Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 496: Chương 496: Lăng Tiêu Bảo Điện.




Chương 494: Lăng Tiêu Bảo Điện.

Lý Vân Tiêu bước lên cầu thang đi tới, quả nhiên trên cửa có lỗ nhỏ hình kiếm, bốn phía khắc các đường cong quái dị, rậm rạp chằng chịt bao phủ cả đại điện.

Lý Vân Tiêu không có suy nghĩ, cắm kiếm vào lỗ kiếm, một đạo sức mạnh to lớn tản ra, rất nhanh nước biển bị lực lượng to lớn này mở ra, Lăng Tiêu Bảo Điện bắn ra hào quang mạnh mẽ, dần dần khởi động một trạng thái chân không, phong cách cổ xưa đại khí càng hiển thị không thể nghi ngờ.

Cánh cửa Lăng Tiêu Bảo Điện mở ra, lộ ra một thông đạo to lớn thật dài, mà so sánh với dáng vẻ to lớn, trong thông đạo lại tỏa ra không khí mục nát thâm trầm.

- Xảy ra chuyện gì? Khí tức tử vong thật đậm đặc!

Lý Vân Tiêu cau mày, ngẩng đầu bước vào trong đại điện, thi cốt đầy đất hiển hiện ngay trước mắt, vẫn thông thẳng vào sâu trong đại điện. Những thi cốt này không có cái nào còn nguyên vẹn, hiển nhiên những người này bị trùng kích to lớn mà chết, khắp nơi đều là huyền binh đứt gãy rơi lả tả, hơn nữa phía trên đầy dấu gỉ sét, không có đạo văn gì cả.

- Thật đúng là bị ngươi nói trúng, đại điện này là một phần mộ to lớn.

Lý Vân Tiêu nhìn kỹ những thi cốt kia, tất cả bóng loáng như ngọc, trải qua vô số năm tháng mà không mục nát. Có thể nói còn cứng rắn hơn cả huyền binh. Đủ để có thể thấy được những thi cốt này khi còn sống cường đại ra sao, nhưng vẫn giống như con sâu cái kiến nằm tại nơi này.

- Loại tử khí này làm ta không thoải mái, ngươi nếu đi vào thì phải cẩn thận. Thật vất vả chuyển thế trọng sinh, đừng có lại chết đi.

Yêu Long cẩn thận dặn dò.

Lý Vân Tiêu đang muốn bước vào trong đó, trong lúc này nhướng mày, đang định bước chân vào bên trong, sau lưng có vài khí tức cường đại truyền tới.

- Hừ, Lăng Tiêu Bảo Điện, rốt cục có người mở ra.

Năm đạo thân ảnh dần dần hiển hiện trong nước biển, đi vào khu đất trống, trên mặt đầy tham lam.

Sắc mặt Lý Vân Tiêu biến hóa, rất nhanh khôi phục bình tĩnh, lạnh nhạt nói:

- Các ngươi là người bảy đại siêu cấp thế lực?

Một người trong đó trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ, kinh ngạc nói:

- Không thể ngờ ngươi còn có chút ánh mắt, vậy mà nhận ra bối cảnh của chúng ta?

Cái gọi là bảy đại siêu cấp thế lực chính là siêu nhiên ra khỏi Thiên vũ Giới, là bảy đại tông phái vấn đỉnh thiên hạ. Phân biệt là Thần Tiêu Cung, Vạn Tinh Cốc, Đao Kiếm Tông, Phệ Hồn Môn, Bắc Minh Huyền Cung, thành Hồng Nguyệt cùng Thiên Lĩnh Long gia.

Bảy đại thế lực này sừng sững trên Thiên vũ Giới không biết bao nhiêu vạn năm, tương truyền thực lực không thua thánh vực thần đô. Tuy biểu hiện ra còn quy thánh vực quản lý, nhưng âm thầm thường xuyên bằng mặt không bằng lòng, thánh vực cũng không có biện pháp.

Năm người này là Phệ Hồn Môn Lục Phong, Đao Kiếm Tông Lưu Vĩnh Hằng, Vạn Tinh Cốc Lâm Mộc, Bắc Minh Huyền Cung Cảnh Thu, thành Hồng Nguyệt Đặng Tiên Giác, trong bảy đại thế lực siêu cấp đã có ghi chép tường tận về Lăng Tiêu Bảo Điện, năm người mới vừa vào đã lẻn vào đáy biển tu luyện, cùng đợi người có chìa khóa mở cửa ra. Nếu như đợi không được cũng không lỗ cái gì, dù sao linh khí chi hải là nơi có linh khí dồi dào nhất Tu Di Sơn.

Nhưng làm cho năm người mừng rỡ như điên là, thật sự có người có chìa khóa.

Trên mặt Lưu Vĩnh Hằng mang theo thần thái ngạo nghễ, nói:

- Nếu đã biết thân phận của chúng ta, vậy trong này không có chuyện của ngươi, ngươi có thể đi.

Lý Vân Tiêu cười khổ nói:

- Thời điểm xuống quá kích động, vậy mà có mấy con châu chấu ẩn nấp mà không phát hiện ra.

Ánh mắt của hắn nhìn qua biển sâu, nói:

- Còn có bốn vị cũng xuất hiện đi. La Thanh Vân, Tào Á Tinh, Tiền Vô Địch, còn một vị là?

Sâu trong nước biển có chấn động truyền tới, quả nhiên có bốn người từ từ đi ra. Lục Phong năm người biến sắc, che dấu bốn người, bọn họ không biết chút nào.

Hai người trước chính là Tào Á Tinh, La Thanh Vân cùng Tiền Vô Địch, người thứ ba chậm rãi đi tới, cười nói:

- Tại hạ Từ Thanh, Vân Tiêu đại nhân quả nhiên danh bất hư truyền.

Lưu Vĩnh Hằng biến sắc, nói:

- Là bốn các ngươi? Hừ, các ngươi trong đồng lứa Thiên vũ Giới xem như có chút danh khí. Ngược lại có tư cách theo chúng ta cùng tiến vào Lăng Tiêu Bảo Điện.

Tào Á Tinh nhìn qua tên này một cái, miệt thị nói:

- Năm tên các ngươi tính là cái gì? Chỉ là mấy con sâu cái kiến không thể lăn lộn trong thế lực của mình mà thôi. Mà những tên thiên tài đỉnh cấp trong thế lực của các ngươi căn bản khinh thường tới Tu Di Sơn này. Bảy phái sở chiếm cứ linh sơn linh khí không dưới Tu Di Sơn. Chỉ có đám cặn bã không phân được chỗ tốt như các ngươi mới có thể đánh chủ ý lên Tu Di Sơn.

Năm người lập tức giận tím mặt, một là Tào Á Tinh lại mỉa mai bọn họ, hai là đâm trúng chỗ uy hiếp của bọn họ, tức giận đến mức toàn thân run lên.

- Như thế nào? Muốn đánh nhau phải không?

La Thanh Vân lạnh lùng cười cười, bước đi ngạo nghễ:

- Ba người chúng ta đấu với năm tên các ngươi, dám không?

Từ Thanh hai tay ôm ngực, cười nói:

- Tất cả mọi người đều muốn tìm chỗ tốt, xúc động như vậy không tốt lắm đâu? Nhưng mà, nếu như mấy vị ngứa da, ta cũng rất muốn hoạt động một chút.

Tiền Vô Địch sắc mặt lạnh như băng, nói:

- Nói nhảm với bọn chúng làm gì, trực tiếp giết là được.

Hắn nói lời này làm cho năm người tức giận phát run, lập tức chấn động, năm đạo quang mang đồng thời vọt lên, huyền binh cầm trong tay, hình thế căng thẳng.

Lý Vân Tiêu đột nhiên cười nói:

- Ai nha, thần tiên đánh nhau, ta làm phàm nhân gặp nạn. Các ngươi chậm rãi luận bàn, ta đi vào trước!

Hắn một cước muốn bước vàoLăng Tiêu Bảo Điện.

Năm tên kia biến sắc, vội vàng vượt lên xông vào phía trước, Lục Phong thì thầm nói:

- Đợi sau khi ra ngoài lại thu thập các ngươi!

- Vân Tiêu đại nhân, mời!

Tào Á Tinh làm thủ thế mời, thực lực Lý Vân Tiêu đã được hắn tán thành, cho nên hết sức kính trọng.

Lý Vân Tiêu cười nói:

- Không vội, cứ cho bọn chúng mở đường đi. Bảy đại siêu cấp thế lực đứng đầu Thiên vũ Giới, đám đệ tử này sẽ làm gương, làm binh sĩ đi mở đường.

Bốn người hơi cau mày, Lý Vân Tiêu dường như có ẩn ý trong đó, nhưng cũng không tiện hỏi rõ, cùng đứng ở cửa chờ.

Năm người nhanh chóng bước qua thi cốt tiến về phía trước, lập tức xuyên qua thông đạo. Trong lúc này có chấn động truyền ra, hài cốt trên đất như sống lại, nhao nhao bay lên không trung, chúng hội tụ với nhau. Không chỉ có hài cốt, còn có những huyền binh đã rỉ sét kia cũng nhận được lực lượng nào đó dẫn dắt, toàn bộ hội tụ lại.

Tất cả hài cốt tụ tập thành khô lâu thật lớn trực tiếp ngăn cản đường đi của năm người. Những huyền binh rỉ sét cũng tụ vào nhao, tạo thành một thanh kiếm rỉ sét khổng lồ, nó đứng ở đó thì chẳng khác gì một người giữ ải, ngàn quân không qua.

Năm người biến sắc, vội vàng cảnh giác tản ra, Lưu Vĩnh Hằng hét lớn một tiếng, nói:

- Không cần sợ, chỉ là hài cốt người chết mà thôi, trực tiếp đánh tan tiến lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.