Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 114: Chương 114: Ta tới




Chương 352: Ta tới (1)

Sau núi học viện Phượng Tê, có một ngôi mộ vô danh. Dưới đất vàng, không hề có thi thể, chỉ có một khối xương rắn bị gãy.

Dung Nhược mang theo Quân Vô Tà đi tới trước ngôi mộ vô danh. Quân Vô Tà đi lên phía trước, nhìn chằm chằm vào bia mộ trống rỗng, đáy mắt bình tĩnh như nước.

Từ khi trọng sinh tới nay, trên tay nàng dính đầy máu tươi, vì để đảm bảo Quân gia không phải lo lắng buồn phiền, vì để Lân Vương phủ có thể đứng vững không ngã ở Thích Quốc, nàng đã giết rất nhiều người.

Nhưng, hắc y nhân kia không phải nàng giết, lại chết vì nàng.

Thậm chí ngay cả thi thể hắn, đều đã nổ tan xác, trong ngôi mộ này, chỉ có một đống xương rắn.

Quân Vô Tà thiếu hắn một mạng, cho dù hắn là do Quân Vô Dược ra lệnh tới bảo hộ nàng, Quân Vô Tà vẫn cho là như thế.

Bảo hộ nàng, thậm chí không tiếc hy sinh chính mình.

Đây có phải là sự trung thành hay không?

Quân Vô Tà đứng ở trước ngôi mộ vô danh hồi lâu, gió núi gào thét thổi bay tóc đen của nàng. Nàng hơi ngẩng đầu, nhìn bầu trời đang bắt đầu rơi xuống mưa nhỏ tí tách tí tách. Một sự lạnh lẽo chảy theo nước mưa, quán triệt toàn thân.

Người lạnh, tâm cũng lạnh.

“Hãy quay về trước đi.” Dung Nhược nhìn Quân Vô Tà có chút không đành lòng, nàng đã rất tiều tụy, nếu gặp phải mưa, còn nhỏ tuổi như thế sao có thể chịu được?

Quân Vô Tà vẫn luôn im lặng, chỉ nhìn lên bầu trời, nước mưa đánh vào trên mặt nàng, chảy vào đôi mắt nàng, có chút sảng khoái, nhưng ớn lạnh đã bắt đầu thấm vào xương.

“Nếu ta không để mắt đến ngươi, rốt cuộc ngươi sẽ tự tra tấn mình đến tình trạng nào?” Tiếng nói trầm thấp bất ngờ vang lên.

Cả người Quân Vô Tà hơi cứng đờ, chưa kịp quay đầu lại, đã rơi vào trong một ôm ấp ấm áp quen thuộc.

Dung Nhược khiếp sợ nhìn nam tử đột nhiên xuất hiện từ trên trời, hắn giống như thiên thần hạ xuống trần gian, lặng yên không một tiếng động, nhưng khiến người không thể xem nhẹ. Toàn thân nam nhân tràn ngập khí thế khiến người sợ hãi. Dung Nhược căn bản không dám tới gần hơn.

“Tiểu Tà Nhi, ngươi cũng biết, nhìn thấy ngươi như vậy, ta đau lòng bao nhiêu?” Giọng nói quen thuộc truyền đến từ phía sau, Quân Vô Tà chậm rãi gọi một tiếng: “Ca?”

Xoay thân mình Quân Vô Tà lại, khuôn mặt tuấn mỹ vô song của Quân Vô Dược, phản chiếu vào đáy mắt nàng.

Mưa nhỏ tí tách tí tách, khiến đầu tóc đen của Quân Vô Dược đều ướt, nước mưa chảy xuống trên gương mặt không thể bắt bẻ của hắn, từng chút một, phác hoạ ra đường cong khuôn mặt hắn.

“Tiểu Tà Nhi chớ sợ, ta đã tới.” Quân Vô Dược ôm chặt Quân Vô Tà vào trong ngực, thấp giọng trấn an.

Chỉ xa nhau mấy tháng, nhưng thiếu chút nữa đã trở thành chia cách vĩnh viễn, đáy mắt Quân Vô Dược ngoại trừ thương tiếc đối Quân Vô Tà, càng ẩn chứa nhiều nhiều hơn chính là một cơn thịnh nộ muốn giết người.

Bất luận là ai, người dám động tới Tiểu Tà Nhi, đều phải chết.

Có lẽ vì quá mệt mỏi, có lẽ vì linh hồn bị thương quá mức nghiêm trọng, Quân Vô Tà không thể nói được một câu, lập tức ngất đi.

Quân Vô Dược dùng một tay bế ngang nàng lên, quanh thân đột nhiên hình thành một quả cầu khí. Cầu khí kia khiến nước mưa trên hai người đều bốc hơi hết, phảng phất như tạo ra một khu vực khô ráo. Mưa rơi xuống từ trên bầu trời, không hề mảy may động tới hai người.

Quân Vô Dược bế Quân Vô Tà lên, dưới chân vừa giẫm, lập tức bay về phía học viện Phượng Tê.

Dung Nhược đứng ngốc lăng tại chỗ, nhìn bóng dáng Quân Vô Dược đã đi xa, lúc này mới hoảng hốt hồi phục lại tinh thần.

“Người này...... chẳng lẽ tới từ Trung tam giới?”

Nghĩ tới điều này, trong lòng Dung Nhược hiện lên vẻ kinh sợ, sự hiền lành trên khuôn mặt hắn hoàn toàn biến mất, lập tức chạy về phía học viện Phượng Tê.

Nam tử râu quai nón đang ngồi ở bên cạnh bờ ao, hưởng thụ phẩm rượu trong mưa phùn, đột nhiên cảm ứng được một cỗ hơi thở cường đại xưa nay chưa từng có, đang lấy tốc độ cực nhanh tới gần. Đôi mắt lười biếng và vô tư của hắn trong khoảnh khắc được thay thế bằng sự sắc bén!

Chương 353: Ta tới (2)

Edit: Emily Ton.

Giống như một luồng tia chớp đánh vào trong sân học viện Phượng Tê, Quân Vô Dược có thể cảm giác được hơi thở của Quân Vô Tà đã được lưu lại từ nơi này.

Ở trong viện, một thân ảnh cao lớn đã đứng ở trong mưa.

Quân Vô Dược khẽ nhíu mày, nhìn nam tử đang chặn đường đi, khóe miệng gợi lên một ý cười chết người.

Hiện tại bất luận kẻ nào xuất hiện ở trước mắt hắn, đều sẽ trở thành người chết!

Tuy nhiên, nam tử râu quai nón đứng ở trong viện, nháy mắt nhìn thấy Quân Vô Dược, lại giống như bị sét đánh. Hắn mở to hai mắt nhìn, cả người không thể ngăn được run rẩy. Ngay trước một giây khi Quân Vô Dược ra tay, hắn đột nhiên giản đơn quỳ đầu gối xuống trước mặt Quân Vô Dược!

“Tước gia!”

Đôi mắt Quân Vô Dược hơi nheo lại, “Ngươi là ai?”

Hạ tam giới, không ngờ có người có thể nhận ra được hắn?

“Chúng Sinh điện, Yến Bất Quy.” Nam tử râu quai nón lập tức nói.

Khóe miệng Quân Vô Dược gợi lên một nụ cười tàn nhẫn, một đoàn sương đen bất chợt hình thành từ dưới chân hắn, trực tiếp nâng Yến Bất Quy đang quỳ trên mặt đất tới giữa không trung!

“Chúng Sinh điện trong 12 điện. Thật tốt...... ta còn đang nghĩ, Hạ tam giới còn ai có bản lĩnh động tới tiểu Tà Nhi.”

Sắc mặt Yến Bất Quy nháy mắt trở nên nhợt nhạt, trên khuôn mặt tái nhợt bắt đầu nổi lên gân xanh.

“Quân Tà...... không phải ta đả thương......” Yến Bất Quy vắt ra một câu như vậy từ trong cổ họng, nếu như chậm lại một giây, chỉ sợ hắn sẽ phải bỏ mạng tại đây.

Quân Vô Dược hơi nhướng mày, sương đen tiện thể ném Yến Bất Quy xuống đất.

“Nói, là người nào?”

Đá linh hồn của Dạ Sát đã vỡ nát, cho thấy hắn ta đã chết. Hắn ta đã được phái đi bảo hộ Quân Vô Tà, nhưng đột nhiên tử vong. Điều này khiến trong lòng Quân Vô Dược dâng lên dự cảm sợ hãi. Mặc kệ sự tình bên kia có hoàn thành hay không, hắn đều phải lao tới Khuynh Vân Tông trước tiên.

Tuy nhiên, tại Khuynh Vân Tông, để lại cho hắn chỉ là một mảnh hoang tàn. Hắn theo hơi thở của Quân Vô Tà một đường tìm kiếm tới đây, mới tìm được tiểu gia hỏa.

Trời mới biết, thời điểm nhìn thấy Quân Vô Tà bình yên vô sự, trái tim điên cuồng sắp nổ tung của hắn, gần như trong nháy mắt đã bình tĩnh lại. Nhưng khi Quân Vô Tà té xỉu ở trong lòng ngực hắn, cơn thịnh nổ giết người hành hạ hắn muốn chết đã bị vùi lấp trên trăm năm qua, lại một lần nữa bùng lên!

“Là người Viêm Ma điện......” Yến Bất Quy thở hổn hển nói.

“Viêm Ma điện phải không?” Sát ý tàn sát bừa bãi trong đáy mắt Quân Vô Dược. Đột nhiên một con hắc xà từ cổ tay áo hắn bay ra, trực tiếp chui vào trong óc Yến Bất Quy.

Đau nhức xuyên tim nổ tung ở trong đầu, cả người Yến Bất Quy run rẩy, mồ hôi lạnh chảy xuống.

Khoảnh khắc tiếp theo, sự đau đớn kia lập tức biến mất vô tung vô ảnh. Yến Bất Quy với sắc mặt trắng bệch đứng lên, thân ảnh có chút lắc lư.

“Mười hai điện thật sự càng ngày càng sa đọa, loại chuyện thế này cũng đã bắt đầu hành động. Ngươi có thể sống và chạy ra khỏi Chúng Sinh điện, coi như vận khí của ngươi còn tốt.” Hắc xà truyền tin từ trong đầu Yến Bất Quy cho Quân Vô Dược. Hắn lập tức hiểu được, Yến Bất Quy thật ra không hề nói sai, bên cạnh đó, hắn còn phát hiện ra một chuyện thú vị khác.

“Đa tạ Tước gia không giết.” Yến Bất Quy căn bản không có một chút oán hận, đầy mặt chỉ cảm thấy may mắn.

Nam nhân trước mắt, sát sinh quyết đoán, người có thể giữ lại mạng sau khi hắn nổi lên sát ý, có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Yến Bất Quy âm thầm liếc liếc mắt nhìn Quân Vô Tà đang được Quân Vô Dược ôm vào trong ngực một cái, trong lòng là một mảnh gương sáng.

Quân Vô Dược chắc chắn nhìn thấy hắn cứu trị cho Quân Vô Tà, mới để lại cho hắn một mạng, nếu không như thế, chỉ sợ hắn hiện giờ đã là một khối thi thể.

Nghĩ đến điều này, Yến Bất Quy bỗng cảm thấy đáy lòng phát lạnh.

Không ngờ Tước gia vẫn chưa chết......

Trung tam giới chỉ sợ sẽ sắp phải nghênh đón một trận chiến đẫm máu, tai họa ngập đầu của 12 điện đã sắp đến.

Chương 354: Ta tới (3)

“Quản lấy miệng của ngươi.” Quân Vô Dược ném xuống lời cảnh cáo, ôm Quân Vô Tà đi tới trước phòng nàng.

Một lát sau Dung Nhược đuổi tới, nhìn thấy sắc mặt Yến Bất Quy tái nhợt đang đứng trong mưa, hắn giật mình trong lòng.

“Sư phụ!”

Yến Bất Quy nâng tay lên, lắc lắc đầu, “Hôm nay ngươi đã nhìn thấy những gì, đừng nói ra ngoài. Người nọ không phải là người chúng ta có thể trêu chọc tới.”

Tà Đế chưa chết, nếu để Tà Vực biết được, nhất định sẽ nghênh đón đế vương bọn họ trở về, nhưng...... Tước gia vì sao vẫn còn lưu lại Hạ tam giới? Năm đó đến tột cùng đã xảy ra sự tình gì? Rõ ràng tin tức truyền ra là Tà Đế đã chết, vì sao lại xuất hiện ở Hạ tam giới?

Yến Bất Quy đỡ đầu không hiểu, đột nhiên nở nụ cười.

“Ha ha ha, lần này 12 điện chết chắc.”

Hắc xà của Tước gia có được năng lực đi sâu vào trong tâm trí một người, có thể cho hắn biết được hết thảy mọi thứ mà người đó biết. Nếu như Tước gia biết Yến Bất Quy đã thoát ra khỏi Chúng Sinh điện, như vậy...... chuyện kia, hắn khẳng định cũng đã biết.

Dung Nhược nhìn Yến Bất Quy đột nhiên cười thành tiếng, co giật khoé môi, cuối cùng cũng không nói gì nữa.

......Edit: Emily Ton......

Thời điểm Quân Vô Tà tỉnh lại, đã nhìn thấy một gương mặt quen thuộc đập vào đáy mắt. Đôi mắt lạnh lùng nhìn nàng chằm chằm, lúc này mới hồi phục lại tinh thần.

“Lần sau đừng tiếp tục làm ra sự tình nguy hiểm như vậy.” Quân Vô Dược nằm nghiêng ở mép giường Quân Vô Tà, một tay chống đầu, một bàn tay đáp ở trên eo Quân Vô Tà, mở miệng cười tà.

Lúc Quân Vô Tà vẫn đang hôn mê, hắn đã tra xét linh hồn nàng, phát hiện linh hồn đã từng hoàn chỉnh hiện giờ lại trở nên thập phần suy yếu. Trên người Quân Vô Tà không có thương thế gì, nhưng thân thể lại thập phần suy yếu. Loại suy yếu này, đến từ chính linh hồn thiếu hụt của nàng. Vết thương trên thân thể đã lành, nhưng thương thế của linh hồn......

Quân Vô Dược nheo mắt, khi phát hiện Quân Vô Tà cũng chăm chú nhìn mình, hắn rất nhanh thu liễm cảm xúc nơi đáy mắt.

“Hắn đã chết.” Quân Vô Tà ngồi dậy nói, “Ta thậm chí còn không biết tên hắn.”

Quân Vô Dược xuống giường, ngồi xuống bên cạnh, trong tay không biết từ khi nào, đột nhiên có thêm một khối xương rắn lớn.

“Tiểu Tà Nhi muốn hắn sống lại?”

Quân Vô Tà nhìn xương rắn trong tay Quân Vô Dược, ánh mắt trong trẻo. Dung Nhược từng nói, hắc xà đưa bọn họ trở về, sau khi chết chỉ để lại một đoạn xương rắn, dù chưa nhìn thấy nó, nhưng lại mơ hồ cảm thấy, khối xương trong tay Quân Vô Dược cũng giống như thế.

Chú ý tới tầm mắt của Quân Vô Tà, Quân Vô Dược mở ra xương rắn nắm chặt trong tay, một màn sương mù màu đen dần dần bao phủ ở phía trên xương rắn. Xương rắn từng chút một chút kéo dài, dần dần biến thành thân hình một người.

Ngưng tụ từng chút một, một người nam tử hắc y đột nhiên xuất hiện ở trong phòng. Hai mắt hắn nhắm chặt, khuôn mặt không ngờ lại giống như đúc với hắc y nhân tự nổ ngày đó!

Quân Vô Tà lẳng lặng nhìn không nói lời nào. Hắc y nhân bất chợt mở mắt, đôi mắt đen nhánh như đồng, giống y như mắt rắn.

“Từ hôm nay trở đi, ngươi gọi là Dạ Sát.” Quân Vô Dược nói với hắc y nhân.

“Vâng!” Dạ Sát quỳ một gối xuống đất, mặt không có biểu tình.

Quân Vô Dược ngẩng đầu, nhìn về phía Quân Vô Tà, khóe miệng nở nụ cười dạt dào.

“Dạ Sát, đó là tên của hắn.”

Quân Vô Tà buông đôi mắt xuống, ôm tiểu hắc miêu vào trong lòng ngực.

Hắn không phải......

Dù cho dung mạo và khí tức giống nhau như đúc, nhưng Dạ Sát trước mắt, hoàn toàn khác với Dạ Sát trong Vân Sơn ngày đó.

Quân Vô Dược thu hết phản ứng của Quân Vô Tà vào trong đáy mắt. Mặc dù nàng không nói gì, cũng không có biểu tình gì, nhưng hắn dường như đều biết tất cả.

“Linh hồn của Dạ Sát đã được ngưng tụ từ bộ xương rắn này, hiện giờ hắn đã được tái sinh. Đây là hắn, cũng không phải là hắn.”

Chương 355: Ta tới (4)

Dạ Sát tái sinh không có bất luận ký ức gì, chỉ có tuyệt đối trung thành với Quân Vô Dược.

Quân Vô Dược vẫn để Dạ Sát tiếp tục bí mật bảo hộ an nguy của Quân Vô Tà như cũ.

“Ngươi biết lai lịch những người đã công kích ta?” Quân Vô Tà nhìn về phía Quân Vô Dược, nàng vẫn luôn cảm thấy hắn biết hết thảy.

Nụ cười trên khoé miệng Quân Vô Dược trở nên lạnh lẽo, “Trung tam giới, Viêm Ma điện trong Thập Nhị điện.”

“Trung tam giới?” Quân Vô Tà nghiêng đầu. Lúc trước nàng từng nghe nói rất nhiều lần về “Hạ tam giới”, hiện giờ lại nhảy ra một “Trung tam giới“. Điều này rốt cuộc là gì?

Quân Vô Dược nhìn thấy tiểu gia hỏa có chút mê mang, nhẫn nại giải thích nói: “Thiên hạ này, tổng cộng có ba giới. Mỗi giới được phân chia dựa theo thực lực, gọi là Thượng tam giới, Trung tam giới, và Hạ tam giới. Trong đó, vị trí của tiểu Tà Nhi ngươi chính là Hạ tam giới, người công kích đến từ Trung tam giới. Ngươi còn nhớ rõ, lúc trước ta từng nói tới đoạt linh sao?”

Quân Vô Tà gật gật đầu.

“Hạ tam giới không biết có đoạt linh, nó chỉ được lưu truyền từ Trung tam giới. Để tăng cường sức mạnh cho Giới Linh của mình, bọn họ sẽ nghĩ mọi cách để cướp Giới Linh người khác. Cắn nuốt nhiều loại Giới Linh khác nhau sẽ khiến cho Giới Linh của mình có nhiều hiệu ứng và ảnh hưởng khác nhau. Trong tất cả giới linh, khiến người tôn sùng nhất chính là giới linh hệ thực vật.” Quân Vô Dược nheo nheo mắt. Dám đánh chủ ý tới trên người tiểu Tà Nhi, bọn họ có mấy cái mạng?

“Giới linh hệ thực vật hệ có được năng lực tự chữa bệnh cực kỳ cường đại. Sau khi cắn nuốt, tốc độ trưởng thành sẽ được tăng cường, vì thế đã trở thành mục tiêu tranh đoạt của mọi người trong ba giới. Đáng tiếc, trong thiên hạ người có giới linh hệ thực vật rất hiếm. Hơn nữa, giới linh hệ thực vật khi thức tỉnh đều không có dấu vết gì, rất nhiều người cho đến khi chết đi, khả năng cũng không biết giới linh của mình đã thức tỉnh.”

Đối mặt với sự truy vây không ngừng của 12 điện, có thể không biết giới linh của mình là hệ thực vật và sống đến tuổi già rồi chết đi, thật sự là may mắn.

“Người Viêm Ma điện nếu như đã biết giới linh của ngươi là hệ thực vật, lần này để ngươi đào tẩu, sau này bọn họ nhất định sẽ phái nhân thủ tìm kiếm bốn phía ở Hạ tam giới.” Khoé miệng Quân Vô Dược nhai một nụ cười tràn ngập sát ý. Giới linh hệ thực vật có dụ hoặc quá lớn đối những người đó, bọn họ sẽ không tiếc trả giá hết thảy để tìm ra Quân Vô Tà.

Quân Vô Tà nhìn Quân Vô Dược, biết hắn nói đều là thật sự. Một ngày kia, hành động của hai người kia còn không phải là muốn hạ sát thủ nàng sao?

Nếu Dạ Sát không tự nổ, ngày ấy nàng đã mất mạng tại Vân Sơn.

“Thực lực của bọn họ phía trên Tử Linh.”

Quân Vô Dược nói: “Tử Linh chẳng qua là đỉnh của Hạ tam giới.”

Ánh mắt Quân Vô Tà trở nên lạnh lẽo, bị một đám người theo dõi như vậy, tuyệt đối không phải là chuyện tốt.

Nếu như bọn họ tìm kiếm bốn phía, rất có khả năng có thể sẽ tìm ra được nàng. Nàng không còn nhiều thời gian nữa, nàng cần phải nhanh chóng tăng thực lực của mình lên.

Hết thảy một ngày kia, nàng tuyệt đối không để nó phát sinh lần nữa!

“Nếu như không có Viêm Ma điện, sẽ không có người nào biết, Hạ tam giới có giới linh hệ thực vật.” Quân Vô Tà nâng mắt lên. Nàng đã diệt được Khuynh Vân Tông, Viêm Ma điện, nàng cũng có thể diệt!

Giới linh hệ thực vật nếu đã trân quý như vậy, vậy thì hai người Viêm Ma điện kia chắc chắn sẽ không nói cho thế lực khác biết, Hạ tam giới có tồn tại giới linh hệ thực vật. Chỉ cần diệt Viêm Ma điện, nàng sẽ an toàn.

Quân Vô Dược đột nhiên nở nụ cười.

Diệt Viêm Ma điện? Sự thèm ăn của gia hỏa thật sự không nhỏ.

“Muốn diệt Viêm Ma điện, việc trước tiên ngươi phải làm, đó là đột phá Tử Linh. Người ở Hạ tam giới, muốn tiến vào Trung tam giới, nhất định phải đột phá Tử Linh.”

“Tử Linh phải không?” Quân Vô Tà nheo nheo mắt. Sự trả thù Viêm Ma điện, nàng sẽ thực hiện nó sớm hay muộn mà thôi!

Chương 356: Ta tới (5)

“Trước đó, tiểu Tà Nhi, ngươi không thể trở về.” Quân Vô Dược bỗng nhiên nói.

Quân Vô Tà giương mắt nhìn về phía Quân Vô Dược. Quân Vô Dược nói trở về, chính quay về Lân Vương phủ!

Nàng không thể trở về?

Vì sao?

“Linh hồn ngươi hiện giờ thiếu hụt, tất nhiên linh hồn ngươi đã bị tiêu hao khi dùng công kích linh hồn. Nếu như người đã chịu sự công kích của ngươi vẫn chưa chết, hắn sẽ theo mảnh tàn trong linh hồn của ngươi mà tìm được ngươi.” Quân Vô Dược nhìn Quân Vô Tà, hắn không biết Quân Vô Tà dám tiến hành công kích linh hồn. Bởi vì, đại giá phải trả cho loại công kích này quá lớn.

Quân Vô Tà mở to mắt ngạc nhiên.

Lúc trước nàng kết hợp với tiểu hắc, sử dụng linh hồn công kích, vì muốn hoàn toàn giết chết đối phương. Nếu như tiểu Bạch Liên không xuất hiện đúng lúc, chỉ sợ nàng và tiểu hắc đã đồng quy vu tận cùng với nam tử bạch y kia. Cũng vì buộc phải chấm dứt cuộc tấn công, lúc trước nàng thiêu đốt linh hồn để sinh ra công kích, rất có khả năng một mảnh nhỏ tàn lưu linh hồn đã lưu lại trong thân thể nam tử bạch y.

Hắn ta đã chết rồi sao?

Quân Vô Tà không thể nào xác định. Mặc dù lúc ấy Dạ Sát đã tung một đòn trí mạng cho nam tử bạch y, nhưng đối với Trung tam giới nàng lại không biết gì về nó, Quân Vô Tà vẫn không dám xem thường đối phương như vậy.

Quân Vô Dược thật ra chỉ mới nói một nửa, Quân Vô Tà cũng hiểu được một nửa còn lại.

Nếu như nàng trở lại Lân Vương phủ, người Viêm Ma điện tới tìm. Quân Tiển và Quân Khanh nhất định sẽ chiến đấu quên mình để bảo vệ nàng. Đến lúc đó, toàn bộ Lân Vương phủ xem như hoàn toàn chấm dứt!

Vốn đang nóng lòng về nhà, hiện giờ lại bị người chặt đứt đường trở về không chút thương tiếc. Thậm chí hiện tại nàng có nhà cũng không về được......

Quân Vô Tà chỉ cảm thấy trái tim mình đau buồn, sắc mặt vốn đã không tốt, hiện giờ càng thêm tái nhợt.

Thân ảnh Quân Vô Dược bất chợt đi tới bên người Quân Vô Tà, ôm nàng vào trong lòng.

“Không cần sợ, một ngày nào đó ngươi có thể trở về, ta sẽ nghĩ cách bổ sung linh hồn ngươi hoàn thành lần nữa.” Quân Vô Dược vỗ nhẹ trên sống lưng của Quân Vô Tà, giống như đang dỗ dành một tiểu hài tử đi vào trong mộng.

Lúc này đây là do sai lầm của hắn. Mặc dù hắn biết rằng, Khuynh Vân Tông có chút quan hệ với một trong 12 điện. Nhưng hắn lại không nghĩ đến, đối phương vừa vặn đụng phải Quân Vô Tà.

“Trước đó, ngươi có thể trước lưu lại học viện này. Vị trí nơi này rất đặc biệt, có thể ngăn cách hơi thở linh hồn.” Quân Vô Dược nhẹ giọng trấn an.

Địa phương này vốn là chỗ Yến Bất Quy dùng để ẩn thân, người 12 điện đều có lưu lại hồn bài, một khi chạy trốn, cho dù trốn tới tận chân trời góc biển cũng có thể dùng hồn bài tìm được, sau đó tru sát. Có thể tìm được địa phương thế này, chỉ sợ Yến Bất Quy đã tiêu phí không ít tinh lực.

“Nơi này?” Quân Vô Tà ngẩng đầu.

“Đúng vậy, Thương Ngự Tuyết Liên không phải cũng đang tĩnh dưỡng ở chỗ này sao? Ngươi hãy xem như đang ở chỗ này bồi nó đi.” Quân Vô Dược biết, tình cảm của Quân Vô Tà đối Quân gia phụ tử thâm hậu bao nhiêu. Lúc trước nàng làm hết thảy, có thể nói đều là vì đang muốn bảo hộ Quân gia phụ tử. Trong lòng nàng tất nhiên muốn sớm ngày trở về, đoàn tụ cùng với thân nhân. Nhưng nửa đường đột nhiên nhảy ra Viêm Ma điện chặn giết, chặt đứt hy vọng của nàng.

Quân Vô Tà không nói gì, có nhà mà không thể về, loại mùi vị và áp lực này, khiến hô hấp nàng có chút khó khăn. Nhưng đồng thời, cảm giác như vậy lại luôn nhắc nhở nàng, hết thảy phát sinh ngày đó ở Vân Sơn.

Nàng tuyệt đối không thể để sự tình như vậy, sẽ phát sinh ở Lân Vương phủ!

Quân Vô Tà trầm mặc gật gật đầu, cuối cùng đưa ra quyết định.

“Sẽ có một ngày, ta sẽ tiêu diệt Viêm Ma điện, đường đường chính chính trở về.” Nàng ngẩng đầu, đáy mắt tràn đầy quyết tâm kiên định.

Quân Vô Dược si ngốc cười, đôi tay ôm Quân Vô Tà càng chặt.

Hắn luôn biết, tiểu gia hỏa sẽ không dễ dàng bị đánh bại như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.