Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 36: Chương 36: Huyết Nhận bảng cùng Long Sơn bảng 1




Trong thành bảo, đi qua hành lang, trong một ngôi đình.

Đông Bá Tuyết Ưng, Tư An đại nhân ngồi đối mặt nhau, cũng có người hầu đưa lên chút điểm tâm, trà nóng. Mà bao gồm Tông Lăng, Đồng Tam, Du Đồ vân vân những người khác đều ở hành lang ngoài đình chờ.

Tư An đại nhân bưng trà nóng, nhẹ nhàng uống một ngụm, nhìn đình tuyết lớn bay bay ngoài đình.

“Lĩnh chủ, ngươi nơi này vừa yên tĩnh vừa tự tại, thật sự là địa phương tốt, trong thành chung quy là quá ồn ào, người đến người đi, ngay cả ngủ cũng có thể nghe được tiếng ồn ào bên ngoài.” Tư An đại nhân cười nói, “Chờ ta rút khỏi vị trí, cũng phải tìm nơi thanh tĩnh hưởng thụ một chút.”

Đông Bá Tuyết Ưng cười nói: “Bao nhiêu người muốn ở địa vị cao mà không thể được.”

“Địa vị cao? Cũng chỉ là một người phụ trách Long Sơn lâu huyện nhỏ thành nhỏ mà thôi, còn địa vị cao chứ.” Tư An đại nhân nói, khẽ lạt tay, lấy ra một xấp kim phiếu nhỏ, “Đây là tám trăm kim tệ! Là tiền thưởng Cái Bân, tuy ít chút, nhưng vẫn cần cho.”

Đông Bá Tuyết Ưng tiếp nhận.

Đế quốc truy nã phạm nhân... Bình thường ít nhất cấp Tinh Thần, hoặc thật sự tội ác ngập trời, mới có tiền thưởng. Đạo phỉ tặc nhân bình thường là không có tư cách được treo giải thưởng.

“Đây là Hắc Thiết Lệnh.” Tư An lại lật tay cầm ra một tấm lệnh bài màu đen, trên có hai chữ ‘Long Sơn’, “Con dân toàn bộ đế quốc, bình thường đạt tới thực lực cấp Lưu Tinh đều sẽ nhận được một tấm Hắc Thiết Lệnh này.”

“Thực lực cấp Lưu Tinh, Hắc Thiết Lệnh?” Đông Bá Tuyết Ưng như có chút đăm chiêu.

“Lệnh bài chủ yếu chia ra hai loại.”

Tư An tùy ý nói, “Một loại là Hắc Thiết Lệnh, một loại là Thanh Đồng Lệnh! Thực lực cấp Lưu Tinh thì có Hắc Thiết Lệnh, mà đạt tới thực lực cấp Xưng Hào mới có thể nhận được Thanh Đồng Lệnh... Trên nữa, chính là Siêu Phàm! Siêu Phàm, đó mới là lực lượng trấn tộc toàn bộ Hạ tộc, toàn bộ đế quốc chúng ta, đương nhiên đó hoàn toàn là một thế giới khác, cũng không cần nhiều lời.”

“Cầm lấy, đây là Hắc Thiết Lệnh thuộc về riêng ngươi, có chỗ trọng dụng.” Tư An đem Hắc Thiết Lệnh đặt tới trước mặt Đông Bá Tuyết Ưng.

Đông Bá Tuyết Ưng nhìn kỹ, lệnh bài màu đen trừ hai chữ ‘Long Sơn’, thì là một số đường vân phức tạp, hoa văn đó rất tự nhiên rất phối hợp, nhìn cũng cảm thấy đẹp.

Tư An tùy ý lật tay tiếp, một phần khan (khan: tạp chí, báo, chuyên san) quyển đưa tới: “Đây là《 đế quốc báo chí 》Long Sơn lâu chúng ta biên, bình thường ghi lại một số đại sự của toàn bộ đế quốc, chủ yếu vẫn là giới thiệu một số sự việc chi tiết trong toàn bộ quận Thanh Hà. Ví dụ như ngươi giết một con Ngân Nguyệt Lang Vương, sức một người diệt toàn bộ Loan Đao minh, ở trong đế quốc báo chí kỳ tiếp theo sẽ ghi lại, toàn bộ cường giả cả quận Thanh Hà đều có thể được đọc báo chí.”

“Ồ?” Đông Bá Tuyết Ưng đón lấy lật xem.

Toàn bộ báo có mười mấy tờ giấy, ghi lại bên ngoài quận Thanh Hà chỉ một tờ, tất cả cái khác đều là quận Thanh Hà ——

“Ngày 19 tháng 11 năm 9623 lịch Long Sơn, sư đoàn số năm trú quận Thanh Hà ở ngày thứ ba tiến vào Hủy Diệt sơn mạch, gặp một con lục giai ma thú ‘Hắc Ám Ma Hùng’ ngủ say thức tỉnh, đại đội hai ngàn người tất cả đều bị giết...”

“Long Sơn lịch ngày 10 tháng 11 năm 9623, cảnh nội Thiên Bình thành quận Thanh Hà, có Siêu Phàm cường giả chợt xuất hiện, là một vị bộ dáng lão giả khổ hạnh tóc hoa râm mặc rách nát đi chân trần...”

“Ngày 5 tháng 11, Tư gia và Trương gia thông gia...”

...

Trên báo ghi lại tin tức tương đối quan trọng, chính thức cực quan trọng của các nơi trong quận Thanh Hà, thậm chí ngay cả lịch cũng phải viết ra.

Về phần một số tin đồn thú vị của các nơi, ghi lại sẽ tùy ý hơn rất nhiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.