Vừa nghe lời này, sắc mặt ba người Lý Xuyên bỗng chốc trở nên trắng bệch, linh thạch là loại đá chứa rất nhiều Thiên Địa linh khí, có thể dùng để trao đổi, cũng có thể dùng để tu luyện, có thể chia ra hạ phẩm, trung phẩm và cực phẩm.
Đệ tử Thiên Cực tông hấp thụ nguồn linh thạch đều là làm nhiệm vụ của tông môn, mà ba trăm linh thạch có thể khiến đệ tử ngoại môn liên tục làm nhiệm vụ trong mấy tháng liền, điều này khiến ba người bọn họ khiếp sợ.
- Vừa hay đệ tử thiếu chút linh thạch để mua đan dược, không có ý kiến.
Lâm Thần thấy lão giả áo bào trắng nhìn mình, liền gật đầu.
Cơ thể Lâm Thần trước đó do gian khổ lấy điểm tích lũy, trên người có tổng cộng mấy chục khối linh thạch hạ phẩm, dùng để mua đan dược căn bản là không đủ, vừa hay Lâm Thần đang cần dùng gấp đan dược để hỗ trợ việc nâng cao tu luyện, hiện tại trưởng lão của Tàng Thư Các phạt Lý Xuyên bồi thường ba trăm khối linh thạch hạ phẩm cho mình, Lâm Thần đương nhiên không có ý kiến.
Lý Xuyên nghe Lâm Thần nói xong, khóe miệng thoáng co giật, hai mắt tối lại, xuýt té xỉu, hai mắt hắn tràn ngập sự thù hận nhìn trừng trừng Lâm Thần, cắn răng nghiến lợi nói.
- Đệ tử chịu phạt!
Tiếp theo liền lấy trong áo ra một viên cổ giới, không cam lòng đưa cho Lâm Thần.
Cổ giới này tên là nạp giới, khắc họa bí pháp, trong đó có một không gian mấy thước, không gian bên trong quá nhỏ, chế tác đơn giản, cũng không phải quá quý giá, rất nhiều đệ tử ngoại môn đều có để dùng.
Lâm Thần nhận lấy, dùng ý thức quét qua một lần, thấy bên trong vừa hay có ba trăm khối linh thạch hạ phẩm, liền gật đầu một cái.
Nhìn hoàn cảnh này, Lý Xuyên không khỏi oán hận trừng Lâm Thần một cái, sau khi cúi đầu bái lão giả áo bào trắng, ba người cùng nhau không cam lòng mà rời đi.
Ba người Lý Xuyên vừa đi, liền nhìn thấy hai đệ tử ngoại môn mười bảy tuổi từ bên trong Tàng Thư Các đi ra, vẫn thì thầm bàn tán với nhau.
- Vương huynh, đệ nghe nói mấy ngày trước huynh làm nhiệm vụ của tông môn, kiếm hơn ba mươi điểm tích lũy.
Một vị đệ tử vóc người cao gầy ngưỡng mộ nói.
- Ha ha, ta cũng là may mắn, nếu như không phải Điền sư huynh chăm sóc ta, ta cũng không có cách nào hoàn thành cái nhiệm vụ kia, ây da... Chu huynh, huynh năm nay mười sáu tuổi, đổi một ngàn điểm cống hiến để vào bí cảnh Thiên La sơn hẳn là đều đủ chứ.
Tên họ Vương cười lớn một tiếng nói.
- Đến giờ, ta mới có không tới năm trăm điểm tích lũy, đến một ngàn điểm cống hiến vẫn còn lâu đấy, ngược lại là Vương huynh, hiện tại gần như là có một ngàn điểm cống hiến rồi, dựa vào thực lực của Vương huynh, qua bí cảnh Thiên La sơn hoàn toàn không thành vấn đề, đến lúc Vương huynh tiến vào nội môn rồi, vẫn mong quan tâm đến sư đệ nhiều a.
Đệ tử tên Chu Phong buồn khổ nói một câu, có hơi nịnh bợ.
- Nói hay lắm, khoảng thời gian này ngươi cũng giúp ta không ít việc, chỉ cần ta tiến vào nội môn, khó khăn của ngươi ta có thể giúp nhất định sẽ không từ chối.
Hai người to nhỏ một tiếng, bỗng thấy Lâm Thần bên cạnh lão giả áo bào trắng, vẻ mặt trở nên nghiêm túc, cung kính nói:
- Đệ tử Vương Nhất Phàm bái kiến trưởng lão.
- Đệ tử Chu Phong bái kiến trưởng lão.
Hai người dáng vẻ cung cung kính kính, tựa hồ đối với lão giả áo bào trắng rất là kính nể, đồng thời lại đánh giá Lâm Thần, hiển nhiên sẽ rất nghi ngờ một đệ tử ngoại môn Luyện Thể cảnh tầng thứ tư, làm sao mà có thể cùng trưởng lão Các Thủ của Tàng Thư Các đi chung với nhau.
- Ừm, đi thôi.
Lão giả áo bào trắng lạnh nhạt gật đầu một cái.
- Đệ tử xin cáo lui.
Hai người vẻ mặt cung kính xin lui, sau khi nhìn Lâm Thần một cái, hướng phía trước mà đi.
Nghĩ đến nơi này, Lâm Thần vẫn đứng cạnh lão giả áo bào trắng không nhúc nhích, nhưng vẻ mặt có chút trầm mặc.
“Chỉ còn ba tháng nữa là đến thời điểm vào bí cảnh Thiên La sơn rồi, mà điểm tích lũy của mình còn chưa đủ một trăm năm mươi, đối với cơ hội đổi năm trăm điểm cống hiến, còn kém hơn một nửa.”
Nghĩ đến đây, Lâm Thần nắm chặt tay, mắt nhìn Tàng Thư Các phía sau lão giả áo bào trắng.
“Mình nhất định phải mau chóng nâng cao thực lực, kiếm thêm điểm tích lũy“.
- Lâm Thần, ngươi chỉ cần dựa vào Thất Tinh liên hoàn kiếm, muốn vượt qua bí cảnh Thiên La sơn còn có hơi khó khăn, lần này ngươi tới đây, là nghĩ đến Tàng Thư Các chọn bí tịch chứ?
Lão giả áo bào trắng phát hiện sự thay đổi của Lâm Thần, đột nhiên nói.
- Vâng, đệ tử cũng nghĩ vậy, cho nên muốn muốn đến Tàng Thư Các chọn môn võ thích hợp để nâng cao thực lực của mình.
- Ừm! Nhưng đệ tử ngoại môn chỉ có thể chọn võ Hoàng Mịch hạ đẳng và trung đẳng, Hoàng Mịch thượng đẳng, cùng Địa Mịch hạ đẳng cần năm trăm, tám trăm và một ngàn hai trăm điểm tích lũy, ngươi muốn đổi môn võ, vẫn nên chọn Hoàng Mịch hạ đẳng, hoặc trung đẳng đi.
Lão giả áo bào trắng cười nói.
- Môn võ đổi bằng điểm tích lũy?
Bây giờ hắn lại nghĩ cách tích lũy năm trăm điểm cống hiến để xông vào bí cảnh Thiên La sơn nào có thừa mà đổi. Lâm Thần hít một hơi thật sâu, cười khổ nói:
- Đệ tử chọn môn võ Hoàng Mịch trung đẳng.
- Ồ, như vậy cũng được, Hoàng Mịch trung đẳng cũng không thiếu uy lực mạnh mẽ, ngươi đi theo ta.
Lão giả áo bào trắng sững sờ, chợt hiểu ra khả năng của Lâm Thần bây giờ không có thừa điểm tích lũy, liền gật đầu đi đến Tàng Thư Các.
Tầng một Tàng Thư Các.
- Linh Xà quyền - Hoàng Mịch trung đẳng, khi luyện thành, song quyền có thể như linh động như linh xà, công kích khó có thể dự đoán.
Giữa hai hàng sách thứ ba và thứ tư, Lâm Thần hai tay nâng một quyển mười mấy tờ thư tịch, hơi nhướng mày.
- Cách thức tấn công của Linh Xà quyền này không thích hợp với con, từ bỏ.
- Liệt Phong chưởng - Hoàng Mịch trung đẳng, luyện thành công, có thể một chưởng xuất ra cuồng phong, uy lực vô cùng…
- Thanh Vân bộ, thân pháp của Hoàng Mịch trung đẳng...