên đúng là quan trọng nhưng cái quan trọng nhất là ngươi, phải nắm rõ từng kỹ năng của bản thân mình, nếu không thì dù ngươi có tu luyện chăm chỉ đến mức nào cũng vô phương đạt đến đỉnh điểm được.

- Ta sở dĩ muốn ngươi bế quan cũng vì vấn đề này. Thực lực không phải quyết định hết mọi thứ, ngươi phải biết khống chế và sử dụng kỹ năng phù hợp mới có thể thành công. Chuẩn bị làm theo lời ta.

- Vũ Hạo, làm sao bây giờ?

Trong mắt Vương Đông, Hoắc Vũ Hạo đột nhiên ngẩn người, tình huống này càng làm hắn rối rắm hơn, hắn biết thực lực bản thân mình nằm ở đâu, trong trận chiến với các cường giả cấp cao như thế, cơ hội duy nhất là bản thân hắn và Hoắc Vũ Hạo cùng liên thủ.

Hai mắt Hoắc Vũ Hạo bỗng nhiên bừng sáng, hắn trầm giọng nói:

- Lăng Tuyết tỷ, duy trì cường độ màn sương băng, che chắn cho đệ và Hoắc Vũ Hạo.

Hắn vừa dứt lời liền xoay người ôm Vương Đông vào lòng, tinh thần và hồn lực của cả hai nháy mắt hòa thành một thể.

- Năng lực của đối thủ là gì? Là Tinh lực, mà căn nguyên của Tinh Lực là gì? Chính là Ánh Sáng. Bất kể nó có kết cấu gì thì căn bản nó đều là ánh sáng, điểm khác biệt chỉ là mật độ và cấp bậc mà thôi.

Y Lai Khắc Tư nói.

Bên trong màn sương.

Sau lưng Hoắc Vũ Hạo xuất hiện đôi mắt màu vàng ánh kim.

Sau lưng Vương Đông xuất hiện một đôi cánh, vũ hồn Quang Minh Nữ Thần Điệp phóng xuất ra ngoài.

Ba màu xanh lam, tím, vàng ánh kim hòa quyện vào nhau rồi nở rộ.

Quang Minh nữ Thần Điệp chậm rãi mở rộng đôi cánh ôm lấy Linh Mâu rồi biến mất, hào quang của nó cũng từ từ chuyển sang Linh Mâu. Hào quang diễm lệ từ Linh Mâu tràn ra rồi chậm bao quanh Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông. Linh Mâu hư ảo nhưng nếu cẩn thận quan sát lại cảm thấy nó vô cùng vô tận, nhìn qua như có rất nhiều thế giới bên trong. Đột nhiên ba đạo ánh sáng lam, tím và vàng dung hợp lại rồi bộc phát xung quanh. Đạo ánh sáng hỗn hợp này như tia sét phóng thẳng đi, những nơi nó lướt qua tất cả mọi vật đều tan biến chỉ còn lại một vệt sáng huyễn lệ kéo dài.

Lúc này, tầm mắt của các khán giả đều bị màn sương băng kia che mất, cho dù là công chúa Cửu Cửu ở bên trong Tinh Chi Thủ Hộ cũng chỉ có thể thông qua Tinh Dẫn Thuật mà cảm nhận vị trí của bốn người kia.

Lực ăn mòn của màn sương băng bỗng nhiên suy yếu, dường như hơi thở cực hạn tăng phúc cho nó từ đầu đến giờ bỗng nhiên tan biến. Công chúa Cửu Cửu lại chuyển sự chú ý sang Đái Thược Hành, kích thứ hai Ma Hổ Kinh Thiên của Hoàng Hà Vân đã sắp đến gần Đái Thược Hành rồi. Cô biết, mấu chốt của trận đấu là nằm ở đây, nếu giải quyết được một Hồn Đế thì bất kể thiên phú của Hoắc Vũ Hạo tốt đến mức nào cũng không uy hiếp được đội của cô nữa.

Nhưng, ngay sau đó, sắc mặt công chúa Cửu Cửu khẽ tái đi.

Tinh Chi Thủ Hộ của cô vốn có màu vàng nhạt bỗng nhiên hóa thành một màu vàng sáng ngời, cả vòng bảo hộ ấy rực sáng hệt như mười tám viên thủy tinh nhỏ kia. Trong mắt công chúa Cửu Cửu mơ hồ còn trông thấy một con mắt thật lớn lóe ra một cái rồi lụi tắt. Ngay sau đó, cô vô cùng hoảng sợ khi phát hiện Tinh Chi Thủ Hộ của mình như bị hòa tan đi hóa thành từng giọt từng giọt chất lỏng màu vàng rơi xuống mặt đất, mà hồn lực của cô liên tục rót vào cũng bị chặt đứt.

"Không thể nào?" Tâm trạng của cô lúc này có thể nói là y hệt với Đái Thược Hành ban nãy. Cô không sao tưởng tượng được bốn người bên trong màn sương kia làm cách nào có thể làm bức màn phòng ngự Tinh Chi Thủ Hộ có thể ngăn cản được tất cả thuộc tính phát sinh biến hóa lớn như thế.

Trên thế giới này, vốn không có chuyện gì là không thể. Ngay lúc Tinh Chi Thủ Hộ xảy ra vấn đề thì Đái Thược Hành cũng bắt đầu phản công.

Một tia sáng màu trắng bạch bắn ra từ người hắn, sau lưng là ảo ảnh Bạch Hổ thật lớn đang từ từ dung hợp vào cơ thể hắn. Hắn khẽ gầm một tiếng, Hồn Hoàn thứ nhất, thứ ba và thứ tư đồng loạt nhấp nháy.

Bạch Hổ Hộ Thân Chướng, Bạch Hổ Kim Cương Biến, Bạch Hổ Ma Thần Biến, ba đại kỹ năng có tác dụng tăng phúc sức mạnh nháy mắt giúp thực lực của hắn tăng đến cực hạn.

Hổ trảo màu vàng của hắn phụt dài ra chừng một thước tỏa ra hàn khí lạnh băng, nháy mắt sau đó, ánh sáng màu trắng bạch và vàng kim trên người hắn biến mất.

Một chữ Sát thật lớn xuất hiện trên không trung thay đổi từ Ma Hổ Kinh Thiên sang Hắc Hổ. Ngay lúc này, Tinh Chi Thủ Hộ bỗng nhiên vang lên từng tiếng rít rào vô cùng chói tay, tiếng rít đó hòa cùng những tiếng nổ khi va chạm của lưỡng hổ càng thêm khủng bố.

Bốn người Hoàng Hà Vân thông qua Cửu Chuyển Biến Hồn Nghi tăng lên Hồn Lực thì chỉnh thể thực lực của bọn họ có thể so với cường giả bậc Hồn Thánh, dĩ nhiên hoàn toàn áp chế được Đái Thược Hành.

Bên phía học viện Tinh La sở dĩ chọn Hoàng Hà Vân đứng đầu vì trước khi thi đấu, công chúa Cửu Cửu đã nghiên cứu và tính toán vô cùng cẩn thận. Cô rất quen thuộc Đái Thược Hành vốn xuất thân từ gia tộc Công Tước Bạch Hổ, có thể nói, chiến thuật hôm nay của bọn họ hoàn toàn nhằm vào mục tiêu chính là Đái Thược Hành. Vũ Hồn Hắc Ám Ma Hổ nếu xét về thuộc tính thì hơi kém Bạch Hổ một chút nhưng tính ra lại không có chênh lệch bao nhiêu, hơn nữa, nhờ vào Tinh Diệu Thuật tăng phúc, thì khi đối đầu với Vũ Hồn Bạch Hổ của Đái Thược Hành không sợ chịu thiệt thòi nữa.

Nhưng có cái gọi người tính không bằng trời tính, công chúa Cửu Cửu không sao ngờ được, trong quá trình chiến đấu, Hoàng Hà Vân lại đột ngột tự thay đổi suy nghĩ, bắt buộc bọn họ phải tấn công thêm lần thứ hai.

Suy nghĩ của Hoàng Hà Vân đột nhiên thay đổi không phải vì Đái Thược Hành mà là do sau khi hắn chiến đấu với Mã Tiểu Đào.

Mã Tiểu Đào quá mạnh, cho dù đã dung hợp với Tinh Diệu Thuật rồi mà Hoàng Hà Vân vẫn cảm nhận được áp lực vô cùng khủng bố từ cô, hắn biết rõ, Mã Tiểu Đào còn mạnh hơn Đái Thược Hành nữa, mà sau khi bọn hắn đánh bại được Đái Thược Hành thì sẽ chuyển hướng sang cô nàng ấy.

Cho nên, Hoàng Hà Vân mới tự ý thay đổi kế hoạch, hắn không sử dụng kỹ năng thứ năm đánh bại Đái Thược Hành nữa mà hạ xuống thành Hồn Kỹ thứ ba, từ Hồn Hoàn vạn năm kéo xuống thành Hồn Hoàn ngàn năm, uy lực giảm xuống không chỉ một ít. Khi hắn thấy Đái Thược Hành bị thương, hắn nghĩ với sự trợ giúp của đồng đội, cấp bậc của hắn đã tương đương với Hồn Thánh thì chỉ cần Hồn Kỹ thứ ba cũng dư sức đánh bại người kia. Còn phần Hồn Lực được tiết kiệm, hắn sẽ để dành lát nữa đối phó Mã Tiểu Đào. Vì cứ liên tục thi triển những Hồn Kỹ đòi hỏi lượng Hồn Lực cao như vậy thì cơ thể của hắn bị ảnh hưởng rất lớn. Sở dĩ lần này phối hợp chỉ có bốn mà không phải năm người cũng vì không ai có thể chịu đựng được lượng hồn lực cực lớn tổng hợp từ năm người cả.

Nếu xét về mặt lý thuyết bình thường thì Hoàng Hà Vân làm không sai. Nhưng đừng quên, Đái Thược Hành xuất thân từ nội viện của học viện Sử Lai Khắc, thực lực và kinh nghiệm chiến đấu miễn bàn cãi. Chỉ trong tích tắc, hắn đã tìm thấy điểm yếu của Hoàng Hà Vân rồi không chút do dự tấn công vào đấy.

Bốn người cùng liên thủ đúng là lượng hồn lực có được rất cao nhưng không hẳn là không có điểm yếu, mà điểm yếu của nó còn rất rõ ràng và đơn giản, chính là các đòn tấn công đều hết sức cứng nhắc.

Hồn Kỹ Ma Hổ Kinh Thiên bay thẳng về trước với tốc độ và uy lực vô cùng mạnh mẽ. Nhưng lại thiếu sự biến hóa. Mà Đái Thược Hành sau khi sử dụng ba kỹ năng tăng phúc cho sức mạnh liền thi triển ra Hồn Kỹ mạnh nhất của mình.

Bạch Hổ Phá Diệt Sát!

Tiếp theo, hắn dùng kỹ xảo cận chiến của mình đỡ lấy Ma Hổ Kinh Thiên, rồi liên tục chống đỡ khoảng sáu lần công kích, cuối cùng hắn cũng thành công hóa giải. Mặc dù sau đó, hắn lại bị thương phun ra một ngụm máu nhưng trong vài giây ngắn ngủi hắn đã có thể lách người chạy về phía Bối Bối.

Mất đi cơ hội hoàn mỹ kia, điểm yếu của bốn người cũng hiện ra, bọn họ không đủ linh hoạt. Với tu vi của Đái Thược Hành, nếu đối thủ của hắn không thể cầm chân hắn lại thì muốn tiếp tục bức bách để đánh bại hắn không phải là chuyện dễ dàng.

- Đồ đần.

Công chúa Cửu Cửu tức giận mắng một tiếng. Đúng là không sợ đối thủ mạnh, chỉ e đồng đội của mình quá chậm tiêu. Càng họa vô đơn chí hơn là nương theo từng tiếng nổ ầm ầm đó, Tinh Chi Thủ Hộ của cô cũng sụp đổ.

- Hoàng Kim Lộ, Vũ Hồn Dung Hợp Kỹ của các ngươi có tác dụng lớn nhất là làm mọi thứ tan rã. Nguyên tố ánh sáng kết hợp với nguyên tố tinh thần. Muốn phá vỡ được kỹ năng có tác dụng ngăn cản thuộc tính kia cũng chính là bảo các ngươi phải dùng toàn lực tấn công vào điểm đặc biệt của nó, cho nên cái các ngươi phải làm là khống chế Hoàng Kim Lộ tấn công làm tan rã nó.

Y Lai Khắc Tư nói.

Khi Hoàng Kim Lộ chạm vào Tinh Chi Thủ Hộ thì Hoắc Vũ Hạo cảm nhận được một cách rõ ràng rằng Hoàng Kim Lộ đang kịch liệt bào mòn bức màn Tinh Chi Thủ Hộ.

Hoàng Kim Lộ sau khi xuất hiện đều chỉ tấn công theo một đường thẳng, mà lúc này, lần đầu tiên nó bị cản trở lại, nên ánh sáng hòa quyện từ ba màu ấy nháy mắt lan tỏa bao trùm toàn bộ Tinh Chi Thủ Hộ.

Hoắc Vũ Hạo cảm nhận được trong đầu mình có thứ ý đó đang bị kích động, một luồng năng lượng kì dị truyền đến trán của hắn, dẫn dắt tinh thần của hắn khống chế Hoàng Kim Lộ. Hắn rõ ràng thấy được mọi thứ đang bị bào mòn và tan rã như thế nào.

Dưới sự trợ giúp của tinh thần lực, quá trình bào mòn tuy bề ngoài diễn ra rất chậm nhưng nháy mắt đã kết thúc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.