Vạn Biến Hồn Đế

Chương 96: Chương 96: Miêu Bích Hà




Miêu Bích Hà đi tới trước mặt Thiên Tiếu vỗ vai hắn:

“Tốt lắm tiểu tử, không phải mấy người cũng có suy nghĩ thoáng như vậy về Yêu tộc.”

Thiên Tiếu thản nhiên:

“Cám ơn lão sư, theo ta thì người có xấu có tốt, Yêu cũng vậy thôi. Ta từng thấy nhiều kẻ xấu xa đến mức ta không dám tin bọn họ là đồng tộc của mình. Họ gây ra lỗi lầm không thể tưởng được, chúng ta có thể tha thứ cho họ thì nghĩ xấu về những sinh linh chưa từng làm hại mình thật quá là buồn cười.”

Trên môi hắn nở nụ cười nhưng trong lòng hiển nhiên không được như thế, một yêu thú sống lâu như nàng sao không nhìn ra. Bỗng nhiên nàng cảm giác ánh mắt của hắn rất giống ân nhân của nàng, nghĩ lại thì cũng thật tiếc cho bọn họ, đâu phải người tốt lúc nào cũng có tốt báo.

Gật đầu vẻ hài lòng nàng vui vẻ:

“Ta mới đi dạy nhưng đã là lão sư chính thức, lần này khảo hạch chỉ cần ngươi thể hiện ra không tệ ta đảm bảo sẽ nhận ngươi làm đệ tử. Đương nhiên nếu ngươi ngại làm đệ tử của một Yêu tộc thì không cần nhắc lại chuyện này.”

Thiên Tiếu mỉm cười chứ không đáp, nàng đã nói rõ ràng như vậy rồi, không nghĩ tới chỉ một câu nói ngẫu nhiên thôi cũng mang tới cho hắn một cơ hội. Những người khác nhìn hắn với ánh mắt đầy hâm mộ, bất kể như thế nào thì hắn cũng sẽ được quan sát, nghĩ lại chuyện hắn chiến thắng trong thử thách thì chỉ biết tâm phục khẩu phục.

Ngay lúc này hắn cũng chăm chú quan sát vị lão sư có thể dạy dỗ hắn trong tương lai, đầu tiên là làn da vô cùng trắng khiến người khác ấn tượng ngay lập tức. Đây chắc chắn là da trắng tự nhiên bởi ở dưới còn thấy được chút hồng hào không chút giả tạo.

Lông mi của nàng rất dài, có thể nói hắn lần đầu tiên thấy người có lông mi đẹp như vậy ngoài mẹ của mình, thêm mái tóc màu trắng phủ lấy gương mặt càng làm tôn lên gương mặt cân đối của nàng.

Có một điều đặc biệt không biết tại sao nhưng Miêu Bích Hà cho hắn cảm giác rất tương tự mẹ mình. Bất kỳ cử chỉ hay lời nói nào đều vô cùng dịu dàng, cảm giác thế nào thì trông nàng cũng là một người tốt, thực ra nói là người tốt cũng không sai, đống Niệm Lực vòng quanh người nàng đã nói lên tất cả.

Miêu Bích Hà tán gẫu mấy câu rồi dẫn người của mình rời đi, sắc mặt của Cầm Vân Ca khi thấy Thiên Tiếu nhìn cô nàng không khỏi có chút chìm xuống. Mấy người khác cũng chú ý tới, họ tỏ ra khó hiểu đôi chút nhưng cũng không ai nói gì.

Tới giờ cơm thì mạnh ai người nấy ăn rồi tu luyện, riêng mấy người quen ăn cơm do Thiên Tiếu nấu thì tụ tập lại phòng của hắn.

Ăn xong cơm Cầm Vân Ca xếp bát ngay ngắn rồi bắt đầu nói chuyện:

×— QUẢNG CÁO —

“Nếu ngươi muốn chọn Miêu Bích Hà làm sư phụ thì phải chuẩn bị tinh thần thật tốt.”

Thiên Tiếu không nghĩ làm đệ tử một người có niệm lực cuồn cuộn như thế lại là chuyện xấu.

“Tại sao thế Cầm tỷ.”

Cầm Vân Ca rất nghiêm túc nói:

“Tuy có chút vô lý nhưng nàng ấy lại là ngươi có số sát tinh, cụ thể những người nào xác định được quan hệ tình cảm nam nữ với nàng ta đều gặp những chuyện khó tả.”

Khi mọi người còn đang không biết chuyện thì Cầm Vân Ca mới cho bọn họ biết một chút chuyện, những chuyện này thường thì rất ít lộ ra. Nếu không phải Cầm Vân Ca thì khó ai có thể biết được tinh tường, biết được chuyện chính nàng cũng phải lo lắng cho Thiên Hồn học viện.

Chuyện kỳ lạ bắt đầu ngay từ khi Miêu Bích Hà chưa sinh ra, gia định bọn họ cùng bằng hữu thân thiết quyết định hứa hôn hai đứa con chưa sinh cho nhau. Mọi người sẽ nghĩ đây là một chuyện éo le gì đó, thực ra không hề, chuyện này chỉ là cực kỳ không tưởng.

Long tộc vốn nổi tiếng về sức mạnh lại có thể xảy thai, thế là nạn nhân đầu tiên của Miêu Bích Hà đã ra đi từ khi nàng còn chưa được sinh ra. Khi đó ai cũng nghĩ không có liên quan gì đến Miêu Bích Hà, ít nhất phần lớn mọi người nghĩ thế cho đến khi nàng năm tuổi.

Yêu tộc cao tầng rất thích hứa hôn từ bé, ba tuổi Miêu Bích Hà hứa hôn với thiếu tộc trưởng của Hùng tộc mới được bốn tuổi. Vừa hứa hôn được một tuần thì tiểu tử kia vào rừng ăn phải độc dược chết bất đắc kỳ tử, phải biết Hùng tộc nổi tiếng kháng độc, thế mà tiểu tử kia lại ăn phải gốc độc dược duy nhất có thể kết liễu tính mạng hắn, cũng là gốc duy nhất còn sót lại trong lãnh địa nhà mình.

Chuyện này qua đi đến mười tuổi Miêu Bích Hà lại được hứa hôn cho Sư tộc thiếu tộc trưởng, kết quả cũng đúng một tuần sau tiểu tử này nghịch đĩa bay của nhân loại không may té ngã từ mấy dặm trên không xuống đất chết không kịp ngáp.

Lúc này nhiều Yêu tộc đã cảm thấy hơi kinh sợ rồi, thế là không ai dám hỏi cưới nàng cho đến đúng tám năm sau. Với nhan sắc của mình nàng khiến cho rất nhiều kẻ mê đắm, sau đó Huyết Ngọc Xà thiếu tộc trưởng hỏi cưới, tất nhiên được đồng ý một cách tương đối dễ dàng.

Đúng một tuần sau tên kia vì quá lo lắng mình sẽ gặp chuyện tương tự liền trốn trong phòng nguyên ngày, người canh gác ở trên trời dưới đất nhiều vô số kể. Thế nhưng sáng hôm sau người ta phát hiện hắn đã bị thuộc hạ thân cận nhất ám sát.

Nguyên do thì nghe nói do tên này từng hại đời muội muội của người này hứa sẽ cưới nàng, nào ngờ lại quay ngoắt sang Miêu Bích Hà. Cưới con gái của tộc trưởng Cửu Vĩ Thần Miêu thì dễ gì được cưới thêm thiếp, kết quả trong lúc phẫn uất liền tự sát, thân nhân duy nhất là muội muội chết khiến tên kia ra tay giết chủ.

×— QUẢNG CÁO —

Lời nguyền một tuần của Miêu Bích Hà khi đó ám ảnh biết bao nhiêu người, thêm vài “bậc anh tài “ hy sinh nữa thì mọi người tuyệt vọng. Cha mẹ nàng nhức đầu việc cưới gả của nàng, sau cùng quyết định tự tuyển rể, từ thế giới con người tuyển tới một người bình thường.

Địch thân cha của nàng đi theo để âm thầm bảo vệ thanh niên này, ngày mà người này bay máy bay tới Bạch Hổ Quốc thì cũng có người bảo vệ. Lúc chuẩn bị hạ cánh mới chỉ hơi lơ là một chút thôi, trong không gian rung động mở ra lỗ hổng không gian, cả máy bay lao vào trong đó, sau đó chẳng còn sau đó nữa.

Chuyện không thể tin cũng có thể xảy ra, người này trở thành kẻ có cái chết vô lý nhất trong lịch sử từng được ghi nhận. Đến nước này thì cha của nàng làm một quyết định vô cùng táo bạo, hắn quyết định gả nàng cho một vị Hồn Thánh làm thiếp, Miêu Bích Hà không muốn gia đình mang tiếng lên đã đồng ý.

Lần này thì người kia không những chẳng bị gì, tu vi còn tiến nhanh một cách siêu tốc, cảm giác hôn sự có vẻ được hai bên liền quyết định tổ chức kết hôn. Bỗng nhiên Hồn Thánh kia tu vi tràn đầy quyết định độ kiếp sau đó mới làm hôn lễ, mọi thứ rất suôn sẻ.

Nhưng nếu chỉ có thể thì Miêu Bích Hà cũng không thể trở thành truyền kỳ được, không hiểu vì lý do gì người Hồn Thánh độ kiếp lại xuất hiện Cửu Sắc Huyền Lôi. Một tia set duy nhất biến hắn thành tro bụi, điều tra thì mới biết hóa ra trong quá trình tu luyện hắn đã sáng tạo ra một loại Hồn Kỹ rất nghịch thiên nên bị Thiên Đạo giáng kiếp.

Thiên Tiếu sợ hãi:

“Nàng ta là sao quả tạ tái thế, làm gì có chuyện kinh khủng như thế được.”

Cầm Vân Ca thở dài:

“Nghe đồn hình như không chỉ những chuyện đó không đâu, mấy người thích nàng tỏ tình cũng gặp vận đen khó tả. Người ta nói mấy người đó còn sống là do nàng từ chối nếu không thì họ chết chắc, ngươi làm đệ tử của nàng thì tuyệt đối không được động lòng nếu không hậu quả khó mà đoán được.”

Đúng lúc này trong đầu hắn vang lên âm thanh của Thôn Phệ:

“Chủ nhân không cần phải sợ, chỉ là một tên nhãi đang tác oai tác quái thôi, cô gái kia trên người có một Tinh Linh bóng tối khá đặc biệt. Thứ này có lẽ từng cộng sinh với cái gì đó rồi bị mẹ của cô gái đen đủi kia nuốt phải, nó thuận tiện dung hợp với đứa con, tại nó mới tạo ra mấy chuyện dở khóc dở cười như thế.”

Có một Tinh Linh tác quái, cái này Thiên Tiếu không ngờ tới được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.