Thống nhất được ý kiến với nhau thì bọn họ liền xuất phát tới nơi sinh sống của của Dạ Ma Quỷ, quãng đường tính toán của bọn họ sẽ là đi bốn ngày. Giả dụ không gặp phải bất cứ cản trở nào thì cả nhóm sẽ tới nơi trong khoảng ba ngày, nhưng nào có dễ dàng như thế, bốn ngày dự kiến đã coi như thời gian sớm nhất.
Cản trở đầu tiên chính là phương tiện đi lại họ có thể sử dụng chỉ có thể đi trên mặt đất, Hắc Dạ Sâm Lâm rất nổi tiếng khi có lượng phi cầm yêu thú khổng lồ. Với tu vị của bọn họ mà chọn phi hành tới lãnh địa của Dạ Ma Quỷ chẳng khác nào tự sát, thứ bọn họ chọn để sử dụng là một chiếc xe hơi lơ lửng cách mặt đất khoảng một mét.
Thiên Tiếu cảm thấy hơi buồn chán khi Dạ Yến đang lái xe liền hỏi:
“Ngoài việc đi xuyên vật thể thiên phú quý giá và khả năng dung hợp thành công vô cùng nhỏ thì các ngươi còn biết gì về Dạ Ma Quỷ nữa?”
Mấy người nhìn nhau, quả thật không mấy người chọn nghiên cứu về thứ mà bản thân không thể nào sở hữu được. Thấy không ai biết cả Thiên Tiếu bắt đầu giải thích chi tiết những gì mình tìm hiểu được từ trước để khi chiến đấu bọn họ không quá bất ngờ.
Gọi là Dạ Ma Quỷ thôi chứ thực ra loài này có hai nhánh, Dạ Ma được hình thành từ linh hồn của những loại yêu thú hệ thực vật chết đi. Dạ Quỷ được hình thành từ phần lớn linh hồn còn sót lại của đám yêu thú ăn thịt, sát khí trong linh hồn lúc còn sống sẽ khiến Dạ Quỷ khá tàn bạo, ngược lại thì Dạ Ma lại thường chăm chăm chạy trốn.
Muốn bắt được Dạ Quỷ thì chỉ cần thực lực cao là đủ, chúng sẽ chiến đấu tới chết với ngươi, trừ khi thực lực của ngươi quá mức vượt trội, khí tức quá mạnh dọa sợ bọn chúng. Dạ Ma thì thường thấy người liền sẽ chui xuống sâu trong lòng đất hoặc đi vào trong núi đá, dù là cao thủ cấp Hồn Hoàng để chúng chui xuống đất khoảng mười giây thì cũng đừng hòng bắt được.
Người ta thèm muốn Dạ Ma Quỷ còn bởi lý do chúng khi trở thành Hồn Ngọc dung hợp thứ nhất hoặc thứ hai sẽ cho người sử dụng trạng thái rất đẹp mặt khi Yêu Hóa. Hình ảnh của hai người dung hợp thành công hai chủng loại khác nhau từng lại đại diện cho bộ mặt của thành phố.
Dung hợp thành công Dạ Ma là một nữ nhân có Hồn Ngọc đầu tiên là phi hành yêu thú, dung hợp xong Dạ Ma khi nàng yêu hóa,trên đầu sẽ xuất hiện một vòng tròn ánh sáng. Vòng tròn này khiến cho nàng giống như một thiên sứ giáng trần vậy, xung quanh người cũng sáng lên ánh sáng trắng trông rất ma mị, ngoài ra tuy không hỗ trợ phi hành nhưng có thể lơ lửng chứ không phải mỗi đi xuyên tường.
Chính vì những khả năng tích hợp vào nhau, nên ngoại trừ các thiên tài không muốn mạo hiểm vị trí của một trong ba viên Hồn Ngọc đầu tiên thì vẫn có kha khá người chọn dung hợp cho đẹp. Đã không có khả năng tăng tiến tu vi lên Hồn Vương thì lơ lửng gần mặt đất cũng rất hữu dũng, giả dụ có ngã từ trên cao xuống cũng không chết được.
Dạ Yến đang lái xe cũng góp lời:
“Trước kia ta không mơ tới chuyện dung hợp Dạ Quỷ, bây giờ thì cũng có thể được, cả người phát ra khí tức đen, thêm gương mặt ngầu một chút chắc chắn sẽ khối cô đổ. Đại ca tính chọn loại nào thế?”
Thiên Tiếu mỉm cười nói:
“Ta hiện tại còn lâu mới đạt Hồn Sĩ, cứ thu một Dạ Ma và một Dạ Quỷ về, tới khi nào đủ điều kiện dung hợp rồi tính tiếp. Chỉ là có lẽ phải khiến các ngươi tốn thêm một Hồn Ngọc Thủy Tinh rồi.”
Dạ Nguyệt thản nhiên: ×— QUẢNG CÁO —
“Để dung hợp được một năng lực mạnh thì bỏ ra ngàn viên Hồn Ngọc Thủy Tinh cũng không có vấn để gì cả. Bây giờ ta chỉ ước gì có thể nhanh chóng đạt được Hồn Sĩ thôi, lúc đó khi Yêu Hóa chắc chắn sẽ rất tuyệt vời.”
Bất cứ ai đều sẽ rung động trước cái đẹp, nam nhân hay nữ nhân thì cũng vậy thôi, nhìn vẻ hưng phấn của tỷ đệ Dạ gia hắn lại cảm thấy buồn cười. Ánh mắt nhìn về phương xa càng thêm mong chờ, Thiên Tiếu cũng thích mình Yêu Hóa trông sẽ đẹp đẽ lắm chứ.
Bọn họ sẽ phải săn lấy ba Dạ Ma và hai Dạ Quỷ, ngồi suy nghĩ một chút hắn bỗng nhiên nhớ tới hình như Họa Thiên Hậu cũng có ý định hủy đi viên Hồn Ngọc thứ hai của nàng. Không biết nàng có ưng ý Dạ Ma không, nếu có thì hắn ta cũng không ngại cho nàng một viên, nàng hiện tại cũng chính là một trong số ít những người hắn tin tưởng được.
Mặt trời xuống núi Thiên Tiếu khẽ giọng:
“Chúng ta đi liên tục ba ngày ba đêm rồi, cũng nên dừng lại nghỉ ngơi một chút, khu vực cạnh lãnh địa của Dạ Ma Quỷ cũng đôi khi xuất hiện yêu thú cấp cao. Di chuyển bằng công cụ hiện đại rất có thể hấp dẫn bọn chúng tới, khi đó phải chiến đấu thì chúng ta sẽ gặp bất lợi không nhỏ.”
Dạ Nguyệt xoa cằm:
“Thiên Tiếu nói không sai, tranh thủ ánh sáng còn chưa hết hẳn thì đi săn lấy một cái Yêu thú làm bữa tối, ăn lương khô ba ngày ta bắt đầu có chút chán rồi.”
Thế là bọn họ dừng lại ở một khoảng đất trống, các bụi cây nhanh chóng bị dọn dẹp hết.
Hắn ta nghiêm túc giao phó:
“Dạ Nguyệt và Dạ Yến đi săn Yêu Thú, Nhã Kỳ thì đi tới con suối gần đây thử xem có bắt được cá hay không, ta có mang theo chút rau, có thể nấu lẩu. Mọi người nhanh chóng trở về bởi trời sắp tối rồi, trước khi mọi người về tới nơi ta sẽ kiểm tra khu vực xung quanh một lần nữa.”
Bọn họ tách ra các hướng khác nhau nhanh chóng làm việc của mình, Thiên Tiếu đương nhiên cũng nghiêm túc làm việc của mình. Rừng cây lúc này chỉ còn chút ánh sáng le lói mà thôi, hắn lướt qua những cành cây khổng lồ, nhìn lên bầu trời phi cầm yêu thú bay nhanh về nơi trú ẩn.
Từng đôi chim lượn lờ bên nhau lướt trong gió vô cùng thoải mái, bây giờ con người dễ dàng phi hành nhưng muốn thoải mái được như chúng thì hơi khó. Tu vi phải đạt Hồn Vương trở nên thì mới có thể giống như chúng được, cũng vì thế phi hành yêu thú rất được ưu tiên để dung hợp, vì kiểu gì khi yêu hóa họ cũng có thêm đôi cánh để bay.
“Bụp…..bụp” ×— QUẢNG CÁO —
Hai phát súng ngắm vang lên, Thiên Tiếu nhặt lấy khi bọn chúng khi hai con chim rơi xuống mặt đất, vẻ mặt tương đối hài lòng với khả năng thiện xạ của mình.
Thiên Tiếu mỉm cười:
“Chết rồi cũng được vào chung một nồi, các ngươi chắc vui vẻ lắm.”
Cột hai con chim vào thanh thương của mình hắn nhảy lên một cành cây cao, quan sát kỹ xung quanh một lần sau đó mới mở nên quang não. Kết nối phải một hồi khá lâu mới được, hình ảnh hiện lên Họa Thiên Hậu đang nằm trong bồn tắm vẻ mặt ngái ngủ, chắc là nàng ngâm mình mà ngủ quên.
Họa Thiên Hậu cười trêu:
“Ngươi đang đi với bạn gái lại đi liên lạc với tiểu tam không sợ ăn chửi sao?”
Thiên Tiếu chép miệng:
“Sớm muộn cũng ăn chửi thôi, hôm nay ta có chuyện nghiêm túc muốn hỏi ý kiến của nàng.”
Nàng nhắc tới cái này thì hắn lại có chút đau đầu, tuy có thể còn rất lâu nữa thì Lý Nhã Kỳ mới biết tới sự tồn tại của Họa Thiên Hậu. Thế nhưng chắc chắn khi biết mọi chuyện sẽ không được vui vẻ cho lắm, một con người như Lý Nhã Kỳ thì hắn chỉ cần nàng không nổi điên quá mức là được.
Tư tưởng chiếm hữu của Lý Nhã Kỳ hắn nhận ra rất rõ ràng, chuyện này hắn càng lúc càng cảm thấy rõ ràng, với tư tưởng như thế thì chấp nhận hắn có thêm một nữ nhân sẽ rất khó khăn.
Tuy nhiên hắn chưa từng nghĩ đến chuyện phụ bạc Họa Thiên Hậu, nàng hiện tại đã đủ đáng thương rồi. Nữ nhân đó hắn nhất định phải tự tay chăm sóc nàng cả đời nếu không lương tâm của hắn sẽ không yên ổn.
Với lại hắn tới với Lý Nhã Kỳ phần lớn vì trách nhiệm, còn tình cảm nam nữ thuần túy thì Họa Thiên Hậu đới với hắn quan trọng hơn nhiều.