Cửu Cương phủ chủ, Thiên Hà phủ chủ là hai vị giới thần tứ trọng thiên đến bái phỏng trước hết, sau khi tiễn hai vị bọn họ, ở một tháng tiếp theo, lại liên tiếp có các giới thần tứ trọng thiên khác đến bái phỏng. Nếu là người thường, hoặc là thực lực yếu kém chỉ sợ ước gì nhận được đủ lễ vật trân quý! Nhưng càng là cường giả, ngược lại càng không dễ nhận lấy chỗ tốt.
Đối với các giới thần tứ trọng thiên đến bái phỏng, phần lớn đều mang theo tro tàn ma cốt! Bình thường muốn mua cũng mua không được, mà các tồn tại bá chủ một phương đó của thần giới, thật sự muốn lại phần lớn đều có thể lấy ra, dù sao bọn họ sống lâu nội tình càng sâu.
Đông Bá Tuyết Ưng chỉ một câu: “Tặng không ta cũng không thể lấy, nhưng ta đồng ý mua, một cân tro tàn ma cốt giá năm ngàn vạn thần tinh, ta chỉ cần mua năm cân là được.”
Tuy《 thái hạo 》 thiên thứ tư tu luyện cần càng nhiều kỳ trân hơn, tro tàn ma cốt cần cũng nhiều hơn, nhưng thứ nhất trên người không có nhiều thần tinh như vậy, trừ phi đem bảo vật trong Hồng Thạch sơn lấy ra trao đổi. Thứ hai cũng không vội, dù sao muốn tu luyện 《 thái hạo 》 thien thứ tư đó là chuyện trở thành giới thần tứ trọng thiên, chờ mình tích góp thần tinh nhiều chút nữa, chậm rãi mua là được.
“Cái này...”
“Năm ngàn vạn thần tinh một cân? Một ngàn vạn thần tinh là đủ rồi.”
Các giới thần tứ trọng thiên kia còn ngại Đông Bá Tuyết Ưng ra giá cao.
“Năm ngàn vạn thần tinh, ta đồng ý mua, hơn nữa chỉ mua năm cân.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, giá này không tính là chiếm tiện nghi, không tính là nhân quả. Nhưng cũng coi như mọi người có chút giao tình mà thôi.
Cuối cùng vẫn là năm vị giới thần tứ trọng thiên tới trước, Đông Bá Tuyết Ưng phân biệt mua một cân tro tàn ma cốt, cũng coi như làm quen lẫn nhau.
“Ài.”
“Muốn kết nhân quả với Đông Bá Tuyết Ưng, cũng không dễ dàng.”
“Đông Bá điện hạ là thân truyền của bệ hạ, hắn cũng không ngốc, sao có thể tùy tiện nhận lễ vật.”
Ngắn ngủn hơn một tháng.
Tổng cộng có ba mươi lăm vị giới thần tứ trọng thiên đến bái phỏng, có là muốn kết nhân quả, có thuần túy là quen thuộc lẫn nhau. Các giới thần tứ trọng thiên đó rất nhiều đều là đến từ một số nơi xa xôi, nhưng các đại năng giả lại không ai tới bái phỏng. Chỉ Xích Hỏa lão tổ quen thuộc thì ở cự ly xa chúc mừng một phen, dù sao các đại năng giả đều đã siêu thoát, bọn họ cũng không vội vàng như giới thần tứ trọng thiên.
...
Thái Dương tinh.
Là một trong hai tinh cầu thần bí nhất cường đại nhất. Nó và Nguyệt Lượng tinh phân biệt ở hai cực của toàn bộ thần giới, vĩnh viễn chiếu rọi thần giới, vật chất giới, hắc ám thâm uyên. Hơn nữa bình thường phi hành hướng tới là như thế nào cũng không tìm thấy.
“Oành ~ “
Thái Dương tinh cũng chính là một quả cầu lửa vô cùng khổng lồ. Ngọn lửa mặt ngoài nó thậm chí là trạng thái dịch, giống như nước biển của tinh cầu. Lửa của Thái Dương tinh này cũng giống như đang lưu động, vô cùng nóng cháy khủng bố. Nhưng uy lực của nó lại có thể phóng xạ toàn bộ vật chất giới, thâm uyên, hắc ám thâm uyên, có thể thấy được nó khủng bố. Quy tắc của nó so với thiên địa quy tắc phức tạp hơn không biết bao nhiêu. Là đủ để so sánh với quy tắc vật chất giới, quy tắc hắc ám thâm uyên.
Rất nhiều đại năng giả đều thường xuyên đến Thái Dương tinh.
“Ha ha ha.” Mặt ngoài Thái Dương tinh, đang có một căn phòng, căn phòng có một tiểu viện. Phạm vi tiểu viện chỉ hơn mười thước, ở ngoài tiểu viện là vô tận lửa mặt trời.
Trong iểu viện đang có một lão giả tóc bạc mặt hồng hào cười ha ha, “Xích Hỏa ta vận khí thật không tồi, lúc trước giúp Đông Bá tiểu tử, không ngờ hắn nay lại có thành tựu như thế, sợ là tương lai có hi vọng vượt qua ta nhỉ. Ha ha, nhân quả hắn nợ ta, cũng không nhẹ đâu.”
Lúc trước cứu Dư Tĩnh Thu, đối với Xích Hỏa lão tổ mà nói là cái nhấc tay.
Nhưng đối với Đông Bá Tuyết Ưng lúc trước mà nói lại là nguyện dùng mạng đi đổi! Hắn cầu Thời Không thần điện, Thời Không thần điện không thèm để ý, cho rằng Đông Bá Tuyết Ưng căn bản là không có giá trị đó. Dù sao muốn cứu Dư Tĩnh Thu ngay lúc đó, hoặc là cần kỳ trân tái tạo linh hồn, hoặc là cần đại năng giả ra tay. Cái nào cũng phải trả giá rất cao. Đông Bá Tuyết Ưng cho là căn bản đường cùng rồi, cầu cũng không có cửa!
Xích Hỏa lão tổ thân là đại năng giả, lại ra tay.
Nhân quả này... Đối với Đông Bá Tuyết Ưng mà nói, đó là nhân quả đủ để cho hắn lấy mạng báo đáp.
“Đông Bá tiểu tử, ngươi tiền đồ vô lượng, tương lai lão đầu ta muốn nhờ ngươi hỗ trợ, ngươi cũng đừng từ chối.” Xích Hỏa lão tổ ở lúc đưa tin chúc mừng, còn đặc biệt nói mấy câu.
“Lão tổ chỉ cần phân phó một tiếng, Đông Bá Tuyết Ưng liều mạng cũng sẽ giúp lão tổ.” Đông Bá Tuyết Ưng dứt khoát lưu loát.
“Không vội không vội, ít nhất chờ sau khi ngươi trở thành đại năng giả, ta lại mời ngươi hỗ trợ.” Xích Hỏa lão tổ nói.
Đông Bá Tuyết Ưng cảm kích.
Bởi vì Xích Hỏa lão tổ nói một câu này, đại biểu một đoạn nhân quả này có thể hoàn lại sau khi ở trở thành đại năng giả! Như vậy lúc mình từ tứ trọng thiên thành đại năng giả, ảnh hưởng của một cái nhân quả to lớn này sẽ rất nhỏ bé.
******
Hơn ba tháng sau khi Đông Bá Tuyết Ưng trở thành giới thần tam trọng thiên.
Ở chỗ giao giới của thần giới cùng hắc ám thâm uyên.
Một bàn tay màu đen cực lớn xuyên qua hư không buông xuống, bao phủ khu vực vạn ức dặm, khu vực rộng lớn vạn ức dặm đó đọng lại. Độc Dĩnh giới thần vốn còn đang hốt hoảng chạy trốn hoảng sợ nhìn bàn tay khổng lồ đó, nôn nóng hô: “Đế quân, đế quân tha ta một mạng, tha ta một mạng.” Một phân thân khác của nàng vừa mới bị bắt, một thân thể này mưu toan chạy trốn, lại không thể chạy thoát.
“Tha cho ngươi một mạng? Ha ha ha, ta lại muốn bắt ngươi làm lễ vật cho Đông Bá Tuyết Ưng.” Bàn tay màu đen khủng bố trực tiếp túm lấy, Độc Dĩnh giới thần dốc sức giãy dụa, nhưng chung quanh bản thân hoàn toàn đọng lại, căn bản không giãy thoát được.
Độc Dĩnh giới thần tuyệt vọng.
Nàng vừa nghe nói Đông Bá Tuyết Ưng trở thành giới thần tam trọng thiên, liền ngây dại, không còn tâm lý may mắn nữa, lập tức bắt đầu chạy trốn. Nay Đông Bá Tuyết Ưng chưa ra tay, đã có giới thần tứ trọng thiên cổ xưa sống không biết bao lâu bực này trực tiếp ra tay, lão gia hỏa này cũng cẩn thận tra xét ba tháng, xác định tung tích hai thân thể của Độc Dĩnh giới thần, lúc này mới đồng thời ra tay, đem hai thân thể của nàng đều bắt hết.
Quả nhiên là không ra tay thì thôi, vừa ra tay, Độc Dĩnh giới thần nàng không còn một chút hy vọng.
...
Ở lúc Độc Dĩnh giới thần bị bắt, ở Đông Vực thành, Thương Ung quốc chủ cũng rốt cuộc đến bái phỏng Đông Bá Tuyết Ưng.
“Thương Ung quốc chủ.”
Rất nhiều binh sĩ, thị nữ của phủ đệ giám sát sứ đều có chút tò mò nhìn, bởi vì hơn ba tháng trước, Thương Ung quốc chủ chính là giao chiến trên không Đông Vực thành với Đông Bá Tuyết Ưng, nay Thương Ung quốc chủ này còn dám tới? Hơn nữa lúc trước ám sát thống lĩnh Bách Lí Thương, chính là thủ hạ của Thương Ung quốc chủ! Hai bên là có thù hận ở trước.