Vạn Biến Hồn Đế

Chương 337: Chương 337: Ăn Cướp Công Khai




Ba ngày đầu tiên trôi qua tương đối suôn sẻ, không có ai làm rối, có Diệt Thiên Thần dùng phân thân nên sẽ chỉ mất khoảng bốn đến năm tiếng để chia hết cho học sinh năm nhất. Học sinh năm trên thì lác đác mấy cái chứ không có nhiều, phần lớn là học sinh năm hai, năm ba, rất hiếm khi thấy được học sinh năm thứ tư xuất hiện.

Đối với Thiên Tiếu thì chuyện này cũng không quan trọng, từ ngày mai hắn sẽ làm những món ăn giá trên trời. Như thế khách sẽ không đông, để chắc cú hơn hắn còn bắt khách hàng chuẩn bị nguyên liệu, để những người kia biết khó mà lui. hắn đặt bảng giá ghi quy tắc ngay khi trời còn chưa sáng.

Quả nhiên tới buổi sáng thì chẳng có ma nào tới cả, những thứ Thiên Tiếu yêu cầu chuẩn bị quả thực quá khó để sưu tầm. Đã thế cái giá phải trả cũng ở trên trời, đó cũng chỉ là một trong những lý do, ngoài ra còn vài thứ đáng sợ hơn, ví dụ như món Nhập Thần Thang.

Nhìn giá tiền thì giống như Thiên Tiếu đang muốn ăn cướp vậy, giá cả đều cao gấp hơn mấy lần bình thường. Nhiều người đi qua ngó vào tấm bảng lại sợ hãi lắc đầu.

Nhập Thần Thang (giá: 99 tỷ Thượng phẩm Nguyên thạch.)

Tấn thăng từ Siêu Phàm Đỉnh Phong lên Siêu Thần Cảnh ngay sau khi dùng xong ( lưu ý độ kiếp sẽ khó khăn hơn bởi Thiên Kiếp sẽ nặng nề hơn, nếu bị Thiên Kiếp đánh chết, chủ quán xin phép không chịu trách nhiệm)

Ngoài ra mấy món khác cũng kỳ lạ không kém.

Thần Hồn Bánh (giá: 6 tỷ Thượng phẩm Nguyên thạch)

Tấn thăng từ Vũ Thánh lên Vũ Thần Cảnh ngay sau khi dùng xong, miễn trừ độ kiếp, không có tác dụng phụ. Không đúng như trong quảng cáo đền tiền mười lần.

Nhập Lộ Thang ( giá: 9 tỷ Thượng phẩm Nguyên thạch)

Tấn thăng từ Hồn Thần Đỉnh Phong lên Siêu Thoát Cảnh ngay sau khi dùng xong ( lưu ý độ kiếp sẽ khó khăn hơn bởi Thiên Kiếp sẽ nặng nề hơn, nếu bị Thiên Kiếp đánh chết, chủ quán xin phép không chịu trách nhiệm)

Siêu Phàm Thang ( giá: 55 tỷ Thượng phẩm Nguyên thạch)

Tấn thăng từ Siêu Thoát Đỉnh Phong lên Siêu Phàm Cảnh ngay sau khi dùng xong ( lưu ý độ kiếp sẽ khó khăn hơn bởi Thiên Kiếp sẽ nặng nề hơn, nếu bị Thiên Kiếp đánh chết, chủ quán xin phép không chịu trách nhiệm)

Ở đây có bán cả Chúc Nguyệt Đan, Nguyệt Mệnh Phù…….... Phương châm bổn quán, chỉ cần có tiền quý khách thích tấn thăng bằng hình thức gì cũng được. Đan, Phù, Dược thiện đều là dễ.

Hồ Thái cũng không nói hắn chỉ được phép bán dược thiện, nhân cơ hội này hắn quyết định bán cả đan dược và phù họa. Mấy thứ này tác dụng không bằng dược thiện nhưng làm nhanh hơn là cái chắc, tranh thủ cơ hội vơ vét tiền của, hắn muốn lập một tổ chức tình báo thì tiền không thể thiếu được.

Cứ tưởng phải đợi rất lâu mới có khách, mặt trời rọi tới mông thì có ngươi tìm tới, nhìn đồng phục hình như có ba người năm hai. Người còn lại thì có lẽ học năm ba, tại áo khoác che hơi kín nên Thiên Tiếu nhìn không được rõ lắm, tuy nhiên có khách hàng tới.

Thiên Tiếu tươi cười nói:

“Quý khách muốn mua gì, dược thiện, phù hay đan.”

Người kia giọng trầm trầm:

“Siêu Phàm Thang ba phần, Nhập Thần Thang một phần.”

Khách hàng lớn, ánh mắt Thiên Tiếu sáng lên vội nói:

“Mời các học trưởng ngồi đây chờ đợi, đưa đồ đã chuẩn bị để ta đi chế biến xong mang lại đây, các vị có thể lập tức độ kiếp. Đúng rồi còn phải chuyển tiền trước đã.”

Người dẫn đầu không kỳ kèo mất thời gian, lập tức chuyển tiền cho Thiên Tiếu ngay lập tức, nhìn lại số dự vài ngàn trong tài khoản của người kia Thiên Tiếu rất muốn chuyển lại một ít, nhưng làm ăn như vậy thì kỳ cục quá. Khi mà Thiên Tiếu đi ra ngoài người kia mới vịn hắn lại hỏi một câu:

“Luyện thể cũng tấn thăng như thường chứ?”

Thiên Tiếu nhìn bốn người to lớn gấp mấy lần mình liền biết họ luyện thể, lập tức nói:

“Yên tâm đi, đan dược và phù họa thì chưa chắc chứ riêng dược thiện thì đơn giản.”

Khoảng nửa tiếng sau Thiên Kiếp kéo tới rồi tự tiêu biến, Thiên Tiếu chạy vào bên trong to giọng:

“Các vị học trưởng ra dùng canh rồi thăng cấp đi, cái xếp ngoài cùng bên phải là Nhập Thần Thang, còn lại là Siêu Phàm Thang.”

Bốn người này chính là những người tới từ vũ trụ mà Luyện Thể là đại đạo, sang bên đây họ mới phát hiện dù thực lực bản thân cực mạnh. Nhưng đẳng cấp vẫn tấn thăng quá chậm, hết cách rồi bọn họ mới tìm tới Thiên Tiếu. Giá cả đắt đỏ, hiệu quả chưa được kiểm chứng qua, chuyện của Hồ Nguyệt Hi trong mắt bọn họ không đáng tin cho lắm.

Nhanh chóng dùng hết canh, chưa biết tác dụng thế nào nhưng đây chắc chắn là món ngon nhất bọn họ từng được ăn. Bốn người ăn xong thì chép miệng nhìn nhau, chỉ có vài hớp lại đi mất cả mấy chục tỷ, phải biết bọn họ đã phải đổi gần như toàn bộ tài sản mới có được số tiền đó.

Không làm bọn họ thất vọng, năng lượng trong đồ ăn nhanh chóng ngầm vào trong thân thể, hoàn toàn giúp thể chất của bọn họ tăng tiễn rõ rệt. Trên đầu lôi kiếp đã tụ tập, thấy thế vài người nhanh chân đi tới chỗ Thiên Tiếu, trong khi có người đang độ kiếp bên ngoài thì trong quán vẫn buôn bán bình thường.

Thiên kiếp giáng xuống khiến quần áo bốn người kia hóa thành bụi phấn, thân thể lực lưỡng với từng múi cơ cuồn cuộn, đến cả Thiên Tiếu cũng cảm thấy vô cùng ấn tượng. Hắn có thể khỏe không thua gì bọn họ, nhưng đó là do huyết mạch khiến thân thể mạnh mẽ chứ về hình thức thì còn lâu mới bằng những người chuyên luyện thể.

Sét đánh xuống nhưng mấy người này lại rất tận hưởng, từ xưa tới này thì Luyện Thể lôi kiếp đều sẽ yếu hơn các đại đạo khác rất nhiều. Bọn họ độ kiếp xong thì cả đám ôm nhau khóc nức nở. cuối cùng thì bọn họ cũng thành công tấn kiếp, không cần phải đi làm nô lệ cho cái ác nữ kia nữa.

Bọn họ lại nhìn vào quang não đang hiển thị tài khoản sắp hết tiền khóc không ra nước mắt, Luyện Thể vốn cần ăn rất nhiều. Trừ khi ra ngoài làm nhiệm vụ săn yêu thú để ăn, nếu không sẽ phải chịu đói để tu luyện, bọn họ tính tình lại chân chất nên cũng không còn cách nào khác. Có điều vừa tấn thăng thì cần thời gian để ổn định cảnh giới, đi là ngoài làm nhiệm vụ ngày thì rất nguy hiểm, nếu bị thương có thể để lại di chứng lâu dài.

Thiên Tiếu thấy thiên kiếp đã kết thúc thì đi ra bên ngoài to giọng:

“Chúc mừng các vị độ kiếp thành công, đã thế còn không có người nào ngỏm. Để chúc mừng nhóm khách hàng đầu tiên ta tăng các vị một phần quà. Một chiếc nhẫn không gian chứa đồ ăn vặt của bổn quán, chỉ chuẩn bị duy nhất một phần, những thứ trong đây có thể giúp mọi người tăng tốc độ ổn định cảnh giới.”

Người đại ca nhận lấy chiếc nhẫn kiểm tra, bên trong quả nhiên có cả trăm bịch đồ ăn vặt như bánh quy chẳng hạn. Hắn cười nói vui vẻ:

“Học đệ làm ăn rất có tâm, hy vọng sau này ngươi còn buôn bán, ta nhất định sẽ chỉ mua đồ của ngươi.”

Thiên Tiếu rất thoải mái nói:

“Đa ta học trưởng, tuy nhiên mỗi năm ta sẽ bị buôn bán vào mùa lễ hội, ngày bình thường sẽ chỉ tập trung vào tu luyện thôi.”

Người đại ca cũng không phật lòng chút nào, hắn to giọng nói:

“Rất tốt, một năm này chúng ta sẽ phấn đấu, năm sau nhất định sẽ tiêu nhiều tiền hơn ở chỗ ngươi. Bây giờ thì huynh đệ chúng ta xin phép cáo lui, sau này lên năm hai cứ báo tên Thiết gia chúng ta, đảm bảo không ai dám làm khó ngươi.”

Tin tức nhanh chóng truyền về cho học viên năm hai, năm ba và năm tư, kết quả tạo ra một trận náo loạn. Vốn không tin tưởng vào tác dụng phi thường như trong quảng cáo của Thiên Tiếu nên bọn họ cũng chẳng chuẩn bị tiền mặt. Phần lớn tiền mặt đã đổi hết cho huynh đệ Thiết gia rồi, nếu không thì đào đâu ra mấy trăm tỷ Nguyên thạch như thế.

Chỉ là con số trong quang não nhưng ở ngân hàng chính là giao dịch nguyên thạch thực sự, lúc này trong kho của Thiên Tiếu thực sự có mấy trăm triệu Thượng phẩm Nguyên thạch. Những người cần tấn thăng lúc này muốn điên rồi, bọn họ như châu chấu mất đầu, khắp nơi vơ vét tiền bạc.

Chuyện đánh nhau vì đòi nợ là chuyện bình thường, Liễu Hằng ngồi uống trà với ba huynh đệ Mộ gia nhìn thấy cảnh này chỉ biết lắc đầu. Thiên Tiếu thật sự rất biết chơi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.