Vạn Biến Hồn Đế

Chương 97: Chương 97: La Mỹ Nhân Thay Đổi




Thiên Tiếu phải cam đoan mấy cô gái mới bỏ qua, nam nhân thích gái đẹp là chuyện bình thường. Nhờ có Dạ Nguyệt mà Lý Nhã Kỳ có chuẩn bị tinh thần hắn có thêm nữ nhân rồi, chỉ là nghe tới Miêu Bích Hà quá kinh khủng nên nàng có chút sợ.

Cầm Vân Ca chốt hạ:

“Nếu không thích nàng thì nhận nàng làm sư phụ lại rất tốt, dù gì Cửu Vĩ Thần Miêu cũng là hậu duệ của Diệt Thiên Thần Quân. Nàng ta lại là siêu cấp thiên tài vạn năm không ra một của họ, theo nàng thì ngươi sẽ học được vô số thứ mà các lão sư nhân loại chưa chắc đã biết.”

Hắn trầm tư:

“Ta sẽ suy nghĩ thật kỹ.”

Đợi mọi người rời khỏi phòng thì Thiên Tiếu mới nghiêm túc hỏi:

“Các ngươi đã biết Tinh Linh kia là gì thật sao?”

Thôn Phệ hồi đáp:

“Nếu chúng ta là vua của Cộng Sinh, thì nó là vua của Ký Sinh được gọi Tước Đoạt, thứ mà nó chọn để ăn cắp chính là Vận Khí của người khác. Nó với tiểu tử Vạn Biến là thiên địch, khi nãy không phải nhờ ta che giấu thì nó đã phát hiện ra Vạn Biến rồi.”

Thiên Tiếu nghe vậy liền có chút lo lắng:

“Nó biết được thì có làm sao không?”

Thôn Phệ giọng nói cũng lộ vẻ lo lắng:

“Bình thường nó sẽ tìm cách hại chết ngươi để giam cầm lấy Vạn Biến, để cho Vạn Biến trở thành nguồn cung cấp Vận Khí cho nó. Nhưng ngươi với Vạn Biến đã hợp thành một thì nó sẽ tìm cách để nuột chửng linh hồn của ngươi, giam cầm vĩnh viễn bên cạnh Vạn Biến.”

Hít một hơi khí lạnh:

“Nó có khả năng làm như thế sao?”

Thôn Phệ thở dài:

“Còn tùy thuộc vào việc nó có thuyết phục được chủ nhân của mình được hay không thôi, cô nàng kia tu vi qua cao so với chủ nhân, nguy hiểm không nhỏ đâu. Nhưng ngươi cứ yên tâm bởi ta sẽ giúp ngươi che giấu, không cần phải lo lắng quá mức.

Nó không dám lộ ra giống bọn ta, chúng ta hiện tại là Khí Hồn, kể cả Hồn Thần cũng không thể cảm nhận được gì, còn nó chỉ cần lộ ra thì trong tòa thành này rất nhiều kẻ muốn thịt nó lắm.”

Được cam đoan từ Thôn Phệ khiến cho hắn yên tâm hơn rất nhiều. Một tuần sau khi kết thúc thử thách thì Cầm Vân Ca lại tới tập hợp tất cả bọn họ, lần này nàng quyết định đưa tất cả bọn họ tới Hồn Tháp để tiến hành Nhập Hồn tăng tu vi. ×— QUẢNG CÁO —

Rất nhiều tổ đội của các học viện đã tiến hành Nhập Hồn cho học sinh rồi, chỉ có những nhóm của Thiên Hồn học viện là chưa. Phần lớn học sinh của Thiên Hồn học viện đều có những thử thách rất quái gở, một tuần để nghỉ ngơi chưa chắc hồi phục được hết.

Nhập Hồn là ân huệ một người chỉ có thể hưởng duy nhất một lần trong đời, tại một nơi gọi là Hồn Tháp có thể giúp những người từ Hồn Sĩ trở xuống tăng tu vi đáng kể trong một lần. Trong Hồn Tháp mỗi một sinh linh sẽ được Hồn Lực mang theo Khí Tức của thần linh tẩy trần qua một lần.

Quá trình tăng tu vi với mỗi người đều có sự khác biệt, đồng thời tu vi tăng lên còn tùy vào thiên phú của mỗi một người. Tăng nhiều hay tăng ít còn dựa vào nhiều yếu tố, trong đó thiên phú có lẽ là ảnh hưởng lớn nhất, sau đó thì người có song sinh Khí Hồn tiếp tục sẽ được hưởng lợi nhiều hơn nữa.

Trên toàn bộ Thiên Vương Tinh có tổng cộng 168 cái Hồn Tháp, mỗi một cái đều có thể giúp ngàn người Nhập Hồn trong cùng một lúc. Một ngày thôi cũng có thể tiếp nhận cả vài ngàn người tới tiếp nhận nghi thức, đỉnh điểm có thể tới vạn người một ngày.

Nàng ấy dẫn mọi người ra đến khu vực tiếp giáp hoàng cung, lúc này có rất nhiều người đang xếp hàng. Cầm Vân Ca dẫn bọn họ tới chờ thì cũng có một người đang dẫn đội khác, vừa thấy nàng người này vội vàng chạy tới chào hỏi, bất kể bị phạt gì đi chẳng nữa thì Cầm Vân Ca vẫn là lão đại.

Cô gái dẫn đội cúi đầu:

“Sư tỷ có cần ta dẫn người lui ra không?”

Cầm Vân Ca đưa tay ra khỏi áo choàng khẽ phất:

“Không quan trọng, lần này đổi đội đã khiến ngươi vất vả rồi, để bọn họ vào trước chúng ta tới sau đợi vài tiếng thôi.”

Cô gái vui mừng ra mặt bởi nếu Cầm Vân Ca nói cần thì nàng sẽ nhường, mất mặt thực sự nhưng nàng chắc chắn sẽ làm. Nàng vội vàng ra hiệu cho nhóm của mình đi vào trong, rất nhanh toàn bộ mọi người đều đi vào bên trong Hồn Tháp với vẻ mặt đầy háo hức.

Lý Nhã Kỳ để ý nên rất nhanh liền nhận ra đám người này chính là những người tới từ Hắc Dạ Thành, chạm mặt bạn học cũ nhưng bọn họ chẳng có hứng thú gì.

“Thiên Tiếu.”

Giọng nói vô cùng quen thuộc vang bên tai, hắn ta quay qua thì thấy một cô gái vô cùng xinh đẹp đứng trước mặt bọn họ. Mái tóc của nàng ta lúc này đang rung nhè nhẹ trong gió, thân hình ma quỷ với hai ngọn núi cao chót vót, nàng ta cũng rất cao.

Nàng lao nhanh ôm chầm lấy hắn trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người, chính hắn cũng sững sờ bởi mình mới tới Long Thành. Cả tuần nay chưa ra khỏi phòng mà cũng quen được mỹ nhân như thế này, có khi nào đêm hắn bị mộng du đi ra ngoài làm chuyện bậy bạ gì không.

Hai chân nàng quắc ngang hông, gương mặt như đang cười nhìn chằm chằm hắn, đầu của hắn bị hai bàn tay của nàng níu lại. Gương mặt ngơ ngác của hắn càng trở nên buồn cười hơn bao giờ hết, nhưng bây giờ ai cười nổi.

Một cơn gió thổi qua kéo ta áo của cô nàng lên một chút, hình xăm trên tay nàng hiện ra, lúc này Thiên Tiếu đã nhận ra người này là ai.

Hắn vui vẻ xoay vòng:

“Ngươi dạo này thay đổi nhiều thế, ta suýt nữa không nhận ra đấy.” ×— QUẢNG CÁO —

“ Ừ hừm, như vầy còn ra thể thống gì nữa.” Nam Cương đứng ở đằng sau tỏ ra vô cùng không vui, hắn thừa biết học trò của mình thích tên bạn chí cốt. Nhưng dù gì cũng đừng tỏ ra lộ liễu như thế, phải biết giữ giá chứ, hắn đã bỏ ra không ít tiền để nàng thay đổi bên ngoài nào ngờ nàng chẳng biết ý tứ gì.

Nghe tiếng của sư phụ La Mỹ Nhân chợt nhớ ra sư phụ dạy là phải biết chừng mực, cứ như thế này sao Thiên Tiếu cảm nhận được nàng là một cô gái. Nàng nhảy xuống khỏi người hắn đứng bẽn lẽn một bên, Thiên Tiếu nhanh chóng khoác vai nàng như thường ngay.

Lý Nhã Kỳ giật mình:

“Mỹ Nhân tỷ thật sao?”

La Mỹ Nhân kéo nhẹ tay áo lộ ra hình xăm liền có thể thay thế bất cứ lời nói nào, bọn họ từ bé đã nhìn quen hình xăm của nàng ấy rồi. Hiện tại chỉ cần nhìn một chút liền có thể nhận ra được, bộ quần áo nàng ấy đang mặc gần như che khuất hết cánh tay nếu không một giây cũng không cần họ liền có thể nhận ra nàng.

Ngoài vẻ ngoài thay đổi thì La Mỹ Nhân cũng thay đổi hoàn toàn cách ăn mặc, sườn xám phá cách màu hồng cánh sen bó sát thân thể, tay áo hơi rộng với chút ren ở cổ tay, áo choàng cũng hồng nốt. Lúc này sở thích với màu hồng của nàng không chỉ thể hiện ngầm mà đã hoàn toàn công khai, hắn tưởng tượng khi nàng cầm thêm Khí Hồn trên tay hẳn sẽ rất đẹp.

Nghĩ đến đây hắn liền không khoác vai nàng nữa, đến lúc này hắn mới nhận ra lời La Sơn nói mỗi ngày trước kia. Hai người đều đã lớn rồi, nàng cũng trở thành một cô gái thực sự rồi, hai người vẫn như trước kia thì còn ra thể thống gì nữa, ngoài mặt mũi của nàng còn có thể diện của sư phụ nàng ấy nữa.

Nàng đứng trước mặt hắn mỉm cười hỏi:

“Ngươi thấy ta ăn mặc như vầy có được không?”

Thiên Tiếu thấy bạn mình thay đổi theo chiều hướng tốt đương nhiên khích lệ:

“Đẹp lắm.”

Nàng nghe vậy vui vẻ:

“Ngươi thích như vầy có phải không?”

Hắn cũng không nghĩ nhiều đáp ngay:

“Đương nhiên, như thế này trông không có chỗ nào để chê luôn.”

Gương mặt nàng đỏ lên, ngay lúc này mấy cô nàng khác đều nhận ra khác thường, Cầm Vân Ca liếc một cái rồi tiếp tục nói chuyện với người kia. Lý Nhã Kỳ thì không khỏi buồn rầu, Dạ Nguyệt nắm vai nàng vỗ nhẹ an ủi, sau này Lý Nhã Kỳ có lẽ sẽ còn phải thở dài vài lần nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.