Vạn Biến Hồn Đế

Chương 334: Chương 334: Kế Hoạch Của Mộ Dung Gia Hân




“Ngươi chẳng lẽ không cảm thấy bất ngờ hay lo lắng gì hay sao? Liễu Mị Nhi có thể chính là nội gián của ta để ở bên cạnh ngươi đấy.”

Thiên Tiếu ngồi xuống ghế, vắt ngang chân, gương mặt tươi cười nói với nàng:

“Nói ta không bất ngờ là dối trá, còn về phần Liễu tỷ thì ta tin nàng ấy, chắc chắn Liễu tỷ sẽ không làm gì gây nguy hại đến ta. Đám cao tầng Tạ gia, còn có thêm tinh huyết được cô đọng lại, không nhờ Liễu tỷ thì muốn giết những người này ta phải đợi tới bao giờ.”

Mộ Dung Gia Hân đang thử Thiên Tiếu, nàng ta thừa biết cách Thiên Tiếu dần dần hóa giải lời nguyền cho Liễu Mị Nhi. Thử nghĩ xem, trước kia không sao, sau khi Liễu Mị Nhi kết hôn thì sức mạnh của lời nguyền bắt đầu giảm dần, trừ khi không não, không thì chỉ cần động não một chút liền có thể biết được nguyên do.

Con gái nàng sau nhiều lần kiểm tra cũng đã kết luận rằng, tiếp xúc càng gần với Thiên Tiếu thì thời gian lời nguyền giảm càng lớn. Liễu Mị Nhi trở thành vợ của hắn, có quan hệ thực chất thì lời nguyền kia mới bắt đầu suy yếu. Chứng tỏ cần phải có quan hệ thể xác mới được.

Nàng sau cùng cũng chỉ có một đứa con gái, muốn giao cho Thiên Tiếu thì nhất định phải xem tâm tính của người này thế nào. Nếu tính cánh của hắn tốt thì con gái nàng sau này mới sống tốt được, thế nên nàng mới cần phải thử hắn ta. Làm con gái của nàng thì Tây Phương Bất Khả muốn được người khác tin tưởng cũng khó khăn.

Với thái độ của nàng thì Thiên Tiếu cũng lờ mờ đoán ra suy nghĩ của nàng, cách đây khoảng hai tháng thì hắn vui còn không hết. Hiện tại thì không cần thiết nữa rồi, bốn cô gái đều rất tích cực phối hợp với hắn trong chiến đấu. Bọn họ cũng đang ở Thiên Hồn học viện, chứ không phải Nguyệt Thần Cung, Thiên Tiếu không cần đến sự hậu thuẫn của bất cứ ai.

Thánh Hỏa Giáo cho Hắc Lâu phục kích hắn tưởng là tử cục, không nghĩ tới lại biến thành cơ hội để hắn tăng tiến lực lượng hậu thuẫn. Nhan Như Ngọc cùng những người khác là trợ lực trực tiếp của hắn, bọn họ có thể vì hắn giải quyết rất nhiều việc. Đông Phương Bất Nghĩa và Nam Cung Vô Tri tuy bị gò bó nhiều điều, nhưng tác dụng vẫn có.

Nếu đã làm việc được với bậc trưởng bối thì hắn cần gì phải tiếp xúc với tiểu bối làm gì, nữ nhân của hắn ta số lượng cũng hơi nhiều. Trừ khi có thể thu được người vừa xinh đẹp, tu vi lại cao nếu không hắn sẽ tuyệt đối không nhận thêm. Hắn cũng không muốn khiêu khích giới hạn của mấy cô gái, bọn họ ai cũng không phải đèn đã cạn dầu.

Mộ Dung Gia Hân khẽ giọng hỏi:

“Ngươi cảm thấy Bất Khả thế nào?”

Thiên Tiếu quả nhiên đoán không sai, đành phải nói chuyện một cách uyển chuyển:

“Muội ấy rất chăm chỉ luyện tập, hết mình vì nhiệm vụ, ta cũng coi muội ấy giống như muội muội của mình vậy.”

Háo sắc như Thiên Tiếu lại đi chê nữ nhân xinh đẹp như con gái của nàng, Mộ Dung Gia Hân không hiểu được trong đầu của Thiên Tiếu nghĩ gì. Chẳng lẽ hắn ta sợ hãi đám nữ nhân của mình, giống như Liễu Mị Nhi đã nói, mấy nữ nhân của Thiên Tiếu rất đáng sợ.

Đương nhiên không thể từ bỏ dễ dàng như thế, cơ hội để Tây Phương Bất Khả sống như một người bình thường chỉ có một, chính là nam nhân trước mặt. Với tính cách hơi rụt rè của Tây Phương Bất Khả, kêu nàng ấy chủ động thì hơi khó, người làm mẹ như Mộ Dung Gia Hân bắt buộc phải ra tay thôi.

Mộ Dung Gia Hân tròng mắt hơi đảo, rồi mỉm cười nói:

“Con bé mỗi lần nói chuyện với ta đều khen ngợi ngươi hết lời, không ai hiểu con bằng mẹ cả. Có thể con bé không chỉ coi ngươi là đại ca đâu, ngươi chẳng lẽ không có cảm giác gì khác hay sao, Bất Khả xinh đẹp như vậy cơ mà.”

Thiên Tiếu vẫn tỏ ra bình thản đáp:

“Chuyện tình cảm không thể nói có là được, ta cũng không phải dạng cứ hễ thấy nữ nhân nhan sắc xinh đẹp liền muốn thu lấy. Nếu vậy thì chắc bây giờ nữ nhân của ta đã phải mấy trăm người rồi. Tiền bối nếu muốn ta đền đáp bằng tình cảm với Bất Khả thì không được, ta không thể làm tổn thương chiến hữu của mình được.”

Mộ Dung Gia Hân có chút không tin tưởng, dù sao cách hắn ta tới với một số nữ nhân cũng khá tùy tiện. Có điều Thiên Tiếu đã nói vậy thì nàng cũng không tiện để phản bác cho lắm, nàng nhìn rõ Thiên Tiếu không coi trọng con gái của nàng cho lắm.

Vấn đề này Liễu Mị Nhi cũng nói với nàng không chỉ một lần, sống bên cạnh Thiên Tiếu thì trừ những người đang ở cạnh hắn tài năng và thiên phú đều vô cùng cao. Ban đầu nàng có vẫn còn nghi ngờ đôi chút, cuộc thi giữa kỳ diễn ra thì nàng hoàn toàn tinh đây là sự thật. Mấy cô nàng không có bản lĩnh chiến đấu mạnh mẽ thì cũng có thế mạnh khác, thậm chí nhiều người còn tương đối đa tài.

Tính cách mấy người đó cũng có vấn đề, Cầm Vân Ca tính cách khá giống nàng, Băng Mị thì khó đoán, chẳng biết trong đầu đang nghĩ cái gì. Chu Vũ thì hầu như không để lộ ra cảm xúc thật khi nói chuyện với người khác. Con gái nàng nếu phải đấu với mấy người kia thì còn lâu mới làm được, chính vì thế nàng chọn khởi đầu ngay từ Thiên Tiếu.

Thấy tạm thời khó thuyết phục Thiên Tiếu nàng liền chuyển chủ để:

“Đây là chuyện của người trẻ tuổi các ngươi, ta cũng không muốn can dự vào làm gì. Hôm nay tìm đến ngươi chủ yếu là muốn bàn chuyện hợp tác. Những thứ ta vừa giao cho ngươi coi như trả trước một phần tiền công. Cụ thể thì có vài thiên tài của Thái Dương Thần Cung ở trong học viện. Ta muốn đặt hàng một chút dược thiện cho họ, hy vọng lần thi sau bọn họ thể hiện tốt hơn một chút.”

Thiên Tiếu suy nghĩ một chút rồi đồng ý, cái giá này rẻ mạt hơn việc chế loại dược thiện cao cấp kia. Những thứ dược thiện cấp thấp thì hắn chỉ cần tiện tay liền có thể nấu ra rồi, nếu từ chối thì đúng là thằng ngu. Hắn đồng ý vô cùng dứt khoát khiến cho Mộ Dung Gia Hân cảm thấy tương đối thoải mái, tiểu tử này vẫn rất biết điều.

Bàn bạc xong thì nàng đi thẳng tới chỗ con gái của mình, con gái của nàng chuyện tình cảm còn rất ngốc. Người làm mẹ như nàng phải giúp đỡ hết mình mới được, không thì nàng sợ đến lúc tiểu tử kia bay xa, muốn chạm tới cũng không được nữa.

Trong phòng riêng Mộ Dung Gia Hân vuốt ve mái tóc của Tây Phương Bất Khả nhỏ giọng tâm sự:

“Khi nãy ta có đi bàn chuyện làm ăn với Thiên Tiếu, tiện thể thăm dò tình cảm của hắn ta dành cho ngươi.”

Tây Phương Bất Khả có chút khẩn trương:

“Tiêu ca nói sao?”

Mộ Dung Gia Hân thở dài tiếc nuối:

“Hắn vẫn chỉ xem ngươi như một đứa em gái.”

Tây Phương Bất Khả thất vọng ra mặt, nàng giọng nói lí nhí:

“Ta biết rồi.”

Thấy con gái buồn bực Mộ Dung Gia Hân nghiêm túc hỏi:

“Ngươi có thực sự thích tiểu tử đó không?”

Tây Phương Bất Khả gật đầu, nàng thực sự rất thích Thiên Tiếu, chu đáo dịu dàng lại còn rất tâm lý. Quan trọng nhất là hắn ta có thể áp chế được lời nguyền cho nàng, có thể khiến nàng sinh hoạt giống như một người bình thường. Chuyện đó quan trọng hơn hết thảy, chính vì thế hiện tại nàng thực sự rất buồn.

Mộ Dung Gia Hân thấy vậy liền nói:

“Thiên Tiếu hình như cũng có tình cảm với ngươi, có điều nữ nhân của hắn đều thuộc dạng không bình thường. Ngươi nàng lực không xuất chúng, hắn có thu ngươi làm thiếp thì những người kia cũng không chịu. Mẹ có cách này giúp ngươi, có điều còn phải xem ngươi có chịu chấp nhận hay không thôi.”

Tây Phương Bất Khả nghiêm túc vô cùng:

“Ta chấp nhận hết, ngài có cách gì nói cho ta biết đi.”

Mộ Dung Gia Hân nhỏ giọng nói:

“Đầu tiên ngươi phải biết cách lấy lòng đám nữ nhân của Thiên Tiếu, tiếp đó cần phải trở nên có tác dụng hơn. Nếu ngươi đồng ý thì sau khi hoàn thành nhiệm vụ mở ra chức năng bang hội, mẹ sẽ liên hệ với người quen của Sáng Thế Thần Điện. Trả giá đủ lớn liền có thể giúp ngươi tới làm phụ tá của Thánh Nữ Triệu Vy, tương lai của ngươi cũng tươi sáng hơn rất nhiều.”

Trong đám nữ nhân của Thiên Tiếu, vẫn chưa có ai đạt được địa vi cao trong Sáng Thế Thần Điện. Đây chính là lỗ hổng có thể khai thác, mấy nữ nhân kia không phải muốn người có tác dụng sao, nàng sẽ dùng mọi cách biến con gái mình thành người họ phải chủ động lôi kéo. Để đạt được điều đó thì không có nơi nào tốt hơn Sáng Thế Thần Điện cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.