Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 42: Chương 42: Bỉ lân nhi cư




“Ha ha, thì ra Ngân Nguyệt Lang Vương quả thật là lĩnh chủ ngươi giết, ta lúc trước đã hoài nghi, hiện tại toàn bộ Nghi Thủy thành hầu như đều truyền bá, Loan Đao minh bởi vì thèm da lông Ngân Nguyệt Lang Vương của ngươi, cuối cùng bị ngươi một thanh trường thương tiêu diệt. Hiện tại đều nói, ngươi là cao thủ số một Nghi Thủy thành chúng ta!” Lão giả ‘Bạch Nguyên Chi’ mặc một bộ áo bào trắng cười nói, một đám đệ tử phía sau lão thì đều tò mò khẩn trương nhìn về phía Đông Bá Tuyết Ưng.

“Ha ha, đại pháp sư quá khen rồi, mời vào, chúng ta ngồi xuống tán gẫu thêm.” Đông Bá Tuyết Ưng cười nói.

“Được.”

Bạch Nguyên Chi không dám đem Đông Bá Tuyết Ưng coi là một thiếu niên để đối đãi chút nào, bởi vì trẻ tuổi như thế đã có thể chém giết Ngân Nguyệt Lang Vương có bầy sói bảo hộ, được công nhận là cao thủ số một Nghi Thủy thành! Chờ qua mấy năm nữa... Hoàn toàn có thể bước vào cấp Xưng Hào, trở thành nhân vật phong vân toàn bộ quận Thanh Hà, dậm chân một cái, toàn bộ quận Thanh Hà cũng phải chấn động.

Hơn nữa đều nói ‘Đông Bá Tuyết Ưng’ này luyện thương nhập ma...

Ở trong rất nhiều truyện ký chuyện xưa Siêu Phàm, có một số kẻ điên điên khùng khùng si mê vẽ tranh hoặc là chế tạo binh khí, hoặc là mỗi ngày nhìn bầu trời ngẩn người... Bỗng một ngày tỉnh ngộ, bước vào Siêu Phàm!

“Từ nhỏ đã điên như vậy, hơn nữa hiện tại đã mạnh như vậy, tương lai hoàn toàn có thể bước vào cấp Xưng Hào. Nói không chừng khi nào đó bước vào Siêu Phàm!” Bạch Nguyên Chi thầm nhủ, đương nhiên cũng chỉ là lão tùy ý nghĩ một chỗ, các loại hạng người điên cuồng cảm ngộ thiên địa, cuối cùng thật sự có thể thành Siêu Phàm quá ít quá ít.

Hai người sóng vai mà đi.

Sau khi vào phòng khách, chia ra ngồi xuống. Tông Lăng, Đồng Tam cũng ở một bên tiếp khách.

“Nghe bên ngoài truyền tin tức, ta bây giờ còn rung động, hai ba chiêu đã giết Cái Bân hung danh vang dội kia! Giết toàn bộ Loan Đao minh cũng sụp đổ, Bạch Nguyên Chi ta lớn tuổi như vậy, giống lĩnh chủ còn trẻ như thế lại lợi hại như thế, cũng chỉ từng nghe nói thiên chi kiêu tử của một số đại gia tộc... Tận mắt, lại là lần đầu tiên nhìn thấy.” Bạch Nguyên Chi cười tủm tỉm.

“Đại pháp sư hôm nay đến, sẽ không là chuyên môn khen ta chứ?” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

Các đại gia tộc đó dùng lượng lớn tài nguyên bồi dưỡng ra thiên chi kiêu tử, hắn cũng không thèm để ý, hắn cũng không kiêu ngạo tự đắc cỡ nào, bởi vì mục tiêu của hắn luôn là Siêu Phàm! Cùng Siêu Phàm xuất sắc trong truyện ký chuyện xưa ghi lại mà nói, mình vẫn rất bình thường.

“Ha ha ha, ta hôm nay đến đây, thật là có việc cầu lĩnh chủ.” Bạch Nguyên Chi nói.

“Đại pháp sư mời nói, có thể hỗ trợ, ta tự nhiên sẽ dốc hết toàn lực.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Là như vậy, phủ đệ của ta ở trong thành Nghi Thủy thường xuyên có một số quý tộc đi quấy rầy, ta không chịu nổi quấy nhiễu!” Bạch Nguyên Chi thở dài nói, “Hơn nữa còn có một số pháp sư khác có hứng thú đối với một số nghiên cứu của ta, cho nên cũng thường xuyên có một số tiểu tặc muốn trộm một ít thành quả của ta, bởi vì được lĩnh chủ ngươi cho trái tim Ngân Nguyệt, nghiên cứu của ta rốt cuộc có thu hoạch lớn! Ta cũng sợ có rất nhiều phiền toái nhỏ, cho nên tính chuyển nhà, dọn khỏi Nghi Thủy thành.”

“Dọn khỏi Nghi Thủy thành?” Đông Bá Tuyết Ưng sửng sốt, “Vậy đại pháp sư đã chọn được chỗ muốn ở chưa?”

Đệ đệ mình là muốn đi bái sư học tập.

“Ha ha, đây không đến cầu lĩnh chủ sao? Ta muốn ở trên Tuyết Thạch sơn này của lĩnh chủ ngươi chọn một chỗ, xây dựng một tiểu lâu ở lại.” Bạch Nguyên Chi cười nói, “Lĩnh chủ ngươi nơi này... vừa yên tĩnh, hơn nữa vừa là ở đỉnh núi, trên sơn đạo là một người giữ ải vạn người khó qua, cũng có nhiều tầng trạm gác, một số tiểu tặc muốn tiến vào cũng khó. Về phần các quý tộc? Không ngại cực khổ chạy mấy trăm dặm đường tới chỗ ta sẽ ít hơn.”

“Chỉ là quấy rầy lĩnh chủ, có chút hổ thẹn.” Bạch Nguyên Chi nói.

Đông Bá Tuyết Ưng và Tông Lăng bên cạnh nhìn nhau.

Hai người đều hiểu suy nghĩ của nhau.

“Ha ha, ta cầu còn không được, Tuyết Ưng lĩnh ta cũng có một vị đại pháp sư tọa trấn, là phúc của Tuyết Ưng lĩnh ta.” Đông Bá Tuyết Ưng cười nói, “Tuyết Thạch sơn có rất nhiều đỉnh núi, chỗ trống còn nhiều, pháp sư ngươi tùy tiện chọn một chỗ là được.”

Bạch Nguyên Chi lộ ra vẻ mặt vui mừng, lão biết sự tình nắm chắc tương đối lớn, nhưng Đông Bá Tuyết Ưng đồng ý lão vẫn rất cao hứng: “Ta liền mặt dày ở đỉnh núi khác bên cạnh tùy tiện chọn một cái.”

“Việc nhỏ, đại pháp sư lúc nào cũng có thể bắt đầu xây dựng, nếu cần ta hỗ trợ, cứ việc mở miệng.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Xây dựng một tòa tiểu lâu rất dễ dàng, trong hàng đệ tử của ta có một số am hiểu đại địa pháp thuật.” Bạch Nguyên Chi mỉm cười.

Xây dựng thành bảo, xây dựng thành trì hùng vĩ.

Nếu dựa vào phàm nhân đục đá lớn chuyển đến khó cỡ nào? Mà am hiểu pháp thuật loại đại địa... Một cái pháp thuật lợi hại, đại địa tự nhiên nứt ra, vô số tảng đá ngưng tụ mà sinh, tốc độ xây dựng cũng sẽ nhanh hơn nhiều. Như ‘Tuyết Thạch thành bảo’ nhà Đông Bá Tuyết Ưng lúc trước chính là mời pháp sư khác đến xây dựng, mẫu thân tuy là thiên giai pháp sư, nhưng không sở trường pháp thuật loại đại địa.

...

Đông Bá Tuyết Ưng, Tông Lăng đều đứng ở trước lan can nhìn xa xa.

Ánh mắt lướt qua tường thành thành bảo, nhìn thấy đại khái một ngôi lầu đá trên một đỉnh núi ngoài vài dặm đang nhanh chóng xây dựng hình thành, ở dưới pháp thuật, bùn đất nham thạch chung quanh nhanh chóng hình thành từng tảng đá lớn bằng phẳng, tảng đá bay lên, bắt đầu xây dựng... Hơn nữa trên tường còn có thủy quang, hỏa diễm lưu quang xuất hiện, bức tường trở nên bóng loáng một thể.

Đại pháp sư Bạch Nguyên Chi còn bắt đầu điêu khắc một ít pháp trận ở trên vách tường chung quanh.

“Tuyết Ưng, Bạch Nguyên Chi này đến chỗ chúng ta, sẽ không mang đến phiền toái gì chứ?” Tông Lăng có chút lo lắng.

“Yên tâm đi, Bạch Nguyên Chi này cũng ở lại Nghi Thủy thành nhiều năm như vậy, cũng chưa xuất hiện rắc rối gì. Đến chỗ chúng ta, cũng sẽ không có phiền toái gì.” Đông Bá Tuyết Ưng cười nói, “Cho dù có phiền toái, cũng sẽ không quá mạnh mẽ. Nếu là cường giả thực lực cấp Xưng Hào đến gây rắc rối, lão đến chỗ chúng ta cũng vô dụng. Mà chỉ cần không phải cường giả cấp Xưng Hào, thì không đáng lo!”

Tông Lăng gật đầu.

Tâm tình Đông Bá Tuyết Ưng giờ phút này là vô cùng tốt, bởi vì đại pháp sư ở đây, như vậy Thanh Thạch bái sư học pháp thuật cũng không cần rời khỏi mình.

******

Tuyết Thạch sơn có nhiều đỉnh núi.

Trên đỉnh núi cao nhất là Tuyết Thạch thành bảo, một đỉnh núi cách vài dặm là pháp sư lâu! Mà ở một chỗ khác cách pháp sư lâu ước chừng năm dặm, trên một đỉnh núi yên tĩnh cách thành bảo cũng hơn ba dặm giữa Tuyết Thạch sơn, cũng mới xây dựng một tòa trúc lâu!

Trúc lâu, là Đông Bá Tuyết Ưng tự mình làm ra, làm một đại sư cao thủ khống chế viên mãn đối với lực lượng, trúc lâu xây dựng rất đẹp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.