Vạn Biến Hồn Đế

Chương 338: Chương 338: Một câu chuyện buồn




Ba ngày sau khách vẫn rất vắng, tiền mặt bị gom hết toàn bộ, thường chỉ những người bản địa mới có thể kiếm được thêm bởi họ có gia tộc hậu thuẫn. Còn những thiên tài khác loay hoay tìm cách kiếm tiền, thậm chí không tiếc bán phá giá bảo vật. Thiên Tiếu thì vẫn giữ nguyên tắc chỉ lấy tiền mặt, còn lại nhất định không chịu nhận đồ vật bởi đâu có thời gian đi định giá.

Với lại không gì dễ lưu thông hơn tiền tươi, với lại hắn tin tưởng dù ít khách nhưng số tiền kiếm được vẫn sẽ đảm bảo. Thực tế thì hắn cũng đã gom được hai mươi tỷ Nguyên thạch Thượng phẩm, một số tiền khiến người khác không thể tưởng tượng được, đổi sang Hồn nguyên thì có thể lấp đầy cả Thiên Vương Tinh.

Tưởng chuyện lần này không có sóng gió gì, đến buổi tối Thiên Tiếu vui vẻ dọn hàng, mấy cô gái và bằng hữu hắn đã sớm quay về nghỉ ngơi. Hắn hứa tối nay tổ chức một bữa tiệc mừng công, đảm bảo tất cả bọn họ đều hài lòng.

“Học đệ, chúng ta tới mua đồ.”

Thiên Tiếu chẳng thèm ngẩng đầu mà đáp luôn:

“Hết giờ bán hàng rồi, hẹn năm sau lại tới.”

Hắn ngẩng đầu lên nhìn thì tròng mắt muốn lòi ra ngoài, hơn hai trăm cô gái tụ tập ở đây, tu vi người nào cũng Siêu Thần Cảnh. Không phải họ mặc đồng phục của học viện hắn còn tưởng bọn họ tới để ám sát hắn cơ, cũng một phần bởi bọn họ xuất hiện không một tiếng động nào cả.

Cô gái kia đưa ra một tờ đơn rồi nói:

“Đơn hàng này cực kỳ lớn, học đệ xem xét kỹ càng rồi hẵng quyết định.”

Chần chừ một lúc cuối cùng Thiên Tiếu vẫn xem xét đơn hàng, khi mở ra hắn không khỏi kinh ngạc. Mỗi một thứ bên trong đều trên năm mươi phần, thậm chí có người mua tới bốn phần Nguyệt Mệnh Phù, phải biết mỗi tấm phù giá tới năm trăm triệu. Đã thế nguyên liệu bỏ ra vô cùng lớn, bọn họ thật sự có thể chuẩn bị đầy đủ cho hắn hay sao, với lại số tiền phải trả lên tới ba trăm tỷ.

Thiên Tiếu nếu không nhìn mặt thì sẽ đoán họ đùa, tuy nhiên ai cũng vô cùng nghiêm túc thế nên chắc chắn đây là thật.

Hắn hỏi lại kỹ càng:

“Hơn một ngàn phần dược thiện, bốn cái Nguyệt Mệnh Phù, giá trị đơn hàng lên tới 300 tỷ Nguyên thạch Thượng phẩm. Học tỷ có chắc mình không viết dư mấy con số không đấy chứ.”

Với số lượng những thứ trong đây thì chưa tính tới tiền phải trả đã là con số tài nguyên khổng lồ rồi. Bằng này tài nguyên thì đã ngang với một đại gia tộc loại hai rồi, chỉ là học viên của Thiên Hồn học viện thôi lại có thể tích trữ được nhiều như thế hay sao. Điều này khiến hắn phải đánh giá lại về học sinh khóa trên rồi, như thế này thực sự quá giàu.

Nữ nhân kia nghiêm túc nói:

“Chỉ cần ngươi đồng ý thì chúng ta có thể chi trả, tài liệu đều đã chuẩn bị sẵn sàng rồi. Thậm chí giao dịch này kết thúc ngươi còn có thể trở thành con nợ của chúng ta đấy. Có một bảo vật giá trị siêu nhiên, nó được người ta định giá mười ngàn tỷ Thượng phẩm Nguyên thạch, chúng ta sẽ dùng nó để trao đổi với học đệ.”

Nghe tới dùng bảo vật để đổi Thiên Tiếu sắc mặt lập tức thay đổi, vẻ tươi cười biến mất ngay lập tức. Bảo vật trị giá mười ngàn tỷ Thượng phẩm Nguyên thạch, bọn họ không điên thì lỗ tai hắn thực sự có vấn đề rồi. Thực sự có tồn tài thứ gì đó có giá trị lớn hơn cả toàn bộ tài sản Phương gia hay sao, đã thế còn ở Trung cấp vi diện nữa mới lạ lùng.

Hắn cúi người xuống tiếp tục thu lại đồ đạc:

“Giao dịch này quá lớn, chắc ta không thể theo được, phiền các học tỷ trở về giúp. Trời lúc này cũng muốn rồi, ta cần trở về nếu không sẽ trễ bữa tối mất.”

Nữ nhân kia mỉm cười nói:

“Thế để ta kể cho học đệ một câu chuyện rất buồn, ta nghĩ câu chuyện này có thể thay đổi được quyết định của học đệ. Ngươi cứ tiếp tục thu dọn, còn ta sẽ kể cho ngươi nghe, quyết định hợp tác hay không còn tùy ngươi.”

Đe dọa hắn ta sao, ở trong Thiên Hồn học viện làm gì có ai đụng vào hắn được, hắn muốn nghe xem nàng ta rốt cuộc kể cái gì. Đồ đạc hắn thu lại một cách vô cùng chậm rãi, hy vọng nàng ta có thể nói ra cái gì đó thú vị một chút, đừng có là mấy câu đe dọa quá nhạt nhẽo.

Nữ nhân kia bắt đầu kể:

“Từ thủa xa tại Tân Sinh Vũ Trụ, có một gia tộc tên là Tần gia, bọn họ xưa kia có một người gả cho Chí Cao Thần làm vợ khi ngài ấy còn đang chỉ là một người có tu vi thấp kém. Họ tần đương nhiên nhận được rất nhiều cơ duyên, khiến cho bọn họ có được thực lực vô cùng mạnh mẽ.”

“Người xưa có câu sức mạnh càng lớn, trách nhiệm càng lớn, Tần gia có sức mạnh bá đạo thì cũng phải có trách nhiệm. Bọn họ được chúng thần giao cho việc thủ hộ Tân Sinh Giới và cả Vạn Hỏa Giới khí nó ở giáp ranh với Quỷ Giới. Mỗi một đời của Tần gia đều có một vài người đi sang Vạn Hỏa Giới, sống hai vạn năm nếu chưa chết thì được quay trở về Tân Sinh Giới.”

“Có một nhánh của Tần gia cứ nam nhân lưu lại được huyết mạch thì đi sang Vạn Hỏa Giới, người thứ 70 đi sang thì vướng vào âm mưu của Quỷ Giới nên tử trận. Con trai của người đó đi sang xóa bỏ được nguy cơ, cùng những mạnh nhất nhưng lần này tới Hư Không Giới tấn công vị anh hùng kia cũng không qua khỏi.”

Nghe đến đây Thiên Tiếu trầm mặc, chẳng lẽ người đứng sau các nàng chính là hậu nhân của Tần gia. Có giấy chứng nhận liệt sĩ nên sẽ không ai dám làm gì, hắn vẫn giữ im lặng nghe xem rốt cuộc nàng muốn nói cái gì tiếp theo.

“Tần gia nam đinh một dòng đã hết, dòng còn lại phải thủ hộ Tân Sinh Giới, thứ nữ Tần Thiên Kim sang đây thay nhiệm vụ của anh trai đã mất. Hiện tại đang làm lão sư ở học viện của chúng ta, phụ trách dạy dỗ học sinh năm bốn.”

“Tuy rằng đã có một người đi sang, nhưng con gái của đại anh hùng khi lớn lên lập tức đòi sang Vạn Hỏa Giới để giúp cô cô của mình. Người ấy tên Tần Tuyết Tâm học tỷ, cũng là bang chủ của Tuyết Tâm Hội, được gần như toàn bộ những nữ học viên năm hai trở lên tham gia.”

“Công lao của Tần gia lớn như vậy nên Sáng Thế Thần Điện ở Siêu cấp vi diện đã phụng mệnh thần linh trao cho Tần lão sư một cơ duyên khổng lồ. Lão sư không muốn nên nhường lại cho cháu gái của mình, bởi nàng nghĩ thiên phú của học tỷ tốt hôn mình rất nhiều nên sẽ có tác dụng hơn.”

Hóa ra ra là một cái gia tộc từ đầu đến đuôi toàn là anh hùng, cuộc sống yên bình của Vạn Hỏa Giới có công lao của họ. Như thế xem xét giao dịch cũng được, chắc sẽ không có vấn đề gì đâu, chỉ là không biết bọn họ định lấy gì ra giao dịch.

Cô gái kia có vẻ vẫn chưa kể xong, nàng tươi cười nói:

“Tần học tỷ lần trước đánh người đến trọng thương, hiện tại đang bị giam lỏng, sau tháng sau mới có thể rời khỏi chỗ ở của mình. Nàng ấy nói nếu ngươi không chịu giao dịch thì sáu tháng sau sẽ đánh ngươi ra bã, kể cả có bị giam thêm vài năm nữa cũng liều mạng.”

Thiên Tiếu mặt trợn tròn, gia tộc anh hùng lại lòi ra một cái quân ăn cướp, hắn hoài nghi thứ kia giá trị chẳng bao nhiêu. Nàng là con của đại anh hùng thì các lão sư chắc không dám động tới. hắn ta tạm thời không thể từ chối được. Thiên Hồn học viện hiện tại đang bảo kê hắn khỏi mọi loại nguy hiểm, không thể nào gây chuyện với cô nàng kia được.

Cô gái kia mở phong ấn chắn hết tầm nhìn, che giấu cả âm thanh rồi mới lấy ra một thứ rồi nói:

“Thứ này chính là cơ duyên đáng lẽ ra dành cho học tỷ, có điều lần đối với ngươi thì nó có ích hơn. Chúng ta cùng thử xem nó có thực sự đáng giá mười ngàn tỷ Thượng phẩm Nguyên thạch không. Ta hy vọng ngươi ngài lòng nếu không học viện lại loạn rồi.”

Thứ kia là một chiếc hộp thủy tinh, nàng mở ra một cái Thiên Tiếu lập tức vươn tay cầm lấy, trong mắt tràn ngập ý cười.

“Ta đồng ý, toàn bộ nguyên liệu lần này không bắt các ngươi bỏ ra, cho ta một chỗ hợp lý để ta xử lý. Tính toán xong thì ta còn nợ một ngàn tỷ Thượng phẩm Nguyên thạch, sẽ hoàn lại trong thời gian sớm nhất có thể.”

Nữ nhân kia bất ngờ, nàng khống thứ trong hộp là gì lại có thể khiến cho Thiên Tiếu kích động như thế. Có điều đối phương đồng ý là tốt rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.