Vạn Biến Hồn Đế

Chương 142: Chương 142: Nhiệm Vụ Đường - Ám Sát Bảng




Hai người rời đi vội vàng quá nên còn rất nhiều thứ không biết, ví dụ như Tàng Kinh Các có tới mười tầng chứ không phải bốn tầng. Thế thì không phải học sinh năm nào thì lên được tầng đó, chắc chắn phải có một thứ khác để quyết định ai được lên tầng nào.

Suy nghĩ một chút Thiên Tiếu nói:

“Ngươi chờ một chút, ta hỏi Cầm tỷ xem, chắc mấy cái học viện cũng không khác nhau mấy đâu.”

Cầm Vân Ca hiện tại vẫn đang vì hành động ngu ngốc của Cầm Hàn mà chịu phạt, vì đang trong quá trình học nên nàng phải ở lại học viện để tiếp tục học khi cần. Nhưng bản thân nàng vốn đã đủ điều kiện tốt nghiệp, chỉ cần học lại một môn khiến nàng một tháng chắc chỉ cần ra ngoài vài lần.

Chính vì hoàn cảnh như thế nên nàng hiện tại rất buồn chán, toàn bộ thời gian của nàng gần như đều loanh quanh trong biệt viện của mình. Thấy có người chủ động liên lạc thì nàng đương nhiên rất vui mừng, càng tỏ ra vui mừng hơn khi người đó chính là Thiên Tiếu.

Nàng rất hiếm khi nở nụ cười:

“Ngươi tìm ta có chuyện gì không?”

Thiên Tiếu hỏi thăm nàng trước:

“Bệ hạ không ân xá cho tỷ sao?”

“Nào có dễ như vậy, chuyện này liên quan tới thể diện của sư phụ ngươi, triều đình phải tỏ thái độ rõ ràng nếu không sẽ không ổn đâu.”

“Ta hiểu rồi, thế tỷ có cần gì không?”

Thấy hắn quan tâm mình trước nàng vui vẻ ra mặt, Thiên Tiếu cũng cảm giác được mình nói hớ, với thân phận của nàng thì thiếu thốn cái gì mà cần tới hắn. Cầm Vân Ca cũng tính nói không cần nhưng suy nghĩ lại hắn có lòng thì nàng cũng không từ chối.

“Ta muốn ăn vài món đồ ngươi nấu, có thể mang tới học viện giúp ta có được không?”

Thiên Tiếu trong lòng có chút ngạc nhiên bởi nàng rất ít khi thể hiện cảm xúc, không nghĩ tới lần này nàng lại chủ động đề nghị cần cái gì đó với hắn. Không cần phải suy nghĩ quá nhiều hắn đồng ý luôn.

“Chút nữa tỷ nhắn tin cho ta mấy món mà ngươi thích, tối nay ta sẽ mang sang chỗ của tỷ.” ×— QUẢNG CÁO —

Cầm Vân Ca gật đầu:

“Được rồi, ngươi gọi cần ta giúp gì đúng không?”

Hắn gật đầu nói ra mục đích của mình, nàng chậm rãi lắng nghe vấn đề của hắn, Thiên Tiếu cực kỳ tin tưởng nàng nên nói ra cả chuyện Ác Ý. Nghe xong thì nàng trầm tư một hồi rất lâu để suy nghĩ, khoảng mười phút sau nàng liên kết mọi thứ lại thành một mối.

Nàng vẻ mặt tự tin:

“Thực ra hai vấn đề của ngươi đều có thể xử lý cùng một lúc, bây giờ ngươi nghe ta nói rõ từng phần một.”

Thiên Tiếu sau đó biết được hóa ra mỗi tầng của Tàng Kinh Các và một số địa điểm khác trong học viện muốn đi lên tầng cao hơn thì phải có điểm cống hiến. Số điểm cống hiến được hiển thị ở mặt sau ngọc bài, các đại học viện đều sử dụng chung một mốc điểm.

Đầu tiên thì tất cả tân sinh tùy vào thành tích đầu vào sẽ có một số điểm khởi động nhất định, tuy nhiên con số không bao giờ được quá một triệu. Một triệu cũng chính là mốc để có thể đi vào được trong tầng thứ nhất, thường là sau khi nhập học vài tháng đến nửa năm là có thể đạt được.

Muốn vào được các tầng tiếp theo thì cứ nhân ba lần số điểm của tầng trước lên. bọn họ sẽ có được con số cần thiết để đi vào tầng kế tiếp. Lần lượt tầng một là 1 triệu điểm cống hiến, tầng hai sẽ là 3 triệu điểm, tầng ba sẽ là 9 triệu điểm, tầng bốn sẽ là 27 triệu điểm, tầng năm con số ấy sẽ 81 triệu………

Cứ như thế tính đến tầng mười sẽ có được một con số vô cùng khủng khiếp, Thiên Tiếu thậm chí không muốn tính toán bởi con số kia sẽ làm hắn sốc. Nhìn vẻ mặt của Băng Mị sau khi tính toán thì hắn biết được quyết định của mình là hoàn toàn chính xác.

Cách giải quyết vấn đề thứ hai nằm ngay trong vấn đề thứ nhất, muốn kiếm điểm cống hiến có rất nhiều cách nhưng tốt nhất vẫn là nên đến Nhiệm Vụ Đường. Thực hiện các loại nhiệm vụ xong liền sẽ nhận được điểm cống hiến mà học viện thưởng cho.

Trong số các nhiệm vụ thì có một chuỗi nhiệm vụ gọi là nhiệm vụ ám sát, các tội phạm phạm tội lớn đến mức phải chết sẽ được truy nã. Các học sinh có thể nhận bất cứ người nào để săn giết, trước khi tốt nghiệp thì mỗi học viên phải làm ít nhất ba nhiệm vụ ám sát.

Điểm đặc biệt ở đây là tất cả những người bị truy nã đều có thông tin chi tiết nhất có thể, trong đó rất nhiều người có cả huyết mạch. Đặc biệt thứ huyết mạch kia mang lại cho kẻ bị truy nã khả năng gì cũng được ghi rõ, điều này để tránh cho người truy nã bị đối phương giết ngược.

Đặc biệt số lượng nhiệm vụ truy nã rất nhiều, đã thế còn được nhận không giới hạn, rất nhiều người nhận toàn bộ để khi giết được ai thì giết. Mỗi lần họ hoàn thành nhiệm vụ thì tin tức sẽ được báo lại cho người giao nhiệm vụ thông qua học viện, bọn họ thường là nạn nhân của những kẻ kia nên sẽ cho họ biết để an ủi.

Không cần đến quá ba giây thì Thiên Tiếu liền cảm thấy Nhiệm Vụ Ám Sát chính là con đường sáng để hắn có thể hoàn thành việc thức tỉnh huyết mạch. Hoàn thành nhiệm vụ ngoài có điểm cống hiến hắn còn có thêm Niệm Lực từ những người bị hại, một mũi tên trúng ba con nhạn. ×— QUẢNG CÁO —

Hai người lập tức chuyển hướng đi hỏi thăm xem Nhiệm Vụ Đường ở đâu, nhờ sự tận tình của một vị học trưởng hai người chỉ mất năm phút để đi tới nơi. Chỗ này học sinh ra vào tấp nập, tiếng bàn tán mặc cả vang lên ở khắp nơi, không suy nghĩ nhiều hắn vươn tay để Băng Mị khoác lấy.

Đi vào bên trong thì rất nhiều người bắt đầu chú ý tới bọn họ, hai người đều nổi tiếng sau buổi sáng ngày hôm nay. Đặc biệt là Băng Mị, nàng chẳng cần phải nói câu nào, chỉ cần đứng im một chỗ mỉm cười thôi là cũng đủ để có điểm nhấn rồi.

Nhìn nàng khoác vai một nam nhân khác khiến trái tim của một vài người vụn vỡ, nhưng phần lớn những người khác thì đều nhìn nàng với ánh mắt đầy u mê. Bất kể là nam hay nữ trong lòng đều cảm thấy phấn khích khi thấy nàng ấy, điều này làm Thiên Tiếu muốn quay đầu đi ra khỏi Nhiệm Vụ Đường.

“Ta tên Thiên Tiếu, toàn bộ các nhiệm vụ ám sát ta đều muốn nhận hết, xin học tỷ giúp đỡ.”

Nhìn gương mặt đẹp trai rất đặc biệt của hắn cô gái liền có chút động lòng, tuy nhiên nàng ấy hiện tại đang trong ca trực nên đành phải thể hiện ra mình là người chuyên nghiệp.

Nàng mỉm cười vươn tay:

“Nếu muốn nhận nhiệm vụ thì mới lấy ra ngọc bài để chúng ta xác nhận nhiệm vụ.”

Hắn đưa cho nàng ngọc bài của mình cho nàng ấy, một ánh sáng màu vàng lướt qua thật nhanh trên màn hình.

Vị học tỷ cầm ngọc bài bằng hai tay cười nói:

“Chúc ngươi thành công trong quá trình săn tìm các đối tượng bị truy nã, ngoài ra riêng về nhiệm vụ truy nã thì cứ cách một đại cảnh thì điểm thưởng nhiệm vụ sẽ nhân ba. Kể cả khi ngươi đạt Hồn Sĩ Cửu Trọng, thì không nhất thiết đối phương phải Hồn Sinh Cửu Trọng, chỉ cần một cái Hồn Sinh Nhất Trọng thôi cũng được tính là cách biệt một đại cảnh.”

Thiên Tiếu cầm lại ngọc bài của mình gật đầu đáp lễ rồi nhanh chóng rời đi, hắn muốn trong thời gian ngắn nhất lọc ra các mục tiêu mình cần phải tiêu diệt. Trong khoảng thời gian một tháng này hắn cần phải tập trung tối đa vào các nhiệm vụ.

Khi hai người quay đầu rời đi thì tiếng xì xào nho nhỏ vang lên, Thiên Tiếu không biết có phải họ đang bàn luận về hai người không nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.