Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 111: Chương 111: Đại công lao




“Hắc Phong nhai, thế mà phân sinh tử ở trên Hắc Phong nhai!” Bạch Nguyên Chi than thở.

Trên ‘Hắc Phong uyên’ bên cạnh Hắc Phong nhai là gió xoáy đen cực lớn, lốc xoáy khổng lồ, nhấc lên vô tận cuồng phong, giống như thiên địa cũng bị lay động run rẩy vặn vẹo. Loại uy thế này làm bọn họ nhìn cũng có chút sợ.

Mà ở trong gió đen gào thét, hai bóng người đang ở trên vách núi điên cuồng đánh nhau.

“Bọn họ hiện tại rất nguy hiểm, một khi rời khỏi mặt đất, không có điểm tựa, sẽ bị cuốn vào Hắc Phong uyên.” Bạch Nguyên Chi nói, “Cuốn vào Hắc Phong uyên... Chúng ta những phàm nhân này đều phải chết không thể nghi ngờ, chỉ sợ chỉ có sinh mệnh Siêu Phàm mới có thể còn sống đi ra.”

“Hạng Bàng Vân này, vì sao đuổi theo anh trai ta không tha!” Thanh Thạch sốt ruột đến mức thân thể phát run, “Hắn không phải muốn giết ta sao? Anh trai ta và hắn không có thù oán, vì sao hắn không để ý sinh tử ở trên Hắc Phong nhai chém giết với anh trai ta?”

“Đúng vậy.”

Bạch Nguyên Chi lắc đầu, “Một đường đuổi giết phía trước thì thôi, trên Hắc Phong nhai quả thực quá nguy hiểm, Hạng Bàng Vân vẫn không bỏ qua... Ài, khó trách đều nói hắn là tên điên, lấy giết chóc làm vui! Suy nghĩ của hắn cùng chúng ta là không giống nhau. Hoặc đối với hắn mà nói ca ca của con chính là con mồi tốt nhất.”

“Đáng chết, đáng chết, vì sao sẽ như vậy.” Thanh Thạch lo lắng nhìn thanh niên đồ đen sử dụng trường thương trong hai bóng người đánh nhau phía dưới, đó là ca ca hắn, người thân quan trọng nhất của hắn.

...

Thời gian trôi qua từng phút từng giây.

Đông Bá Tuyết Ưng hoàn toàn hành tẩu ở bên rìa sinh tử, hắn thậm chí cố ý tới gần bên cạnh Hắc Phong nhai, để Hạng Bàng Vân có cố kỵ hơn.

Ầm!

Hai bên giao thủ một lần tách ra, Hạng Bàng Vân không tiếp tục công kích, mà là nhìn chằm chằm Đông Bá Tuyết Ưng.

“Đấu khí của ngươi còn chưa tiêu hao hết?” Hạng Bàng Vân có chút không cam lòng.

“Sao, đấu khí của ngươi sắp tiêu hao hết rồi? Ta đã nói mà, ngươi thi triển bí thuật đấu khí liều đến bây giờ, hẳn là cũng sắp hết rồi mới đúng.” Trong mắt Đông Bá Tuyết Ưng lại có chút hưng phấn, thành công rồi, mình mượn dùng hoàn cảnh nguy hiểm của Hắc Phong nhai, để Hạng Bàng Vân luôn tồn tại cố kỵ, cho nên mới có thể chống đỡ thời gian dài hơn, thời gian dài, cần biết hai bên đều là trạng thái bùng nổ.

Hạng Bàng Vân thi triển bí thuật đấu khí, tốc độ đấu khí tiêu hao kịch liệt tăng vọt. Đông Bá Tuyết Ưng cũng là lực lượng huyết mạch bùng nổ, thể lực cũng đang không ngừng tiêu hao.

Tuy thiên địa lực lượng bổ sung, nhưng bổ sung là không đuổi kịp tiêu hao.

Rốt cuộc, đấu khí của Hạng Bàng Vân có chút sắp không chống đỡ được!

Một đường sinh cơ này, mình rốt cuộc nắm được rồi!

“Đấu khí của ngươi sao có thể so với ta còn nhiều hơn?” Hạng Bàng Vân không thể tin được. Hắn đã sống bao lâu, đấu khí tu hành đã đến mức viên mãn dưới Siêu Phàm, pháp môn của hắn càng là ‘Phụ thân’ hắn truyền thụ cho hắn, theo lý thuyết ở trong cấp Xưng Hào đấu khí nhiều hơn hắn quá hiếm thấy. Càng đừng nói một tiểu gia hỏa vừa bước vào cấp Xưng Hào không bao lâu.

Hắn nào biết.

Đông Bá Tuyết Ưng tiêu hao là thể lực! Trên tính chất kéo dài hiển nhiên so với đấu khí bùng nổ lâu dài hơn chút.

“Đấu khí của ngươi sắp không còn nữa, tiếp tục đấu sẽ là ngươi chết!” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn chằm chằm đối phương. Tốc độ Hạng Bàng Vân nhanh hơn hắn, hiện tại đấu khí còn sót lại, nếu hiện tại lập tức chạy... Hoàn toàn có thể đem hắn bỏ lại rất xa.

“Đông Bá Tuyết Ưng.”

Hạng Bàng Vân không chút kinh hoảng, con ngươi màu máu của hắn nhìn thanh niên đồ đen trước mắt, “Ta rất bội phục ngươi, ngươi năm nay mới hai mươi hai tuổi, đã có thể thiên nhân hợp nhất, hơn nữa lực lượng viên mãn như nhất! Thậm chí có thể chém giết với ta đến trình độ này, luận thực lực ngươi tuy so với ta và Tư Lương Hồng đều yếu hơn chút, nhưng cũng đủ để xếp vào một ngàn hạng đầu của Long Sơn bảng.”

“Hai mươi hai tuổi, đã khá như vậy, ngươi còn có tuổi thọ rất dài tiếp tục đi cố gắng, ngươi hầu như tám chín thành hy vọng tương lai có thể bước vào Siêu Phàm.”

“Vào Siêu Phàm... đó sẽ là một cấp độ sinh mệnh khác.”

Đông Bá Tuyết Ưng lại cảm thấy không ổn.

Không đúng.

Theo lý thuyết đấu khí sắp tiêu hao hết, Hạng Bàng Vân hoặc là nắm chặt thời gian tiếp tục công kích, hoặc là nên lập tức từ bỏ rút lui mới đúng. Sao lại đang nói nhảm?

“Một Siêu Phàm tương lai, giết chết ngươi, đây chính là công lao lớn!” Hạng Bàng Vân bỗng cười dữ tợn, oành ~~~ toàn bộ thân hình hắn bỗng bắt đầu biến hóa, nhanh chóng bắt đầu bành trướng, hơn nữa mặt ngoài làn da bành trướng xuất hiện lượng lớn vảy màu đen... Hầu như nháy mắt thời gian, Hạng Bàng Vân trước mắt đã biến thành một con dị thú màu đen bốn vó ước chừng dài hơn mười thước.

Dị thú bốn vó, có một đôi cánh lân giáp, đôi mắt nó càng đỏ như máu, mặt ngoài toàn thân lân giáp màu đen có màu máu nhàn nhạt lưu chuyển, quỷ dị khó lường, khí tức phát ra khiến Đông Bá Tuyết Ưng cũng cảm thấy uy hiếp cực lớn.

Thân thể nó cao chừng sáu thước.

Một con ma thú cao lớn như thế xuất hiện ở trước mặt, Đông Bá Tuyết Ưng hoàn toàn ngây người.

“Ma... Ma thú?”

“Ngươi không phải nhân loại!” Đông Bá Tuyết Ưng không thể tin được, “Ma thú, còn là dị chủng trong ma thú?”

Hắn hầu như nháy mắt đã phán định.

Trước mắt chính là một con lục giai ma thú đáng sợ! Hơn nữa còn là dị chủng!

Lục giai ma thú, ở trên thực lực là tương đương cấp Xưng Hào! Ma thú bình thường thật ra cũng chỉ nhiều như vậy, trong sách vở nhân loại đều có ghi lại, liếc một cái có thể nhận ra. Mà ‘dị chủng’ là đại biểu một số ma thú rất đặc thù trong sách thậm chí cũng chưa ghi lại, là ma thú đã thức tỉnh thái cổ huyết mạch.

Sinh mệnh viễn cổ thời đại thái cổ, có người khổng lồ, cũng có loại thú.

Cho nên trong ma thú cũng có cực kỳ hiếm thấy có thể thức tỉnh thái cổ huyết mạch, không giống với nhân loại càng thêm dựa vào đấu khí, các ma thú dựa vào chủ yếu là thân thể, cho nên ma thú dị chủng thức tỉnh thái cổ huyết mạch đều phi thường đáng sợ.

“Hừ hừ.” Trong con ngươi màu máu của ma thú giáp đen bốn vó tràn đầy điên cuồng.

‘Phụ thân’ nó ban cho thân hình nhân loại.

Sau đó dung nhập thế giới nhân loại...

Phàm nhân nhân loại, cho dù cấp Xưng Hào tuổi thọ cũng không thể vượt qua hai trăm tuổi, trừ phi như Tư Lương Hồng loại tình huống đặc thù này thân thể chuyển hóa thành huyết yêu. Mà hắn dùng tên giả ‘Hạng Bàng Vân’ ở thế giới nhân loại cũng đã hơn một trăm năm, cho dù lần này không bại lộ, mấy năm nữa hắn cũng phải ẩn lui trở về.

Một lần này, Phong Ma tiếp nhiệm vụ.

Thật ra Hạng Bàng Vân là khinh thường xen vào, nhưng nghe được trong tình báo nhiệm vụ Huyết Nhận tửu quán nói ‘Đông Bá Tuyết Ưng’ có thể là cường giả cấp Xưng Hào, hắn lúc ấy đã hơi động tâm! Hai mươi hai tuổi, trẻ tuổi như vậy, Huyết Nhận tửu quán sẽ không bắn tên không đích, nếu Đông Bá Tuyết Ưng thật là cường giả cấp Xưng Hào, cấp Xưng Hào trẻ tuổi như vậy tương lai hoàn toàn có hi vọng Siêu Phàm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.