U Lan Lộ

Chương 59: Chương 59




CHƯƠNG 59 PN2

MỘT NGÀY CỦA NGỌC NÙNG BẢO BỐI

Giờ Dần nhất khắc: Trong lúc ngủ mơ cảm thấy trước ngực đau xót, tỉnh dậy đối mặt vừa nhìn. Đầu của Sùng Quang đẩy vào trong lòng, trong miệng còn đang ngậm một đầu nhũ của y. Mơ hồ không rõ, lên tiếng như nói mê: “Nương tử, để ta ăn một ngụm nữa nha ~! Có được hay không ma…” Ngữ khí làm nũng giống Tiểu nữ tử làm cho da gà nổi lên dựng đứng. Đem đầu nhũ từ trong miệng hắn rút ra, đang nâng cái đầu của hắn đặt trên cái gối, tiến vào chỗ lõm trong ngực hắn, tiếp tục ngủ!!!

Giờ Mẹo nhất khắc: mơ mơ màng màng, ở giữa khuôn mặt thấy ngưa ngứa, còn có hơi nóng thổi qua. Hơi hơi trợn mắt vừa nhìn, khuôn mặt phóng to của Sùng Quang ở ngay trước mắt. Nhìn thấy y thức dậy, mỉm cười nói: “Còn sớm mà, ngủ tiếp đi!!” Tùy tiện gật đầy, tiếp tục ngủ. Cảm giác đôi môi được hôn vài cái, rồi mới nói ra vài tiếng trầm ở ngoài trướng, âm thanh trầm thấp không thể nghe thấy…

Giờ Mẹo canh ba: Được Thanh Nguyệt đánh thức. Hạo Nguyệt ngăn cách ở ngoài trướng đưa vào áo lót, quần, mặc vào. Tiểu cung nữ kéo mành trướng ra, Thanh Nguyệt đỡ xuống giường. Hạo Nguyệt Kiểu Nguyệt mang theo một đám người bắt đầu vây quanh. Choàng thêm tẩm y, rửa mặt, súc miệng, làm sạch răng, đi vệ sinh. Rồi mới quây quần đến bàn trang điểm, một chuyện thống khổ nhất ngày sắp bắt đầu rồi.

Giờ Thìn nhất khắc: Trang điểm cuối cùng cũng hoàn tất, trên đầu được đồ trang sức xuyên vào phỏng chừng có hơn mười cân, trên cổ lại đeo chuỗi vòng ngọc sức nặng mười phần. Đỡ đỡ tóc, xác nhận cái cổ không có việc gì mới đứng dậy. Đã sớm ở đại đường đợi, tiếp nhận thỉnh an của các cung phi tần.

Giờ Thìn nhị khắc: Cuối cùng cũng tiến các nàng, thở phào nhẹ nhõm, Sùng Quang hạ triều đã trở về. Phân phó Hạo Nguyệt mang đồ ăn sáng lên, theo thói quen vươn hai tay, để hắn ôm đặt lên trên đùi. Người nọ cầm lấy một chiếc thìa bạc, liền làm dáng điệu uy cơm. Mặc dù có chút ngượng ngùng như thế, nhưng mà hạnh phúc lại càng thêm nhiều. Thích, thực sự thích được hắn thương yêu cưng chiều như vậy. Nghĩ tới hắn phỏng chừng sáng sớm vội vàng thượng triều cũng chưa ăn, liền cũng cầm lấy một thìa bạc, uy hắn bắt hắn ăn. Hắn hình như thật cao hứng, ở trên mặt ta hôn một cái “Chẹp”, thật là, Hạo Nguyệt các nàng còn đang đứng ở bên cạnh mà ~!

Giờ Thìn tứ khắc: Trần truồng thong thả ung dung nằm ở trên ngọc tháp trong mộc dục, một đôi bàn tay to của hắn xoa bóp ở trên người. Không biết vì cái gì, bản thân mười sáu tuổi, trước kia cuộc sống không lo nổi cơm áo, chính là trong lúc ‘Nước sôi lửa bỏng’ trong mắt Sùng Quang, khi hắn đang kéo tay mình vì việc nhà mà nổi rõ vết chai dài cùng những vết thương lắt nhắt, trịnh trọng nói: “Ta xin thề, cả đời này, đều phải yêu thương ngươi chăm sóc ngươi, quyết không để bảo bối ngươi tiếp tục bị giày vò!!” Trái lại lại rất xúc động, xúc động, nếu như sau này hắn đừng thích làm bảo dưỡng cho bản thân mình gần tới mức tẩu hỏa nhập ma. Thậm chí ngay cả cầm một bình hoa cũng phải kinh động gọi mấy người thị nữ bên cạnh, phải cẩn thận trong cuộc sống, chung quy khiến bản thân cảm thấy mình bị người coi như trẻ con, chăm sóc.

Giờ Thìn ngũ khắc: Còn đang làm bảo dưỡng. Thủ pháp của Sùng Quang đúng là càng ngày càng tốt, khoan khoái hí mắt tự nói lầm bầm. Bắt quá không dám mở mắt to, đang nghe thấy tiếng thở của hắn càng lúc càng ồm ồm, có thể đoán được, nếu như mở mắt ra, thế nào cũng thấy một đôi mắt của lòi lang sói đói khát phóng lục quang. Tốt nhất đừng nên để ý tới. Thực ra lúc đầu cũng không muốn cho hắn làm chuyện này. Sùng Quang ngày thường đã rất bận rộn, lúc rảnh rỗi nên nghỉ ngơi một chút. Nghĩ là nghĩ như thế, thế nhưng hắn vừa nghe nói tới làm bảo dưỡng toàn thân sẽ bị cởi sạch, ở trên người bị người sờ tới sờ lui, lại kiên trì nhảy ba thước cao muốn khẳng định kinh nghiệm bản thân, khuyên thế nào cũng không có ích, không thể làm gì khác hơn là thuận theo hắn.

Giờ Tỵ nhị khắc: Hộ lý hoàn thành, hai mắt Sùng Quang nhìn tròng trọc chăm chăm thân thể ta, mạt hung trên tay suýt nữa cũng bị xé vỡ. Thoạt nhìn hắn đang tiến hành giao chiến Thiên nhân. Sau cùng lại là lý trí chiến thắng thú tính, không để ý như trước kia tay cầm lấy bóp ngực ta, định lực của hắn gần đây quả thực là có gia tăng, không có giống như trước đây, liều mạng bắt đầu xoa xoa. Sau khi mặc y phục, cho ta một cái hôn dài dằng dặc ẩm ướt. Hai người đi tới bãi đất trống ở hậu điện cùng nhau luyện uyên ương kiếm. Hắn lại từng bước quay lại Ngự thư phòng.

Buổi trưa nhất khắc: Đi tới nhà ấm trồng hoa nhìn khóm sơn trà mình chồng không biết sao lại thành hình dạng như vậy. Cuối cùng cho phép bản thân túm lấy cái gì nặng nhất: kéo!!

Buổi trưa canh ba: Tắm rửa, rửa tay, chờ Sùng Quang trở về cùng nhau ăn bữa trưa. Theo như thường lệ được hắn đặt lên trên đùi cùng đút cơm cho nhau ăn. Sau khi ăn xong, súc miệng, rửa tay, rồi mới được ôm lên giường. Có thể là vì ngọn lửa phát tiết buổi sáng bị kìm nén cấp bách, lúc này hắn giống như đặc biệt dùng sức. Xong cũng không chịu lấy tiểu đông tây kia ra, chơi xấu muốn đứng ở bên trong. Bị làm lại nhiều lần không còn khí lực, liền bắt đầu thuận theo hắn !!

Giờ Thân nhất khắc: Rời giường, không thấy Sùng Quang ở trên giường, biết là hắn đi tới Thư phòng phê duyệt tấu chương, liền đi tìm hắn. Sau khi trao đổi cái hôn, ngồi ở bên cạnh hắn an tĩnh tập viết.

Giờ Thân canh ba: Được hắn bắt chuyện, kéo đến trong lòng giật vạt áo lên. Biết hắn muốn làm cái gì, chủ động đưa hai vú lên.

Giờ Thân tứ khắc: Ngồi ở trong lòng hắn đọc sách, cố sức không nhìn đến y phục của mình đã cởi ra một nửa cùng với cánh tay cẩu thả đang dạo chơi trên người.

Giờ Dậu: bữa tối, tận lực đút cho hắn ăn vài thứ. Thực ra mỗi ngày hắn đều rất cực khổ, cần phải bồi bổ nhiều.

Giờ Dậu canh ba: nằm úp sấp trên đùi hắn, hậu đình được rửa sạch. Cố nén rên rỉ hình như không có hiệu quả. Sau đó lúc đến mộc dục không ngờ bị đè làm một hồi.

Giờ Tuất nhị khắc: còn đang bị đè, đang làm, hắn nói là người ta rất mê người, ta nhìn hắn đúng là rất dễ động dục.

Giờ Hợi canh ba: Vẫn còn không để yên, ta bắn thuận lợi chân đều mềm nhũn, hắn vẫn còn đang làm làm làm !! Nổi giận uy hiếp lại bảy ngày không được phép chạm vào ta, cuối cùng cũng hù dọa đẩy lui được hắn. Giành được thanh tịnh, ý ngủ lập tưc kéo tới. Đôi mắt say đắm, mê man mơ mơ màng màng có người kéo chân, ngoan ngoãn mở ra, có người ôn như dùng khăn nóng lau chùi hạ thân, ở trong hậu đình lấp vào vật khác. Biết là hắn, trong lòng hạnh phúc một hồi, đang nghĩ tới ngày hôm nay thực sự rất mệt mỏi, ngày mai ở trên giường lại hảo hảo bồi thường hắn đi vào giấc ngủ…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.